Chương 77: Lại Chém Hai Tiên Thiên. (2)
Cô Đơn Địa Phi
20/01/2014
Cửu Trưởng lão khàn giọng khiển trách, tận khả năng làm phản kháng cuối cùng.
Nhưng hai người còn không phải đối thủ của Lâm Lạc, huống hồ là hiện tại?
Mễn cưỡng duy trì hơn mười chiêu, Cửu Trưởng lão cũng bị Lâm Lạc sinh sinh đánh bạo, hóa thành huyết đầy trời vũ.
Hung hãn!
Giết hai đại Tiên Thiên Cảnh cao thủ như tàn sát gà làm thịt cẩu, chẳng những thực lực cường đại, hơn nữa sát phạt quyết đoán, nhân vật bậc này sao không làm cho người ta sợ hãi!
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người là bị kinh sợ đến nói không ra lời. Mà Thẩm, Lý hai nhà thì ngoài run sợ thì bắt đầu cười lạnh: Bạch Vân Tông không chỉ có ba Tiên Thiên Cảnh cao thủ như vậy, hiện tại tuy Lâm Lạc uy phong, nhưng thật ra là tự chui đầu vào rọ!
- Muốn đi!
Thân hình Lâm Lạc nhoáng một cái, ngăn ở trước người Quách Dương, mục quang rét lạnh, xuyên thấu qua hắn chăm chú nhìn vào trên người Lâm Đông Bình.
Nhưng Quách Dương lại y nguyên kiêu căng nói:
- Cha ta là Bạch Vân Tông Tông chủ, nếu ngươi dám đụng đến ta một sợi lông, cha ta nhất định sẽ đem ngươi bầm thây vạn đoạn!
- Muốn chết!
Ngón tay Lâm Lạc bắn ra, một đám kình khí lập tức bắn tới, trên ót Quách Dương lập tức nhiều hơn một lỗ máu, máu tươi ồ ồ phun ra.
Trên mặt Quách Dương vẫn còn mang theo biểu lộ ngạo mạn, nhưng cả người lại như là lá rụng, từ từ ngã quỵ xuống, bị chết triệt triệt để để.
Tất cả mọi người liền hít vào một ngụm lãnh khí, Quách Dương này chính là con trai độc nhất của Bạch Vân Tông Tông chủ, địa vị tôn sùng, nhìn hắn xuất hành có ba Tiên Thiên Cảnh cao thủ làm bảo tiêu liền biết. Lâm Lạc giết hắn rồi, chẳng khác gì là cùng Bạch Vân Tông kết xuống tử cục không chết không ngớt!
Trong nội tâm Lâm Lạc cười lạnh, chẳng lẽ hắn không giết Quách Dương, Bạch Vân Tông sẽ từ bỏ ý đồ sao? Nếu như đã kết xuống tử thù, này cần gì lại hạ thủ lưu tình! Hắn đem ánh mắt bỏ vào trên người Lâm Đông Bình.
Lâm Đông Bình liên tiếp lui về phía sau, Lâm Lạc này ngay cả Quách Dương cũng dám giết, huống chi là hắn! Một bên lui, hắn một bên run rẩy, cơ hồ là khóc lên:
- Không nên! Không nên! Gia gia, mau tới cứu ta! Cứu ta!
Hắn đem hi vọng ký thác vào trên người Lâm Hồng Phong, nào biết đâu rằng Lâm Hồng Phong đã trước hắn một bước đi xuống Hoàng Tuyền!
- Tự gây nghiệt không thể sống!
Lâm Lạc bắn ra một ngón tay, trên ót Lâm Đông Bình đồng dạng nhiều hơn một cái lỗ máu, ầm ầm ngã xuống.
- Lưu Bá, ngươi anh linh không xa, có thể ở dưới cửu tuyền nghỉ ngơi!
Lâm Lạc thật sâu hít và một hơi, mục quang quét qua.
- Ông nội của ta bị giam ở đâu?
- Gia chủ bị giam trong thủy lao dưới mặt đất!
Một người hồi đáp.
- Cái gì!
Lâm Lạc thoáng lửa giận nhóm lên, thủy lao này chính là dùng để giam giữ tử địch của gia tộc, Lâm Hồng Phong quan báo tư thù thật sự đáng hận, vừa rồi thật sự không nên cho hắn chết thoải mái như thế!
Thân hình Lâm Lạc cấp lên, sưu sưu sưu vài cái lên xuống đã đi tới bên ngoài thủy lao. Hắn một quyền đánh tan cửa sắt của thủy lao, thoáng cái chạy vội đi vào:
- Gia gia, gia gia!
- Lạc nhi, Lạc nhi?
Thanh âm suy yếu của Lâm Hành Nam vang lên, chỉ thấy hắn bị khóa ở trong lồng giam, hai tay bị khóa sắt treo lên cột, nửa người dưới đều ngâm trong nước dơ bẩn, thần sắc tiều tụy không chịu nổi!
Hắn chứng kiến Lâm Lạc, nhãn tình sáng lên, nhưng lập tức hiện ra vẻ lo lắng:
- Lạc nhi, chạy mau! Chạy mau!
Lâm Lạc thiếu chút nữa ngay cả nước mắt cũng chảy ra, bề bộn nhảy vào trong nước, hai tay bắt lấy khóa sắt dùng sức kéo ra.
Loảng xoảng lang lang…
Khóa sắt lập tức bị kéo đứt, hắn bế lấy Lâm Hành Nam đi ra ngoài nói:
- Gia gia, người yên tâm, mấy ác nhân của Bạch Vân Tông đã bị ta giết!
- Hả?
Nhưng Lâm Hành Nam lại không thể tin tưởng, hắn là biết ba Trưởng lão này của Bạch Vân Tông đều là Tiên Thiên Cảnh, Lâm Lạc làm sao có thể giết được bọn họ!
- Thật sự, gia gia, ta đạt đến Tiên Thiên Cảnh!
Lâm Lạc vội vàng nói ra.
- Thật sự? Ha ha ha!
Lâm Hành Nam cất tiếng cười to, tâm tình sung sướng cực kỳ.
- Hảo hảo hảo, không hổ là cháu nội của Lâm Hành Nam ta, gia gia cũng không có thể đạt tới Tiên Thiên Cảnh, cư nhiên bị ngươi trước đạt đến, ha ha ha, lão phu thật cao hứng!
Hắn đối với Lâm Lạc tin tưởng không nghi ngờ, Lâm Lạc nói mình là Tiên Thiên Cảnh, lão nhân không hề giữ lại lựa chọn tin tưởng.
Ra khỏi thủy lao, Lâm Lạc vội vàng gọi người mời đại phu đến kiểm tra cho Lâm Hành Nam, lão nhân gia bị Tiên Thiên Cảnh cao thủ kích thương, một mực không có được trị liệu qua, mà gần nửa tháng thời gian lại một mực bị giam trong thủy lao, hoàn cảnh ác liệt, thân thể tất nhiên sẽ cực kỳ suy yếu!
Thương thế của Lâm Hành Nam đúng là rất nặng, bị Tiên Thiên Cảnh cao thủ đả thương, lại một mực bị nhốt trong thủy lao không có được trị liệu, rơi xuống nội thương cực nặng. Hơn nữa nhiều lần trùng kích Tiên Thiên Cảnh thất bại, nội thương rất nhiều, theo lần thương thế này toàn diện bộc phát, khí huyết suy bại, thọ nguyên không đủ ba năm !
Tổn thương như vậy, y trị là không có hiệu quả!
Hi vọng duy nhất chính là Lâm Hành Nam có thể phá rồi lại lập, tiến vào Tiên Thiên Cảnh, vậy thì có thể đạt được trăm năm thọ nguyên, sống thêm một thế!
Đó cũng không phải không có hi vọng, Lâm Hành Nam ăn Cửu Chuyển Ngọc Lộ Hoàn mà Nam Nhược Hoa tặng cho, đã nhìn được Tiên Thiên Cảnh huyền ảo, chỉ cần đem tổn thương an dưỡng hảo, có thể tiếp tục trùng kích Tiên Thiên Cảnh, hẳn là rất có nắm chắc!
Bất quá, lão nhân cũng chỉ có một lần cơ hội như vậy, thân thể của hắn đã không thể chịu đựng trùng kích thất bại cắn trả, hoặc là đột phá, từ nay về sau khiếu ngạo thương sinh, hoặc là thất bại, công tiêu bỏ mình!
Đối với cái này Lâm Lạc là hận đến nghiến răng, hận không thể đem huyết nhục của Lâm Hồng Phong hợp lại sau lại giết trên một trăm lần!
Nhưng hiện tại bày ở trước mặt Lâm gia, lại còn có một vấn đề dị thường nghiêm trọng… Bạch Vân Tông!
Bạch Vân Tông tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ, chỉ cần tin tức bọn người Quách Dương chết truyền trở về, cái này tất nhiên sẽ nhấc lên một phen kinh đào hãi lãng! Lâm gia có thể gắng gượng qua mưa gió lúc này hay không thật đúng là khó mà nói!
Lâm Lạc cũng hạ nhẫn tâm, cùng lắm thì hắn đem Tử Đỉnh cùng Cấm Tự đều tế ra, một cái năng lực phòng ngự chí cao, một cái lực sát thương chí cường, mâu, thuẫn nơi tay, Bạch Vân Tông tới một cái giết một cái, đến hai cái giết một đôi!
Bất quá trước đó, Lâm Lạc cùng Lâm Hành Nam còn có một sự tình phải xử lý trước!
Quét sạch người bất trung trong Lâm gia!
Ở trước mắt gia tộc nguy nan, phải cần là đồng tâm hiệp lực, nếu xuất hiện phản đồ dao động sĩ khí, hoặc là đi theo địch, trận chiến này không đánh trước hết thất bại!
Cách làm của Lâm Lạc tương đối đơn giản, hắn đem tất cả mọi người Lâm gia tụ tập ở trên sân huấn luyện nói:
- Mọi người đều biết, gia tộc kế tiếp sẽ gặp phải một hồi sinh tử khảo nghiệm! Nếu trôi qua, gia tộc khai sáng ra một tân thiên địa, không vượt qua, thì gia tộc tan thành mây khói, không còn tồn tại!
Nhưng hai người còn không phải đối thủ của Lâm Lạc, huống hồ là hiện tại?
Mễn cưỡng duy trì hơn mười chiêu, Cửu Trưởng lão cũng bị Lâm Lạc sinh sinh đánh bạo, hóa thành huyết đầy trời vũ.
Hung hãn!
Giết hai đại Tiên Thiên Cảnh cao thủ như tàn sát gà làm thịt cẩu, chẳng những thực lực cường đại, hơn nữa sát phạt quyết đoán, nhân vật bậc này sao không làm cho người ta sợ hãi!
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người là bị kinh sợ đến nói không ra lời. Mà Thẩm, Lý hai nhà thì ngoài run sợ thì bắt đầu cười lạnh: Bạch Vân Tông không chỉ có ba Tiên Thiên Cảnh cao thủ như vậy, hiện tại tuy Lâm Lạc uy phong, nhưng thật ra là tự chui đầu vào rọ!
- Muốn đi!
Thân hình Lâm Lạc nhoáng một cái, ngăn ở trước người Quách Dương, mục quang rét lạnh, xuyên thấu qua hắn chăm chú nhìn vào trên người Lâm Đông Bình.
Nhưng Quách Dương lại y nguyên kiêu căng nói:
- Cha ta là Bạch Vân Tông Tông chủ, nếu ngươi dám đụng đến ta một sợi lông, cha ta nhất định sẽ đem ngươi bầm thây vạn đoạn!
- Muốn chết!
Ngón tay Lâm Lạc bắn ra, một đám kình khí lập tức bắn tới, trên ót Quách Dương lập tức nhiều hơn một lỗ máu, máu tươi ồ ồ phun ra.
Trên mặt Quách Dương vẫn còn mang theo biểu lộ ngạo mạn, nhưng cả người lại như là lá rụng, từ từ ngã quỵ xuống, bị chết triệt triệt để để.
Tất cả mọi người liền hít vào một ngụm lãnh khí, Quách Dương này chính là con trai độc nhất của Bạch Vân Tông Tông chủ, địa vị tôn sùng, nhìn hắn xuất hành có ba Tiên Thiên Cảnh cao thủ làm bảo tiêu liền biết. Lâm Lạc giết hắn rồi, chẳng khác gì là cùng Bạch Vân Tông kết xuống tử cục không chết không ngớt!
Trong nội tâm Lâm Lạc cười lạnh, chẳng lẽ hắn không giết Quách Dương, Bạch Vân Tông sẽ từ bỏ ý đồ sao? Nếu như đã kết xuống tử thù, này cần gì lại hạ thủ lưu tình! Hắn đem ánh mắt bỏ vào trên người Lâm Đông Bình.
Lâm Đông Bình liên tiếp lui về phía sau, Lâm Lạc này ngay cả Quách Dương cũng dám giết, huống chi là hắn! Một bên lui, hắn một bên run rẩy, cơ hồ là khóc lên:
- Không nên! Không nên! Gia gia, mau tới cứu ta! Cứu ta!
Hắn đem hi vọng ký thác vào trên người Lâm Hồng Phong, nào biết đâu rằng Lâm Hồng Phong đã trước hắn một bước đi xuống Hoàng Tuyền!
- Tự gây nghiệt không thể sống!
Lâm Lạc bắn ra một ngón tay, trên ót Lâm Đông Bình đồng dạng nhiều hơn một cái lỗ máu, ầm ầm ngã xuống.
- Lưu Bá, ngươi anh linh không xa, có thể ở dưới cửu tuyền nghỉ ngơi!
Lâm Lạc thật sâu hít và một hơi, mục quang quét qua.
- Ông nội của ta bị giam ở đâu?
- Gia chủ bị giam trong thủy lao dưới mặt đất!
Một người hồi đáp.
- Cái gì!
Lâm Lạc thoáng lửa giận nhóm lên, thủy lao này chính là dùng để giam giữ tử địch của gia tộc, Lâm Hồng Phong quan báo tư thù thật sự đáng hận, vừa rồi thật sự không nên cho hắn chết thoải mái như thế!
Thân hình Lâm Lạc cấp lên, sưu sưu sưu vài cái lên xuống đã đi tới bên ngoài thủy lao. Hắn một quyền đánh tan cửa sắt của thủy lao, thoáng cái chạy vội đi vào:
- Gia gia, gia gia!
- Lạc nhi, Lạc nhi?
Thanh âm suy yếu của Lâm Hành Nam vang lên, chỉ thấy hắn bị khóa ở trong lồng giam, hai tay bị khóa sắt treo lên cột, nửa người dưới đều ngâm trong nước dơ bẩn, thần sắc tiều tụy không chịu nổi!
Hắn chứng kiến Lâm Lạc, nhãn tình sáng lên, nhưng lập tức hiện ra vẻ lo lắng:
- Lạc nhi, chạy mau! Chạy mau!
Lâm Lạc thiếu chút nữa ngay cả nước mắt cũng chảy ra, bề bộn nhảy vào trong nước, hai tay bắt lấy khóa sắt dùng sức kéo ra.
Loảng xoảng lang lang…
Khóa sắt lập tức bị kéo đứt, hắn bế lấy Lâm Hành Nam đi ra ngoài nói:
- Gia gia, người yên tâm, mấy ác nhân của Bạch Vân Tông đã bị ta giết!
- Hả?
Nhưng Lâm Hành Nam lại không thể tin tưởng, hắn là biết ba Trưởng lão này của Bạch Vân Tông đều là Tiên Thiên Cảnh, Lâm Lạc làm sao có thể giết được bọn họ!
- Thật sự, gia gia, ta đạt đến Tiên Thiên Cảnh!
Lâm Lạc vội vàng nói ra.
- Thật sự? Ha ha ha!
Lâm Hành Nam cất tiếng cười to, tâm tình sung sướng cực kỳ.
- Hảo hảo hảo, không hổ là cháu nội của Lâm Hành Nam ta, gia gia cũng không có thể đạt tới Tiên Thiên Cảnh, cư nhiên bị ngươi trước đạt đến, ha ha ha, lão phu thật cao hứng!
Hắn đối với Lâm Lạc tin tưởng không nghi ngờ, Lâm Lạc nói mình là Tiên Thiên Cảnh, lão nhân không hề giữ lại lựa chọn tin tưởng.
Ra khỏi thủy lao, Lâm Lạc vội vàng gọi người mời đại phu đến kiểm tra cho Lâm Hành Nam, lão nhân gia bị Tiên Thiên Cảnh cao thủ kích thương, một mực không có được trị liệu qua, mà gần nửa tháng thời gian lại một mực bị giam trong thủy lao, hoàn cảnh ác liệt, thân thể tất nhiên sẽ cực kỳ suy yếu!
Thương thế của Lâm Hành Nam đúng là rất nặng, bị Tiên Thiên Cảnh cao thủ đả thương, lại một mực bị nhốt trong thủy lao không có được trị liệu, rơi xuống nội thương cực nặng. Hơn nữa nhiều lần trùng kích Tiên Thiên Cảnh thất bại, nội thương rất nhiều, theo lần thương thế này toàn diện bộc phát, khí huyết suy bại, thọ nguyên không đủ ba năm !
Tổn thương như vậy, y trị là không có hiệu quả!
Hi vọng duy nhất chính là Lâm Hành Nam có thể phá rồi lại lập, tiến vào Tiên Thiên Cảnh, vậy thì có thể đạt được trăm năm thọ nguyên, sống thêm một thế!
Đó cũng không phải không có hi vọng, Lâm Hành Nam ăn Cửu Chuyển Ngọc Lộ Hoàn mà Nam Nhược Hoa tặng cho, đã nhìn được Tiên Thiên Cảnh huyền ảo, chỉ cần đem tổn thương an dưỡng hảo, có thể tiếp tục trùng kích Tiên Thiên Cảnh, hẳn là rất có nắm chắc!
Bất quá, lão nhân cũng chỉ có một lần cơ hội như vậy, thân thể của hắn đã không thể chịu đựng trùng kích thất bại cắn trả, hoặc là đột phá, từ nay về sau khiếu ngạo thương sinh, hoặc là thất bại, công tiêu bỏ mình!
Đối với cái này Lâm Lạc là hận đến nghiến răng, hận không thể đem huyết nhục của Lâm Hồng Phong hợp lại sau lại giết trên một trăm lần!
Nhưng hiện tại bày ở trước mặt Lâm gia, lại còn có một vấn đề dị thường nghiêm trọng… Bạch Vân Tông!
Bạch Vân Tông tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ, chỉ cần tin tức bọn người Quách Dương chết truyền trở về, cái này tất nhiên sẽ nhấc lên một phen kinh đào hãi lãng! Lâm gia có thể gắng gượng qua mưa gió lúc này hay không thật đúng là khó mà nói!
Lâm Lạc cũng hạ nhẫn tâm, cùng lắm thì hắn đem Tử Đỉnh cùng Cấm Tự đều tế ra, một cái năng lực phòng ngự chí cao, một cái lực sát thương chí cường, mâu, thuẫn nơi tay, Bạch Vân Tông tới một cái giết một cái, đến hai cái giết một đôi!
Bất quá trước đó, Lâm Lạc cùng Lâm Hành Nam còn có một sự tình phải xử lý trước!
Quét sạch người bất trung trong Lâm gia!
Ở trước mắt gia tộc nguy nan, phải cần là đồng tâm hiệp lực, nếu xuất hiện phản đồ dao động sĩ khí, hoặc là đi theo địch, trận chiến này không đánh trước hết thất bại!
Cách làm của Lâm Lạc tương đối đơn giản, hắn đem tất cả mọi người Lâm gia tụ tập ở trên sân huấn luyện nói:
- Mọi người đều biết, gia tộc kế tiếp sẽ gặp phải một hồi sinh tử khảo nghiệm! Nếu trôi qua, gia tộc khai sáng ra một tân thiên địa, không vượt qua, thì gia tộc tan thành mây khói, không còn tồn tại!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.