Chương 441: Lưu Gia Xuất Hiện. (2)
Cô Đơn Địa Phi
10/06/2014
- Tiểu Vũ ca ca, đánh bại người này!
Chu Tinh Tinh đong đưa cánh tay cố gắng trợ uy cho Thái Kế Vũ.
Thái gia bên này nhiều người, hơn nữa Chu gia tự nhiên có khuynh hướng về vị chuẩn con rể này, tự nhiên đều thay Thái Kế Vũ phất cờ hò reo, trên tràng diện ngược lại rất náo nhiệt. Bởi vì tam đại gia tộc có mối thù truyền kiếp cực sâu, lúc này ngược lại đều là xem nhẹ Lâm Lạc.
- Tại hạ là khách nhân, để tỏ lòng tôn trọng, liền nhượng Thái huynh ba chiêu!
Lưu Kế Đào đem một tay phóng tới sau lưng, chỉ là dùng bày tay trái nghênh hướng Thái Kế Vũ, dùng ngón tay ngoéo một cái.
Thái Kế Vũ không khỏi có chút sinh phẫn nộ, đây là tỏ vẻ tôn trọng ư, rõ ràng là không đem hắn để vào trong mắt!
Hắn khẽ quát một tiếng, thân hình đập ra, một chưởng bổ tới.
Lưu Kế Đào một cái chiết thân, thập phần thoải mái đem thế công của Thái Kế Vũ nhượng qua, thản nhiên nói:
- Chiêu thứ nhất!
Thái Kế Vũ nhu thân lại lên, song chưởng tung bay, liên tiếp đẩy ra hơn mười chưởng, lập tức kình phong bốn phía, thanh thế cực lớn.
- Hảo!
Thái gia cùng Chu gia không người nào không lớn thanh gọi, thế công mênh mông cuồn cuộn như thế hiển thị rõ uy thế của Niết Âm Cảnh cường giả.
- Chút tài mọn!
Thân hình Lưu Kế Đào lại lóe lên, lại một lần thoải mái tránh thoát.
- Thái huynh, đây là đệ nhị chiêu!
- Uống!
Thái Kế Vũ bạo rống một tiếng, đối phương cực đoan khinh thị làm hắn cũng nảy chân hỏa! Hắn cũng tu tập qua Chiến Thiên Quyết, lúc này vận chuyển môn kỳ công này, cả người lập tức trở nên giống như một thanh lợi kiếm, chiến ý hiên ngang, tựa hồ có thể đập tan tất cả!
Lưu Kế Đào rốt cục lộ ra một vòng nghiêm nghị, cười nói:
- Cái này còn có chút ý tứ!
- Đi!
Thái Kế Vũ vỗ thân mà ra, song chưởng chém ra, ẩn ẩn có kim sắc quang hoa tràn chuyển.
Đáng tiếc, hắn ở võ đạo lĩnh ngộ xa xa không thể so sánh với Lâm Lạc, Chiến Thiên Quyết này ở trong tay của hắn nhiều nhất chỉ có thể phát huy ra hiệu quả gấp ba lần lực lượng. Tuy đây đã là tăng lên to lớn, nhưng hắn cùng Lưu Kế Đào là kém một đại cảnh giới, lại thêm nhất trọng thiên, căn bản không phải gấp ba lực lượng có thể đền bù!
Lưu Kế Đào lần thứ ba tung người bay vụt, nhượng qua một kích khủng bố này của Thái Kế Vũ.
- Đệ tam chiêu!
Hắn nhẹ nhàng nói ra.
Bốn phía lập tức một mảnh yên tĩnh!
Kích thứ ba của Thái Kế Vũ là cường đại cở nào, ngay cả Thái Kiện Vĩnh cùng Chu Lễ Duyên cũng là trong nội tâm lo sợ, thầm nghĩ cho dù đổi thành mình cũng không cách nào trốn tránh, càng vô lực chống đỡ công kích cường đại như thế!
Nhưng Lưu Kế Đào lại làm được, hơn nữa còn là thoải mái như vậy, thật giống như chìa tay ở trên quần áo phủi một chút bụi, không có ý nghĩa.
- Thái huynh, tại hạ cho ngươi một tay, nếu như ngươi có thể làm cho ta dùng hai tay, ngươi thắng!
Lưu Kế Đào mỉm cười, tay phải như cũ chắp ở sau lưng, lần nữa dùng tay trái hướng Thái Kế Vũ ngoéo một cái.
Nhục nhã! Đây là trần trụi nhục nhã!
Đem Thái Kế Vũ giẫm càng sâu, vậy Lưu Kế Đào hắn sẽ càng lên cao.
Người hai nhà Chu, Thái đã lặng ngắt như tờ, không thể không tự hỏi một khả năng cực kỳ nghiêm trọng, Lưu Kế Đào đã nhảy ra Niết Âm Cảnh, đạt đến Minh Dương cảnh nghiền áp tất cả cao thủ của Dã Mã thành!
Tuy Thái Kế Vũ một mực bị Lâm Lạc đùa giỡn xưng là bao thức ăn, nhưng tượng đất cũng có ba phần hỏa khí, thực khi hắn là bao thức ăn có thể mặc người bắt chẹt sao? Hắn lúc này rống to liên tục, hướng về Lưu Kế Đào nhào tới, triển khai công kích điên cuồng.
Nhưng kỹ kém một bậc cũng nuốt hận, huống chi hai người kém đến còn không phải một bậc, tới thiếu là tám bậc !
Chỉ thấy Lưu Kế Đào một tay đón chỉ ra, mỗi lần đều có thể thoải mái hóa giải công kích của Thái Kế Vũ, thanh sam bồng bềnh, giống như Thần Tiên, lộ ra một cổ tiêu sái.
Trăm chiêu qua đi, đừng nói làm cho Lưu Kế Đào ra tay thứ hai, chính là nửa bước cũng không có đem hắn bức lui!
- Thái huynh, người nên có tự mình hiểu lấy, đủ rồi!
Lưu Kế Đào cảm thấy cũng không xê xích gì nhiều, nên một kích định Càn Khôn, đem mình đưa lên thần đàn !
Bùm, hắn xông ra một quyền, thẳng tới ngực Thái Kế Vũ!
Một quyền này vừa nhanh vừa độc ác, Thái Kế Vũ căn bản vô lực tránh né, lập tức bị sinh sinh đánh bay, người đang ở không trung, một đạo máu tươi lại cuồng bắn ra, pằng, hắn nặng nề ngã ở bên chân Lâm Lạc.
Thái Kế Vũ u oán liếc nhìn Lâm Lạc, ý tứ tự nhiên là nhìn thấy tỷ phu bị đánh, còn không hỗ trợ!
Nhưng Lâm Lạc lại tức giận điệu bộ của Thái gia, hạ quyết tâm muốn cho Thái Kế Vũ chịu chút đau khổ, trừ khi muốn đánh chết hoặc tàn phế Thái Kế Vũ, nếu không hắn là sẽ không xuất thủ!
Mà đổi thành một bên, Lưu Kế Đào quả nhiên một trận chiến lập uy, giống như thiên thần đứng sừng sững, cung ứng thế nhân cúng bái.
- Minh… Minh Dương cảnh!
Khuôn mặt Thái Kiện Vĩnh khổ sáp nói.
Xong rồi, tất cả đều xong rồi! Nguyên bản tam đại gia tộc tuy thực lực có khác biệt, nhưng đều là Niết Âm Cảnh đỉnh phong cao thủ, cho dù Lưu gia thế lực mạnh nhất, nhưng mà ăn không vô Thái, Chu hai nhà liên thủ.
Nhưng một Minh Dương cảnh cao thủ lại hoàn toàn cải biến hết thảy, cao thủ hai đại gia tộc toàn bộ liên hợp lại cũng không đủ Lưu Kế Đào đánh!
Dã Mã thành này, muốn trở thành thiên hạ Lưu gia!
Vận khí tốt, bọn họ còn có thể kéo dài hơi tàn, vận khí kém, bị đuổi ra Dã Mã thành, cả tộc bị diệt cũng có thể!
Trong nháy mắt, bốn phía tĩnh mịch vô cùng, chỉ có tiếng cười ha ha ha của Lưu Trường Sinh tung bay.
Lão nhân này tự nhiên đắc ý, mấy trăm năm tranh phách, hắn rốt cục thấy được một màn Chu, Thái hai nhà muốn ở trước mặt hắn cúi đầu xưng thần.
- Chu huynh, lệnh ái xinh đẹp, mà cháu trai ta tuấn tú lịch sự, không bằng kết nhi nữ thân gia, đưa cho cháu trai ta làm thiếp như thế nào?
Lưu Trường Sinh cười mỉm nhìn Chu Lễ Duyên nói ra.
- Được! Được! Được!
Chu Lễ Duyên nguyên bản còn lo lắng có thể bị Lưu gia diệt tộc hay không, nhưng cái thân gia này một kết, gia tộc tự nhiên là bảo vệ! Tuy từ nay về sau khẳng định phải trở thành phụ thuộc Lưu gia, nhưng tổng so với bị diệt tộc thì tốt hơn!
Lúc này đừng nói đem nữ nhi gả ra đi làm thiếp cho người ta, chính là mẹ của hắn cũng có thể bán!
Chu Thiến Thiến đối với Thái Kế Vũ không có cảm tình gì đáng nói, coi trọng cũng chỉ là thực lực cùng tiềm chất của hắn, hôm nay xuất hiện một người mới thực lực càng mạnh, tiềm lực rất cao, muốn nàng "di tình biệt luyến" tự nhiên cũng là chuyện dễ dàng.
Căn bản không cần Chu Lễ Duyên phân phó, nàng đã chạy về phía Lưu Kế Đào, nhõng nha nhõng nhẽo nói:
- Lưu ca ca!
Mặc dù Thái Kế Vũ không có đem nàng này để vào trong mắt, nhưng ở trên danh nghĩa nữ nhân này dù sao cũng là vị hôn thê của hắn, mắt thấy mình vừa bị người thảm bại, vị hôn thê lại lập tức quăng vào vào cừu nhân ôm ấp, cái này lập tức tức giận đến hắn nôn ra một ngụm máu tươi.
Chu Tinh Tinh đong đưa cánh tay cố gắng trợ uy cho Thái Kế Vũ.
Thái gia bên này nhiều người, hơn nữa Chu gia tự nhiên có khuynh hướng về vị chuẩn con rể này, tự nhiên đều thay Thái Kế Vũ phất cờ hò reo, trên tràng diện ngược lại rất náo nhiệt. Bởi vì tam đại gia tộc có mối thù truyền kiếp cực sâu, lúc này ngược lại đều là xem nhẹ Lâm Lạc.
- Tại hạ là khách nhân, để tỏ lòng tôn trọng, liền nhượng Thái huynh ba chiêu!
Lưu Kế Đào đem một tay phóng tới sau lưng, chỉ là dùng bày tay trái nghênh hướng Thái Kế Vũ, dùng ngón tay ngoéo một cái.
Thái Kế Vũ không khỏi có chút sinh phẫn nộ, đây là tỏ vẻ tôn trọng ư, rõ ràng là không đem hắn để vào trong mắt!
Hắn khẽ quát một tiếng, thân hình đập ra, một chưởng bổ tới.
Lưu Kế Đào một cái chiết thân, thập phần thoải mái đem thế công của Thái Kế Vũ nhượng qua, thản nhiên nói:
- Chiêu thứ nhất!
Thái Kế Vũ nhu thân lại lên, song chưởng tung bay, liên tiếp đẩy ra hơn mười chưởng, lập tức kình phong bốn phía, thanh thế cực lớn.
- Hảo!
Thái gia cùng Chu gia không người nào không lớn thanh gọi, thế công mênh mông cuồn cuộn như thế hiển thị rõ uy thế của Niết Âm Cảnh cường giả.
- Chút tài mọn!
Thân hình Lưu Kế Đào lại lóe lên, lại một lần thoải mái tránh thoát.
- Thái huynh, đây là đệ nhị chiêu!
- Uống!
Thái Kế Vũ bạo rống một tiếng, đối phương cực đoan khinh thị làm hắn cũng nảy chân hỏa! Hắn cũng tu tập qua Chiến Thiên Quyết, lúc này vận chuyển môn kỳ công này, cả người lập tức trở nên giống như một thanh lợi kiếm, chiến ý hiên ngang, tựa hồ có thể đập tan tất cả!
Lưu Kế Đào rốt cục lộ ra một vòng nghiêm nghị, cười nói:
- Cái này còn có chút ý tứ!
- Đi!
Thái Kế Vũ vỗ thân mà ra, song chưởng chém ra, ẩn ẩn có kim sắc quang hoa tràn chuyển.
Đáng tiếc, hắn ở võ đạo lĩnh ngộ xa xa không thể so sánh với Lâm Lạc, Chiến Thiên Quyết này ở trong tay của hắn nhiều nhất chỉ có thể phát huy ra hiệu quả gấp ba lần lực lượng. Tuy đây đã là tăng lên to lớn, nhưng hắn cùng Lưu Kế Đào là kém một đại cảnh giới, lại thêm nhất trọng thiên, căn bản không phải gấp ba lực lượng có thể đền bù!
Lưu Kế Đào lần thứ ba tung người bay vụt, nhượng qua một kích khủng bố này của Thái Kế Vũ.
- Đệ tam chiêu!
Hắn nhẹ nhàng nói ra.
Bốn phía lập tức một mảnh yên tĩnh!
Kích thứ ba của Thái Kế Vũ là cường đại cở nào, ngay cả Thái Kiện Vĩnh cùng Chu Lễ Duyên cũng là trong nội tâm lo sợ, thầm nghĩ cho dù đổi thành mình cũng không cách nào trốn tránh, càng vô lực chống đỡ công kích cường đại như thế!
Nhưng Lưu Kế Đào lại làm được, hơn nữa còn là thoải mái như vậy, thật giống như chìa tay ở trên quần áo phủi một chút bụi, không có ý nghĩa.
- Thái huynh, tại hạ cho ngươi một tay, nếu như ngươi có thể làm cho ta dùng hai tay, ngươi thắng!
Lưu Kế Đào mỉm cười, tay phải như cũ chắp ở sau lưng, lần nữa dùng tay trái hướng Thái Kế Vũ ngoéo một cái.
Nhục nhã! Đây là trần trụi nhục nhã!
Đem Thái Kế Vũ giẫm càng sâu, vậy Lưu Kế Đào hắn sẽ càng lên cao.
Người hai nhà Chu, Thái đã lặng ngắt như tờ, không thể không tự hỏi một khả năng cực kỳ nghiêm trọng, Lưu Kế Đào đã nhảy ra Niết Âm Cảnh, đạt đến Minh Dương cảnh nghiền áp tất cả cao thủ của Dã Mã thành!
Tuy Thái Kế Vũ một mực bị Lâm Lạc đùa giỡn xưng là bao thức ăn, nhưng tượng đất cũng có ba phần hỏa khí, thực khi hắn là bao thức ăn có thể mặc người bắt chẹt sao? Hắn lúc này rống to liên tục, hướng về Lưu Kế Đào nhào tới, triển khai công kích điên cuồng.
Nhưng kỹ kém một bậc cũng nuốt hận, huống chi hai người kém đến còn không phải một bậc, tới thiếu là tám bậc !
Chỉ thấy Lưu Kế Đào một tay đón chỉ ra, mỗi lần đều có thể thoải mái hóa giải công kích của Thái Kế Vũ, thanh sam bồng bềnh, giống như Thần Tiên, lộ ra một cổ tiêu sái.
Trăm chiêu qua đi, đừng nói làm cho Lưu Kế Đào ra tay thứ hai, chính là nửa bước cũng không có đem hắn bức lui!
- Thái huynh, người nên có tự mình hiểu lấy, đủ rồi!
Lưu Kế Đào cảm thấy cũng không xê xích gì nhiều, nên một kích định Càn Khôn, đem mình đưa lên thần đàn !
Bùm, hắn xông ra một quyền, thẳng tới ngực Thái Kế Vũ!
Một quyền này vừa nhanh vừa độc ác, Thái Kế Vũ căn bản vô lực tránh né, lập tức bị sinh sinh đánh bay, người đang ở không trung, một đạo máu tươi lại cuồng bắn ra, pằng, hắn nặng nề ngã ở bên chân Lâm Lạc.
Thái Kế Vũ u oán liếc nhìn Lâm Lạc, ý tứ tự nhiên là nhìn thấy tỷ phu bị đánh, còn không hỗ trợ!
Nhưng Lâm Lạc lại tức giận điệu bộ của Thái gia, hạ quyết tâm muốn cho Thái Kế Vũ chịu chút đau khổ, trừ khi muốn đánh chết hoặc tàn phế Thái Kế Vũ, nếu không hắn là sẽ không xuất thủ!
Mà đổi thành một bên, Lưu Kế Đào quả nhiên một trận chiến lập uy, giống như thiên thần đứng sừng sững, cung ứng thế nhân cúng bái.
- Minh… Minh Dương cảnh!
Khuôn mặt Thái Kiện Vĩnh khổ sáp nói.
Xong rồi, tất cả đều xong rồi! Nguyên bản tam đại gia tộc tuy thực lực có khác biệt, nhưng đều là Niết Âm Cảnh đỉnh phong cao thủ, cho dù Lưu gia thế lực mạnh nhất, nhưng mà ăn không vô Thái, Chu hai nhà liên thủ.
Nhưng một Minh Dương cảnh cao thủ lại hoàn toàn cải biến hết thảy, cao thủ hai đại gia tộc toàn bộ liên hợp lại cũng không đủ Lưu Kế Đào đánh!
Dã Mã thành này, muốn trở thành thiên hạ Lưu gia!
Vận khí tốt, bọn họ còn có thể kéo dài hơi tàn, vận khí kém, bị đuổi ra Dã Mã thành, cả tộc bị diệt cũng có thể!
Trong nháy mắt, bốn phía tĩnh mịch vô cùng, chỉ có tiếng cười ha ha ha của Lưu Trường Sinh tung bay.
Lão nhân này tự nhiên đắc ý, mấy trăm năm tranh phách, hắn rốt cục thấy được một màn Chu, Thái hai nhà muốn ở trước mặt hắn cúi đầu xưng thần.
- Chu huynh, lệnh ái xinh đẹp, mà cháu trai ta tuấn tú lịch sự, không bằng kết nhi nữ thân gia, đưa cho cháu trai ta làm thiếp như thế nào?
Lưu Trường Sinh cười mỉm nhìn Chu Lễ Duyên nói ra.
- Được! Được! Được!
Chu Lễ Duyên nguyên bản còn lo lắng có thể bị Lưu gia diệt tộc hay không, nhưng cái thân gia này một kết, gia tộc tự nhiên là bảo vệ! Tuy từ nay về sau khẳng định phải trở thành phụ thuộc Lưu gia, nhưng tổng so với bị diệt tộc thì tốt hơn!
Lúc này đừng nói đem nữ nhi gả ra đi làm thiếp cho người ta, chính là mẹ của hắn cũng có thể bán!
Chu Thiến Thiến đối với Thái Kế Vũ không có cảm tình gì đáng nói, coi trọng cũng chỉ là thực lực cùng tiềm chất của hắn, hôm nay xuất hiện một người mới thực lực càng mạnh, tiềm lực rất cao, muốn nàng "di tình biệt luyến" tự nhiên cũng là chuyện dễ dàng.
Căn bản không cần Chu Lễ Duyên phân phó, nàng đã chạy về phía Lưu Kế Đào, nhõng nha nhõng nhẽo nói:
- Lưu ca ca!
Mặc dù Thái Kế Vũ không có đem nàng này để vào trong mắt, nhưng ở trên danh nghĩa nữ nhân này dù sao cũng là vị hôn thê của hắn, mắt thấy mình vừa bị người thảm bại, vị hôn thê lại lập tức quăng vào vào cừu nhân ôm ấp, cái này lập tức tức giận đến hắn nôn ra một ngụm máu tươi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.