Chương 707: Phong Hậu Lại Xuất Hiện
Cô Đơn Địa Phi
07/10/2014
Hắn thu liễm khí tức, đi ở trên đường phố còn rất náo nhiệt của trấn
nhỏ, rất nhanh đi tới phía trước một gian tửu điếm. Nhưng kỳ quái chính
là, lầu ngoài tụ lấy rất nhiều người. Đều là Không Linh cảnh trở lên,
đang duỗi đầu ngóng cổ, hướng về trong đó nhìn quanh.
- Mỹ nữ a, thật sự là tuyệt thế mỹ nữ!
- Trên đời tại sao có thể có mỹ nữ như vậy!
- Để cho ta nhìn nhiều một chút, cho dù là chết cũng cam tâm tình nguyện!
Những người này một bên nhìn quanh, một bên phát ra háo sắc, lại không có người đi vào trong tửu lâu, làm cho Lâm Lạc phi thường kỳ quái. Cái nhìn xem mỹ nữ này tổng sẽ không bị người đuổi theo chặt lên hai đao a?
Lâm Lạc không khỏi hiếu kỳ, hơn nữa vốn đã có chút thèm ăn, liền bước nhanh đi vào.
Trèo lên bậc thang, hắn đi tới lầu hai của tửu điếm, chỉ thấy một nữ tử ngồi đưa lưng về phía hắn, đang ăn uống điềm đạm, mà bên cạnh thì có hai thị nữ phục thị. Nghe được thanh âm Lâm Lạc lên thang lầu, hai nữ này đồng thời hướng Lâm Lạc trợn mắt nhìn lại, tựa hồ sợ hắn quấy rầy nhã hứng của chủ tử các nàng.
Thật cường đại!
Hai thị nữ này đều có được vầng sáng lực lượng tiếp cận Thủy Doanh Tâm, nhưng Lâm Lạc ngược lại nhìn không ra trình tự lực lượng của chủ nhân! Bất quá, Lâm Lạc biết cũng không phải thực lực của đối phương yếu ớt đến như người thường, mà là quá cường đại, lực lượng thu lại không biểu hiện!
Hắn không có đạt tới cảnh giới tương đương, căn bản không có khả năng nhìn ra đầu mối!
Tinh vực Chí Tôn!
Trong lòng Lâm Lạc không khỏi thầm than, vô luận là Nghiêm Thanh hay là Lâm Hồng Hoang đều nói qua, trên đời này Tinh vực Chí Tôn rất ít ỏi, nhưng hắn ở trong mấy ngày ngắn ngủn lại thấy được bốn cái!
Ặc, sẽ không trùng hợp như vậy chứ? Nữ nhân này chẳng lẽ là tên bán nam bán nữ kia? Nghĩ đến tên bán nam bán nữ kia đẹp không thể tưởng tượng nổi, trong lòng Lâm Lạc không khỏi rung động, biết rất rõ ràng "hắn" là nam nhân cũng có một loại xung động động tâm, cái này thật sự đẹp tới quá mức!
Hỏng bét, nếu để cho "Hắn" biết mình còn sống, vậy thì không ổn !
Lâm Lạc vội vàng áy náy cười cười, dùng bày tỏ mình là đường đột, liền muốn xoay người rời đi. Ngay lúc này, nàng kia đột nhiên xoay đầu lại liếc mắt nhìn hắn, làm Lâm Lạc đột nhiên có cảm giác hít thở không thông, nhưng đối phương không phát giác gì lại quay đầu đi, tiếp tục ăn uống, tựa hồ căn bản không có đem hắn để ở trong lòng.
Quả nhiên là tuyệt đại dung nhan, biết rõ là nam nhân cũng nhịn không được muốn động tâm a! Hơn nữa sau khi mặc vào quần áo, nàng càng biểu hiện ung dung đẹp đẽ, có một loại tao nhã vô song khiến nam nhân thiên hạ phải quỳ gối dưới chân nàng.
Khá tốt, đối phương tựa hồ không có nhận ra hắn!
Cũng phải, ở trong mắt người ta hắn kỳ thật cùng con kiến hôi không có gì khác nhau, sau khi một chưởng đập chết làm sao đi nhớ kỹ tướng mạo? Lâm Lạc thầm kêu may mắn, chậm rãi thối xuống lầu dưới, lúc này mới thở dài ra một hơi.
- Ân?
Trên lầu, nữ tử tuyệt đại tao nhã kia đột nhiên lông mày giương lên.
- Vừa rồi con rệp kia bổn hậu giống như đã gặp ở nơi nào đó thì phải!
Nàng có chút dừng lại, lập tức nghĩ tới, thân hình lóe lên, đã từ trên chỗ ngồi biến mất.
Lâm Lạc mới vừa ra tửu điếm, còn chưa kịp chuồn đi, liền thấy tên bán nam bán nữ có thể làm cho vô số nam nhân cam tâm tình nguyện bái phục kia đứng ở trước mặt của hắn. Mà khiến hắn oán thầm không thôi chính là, bộ ngực của tên bán nam bán nữ này rõ ràng cao cao vun lên!
Sau khi tiến vào Tiên Thiên, võ giả có thể tương đối thay đổi hình dáng tướng mạo, mà sau khi tiến vào Linh cảnh, càng có thể dùng lĩnh vực đem mình thiên biến vạn hóa! Nhưng vô luận biến hóa như thế nào, trừ khi một mực cố ý khống chế, bằng không tổng sẽ biến trở về dáng dấp nguyên lai.
Tên bán nam bán nữ này rõ ràng là "nam nhân", tự nhiên không có khả năng có bộ ngực sữa như vậy, hẳn là dùng đại năng lực giả vờ!
Thật sự là phát rồ a, đường đường Tinh vực Chí Tôn, vì giả trang nữ nhân rõ ràng ngay cả bộ ngực cũng làm giả đi ra! Trước kia "hắn" ở trong hồ tắm rửa, bốn bề vắng lặng tự nhiên không có phí tinh lực như vậy!
Lâm Lạc tự cho là suy nghĩ cẩn thận đạo lý trong đó, nhưng trong lòng thì là hàn ý bão tố! Hắn là người duy nhất biết "chân tướng", chín thành chín sẽ bị diệt khẩu !
- Kỳ quái, vậy mà không có chết?
Nữ tử tuyệt lệ kia hết sức kỳ quái mà nhìn xem Lâm Lạc, tay phải điểm ra, một đạo hàn khí lập tức bao quanh Lâm Lạc, hóa thành một khối băng điêu to lớn, trên mặt như cũ duy trì lấy biểu lộ nguyên lai. truyện copy từ tunghoanh.com
Thấy một người sống đột nhiên bị đóng băng, người chung quanh tự nhiên cũng là khủng hoảng, ánh mắt nhìn về phía nữ tử tuyệt lệ cũng mang theo vài phần ý sợ hãi.
Nữ tử tuyệt lệ thản nhiên cười, lập tức thiên vạn phong tình, trong nội tâm tất cả mọi người đều rung động, cảm thấy Lâm Lạc xác thực tội đáng chết vạn lần, nhất định là làm chuyện xấu gì tội ác tày trời, mới bị báo ứng như thế!
Đường Điềm đầu độc là thần thông thiên phú, mà nàng lại là hoàn toàn dùng tuyệt đại tao nhã của bản thân làm vũ khí, để cho người ta trong nháy mắt khuynh đảo, chẳng phân biệt được đúng sai, chẳng phân biệt được thiện ác duy trì nàng.
- Bổn hậu quả nhiên đoan trang vô song!
Nàng tự kỷ nói, thân hình chớp động, đã tái xuất hiện ở vị trí trên lầu hai.
- Phong Hậu mỹ lệ tuyệt đối là vũ nội đệ nhất!
- Coi như là Thần nữ cũng sẽ ở trước mặt Phong Hậu tự ti mặc cảm!
Hai thị nữ vội vàng nhu thuận nịnh nọt nói.
Bất quá, mặc dù cái này có chút khoa trương, nhưng nữ tử tuyệt lệ này xác thực xinh đẹp vô song, thật cũng không là trái lương tâm nói đến.
- Con rệp kia vậy mà có thể từ trong băng kết của bổn hậu tránh được một kiếp, thật là có chút cổ quái! Lần này bổn hậu toàn lực làm, nếu còn có thể thoát thân, ngược lại tính hắn có vài phần năng lực, có thể xếp vào trong danh sách hậu bị chọn tế của bổn hậu!
Nữ tử tuyệt lệ này nói ra.
- Phong Hậu, nghe nói bên trong tam vực có Tam đại thiên tài, được xưng là nhân trung long phượng, chúng ta không phải trước đi vào trong đó chứ?
Một thị nữ nói.
- Có bổn hậu ở đây, còn có người dám tự xưng là phượng sao?
Mỹ nhân đại phát hờn dỗi, nhưng cho dù là dáng dấp tức giận cũng là làm cho lòng người say mê như vậy, hai thị nữ đều là hai mắt ứa ra hồng tinh, thiếu chút nữa hét ầm lên ca ngợi.
. . .
Nếu Lâm Lạc không có Tử Đỉnh mà nói, tuyệt đối có thể trở thành kỳ tích hạng nhất của trấn nhỏ này, cung ứng thế nhân thương tiếc thưởng thức.
Bất quá, mặc dù Tử Đỉnh thần dị, nhưng lần này nữ tử tuyệt mỹ kia cũng toàn lực làm, mặc dù chỉ là vận dụng thiên phú thần thông của nàng, trong đó cũng không có nhân tố "lực", nhưng vẫn là hao phí Tử Đỉnh nửa tháng thời gian mới hòa tan khối băng này!
- Đồ bán nam bán nữ, tiểu gia không để yên cho ngươi!
- Mỹ nữ a, thật sự là tuyệt thế mỹ nữ!
- Trên đời tại sao có thể có mỹ nữ như vậy!
- Để cho ta nhìn nhiều một chút, cho dù là chết cũng cam tâm tình nguyện!
Những người này một bên nhìn quanh, một bên phát ra háo sắc, lại không có người đi vào trong tửu lâu, làm cho Lâm Lạc phi thường kỳ quái. Cái nhìn xem mỹ nữ này tổng sẽ không bị người đuổi theo chặt lên hai đao a?
Lâm Lạc không khỏi hiếu kỳ, hơn nữa vốn đã có chút thèm ăn, liền bước nhanh đi vào.
Trèo lên bậc thang, hắn đi tới lầu hai của tửu điếm, chỉ thấy một nữ tử ngồi đưa lưng về phía hắn, đang ăn uống điềm đạm, mà bên cạnh thì có hai thị nữ phục thị. Nghe được thanh âm Lâm Lạc lên thang lầu, hai nữ này đồng thời hướng Lâm Lạc trợn mắt nhìn lại, tựa hồ sợ hắn quấy rầy nhã hứng của chủ tử các nàng.
Thật cường đại!
Hai thị nữ này đều có được vầng sáng lực lượng tiếp cận Thủy Doanh Tâm, nhưng Lâm Lạc ngược lại nhìn không ra trình tự lực lượng của chủ nhân! Bất quá, Lâm Lạc biết cũng không phải thực lực của đối phương yếu ớt đến như người thường, mà là quá cường đại, lực lượng thu lại không biểu hiện!
Hắn không có đạt tới cảnh giới tương đương, căn bản không có khả năng nhìn ra đầu mối!
Tinh vực Chí Tôn!
Trong lòng Lâm Lạc không khỏi thầm than, vô luận là Nghiêm Thanh hay là Lâm Hồng Hoang đều nói qua, trên đời này Tinh vực Chí Tôn rất ít ỏi, nhưng hắn ở trong mấy ngày ngắn ngủn lại thấy được bốn cái!
Ặc, sẽ không trùng hợp như vậy chứ? Nữ nhân này chẳng lẽ là tên bán nam bán nữ kia? Nghĩ đến tên bán nam bán nữ kia đẹp không thể tưởng tượng nổi, trong lòng Lâm Lạc không khỏi rung động, biết rất rõ ràng "hắn" là nam nhân cũng có một loại xung động động tâm, cái này thật sự đẹp tới quá mức!
Hỏng bét, nếu để cho "Hắn" biết mình còn sống, vậy thì không ổn !
Lâm Lạc vội vàng áy náy cười cười, dùng bày tỏ mình là đường đột, liền muốn xoay người rời đi. Ngay lúc này, nàng kia đột nhiên xoay đầu lại liếc mắt nhìn hắn, làm Lâm Lạc đột nhiên có cảm giác hít thở không thông, nhưng đối phương không phát giác gì lại quay đầu đi, tiếp tục ăn uống, tựa hồ căn bản không có đem hắn để ở trong lòng.
Quả nhiên là tuyệt đại dung nhan, biết rõ là nam nhân cũng nhịn không được muốn động tâm a! Hơn nữa sau khi mặc vào quần áo, nàng càng biểu hiện ung dung đẹp đẽ, có một loại tao nhã vô song khiến nam nhân thiên hạ phải quỳ gối dưới chân nàng.
Khá tốt, đối phương tựa hồ không có nhận ra hắn!
Cũng phải, ở trong mắt người ta hắn kỳ thật cùng con kiến hôi không có gì khác nhau, sau khi một chưởng đập chết làm sao đi nhớ kỹ tướng mạo? Lâm Lạc thầm kêu may mắn, chậm rãi thối xuống lầu dưới, lúc này mới thở dài ra một hơi.
- Ân?
Trên lầu, nữ tử tuyệt đại tao nhã kia đột nhiên lông mày giương lên.
- Vừa rồi con rệp kia bổn hậu giống như đã gặp ở nơi nào đó thì phải!
Nàng có chút dừng lại, lập tức nghĩ tới, thân hình lóe lên, đã từ trên chỗ ngồi biến mất.
Lâm Lạc mới vừa ra tửu điếm, còn chưa kịp chuồn đi, liền thấy tên bán nam bán nữ có thể làm cho vô số nam nhân cam tâm tình nguyện bái phục kia đứng ở trước mặt của hắn. Mà khiến hắn oán thầm không thôi chính là, bộ ngực của tên bán nam bán nữ này rõ ràng cao cao vun lên!
Sau khi tiến vào Tiên Thiên, võ giả có thể tương đối thay đổi hình dáng tướng mạo, mà sau khi tiến vào Linh cảnh, càng có thể dùng lĩnh vực đem mình thiên biến vạn hóa! Nhưng vô luận biến hóa như thế nào, trừ khi một mực cố ý khống chế, bằng không tổng sẽ biến trở về dáng dấp nguyên lai.
Tên bán nam bán nữ này rõ ràng là "nam nhân", tự nhiên không có khả năng có bộ ngực sữa như vậy, hẳn là dùng đại năng lực giả vờ!
Thật sự là phát rồ a, đường đường Tinh vực Chí Tôn, vì giả trang nữ nhân rõ ràng ngay cả bộ ngực cũng làm giả đi ra! Trước kia "hắn" ở trong hồ tắm rửa, bốn bề vắng lặng tự nhiên không có phí tinh lực như vậy!
Lâm Lạc tự cho là suy nghĩ cẩn thận đạo lý trong đó, nhưng trong lòng thì là hàn ý bão tố! Hắn là người duy nhất biết "chân tướng", chín thành chín sẽ bị diệt khẩu !
- Kỳ quái, vậy mà không có chết?
Nữ tử tuyệt lệ kia hết sức kỳ quái mà nhìn xem Lâm Lạc, tay phải điểm ra, một đạo hàn khí lập tức bao quanh Lâm Lạc, hóa thành một khối băng điêu to lớn, trên mặt như cũ duy trì lấy biểu lộ nguyên lai. truyện copy từ tunghoanh.com
Thấy một người sống đột nhiên bị đóng băng, người chung quanh tự nhiên cũng là khủng hoảng, ánh mắt nhìn về phía nữ tử tuyệt lệ cũng mang theo vài phần ý sợ hãi.
Nữ tử tuyệt lệ thản nhiên cười, lập tức thiên vạn phong tình, trong nội tâm tất cả mọi người đều rung động, cảm thấy Lâm Lạc xác thực tội đáng chết vạn lần, nhất định là làm chuyện xấu gì tội ác tày trời, mới bị báo ứng như thế!
Đường Điềm đầu độc là thần thông thiên phú, mà nàng lại là hoàn toàn dùng tuyệt đại tao nhã của bản thân làm vũ khí, để cho người ta trong nháy mắt khuynh đảo, chẳng phân biệt được đúng sai, chẳng phân biệt được thiện ác duy trì nàng.
- Bổn hậu quả nhiên đoan trang vô song!
Nàng tự kỷ nói, thân hình chớp động, đã tái xuất hiện ở vị trí trên lầu hai.
- Phong Hậu mỹ lệ tuyệt đối là vũ nội đệ nhất!
- Coi như là Thần nữ cũng sẽ ở trước mặt Phong Hậu tự ti mặc cảm!
Hai thị nữ vội vàng nhu thuận nịnh nọt nói.
Bất quá, mặc dù cái này có chút khoa trương, nhưng nữ tử tuyệt lệ này xác thực xinh đẹp vô song, thật cũng không là trái lương tâm nói đến.
- Con rệp kia vậy mà có thể từ trong băng kết của bổn hậu tránh được một kiếp, thật là có chút cổ quái! Lần này bổn hậu toàn lực làm, nếu còn có thể thoát thân, ngược lại tính hắn có vài phần năng lực, có thể xếp vào trong danh sách hậu bị chọn tế của bổn hậu!
Nữ tử tuyệt lệ này nói ra.
- Phong Hậu, nghe nói bên trong tam vực có Tam đại thiên tài, được xưng là nhân trung long phượng, chúng ta không phải trước đi vào trong đó chứ?
Một thị nữ nói.
- Có bổn hậu ở đây, còn có người dám tự xưng là phượng sao?
Mỹ nhân đại phát hờn dỗi, nhưng cho dù là dáng dấp tức giận cũng là làm cho lòng người say mê như vậy, hai thị nữ đều là hai mắt ứa ra hồng tinh, thiếu chút nữa hét ầm lên ca ngợi.
. . .
Nếu Lâm Lạc không có Tử Đỉnh mà nói, tuyệt đối có thể trở thành kỳ tích hạng nhất của trấn nhỏ này, cung ứng thế nhân thương tiếc thưởng thức.
Bất quá, mặc dù Tử Đỉnh thần dị, nhưng lần này nữ tử tuyệt mỹ kia cũng toàn lực làm, mặc dù chỉ là vận dụng thiên phú thần thông của nàng, trong đó cũng không có nhân tố "lực", nhưng vẫn là hao phí Tử Đỉnh nửa tháng thời gian mới hòa tan khối băng này!
- Đồ bán nam bán nữ, tiểu gia không để yên cho ngươi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.