Chương 335: Thiên Ma Thập Bát Trảm. (2)
Cô Đơn Địa Phi
23/04/2014
Nha!
Tử Đỉnh lưu chuyển, như cũ đem thế công đơn giản hóa giải. Chỉ cần lực lượng của Âu Dương Cường không có vượt qua Lâm Lạc một đại cảnh giới, như vậy sau khi Tử Đỉnh đánh tan chín thành lực lượng, dư kình đối với Lâm Lạc liền không tạo thành được uy hiếp!
Âu Dương Cường lại bị Lâm Lạc một quyền đánh bay, ở giữa không trung cuồng phun một ngụm máu tươi, nhưng hắn vẫn là mắt sáng như đao, không có làm chút dừng lại nào, lần nữa giết trở về.
- Đệ tam trảm!
Đạo hắc sắc ảo ảnh thứ hai tan ra vào trong cơ thể hắn, lực lượng Âu Dương Cường rõ ràng lần nữa xuất hiện tiêu thăng, bành bạch, khớp xương toàn thân hắn bạo vang lên, hiển nhiên lực lượng kịch tăng này đối với bản thân hắn chính là một loại phụ tải to lớn!
Đại Quan Đao, lại chém!
Lúc này, Lâm Lạc cũng có một chút động dung, mỗi khi Âu Dương Cường chém ra một kích đều có thể gia tăng gấp đôi lực lượng, nếu như vậy liên tục chất chồng xuống dưới, thời điểm trảm thứ mười, lực lượng của đối phương có thể đột phá trình tự Giác Vi Cảnh, đạt tới Thông Minh Cảnh!
Khi đó, Lâm Lạc cũng có nguy hiểm trực tiếp bị chém rụng!
Quả nhiên, người có thể bắt được danh xưng thất phẩm chiến tướng, làm sao có thể không có chút tài năng, luôn luôn ẩn giấu tuyệt kỹ!
Đệ tứ trảm! Đệ ngũ trảm! Đệ lục trảm!
Lực lượng Âu Dương Cường bạo tăng, hình thể đã từ dáng người trung đẳng nguyên bản biến thành Cự Nhân chiều cao hơn một trượng, làn da toàn thân lại đen nhánh, trong hai mắt cũng hiện động lên dạ mang, như ác ma từ trong địa ngục bò ra!
Một màn này, Tô Mị cùng Cửu hoàng tử nhìn thấy cũng vô cùng khiếp sợ.
- Tô thế muội, có từng nghe nói Thiên Ma Bá Quân hơn nghìn năm trước tung hoành thiên hạ không?
Cửu hoàng tử quay đầu nhìn về phía Tô Mị.
Tô Mị đang thần tình khẩn trương, rất có vẻ lo lắng, thẳng một lát sau nàng mới kịp phản ứng, cau mày nói:
- Thiên Ma Bá Quân dùng thân phận võ giả tán tu xông lên Thích Biến Cảnh, được xưng cao thủ đệ nhất thiên hạ, lại thả ra hào ngôn muốn đem Tam đại Thần quốc toàn bộ đả đảo, trở thành đứng đầu đại lục! Nghe nói có nhiều Thích Biến Cảnh cường giả đều chết ở dưới đao của hắn, nhưng đột nhiên lại mai danh ẩn tích, thật nhiều người đoán hắn bị Tiên cảnh cường giả ra tay, chém giết cuồng nhân này! Đao. . . Chẳng lẽ Thiên Ma Thập Bát Trảm chính là truyền thừa từ Thiên Ma Bá Quân?
- Không sai, bởi vì đánh chết Thiên Ma Bá Quân, chính là tổ tiên Phạm gia ta!
Thời điểm Cửu hoàng tử nói những lời này, trên mặt có vài phần ngạo khí, dù sao đây chính là Tiên cảnh cường giả!
- Không nghĩ tới môn công pháp này của hắn lại vẫn có truyền nhân!
Trên mặt Tô Mị càng âm trầm, đây chính là truyền thừa công pháp Thiên Ma Bá Quân, năm đó Thiên Ma Bá Quân là một đường từ Tiên Thiên Cảnh giết đến Thích Biến Cảnh, môn công pháp này cường đại tự nhiên không nói chơi!
Lâm Lạc chống đở được sao?
Điền Phi Thành chỉ biết ăn uống vui đùa, nhưng nghe Tô Mị cùng Cửu hoàng tử đối thoại, hắn như thế nào cũng có thể biết rõ môn đao pháp này của Âu Dương Cường uy lực vô cùng lớn, chẳng những có thể đả bại Lâm Lạc, thậm chí còn có thể tại chỗ chém giết hắn, lập tức lộ ra sắc mặt vui mừng.
- Trảm thứ mười!
Âu Dương Cường hét to, bành bạch, lúc này lực lượng của hắn thực sự quá cường đại, làn da toàn thân đều bị ngạnh sanh nứt vỡ, máu tươi phún dũng, giống như huyết nhân!
Hắn cứ như vậy máu chảy đầm đìa giết tới đây, mang theo một cổ khí phách bá diệt thiên địa!
Lâm Lạc cũng là chiến ý tiêu thăng đến phát cuồng, chiến ý chi quyền kim sắc từ trong đan điền bay lên, Băng Phách Hàn Thứ ra, hắn hạo hạo đãng đãng vung quyền nghênh đón!
Ba nắm tay, năm cây băng thứ, tử khí lưu chuyển, Lâm Lạc không còn có lưu thủ, cũng không thể lưu thủ!
Bùm!
Đao khí cuốn qua, năm cây Băng Phách Hàn Thứ đều bị đánh rớt xuống, nhưng hàn khí lan tràn, lại đem trọn Đại Quan Đao đóng băng thành băng côn, về sau Cấm Tự phát uy, quả thực đem thanh pháp khí này sinh sinh nứt vỡ, hóa thành vô số vụn băng thật nhỏ, mạn thiên phi vũ!
Đây chính là Thiên Ma Thập Bát Trảm, không có vũ khí còn chém thế nào?
Mục quang của Âu Dương Cường âm lệ, đúng là đem cánh tay phải hóa đao, như cũ hướng Lâm Lạc bổ tới!
Chiến ý chi quyền cộng với hai nắm tay của Lâm Lạc đồng thời nghênh tiếp cánh tay phải của Âu Dương Cường, ba nắm tay đều hiện ra kim hoàng sắc chói lọi, khí thế như thiên thần hàng lâm, cùng Lệ quỷ của Âu Dương Cường có thể nói là hoàn toàn bất đồng!
Oanh!
Một tiếng rung trời nổ, thân hình của Lâm Lạc cùng Âu Dương Cường đồng thời run lên, đều lùi lại hơn mười trượng.
- Oa!
Lâm Lạc há mồm phun ra một ngụm máu tươi, lực lượng của đối phương tăng lên mười lần, đã nhảy lên đến Thông Minh Cảnh, cho dù hắn có Tử Đỉnh bảo vệ, cũng như cũ bị trọng thương!
Hắn lau máu tươi khóe miệng, chú mục nhìn Âu Dương Cường, trầm giọng nói:
- Ngươi còn có tâm nguyện gì chưa xong không?
Di, nghe khẩu khí của Lâm Lạc, giống như hắn đã thắng được trận chiến đấu này!
Tuy Tô Mị học thức uyên bác, nhưng dù sao có hại ở cảnh giới không đủ cao, không khỏi hướng Cửu hoàng tử nhìn đi qua, bên ngoài vị Cửu hoàng tử này là tu vi Địa Nguyên Cảnh, như thế nào cũng có thể nhìn ra đến tột cùng. . .
Cửu hoàng tử gật gật đầu nói:
- Dùng thực lực của Âu Dương Cường, trước mắt vẫn không thể sử dụng cửu trảm trở lên, hắn cưỡng chế sử dụng, bằng thân thể của mình dùng thập trảm, không cần Lâm huynh ra tay kỳ thật đã chết rồi!
Âu Dương Cường mắt lộ ra vẻ khổ sáp, người tuổi trẻ trước mặt này tựa hồ cùng thân ảnh tuổi trẻ vài thập niên trước kia đồng dạng trùng hợp lại với nhau!
Lúc trước, cảnh giới người nọ cũng so với hắn thấp, lại như cũ đánh bại hắn ở thời kì đỉnh phong nhất, để cho hắn cả đời khó có thể xóa đi sỉ nhục! Tuy hắn lần nữa khích lệ, lại đứng lên, nhưng trận bại kia lại như một cây gai trong lòng của hắn, cho dù lúc này Dịch Hưng Ba đã được công nhận đệ nhất thiên tài sau năm trăm năm, lại như cũ khó có thể xóa đi khuất nhục trong lòng của hắn!
Hơn năm mươi năm trôi qua, Thiên Ma Thập Bát Trảm của hắn cũng từ tứ trảm tăng lên tới cửa trảm! Âu Dương Cường có tự tin, nếu có cùng giai với Dịch Hưng Ba chiến một trận, đối phương cho dù lại kỳ tài ngút trời cũng sẽ không phải là đối thủ của hắn!
Nhưng mà, Lâm Lạc lại dùng song quyền ngạnh sanh đánh nát ảo tưởng của hắn!
Đồng dạng ở thời điểm bảy mươi bốn trận thắng liên tiếp, hắn gặp một thiên tài càng thêm tuổi trẻ, hơn nữa, lúc trước Dịch Hưng Ba chỉ là so với hắn thấp hơn lưỡng trọng thiên, nhưng Lâm Lạc lại so với hắn thua tứ trọng thiên, còn vượt qua hai tiểu cảnh giới!
Lịch sử tái diễn, nhưng Âu Dương Cường không cách nào tiếp nhận thất bại đồng dạng, sỉ nhục đồng dạng, hắn liều lĩnh sử xuất Thiên Ma thập trảm vượt qua cực hạn thực lực của hắn, kết quả, chém rụng lại là tánh mạng của mình!
Hắn nhìn xem Lâm Lạc, tuy hắn bởi vì Lâm Lạc mà chết, trên thực tế lại là lựa chọn của mình! Lúc trước bại, tựa như một độc xà sinh sôi trong lòng của hắn, hôm nay rốt cục cắn hắn một ngụm!
Tử Đỉnh lưu chuyển, như cũ đem thế công đơn giản hóa giải. Chỉ cần lực lượng của Âu Dương Cường không có vượt qua Lâm Lạc một đại cảnh giới, như vậy sau khi Tử Đỉnh đánh tan chín thành lực lượng, dư kình đối với Lâm Lạc liền không tạo thành được uy hiếp!
Âu Dương Cường lại bị Lâm Lạc một quyền đánh bay, ở giữa không trung cuồng phun một ngụm máu tươi, nhưng hắn vẫn là mắt sáng như đao, không có làm chút dừng lại nào, lần nữa giết trở về.
- Đệ tam trảm!
Đạo hắc sắc ảo ảnh thứ hai tan ra vào trong cơ thể hắn, lực lượng Âu Dương Cường rõ ràng lần nữa xuất hiện tiêu thăng, bành bạch, khớp xương toàn thân hắn bạo vang lên, hiển nhiên lực lượng kịch tăng này đối với bản thân hắn chính là một loại phụ tải to lớn!
Đại Quan Đao, lại chém!
Lúc này, Lâm Lạc cũng có một chút động dung, mỗi khi Âu Dương Cường chém ra một kích đều có thể gia tăng gấp đôi lực lượng, nếu như vậy liên tục chất chồng xuống dưới, thời điểm trảm thứ mười, lực lượng của đối phương có thể đột phá trình tự Giác Vi Cảnh, đạt tới Thông Minh Cảnh!
Khi đó, Lâm Lạc cũng có nguy hiểm trực tiếp bị chém rụng!
Quả nhiên, người có thể bắt được danh xưng thất phẩm chiến tướng, làm sao có thể không có chút tài năng, luôn luôn ẩn giấu tuyệt kỹ!
Đệ tứ trảm! Đệ ngũ trảm! Đệ lục trảm!
Lực lượng Âu Dương Cường bạo tăng, hình thể đã từ dáng người trung đẳng nguyên bản biến thành Cự Nhân chiều cao hơn một trượng, làn da toàn thân lại đen nhánh, trong hai mắt cũng hiện động lên dạ mang, như ác ma từ trong địa ngục bò ra!
Một màn này, Tô Mị cùng Cửu hoàng tử nhìn thấy cũng vô cùng khiếp sợ.
- Tô thế muội, có từng nghe nói Thiên Ma Bá Quân hơn nghìn năm trước tung hoành thiên hạ không?
Cửu hoàng tử quay đầu nhìn về phía Tô Mị.
Tô Mị đang thần tình khẩn trương, rất có vẻ lo lắng, thẳng một lát sau nàng mới kịp phản ứng, cau mày nói:
- Thiên Ma Bá Quân dùng thân phận võ giả tán tu xông lên Thích Biến Cảnh, được xưng cao thủ đệ nhất thiên hạ, lại thả ra hào ngôn muốn đem Tam đại Thần quốc toàn bộ đả đảo, trở thành đứng đầu đại lục! Nghe nói có nhiều Thích Biến Cảnh cường giả đều chết ở dưới đao của hắn, nhưng đột nhiên lại mai danh ẩn tích, thật nhiều người đoán hắn bị Tiên cảnh cường giả ra tay, chém giết cuồng nhân này! Đao. . . Chẳng lẽ Thiên Ma Thập Bát Trảm chính là truyền thừa từ Thiên Ma Bá Quân?
- Không sai, bởi vì đánh chết Thiên Ma Bá Quân, chính là tổ tiên Phạm gia ta!
Thời điểm Cửu hoàng tử nói những lời này, trên mặt có vài phần ngạo khí, dù sao đây chính là Tiên cảnh cường giả!
- Không nghĩ tới môn công pháp này của hắn lại vẫn có truyền nhân!
Trên mặt Tô Mị càng âm trầm, đây chính là truyền thừa công pháp Thiên Ma Bá Quân, năm đó Thiên Ma Bá Quân là một đường từ Tiên Thiên Cảnh giết đến Thích Biến Cảnh, môn công pháp này cường đại tự nhiên không nói chơi!
Lâm Lạc chống đở được sao?
Điền Phi Thành chỉ biết ăn uống vui đùa, nhưng nghe Tô Mị cùng Cửu hoàng tử đối thoại, hắn như thế nào cũng có thể biết rõ môn đao pháp này của Âu Dương Cường uy lực vô cùng lớn, chẳng những có thể đả bại Lâm Lạc, thậm chí còn có thể tại chỗ chém giết hắn, lập tức lộ ra sắc mặt vui mừng.
- Trảm thứ mười!
Âu Dương Cường hét to, bành bạch, lúc này lực lượng của hắn thực sự quá cường đại, làn da toàn thân đều bị ngạnh sanh nứt vỡ, máu tươi phún dũng, giống như huyết nhân!
Hắn cứ như vậy máu chảy đầm đìa giết tới đây, mang theo một cổ khí phách bá diệt thiên địa!
Lâm Lạc cũng là chiến ý tiêu thăng đến phát cuồng, chiến ý chi quyền kim sắc từ trong đan điền bay lên, Băng Phách Hàn Thứ ra, hắn hạo hạo đãng đãng vung quyền nghênh đón!
Ba nắm tay, năm cây băng thứ, tử khí lưu chuyển, Lâm Lạc không còn có lưu thủ, cũng không thể lưu thủ!
Bùm!
Đao khí cuốn qua, năm cây Băng Phách Hàn Thứ đều bị đánh rớt xuống, nhưng hàn khí lan tràn, lại đem trọn Đại Quan Đao đóng băng thành băng côn, về sau Cấm Tự phát uy, quả thực đem thanh pháp khí này sinh sinh nứt vỡ, hóa thành vô số vụn băng thật nhỏ, mạn thiên phi vũ!
Đây chính là Thiên Ma Thập Bát Trảm, không có vũ khí còn chém thế nào?
Mục quang của Âu Dương Cường âm lệ, đúng là đem cánh tay phải hóa đao, như cũ hướng Lâm Lạc bổ tới!
Chiến ý chi quyền cộng với hai nắm tay của Lâm Lạc đồng thời nghênh tiếp cánh tay phải của Âu Dương Cường, ba nắm tay đều hiện ra kim hoàng sắc chói lọi, khí thế như thiên thần hàng lâm, cùng Lệ quỷ của Âu Dương Cường có thể nói là hoàn toàn bất đồng!
Oanh!
Một tiếng rung trời nổ, thân hình của Lâm Lạc cùng Âu Dương Cường đồng thời run lên, đều lùi lại hơn mười trượng.
- Oa!
Lâm Lạc há mồm phun ra một ngụm máu tươi, lực lượng của đối phương tăng lên mười lần, đã nhảy lên đến Thông Minh Cảnh, cho dù hắn có Tử Đỉnh bảo vệ, cũng như cũ bị trọng thương!
Hắn lau máu tươi khóe miệng, chú mục nhìn Âu Dương Cường, trầm giọng nói:
- Ngươi còn có tâm nguyện gì chưa xong không?
Di, nghe khẩu khí của Lâm Lạc, giống như hắn đã thắng được trận chiến đấu này!
Tuy Tô Mị học thức uyên bác, nhưng dù sao có hại ở cảnh giới không đủ cao, không khỏi hướng Cửu hoàng tử nhìn đi qua, bên ngoài vị Cửu hoàng tử này là tu vi Địa Nguyên Cảnh, như thế nào cũng có thể nhìn ra đến tột cùng. . .
Cửu hoàng tử gật gật đầu nói:
- Dùng thực lực của Âu Dương Cường, trước mắt vẫn không thể sử dụng cửu trảm trở lên, hắn cưỡng chế sử dụng, bằng thân thể của mình dùng thập trảm, không cần Lâm huynh ra tay kỳ thật đã chết rồi!
Âu Dương Cường mắt lộ ra vẻ khổ sáp, người tuổi trẻ trước mặt này tựa hồ cùng thân ảnh tuổi trẻ vài thập niên trước kia đồng dạng trùng hợp lại với nhau!
Lúc trước, cảnh giới người nọ cũng so với hắn thấp, lại như cũ đánh bại hắn ở thời kì đỉnh phong nhất, để cho hắn cả đời khó có thể xóa đi sỉ nhục! Tuy hắn lần nữa khích lệ, lại đứng lên, nhưng trận bại kia lại như một cây gai trong lòng của hắn, cho dù lúc này Dịch Hưng Ba đã được công nhận đệ nhất thiên tài sau năm trăm năm, lại như cũ khó có thể xóa đi khuất nhục trong lòng của hắn!
Hơn năm mươi năm trôi qua, Thiên Ma Thập Bát Trảm của hắn cũng từ tứ trảm tăng lên tới cửa trảm! Âu Dương Cường có tự tin, nếu có cùng giai với Dịch Hưng Ba chiến một trận, đối phương cho dù lại kỳ tài ngút trời cũng sẽ không phải là đối thủ của hắn!
Nhưng mà, Lâm Lạc lại dùng song quyền ngạnh sanh đánh nát ảo tưởng của hắn!
Đồng dạng ở thời điểm bảy mươi bốn trận thắng liên tiếp, hắn gặp một thiên tài càng thêm tuổi trẻ, hơn nữa, lúc trước Dịch Hưng Ba chỉ là so với hắn thấp hơn lưỡng trọng thiên, nhưng Lâm Lạc lại so với hắn thua tứ trọng thiên, còn vượt qua hai tiểu cảnh giới!
Lịch sử tái diễn, nhưng Âu Dương Cường không cách nào tiếp nhận thất bại đồng dạng, sỉ nhục đồng dạng, hắn liều lĩnh sử xuất Thiên Ma thập trảm vượt qua cực hạn thực lực của hắn, kết quả, chém rụng lại là tánh mạng của mình!
Hắn nhìn xem Lâm Lạc, tuy hắn bởi vì Lâm Lạc mà chết, trên thực tế lại là lựa chọn của mình! Lúc trước bại, tựa như một độc xà sinh sôi trong lòng của hắn, hôm nay rốt cục cắn hắn một ngụm!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.