Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 337: Tiểu Nhân. (1)

Cô Đơn Địa Phi

23/04/2014

Lâm Lạc hung dữ nhìn chằm chằm vào Đường Điềm, đối phương cư nhiên biết rõ nhiều bí mật của hắn như vậy, hắn chí ít cũng phải ép đối phương một điểm.

Đường Điềm đem hai mắt chuyển động một hồi, đột nhiên chỉ vào Lâm Lạc nói:

- Ngươi khẳng định không phải người, ta hoài nghi ngươi có huyết mạch thần thú, mới có thể tiến cảnh nhanh như vậy!

Tiểu ma nữ này quả nhiên rất biết chú ý lời nói, rất am hiểu chuyển chủ đề.

Bất quá, Thần thú?

- Thần thú chính là mãnh thú như Ngân Huyết Địa Long Xà sao?

Ở phương diện tri thức mãnh thú, Đường Điềm xứng với tên đại sư, Lâm Lạc mở miệng nói ra.

- Ngân Huyết Địa Long Xà?

Đường Điềm lập tức lộ ra thần sắc khinh thường.

- Loại bò sát này chỉ có một tia huyết mạch Chân Long, nó cũng xứng với tên thần thú! Chỉ có Thần Long, Phượng Hoàng, Kỳ Lân, Kim Cương Thần Viên, loại dị thú thiên địa sinh dưỡng này mới xứng với tên thần thú!

Lâm Lạc cũng không có hỏi tới nàng là làm thế nào biết, dù sao nàng muốn nói cũng đã sớm nói, không chịu nói mà nói, hoặc là nói sang chuyện khác, hoặc là đẩy đến trên người nãi nãi kia của nàng, bằng hỏi không.

- Nếu ngươi không có huyết mạch thần thú mà nói, làm sao có thể tu vi tiến bộ nhanh như vậy?

Đường Điềm cấp cho hắn một thú danh.

- Đúng vậy a, ta chính là Thần thú ngụy trang thành nhân loại, ngươi cẩn thận một chút, đừng làm cho ta một ngụm đem ngươi cắn ăn!

Lâm Lạc nghĩ đến còn có Âu Dương Cường lâm chung nhắc nhở chưa có hoàn thành, liền rời đi Tô gia, tiến nhập Linh Sương thành, sau khi hướng người nghe ngóng, liền đi gia viên của Âu Dương Cường.

Bởi vì Âu Dương Cường có danh xưng thất phẩm võ tướng, trong thành còn có chút danh tiếng, chỗ ở của hắn cũng không khó tìm. Người này vốn là võ giả Trung Nguyên quốc, lúc còn trẻ liền đến Linh Sương thành, phải dựa vào đại đấu võ trường chiến đấu mà sống.

Hắn chỉ có một thê tử cùng hai đứa con trai, một cái hơn 40 tuổi, một cái mới hai mươi.

Bởi vì Âu Dương Cường cũng coi như thu vào xa xỉ, tuy chèo chống không dậy nổi một gia tộc, nhưng trạch địa coi như rộng rãi, thời điểm Lâm Lạc đến, chỉ thấy trong đó có vài người phúng viếng, tiếng buồn bã thê lương.

Lâm Lạc giẫm chận tại chỗ đi vào, chỉ thấy một phụ nhân áo tơ trắng đang quỳ gối trước linh đường, trước người là hai nam tử trẻ tuổi mặc đồ tang, hiển nhiên đây chính là vợ góa con coi của Âu Dương Cường.

- Âu Dương tẩu tẩu, xin nén bi thương!

Một nam tử hơn bốn mươi tuổi tiến lên đáp lời.



- Âu Dương lão huynh ra đi, các ngươi cô nhi quả mẫu tự nhiên có chúng ta những lão bằng hữu này chăm sóc! Bất quá, nhất mã quy nhất mã, trước đó vài ngày Âu Dương lão huynh hướng ta mượn Thiên tinh thạch, kính xin chị dâu thay trả lại!

Âu Dương thị không khỏi sững sờ nói:

- Tiền lão ca, phu quân nhà của ta khi nào thì hướng ngươi mượn qua Thiên tinh thạch?

- Ân, chị dâu, Âu Dương huynh không có cùng ngươi nói sao?

Nam tử kia có vẻ vô cùng kinh ngạc.

Tiểu nhi tử của Âu Dương Cường là Âu Dương Văn tuổi trẻ thiếu kiên nhẫn, lập tức đứng lên nói:

- Tiền thúc thúc, cha ta một mực ở đấu võ trường dùng tánh mạng vật lộn đọ sức lấy Thiên tinh thạch, tự cấp tự túc, còn cần hướng người mượn Thiên tinh thạch sao? Ngược lại Tiền thúc thúc ba ngày hai lần hướng cha ta muốn chỗ tốt, hừ hừ!

Người chung quanh cho dù ngay từ đầu không biết là chuyện gì xảy ra, nhưng nghe đến đó cũng minh bạch: nam tử họ Tiền kia không phải đồ tốt, thời điểm Âu Dương Cường còn sống rõ ràng lợi dụng người ta gì đó, hiện tại Âu Dương Cường chết rồi, hắn lại còn muốn vu cáo ngược một ngụm!

Bất quá, những người kia đều nhận ra nam tử họ Tiền này, chính là tiểu đầu mục của một bang phái địa phương, cũng không phải là ai cũng có thể đắc tội được!

Bởi vậy, cho dù Âu Dương Cường khi còn sống có chút bằng hữu, lúc này cả đám đều lâm vào trầm mặc, bọn họ đều không có lực lượng đủ mức cùng lực lượng sau lưng nam tử họ Tiền đối nghịch, cưỡng chế xuất đầu chỉ biết đem mình hại chết.

Nam tử họ Tiền hừ lạnh một tiếng nói:

- Thế chất, lời nói cũng không thể nói lung tung! Chị dâu, nhanh chóng đem nợ nần trả xong, ta còn có việc phải ly khai!

Âu Dương thị cũng biết rõ nam nhân của mình vừa chết, trong nhà không có trụ cột, hai đứa con trai tu vi lại thấp, xa xa không có đạt tới cảnh giới như phụ thân bọn họ, không cách nào thay cái nhà này che gió che mưa, lúc này có ý niệm dàn xếp ổn thỏa trong đầu nói:

- Tiền lão ca, phu quân nhà của ta thiếu ngươi nhiều ít Thiên tinh thạch?

- Hai vạn cực phẩm Thiên tinh thạch!

Nam tử họ Tiền nói.

- Cái gì!

Âu Dương thị quá sợ hãi, cái này cơ hồ chính là tất cả tài sản trong nhà bọn họ! Nếu thật sự giao ra nhiều Thiên tinh thạch như thế, hai đứa con trai của nàng căn bản không chiếm được tài nguyên tu luyện!

Xem bọn họ loại không quyền không thế này, nếu muốn đạt được đủ tài nguyên tu luyện, vậy cũng chỉ có đi đấu võ trường dùng mệnh vật lộn đọ sức! Nhưng Âu Dương Cường liều mạng như vậy, còn không phải là vì cho nhi tử không cần giống như hắn liều sống liều chết sao?

Nam tử họ Tiền này là muốn đưa mẫu tử bọn họ vào chỗ chết !

- Tiền lão ca, ngươi còn có phiếu nợ không?



Âu Dương thị theo lý mà nói.

Sắc mặt nam tử họ Tiền lập tức âm trầm xuống nói:

- Chị dâu đây là không tín nhiệm ta?

- Tiền lão ca, hai vạn cực phẩm Thiên tinh thạch thật là tài phú lớn, nếu không có giấy vay nợ làm bằng chứng, thiếp thân thực khó làm ra quyết định!

Âu Dương thị nói ra.

Nam tử họ Tiền hừ một tiếng nói:

- Đã biết các ngươi sẽ lật lọng, nhìn, đây chính là giấy vay nợ ngươi muốn!

Hắn vung ra một tờ giấy.

Âu Dương thị nhìn thoáng qua, lập tức nói:

- Tiền lão ca, cái này căn bản không phải bút tích phu quân nhà của ta!

- Chị dâu, ngươi đây là ý gì, chẳng lẽ nói ta là làm giả sao?

Nam tử họ Tiền lớn tiếng nói.

- May mắn ta còn mời tới vài vị bằng hữu làm chứng, bọn họ là tận mắt thấy Âu Dương lão ca hướng ta mượn hai vạn cực phẩm Thiên tinh thạch!

Âu Dương thị nhìn nhìn mấy cái gọi là chứng nhân kia, căn bản cực kỳ lạ lẫm, hiển nhiên là đồng lõa của nam tử họ Tiền! Cái này nếu nàng chịu nhận nợ liền thôi, nếu không bọn họ sẽ cường đoạt!

Hai đứa con trai của nàng đều là tức sùi bọt mép, đều nói:

- Tiền Vô Đồng, ngươi cái bạch nhãn lang này, lúc trước khi cha ta còn tại thế đối với ngươi rất có quan tâm, hắn vừa mới chết, ngươi vong ân phụ nghĩa, không biết là cùng súc sinh không hề khác nhau sao?

Tiền Vô Đồng cười lạnh nói:

- Hảo, các ngươi đây là gian hoạt cô nhi quả mẫu, thiếu nợ thì trả tiền, thiên kinh địa nghĩa! Đừng tưởng rằng người chết có thể quịt nợ, các vị huynh đệ, theo ta lục soát!

Bọn họ tổng cộng có năm người, đều là chỉ điểm nội viện đi đến.

- Ta và các ngươi liều mạng!

Âu Dương Văn hét lớn một tiếng, liền hướng Tiền Vô Đồng nhào tới. Cái này bị bạch nhãn lang cắn ngược lại một cái, tượng đất cũng có ba phần hỏa khí, huống chi hắn là tiểu tử tuổi trẻ khí thịnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hoành Tảo Hoang Vũ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook