Chương 762: Về nhà. (1)
Cô Đơn Địa Phi
01/11/2014
Lâm Lạc cũng không có ở
trong Viêm Diễm tháp quá lâu, xác định tạm thời không làm gì được Hỏa
Diễm cự nhân, hắn về tới Tô Gia, cùng chúng nữ quay lại Lâm gia.
Bởi vì ở Tô Gia thấy được một ít chuyện tình không hài hòa, Lâm Lạc có ý định nhìn tộc nhân Lâm gia có bởi vì gia tộc rầm rộ mà biến chất hay không, nên không có dùng Tô Gia truyền tống trận về tới Bạch Dương Trấn, mà là Lâm Lạc dùng tốc độ bản thân, trực tiếp vài bước vượt qua, đi tới trên Bạch Dương Trấn.
Hôm nay Bạch Dương Trấn đã không thể lại xưng là trấn, mà là một thành thị cực đại không gì sánh được, diện tích mở rộng chí ít gấp trăm lần, thậm chí Thanh Mông Sơn khi xưa cũng bao dung vào trong thành thị, trở thành núi trong thành, nhìn cũng có chút đồ sộ.
Mà ở đây võ giả càng như mây, bởi vì tiếp cận cuối năm, thế lực tới nơi này chúc tết cũng rầm rộ, cho dù dùng diện tích "Bạch Dương thành" lúc này cũng là kín người hết chỗ, trước cửa Lâm gia càng là chật ních người.
Lâm Lạc cùng chúng nữ thu liễm khí tức, giả dạng thành Minh Dương cảnh, một đường ám tra thái độ bên ngoài của tộc nhân Lâm gia.
Kết quả, thê thảm cực kỳ!
Cùng người Tô Gia như nhau, Lâm gia cũng có không ít tộc nhân trở nên kiêu ngạo không gì sánh được, thấy có nữ võ tu mỹ lệ, căn bản mặc kệ thực lực của đối phương làm sao cũng dám lên đi chiếm tiện nghi, thực lực cường đại thì dùng thân phận người Lâm gia có thể vỗ vỗ cái mông bỏ đi, nếu thực lực không mạnh, như vậy liền khó thoát được số phận ô nhục.
Lâm Lạc không khỏi giận dữ.
Nhưng việc này, trách nhiệm cũng không phải ở trên người tất cả Lâm gia, mà là tập quán dưỡng đi ra!
Từ sau khi Lâm gia sinh ra yêu nghiệt như Lâm Lạc, đại lục rất nhiều võ đạo thế gia đều cho rằng tổ tiên Lâm gia có huyết mạch cao quý không gì sánh được, mới có thể tạo nên một yêu nghiệt như Lâm Lạc đi ra, bởi vậy không tiếc tống xuất mỹ nữ gia tộc cho tộc nhân Lâm gia làm thiếp, tá loại sinh oa, thử thời vận có thể lại bồi dưỡng ra một yêu nghiệt như thế hay không.
Cũng là bởi vì gia tộc dung túng, để nam tử Lâm gia thấy mỹ nữ liền đương nhiên cho rằng nên cấp bản thân đùa bỡn, không hề cố kỵ. Cái gọi là bần hàn luôn tiết kiệm, cự phú thưởng trăng hoa, Lâm gia nhân bình thường ăn hết ngon ngọt đã thói quen khó sửa rồi.
Cần hảo hảo chỉnh đốn Lâm gia rồi!
Lâm Lạc từ từ đi tới, nhìn dinh thự Lâm gia xây dựng mới một lần nữa.
Lâm Lạc không khỏi lắc đầu liên tục, cùng Tô Gia không giống, Lâm gia như là nhà giàu mới nổi, cho dù người người đều đạt đến Thích Biến cảnh cũng cải biến tâm tính không được! Bởi vậy, hắn cũng cải biến chủ ý, nguyên bản hắn định dùng cực phẩm linh thạch, hòa tan thành Không Linh thạch nhũ để cho tất cả tộc nhân Lâm gia ở trong vòng trăm năm xông lên Thích Biến cảnh, hiện tại…
Hừ, để cho bọn họ đạt được Thích Biến cảnh mà nói, không phải để cho bọn họ đi hại càng nhiều người sao?
- Di, là tiểu ca ca đã trở về!
Thanh âm tràn ngập non nớt vang lên, chỉ thấy một hài đồng ba bốn tuổi từ trong phủ đệ bay đi ra, hưu một cái đã bay tới, nhưng thấy Đường Điềm trong nháy mắt, cũng oa một tiếng quái khiếu, quay đầu bỏ chạy.
- Oa ha ha ha, cây cải đỏ, lần này ngươi trái lại để ta ăn đi!
Đường Điềm cười to, bóng người chợt lóe, đã ôm đứa bé vào trong vòng, như một ác bà bà vậy.
- Tiểu ca ca, người cứu mạng a, hồ ly tinh muốn ăn Bảo Bảo!
Đứa bé kia tự nhiên là Bảo Bảo đại tiên rồi, hắn nguyên bản cùng Đường Điềm khó phân cao thấp, nhưng theo Đường Điềm đề thăng tới Huyền Linh cảnh, hắn xa xa không phải đối thủ rồi.
Huống chi hiện tại Đường Điềm nắm giữ thiên phú thần thông, có thể mạnh mẽ hạ đối thủ một đại cảnh giới, hắn càng không địch lại nổi.
- Tiểu ma nữ luôn khi dễ Bảo Bảo đại tiên!
Lâm Lạc kéo Bảo Bảo đại tiên từ trong ma chưởng của Đường Điềm ra, để tiểu ma nữ một trận nhe răng nhếch miệng, không ngừng chảy nước bọt.
Hắn đã từ chỗ Đường Điềm biết, Bảo Bảo đại tiên kỳ thực là nhân sâm vạn năm, chẳng biết thế nào thu được linh trí, học xong tu luyện chi đạo, càng có thể hóa thành nhân hình, nhưng tâm trí còn dừng lại ở giai đoạn trẻ nhỏ.
Hai người này đều có năng lực đặc thù, bởi vậy có thể nhìn thấu nguyên hình của đối phương. Bảo Bảo đại tiên là Tham Vương hóa thân, với võ giả mà nói chính là đại bổ vật, Đường Điềm tự nhiên la hét muốn ăn tươi cây cải đỏ này rồi.
Bất quá, trước đây hai người không quen, Đường Điềm là thật hạ thủ được, hiện tại sẽ không như vậy nữa.
- Phải phải, hồ ly tinh luôn muốn ăn Bảo Bảo, ngươi cái hồ ly tinh xấu xí! Bất quá, tiểu ca ca hiện tại thật là lợi hại, Bảo Bảo cũng nhìn không ra cảnh giới của tiểu ca ca rồi!
Bảo Bảo đại tiên còn khờ dại nói.
Nó tuy rằng là Linh Tham vạn năm hóa nhân, nhưng linh trí cũng bất quá là chuyện tình vài thập niên, loại kỳ vật trời sinh thiên dưỡng này tốc độ phát triển tâm trí muốn xa xa thấp hơn nhân loại, đây là nguyên nhân bọn nó có thọ nguyên dài dằng dặc.
- Cây cải đỏ, không ăn ngươi cũng được, đi nấu cho ta bát canh gà nhân sâm!
Đường Điềm ép tới, kiến Bảo Bảo đại tiên do dự, nàng tàn bạo nói.
- Nếu như ngươi không đáp ứng, trừ khi ngươi vĩnh viễn đi theo bên cạnh đại phôi đản, bằng không… hừ hừ!
Bảo Bảo đại tiên sầu mi khổ kiểm, không thể làm gì khác hơn là nhịn đau nhổ xuống rễ sâm tinh cho nàng, vẻ mặt khó coi không thôi.
- Thật nhỏ mọn, ngươi nhiều rễ như vậy, không nhổ xuống già đi sẽ lãng phí, không bằng lấy cho ta nấy canh gà, cho thêm chút nữa!
Đường Điềm lại thu thêm hai rễ sâm của Bảo Bảo đại tiên, lúc này mới thoả mãn cười, lập tức từ trong đan điền không gian lấy ra một cái nồi thật lớn, bên trong cư nhiên thật có con gà, nàng cho tham tu vào, thuận tiện cho muối ăn và các loại gia vị.
Con gà này không phải vật phàm, mà là Diệt Linh cảnh Lục Vũ Kiếm Điểu, bởi vì Đông Châu võ đạo hưng thịnh, mãnh thú Linh cảnh cũng không ít như Nam Châu, con Lục Vũ Kiếm Điểu này tương đối trân quý, tiểu ma nữ là từ trong tay Nghiêm Thanh xin tới.
Bởi vậy, muốn nấu chín Lục Vũ Kiếm Điểu này, không có phàm hỏa là có thể được, Lâm Lạc giúp Bảo Bảo đại tiên một kiếp, bản thân khó tránh khỏi thành công nhân đốt lò của Đường Điềm, dùng Hỏa hệ công pháp thay nàng nấu nướng.
Kỳ thực tiểu ma nữ coi như có chút lương tâm, không có ở Đông Châu ăn tươi con Lục Vũ Kiếm Điểu này, mà là lưu tới đây, để bọn người Lâm Hành Nam, Lâm Nguyệt Lộ đều có lộc ăn.
Lấy sâm nấu với gà, này là phối hợp hoàn mỹ rồi.
Lâm Lạc triển khai hỏa hệ công pháp, dùng uy năng hỏa diễm Tinh vực cấp của hắn lúc này, dù là Chủ Linh cảnh cao thủ cũng có thể trong nháy mắt hóa thành tro bụi, huống chi chỉ là nấu một con mãnh thú Diệt Linh cảnh, qua một hồi liền truyền ra hương vị mê người.
Đây chính là chim quý hiếm cấp bậc Diệt Linh cảnh, thật giống như nhân loại võ giả cao giai là mỹ thực của mãnh thú, đảo lại cũng đồng dạng như vậy, mùi thơm lạ lùng truyền ra, tất cả mọi người ở đây đều kìm lòng không được hít lấy hít để, nước bọt chảy ròng.
Bởi vì ở Tô Gia thấy được một ít chuyện tình không hài hòa, Lâm Lạc có ý định nhìn tộc nhân Lâm gia có bởi vì gia tộc rầm rộ mà biến chất hay không, nên không có dùng Tô Gia truyền tống trận về tới Bạch Dương Trấn, mà là Lâm Lạc dùng tốc độ bản thân, trực tiếp vài bước vượt qua, đi tới trên Bạch Dương Trấn.
Hôm nay Bạch Dương Trấn đã không thể lại xưng là trấn, mà là một thành thị cực đại không gì sánh được, diện tích mở rộng chí ít gấp trăm lần, thậm chí Thanh Mông Sơn khi xưa cũng bao dung vào trong thành thị, trở thành núi trong thành, nhìn cũng có chút đồ sộ.
Mà ở đây võ giả càng như mây, bởi vì tiếp cận cuối năm, thế lực tới nơi này chúc tết cũng rầm rộ, cho dù dùng diện tích "Bạch Dương thành" lúc này cũng là kín người hết chỗ, trước cửa Lâm gia càng là chật ních người.
Lâm Lạc cùng chúng nữ thu liễm khí tức, giả dạng thành Minh Dương cảnh, một đường ám tra thái độ bên ngoài của tộc nhân Lâm gia.
Kết quả, thê thảm cực kỳ!
Cùng người Tô Gia như nhau, Lâm gia cũng có không ít tộc nhân trở nên kiêu ngạo không gì sánh được, thấy có nữ võ tu mỹ lệ, căn bản mặc kệ thực lực của đối phương làm sao cũng dám lên đi chiếm tiện nghi, thực lực cường đại thì dùng thân phận người Lâm gia có thể vỗ vỗ cái mông bỏ đi, nếu thực lực không mạnh, như vậy liền khó thoát được số phận ô nhục.
Lâm Lạc không khỏi giận dữ.
Nhưng việc này, trách nhiệm cũng không phải ở trên người tất cả Lâm gia, mà là tập quán dưỡng đi ra!
Từ sau khi Lâm gia sinh ra yêu nghiệt như Lâm Lạc, đại lục rất nhiều võ đạo thế gia đều cho rằng tổ tiên Lâm gia có huyết mạch cao quý không gì sánh được, mới có thể tạo nên một yêu nghiệt như Lâm Lạc đi ra, bởi vậy không tiếc tống xuất mỹ nữ gia tộc cho tộc nhân Lâm gia làm thiếp, tá loại sinh oa, thử thời vận có thể lại bồi dưỡng ra một yêu nghiệt như thế hay không.
Cũng là bởi vì gia tộc dung túng, để nam tử Lâm gia thấy mỹ nữ liền đương nhiên cho rằng nên cấp bản thân đùa bỡn, không hề cố kỵ. Cái gọi là bần hàn luôn tiết kiệm, cự phú thưởng trăng hoa, Lâm gia nhân bình thường ăn hết ngon ngọt đã thói quen khó sửa rồi.
Cần hảo hảo chỉnh đốn Lâm gia rồi!
Lâm Lạc từ từ đi tới, nhìn dinh thự Lâm gia xây dựng mới một lần nữa.
Lâm Lạc không khỏi lắc đầu liên tục, cùng Tô Gia không giống, Lâm gia như là nhà giàu mới nổi, cho dù người người đều đạt đến Thích Biến cảnh cũng cải biến tâm tính không được! Bởi vậy, hắn cũng cải biến chủ ý, nguyên bản hắn định dùng cực phẩm linh thạch, hòa tan thành Không Linh thạch nhũ để cho tất cả tộc nhân Lâm gia ở trong vòng trăm năm xông lên Thích Biến cảnh, hiện tại…
Hừ, để cho bọn họ đạt được Thích Biến cảnh mà nói, không phải để cho bọn họ đi hại càng nhiều người sao?
- Di, là tiểu ca ca đã trở về!
Thanh âm tràn ngập non nớt vang lên, chỉ thấy một hài đồng ba bốn tuổi từ trong phủ đệ bay đi ra, hưu một cái đã bay tới, nhưng thấy Đường Điềm trong nháy mắt, cũng oa một tiếng quái khiếu, quay đầu bỏ chạy.
- Oa ha ha ha, cây cải đỏ, lần này ngươi trái lại để ta ăn đi!
Đường Điềm cười to, bóng người chợt lóe, đã ôm đứa bé vào trong vòng, như một ác bà bà vậy.
- Tiểu ca ca, người cứu mạng a, hồ ly tinh muốn ăn Bảo Bảo!
Đứa bé kia tự nhiên là Bảo Bảo đại tiên rồi, hắn nguyên bản cùng Đường Điềm khó phân cao thấp, nhưng theo Đường Điềm đề thăng tới Huyền Linh cảnh, hắn xa xa không phải đối thủ rồi.
Huống chi hiện tại Đường Điềm nắm giữ thiên phú thần thông, có thể mạnh mẽ hạ đối thủ một đại cảnh giới, hắn càng không địch lại nổi.
- Tiểu ma nữ luôn khi dễ Bảo Bảo đại tiên!
Lâm Lạc kéo Bảo Bảo đại tiên từ trong ma chưởng của Đường Điềm ra, để tiểu ma nữ một trận nhe răng nhếch miệng, không ngừng chảy nước bọt.
Hắn đã từ chỗ Đường Điềm biết, Bảo Bảo đại tiên kỳ thực là nhân sâm vạn năm, chẳng biết thế nào thu được linh trí, học xong tu luyện chi đạo, càng có thể hóa thành nhân hình, nhưng tâm trí còn dừng lại ở giai đoạn trẻ nhỏ.
Hai người này đều có năng lực đặc thù, bởi vậy có thể nhìn thấu nguyên hình của đối phương. Bảo Bảo đại tiên là Tham Vương hóa thân, với võ giả mà nói chính là đại bổ vật, Đường Điềm tự nhiên la hét muốn ăn tươi cây cải đỏ này rồi.
Bất quá, trước đây hai người không quen, Đường Điềm là thật hạ thủ được, hiện tại sẽ không như vậy nữa.
- Phải phải, hồ ly tinh luôn muốn ăn Bảo Bảo, ngươi cái hồ ly tinh xấu xí! Bất quá, tiểu ca ca hiện tại thật là lợi hại, Bảo Bảo cũng nhìn không ra cảnh giới của tiểu ca ca rồi!
Bảo Bảo đại tiên còn khờ dại nói.
Nó tuy rằng là Linh Tham vạn năm hóa nhân, nhưng linh trí cũng bất quá là chuyện tình vài thập niên, loại kỳ vật trời sinh thiên dưỡng này tốc độ phát triển tâm trí muốn xa xa thấp hơn nhân loại, đây là nguyên nhân bọn nó có thọ nguyên dài dằng dặc.
- Cây cải đỏ, không ăn ngươi cũng được, đi nấu cho ta bát canh gà nhân sâm!
Đường Điềm ép tới, kiến Bảo Bảo đại tiên do dự, nàng tàn bạo nói.
- Nếu như ngươi không đáp ứng, trừ khi ngươi vĩnh viễn đi theo bên cạnh đại phôi đản, bằng không… hừ hừ!
Bảo Bảo đại tiên sầu mi khổ kiểm, không thể làm gì khác hơn là nhịn đau nhổ xuống rễ sâm tinh cho nàng, vẻ mặt khó coi không thôi.
- Thật nhỏ mọn, ngươi nhiều rễ như vậy, không nhổ xuống già đi sẽ lãng phí, không bằng lấy cho ta nấy canh gà, cho thêm chút nữa!
Đường Điềm lại thu thêm hai rễ sâm của Bảo Bảo đại tiên, lúc này mới thoả mãn cười, lập tức từ trong đan điền không gian lấy ra một cái nồi thật lớn, bên trong cư nhiên thật có con gà, nàng cho tham tu vào, thuận tiện cho muối ăn và các loại gia vị.
Con gà này không phải vật phàm, mà là Diệt Linh cảnh Lục Vũ Kiếm Điểu, bởi vì Đông Châu võ đạo hưng thịnh, mãnh thú Linh cảnh cũng không ít như Nam Châu, con Lục Vũ Kiếm Điểu này tương đối trân quý, tiểu ma nữ là từ trong tay Nghiêm Thanh xin tới.
Bởi vậy, muốn nấu chín Lục Vũ Kiếm Điểu này, không có phàm hỏa là có thể được, Lâm Lạc giúp Bảo Bảo đại tiên một kiếp, bản thân khó tránh khỏi thành công nhân đốt lò của Đường Điềm, dùng Hỏa hệ công pháp thay nàng nấu nướng.
Kỳ thực tiểu ma nữ coi như có chút lương tâm, không có ở Đông Châu ăn tươi con Lục Vũ Kiếm Điểu này, mà là lưu tới đây, để bọn người Lâm Hành Nam, Lâm Nguyệt Lộ đều có lộc ăn.
Lấy sâm nấu với gà, này là phối hợp hoàn mỹ rồi.
Lâm Lạc triển khai hỏa hệ công pháp, dùng uy năng hỏa diễm Tinh vực cấp của hắn lúc này, dù là Chủ Linh cảnh cao thủ cũng có thể trong nháy mắt hóa thành tro bụi, huống chi chỉ là nấu một con mãnh thú Diệt Linh cảnh, qua một hồi liền truyền ra hương vị mê người.
Đây chính là chim quý hiếm cấp bậc Diệt Linh cảnh, thật giống như nhân loại võ giả cao giai là mỹ thực của mãnh thú, đảo lại cũng đồng dạng như vậy, mùi thơm lạ lùng truyền ra, tất cả mọi người ở đây đều kìm lòng không được hít lấy hít để, nước bọt chảy ròng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.