Chương 39: Nghi Ngờ
Xuyên Hoàng Y Đích A Phì
11/10/2024
Tại khoảng sân trống của khu chung cư, La Địch đã tập hợp với lớp trưởng.
Quần áo và làn da của cả hai đều bị bao phủ bởi thứ ánh sáng đỏ chói, như một lời cảnh báo chết chóc. Tuy nhiên, so với vẻ mặt kinh hãi của lớp trưởng, biểu cảm của La Địch lại chẳng thay đổi mấy.
Có lẽ là do nửa dưới khuôn mặt đang bị cương thi hóa khiến hắn không thể biểu lộ cảm xúc, hoặc có thể là vì cảnh tượng này đã từng hiện hữu trong quá khứ đen tối của hắn.
Cả hai cùng nhìn lên bầu trời đêm, về phía nguồn gốc của thứ ánh sáng đỏ quái dị.
Một chiếc trực thăng quân sự hiện đại, với chữ cái "I" được in đậm trên thân, được bao quanh bởi một vòng tròn như để nhấn mạnh tầm quan trọng của nó.
Cả hai đều đã từng nhìn thấy biểu tượng này trong sách giáo khoa.
Nó tượng trưng cho một tổ chức nhà nước cực kỳ quan trọng - "Cục Điều Tra".
Cục Điều Tra có nhiệm vụ tuyển chọn, đào tạo và phân bổ Điều tra viên trên toàn quốc; xử lý các sự kiện dị thường đột ngột; kiểm soát khu vực, chịu trách nhiệm trấn áp và tiêu diệt "Ngụy Nhân".
Là nền tảng duy trì an ninh và ổn định của quốc gia, mỗi cá nhân được chọn làm Điều tra viên đều là tinh anh trong số những tinh anh.
"Kỳ thi Lên lớp" sắp tới của La Địch và lớp trưởng có liên quan đến con đường gia nhập Cục Điều Tra. Những người đạt điểm tiêu chuẩn ở các môn học có thể đến Cục Điều Tra của thành phố để tham gia kỳ thi tuyển chọn chính thức. Chỉ cần vượt qua, họ sẽ trở thành Điều tra viên tập sự.
Trực thăng hạ xuống, một người đàn ông mặc đồ đen, lạnh lùng bước xuống. Hắn tiêm một ống thuốc đã chuẩn bị sẵn vào sau não của người phụ nữ.
Hiệu ứng thuốc phát huy tác dụng ngay lập tức, người phụ nữ lập tức rơi vào trạng thái hôn mê.
"Nỗi sợ cụ thể hóa" của cô ta biến mất, trở lại dáng vẻ của một con người bình thường.
Sau đó, hắn ta nhanh chóng rút cây cột đen ngòm đang găm trên người người phụ nữ ra và bọc thi thể cô ta trong một lớp màng đặc biệt.
Vậy là hoàn thành "quy trình đóng gói Ngụy Nhân".
Toàn bộ hoạt động diễn ra vô cùng nhanh chóng và hiệu quả.
Người đàn ông áo đen không rời đi ngay. Hắn ta hướng ánh nhìn về phía hai thiếu niên cách đó vài chục mét.
Trải qua sự kiện nguy hiểm như vậy, lại còn tiếp xúc trực tiếp với Ngụy Nhân, cả hai bắt buộc phải chịu kiểm tra y tế và thuật lại chi tiết những gì đã xảy ra trong đêm nay.
La Địch lại chẳng mấy phản đối, coi như đây là cơ hội tốt để "trải nghiệm" phương pháp trị liệu cao cấp nhất một cách miễn phí.
Suy cho cùng, ngoài bàn tay bị xuyên thủng, quá trình "Cương thi hóa" cũng có cái giá của nó.
Tối nay, để đánh thức lớp trưởng, lần đầu tiên hắn đã áp dụng "Cương thi hóa" lên khuôn mặt, hành động dị hóa gần não bộ mang tính nguy hiểm cao. Nếu dị hóa quá mức sẽ ảnh hưởng đến tuyến yên, nơi sản sinh ra ý thức, và biến hắn trở thành một con quái vật thực thụ.
Có lẽ vì lí do đó, khi hai người tiến lại gần trực thăng, Điều tra viên lập tức ấn vào vai La Địch và tiến hành xét nghiệm ngay tại chỗ bằng cách lấy mẫu dịch mũi. Chỉ khi xác nhận không có vấn đề gì, gã ta mới cho phép cả hai lên trực thăng.
Điều đáng chú ý là, Điều tra viên trước mắt chính là người đã phong tỏa khu chung cư ngày hôm qua và cũng chính là người đã gặp mặt hai người họ.
Trực thăng bay về phía Cục Điều Tra thành phố Mộc Tinh, một cơ quan khổng lồ với diện tích cực kì rộng lớn chỉ để làm bãi đỗ trực thăng.
Toàn bộ tòa nhà được thiết kế theo hình vòng tròn bao quanh bãi đáp trực thăng.
Chiếc trực thăng chưa kịp hạ cánh, đám nhân viên của "Viện Nghiên Cứu Thành Phố" đã đứng chờ sẵn bên dưới, họ sẽ chuyển tên Ngụy Nhân bị bắt sống đi, sau đó sẽ tiến hành công việc liên quan tại phòng thí nghiệm của viện.
Về phần hai thanh niên đã trực tiếp trải qua sự kiện rùng rợn này, thì cần được kiểm tra tâm lý và điều trị thân thể trước.
Mặt trời mọc, thời gian đã trôi qua ba tiếng rưỡi, tình trạng cương thi hóa của La Địch đã được hóa giải an toàn nhờ tác dụng của thuốc, không gây ảnh hưởng nhiều đến cơ thể. Hai bàn tay bị xuyên thủng cũng đã được điều trị y tế, băng bó cẩn thận.
Về phần cô lớp trưởng từng bị nhập xác, chỉ cần tiếp tục uống một loại thuốc đặc biệt trong vài ngày tới để loại bỏ dư chất còn sót lại trong cơ thể là được, sẽ không ảnh hưởng đến cuộc sống.
Đương nhiên, trong một tháng tới, lớp trưởng cần phải chịu sự giám sát tâm lý với tần suất cao.
Hai người được phép đến căng tin của nhân viên điều tra, ăn sáng miễn phí.
Trải qua những khoảnh khắc sinh tử và cuộc kiểm tra sức khỏe phức tạp suốt cả đêm, cả hai đều kiệt sức, bữa sáng trở thành cuộc chiến chống lại cơn buồn ngủ.
Vậy mà Cục Điều Tra dường như cố tình không cho họ nghỉ ngơi, sau khi ăn sáng xong, họ được sắp xếp đến "Phòng Tra Hỏi".
Người phụ trách trò chuyện và ghi chép vẫn là điều tra viên hôm qua, dường như một khi đã phụ trách vụ án nào đó, thì điều tra viên đó phải theo đến cùng.
Chỉ là, hắn đã cởi bỏ trang phục màu đen khi chấp hành nhiệm vụ, đeo một chiếc kính gọng vàng, tóc vuốt ngược ra sau, đôi đồng tử đen kịt như chiếc cột đen đã xuyên qua cơ thể Người Nhện Nữ tối qua.
Trên ngực hắn đeo thẻ công tác- "Cát Văn Trụ".
Đầu tiên, La Địch thuật lại chi tiết những gì đã xảy ra đêm qua.
Cát Văn Trụ khi nghe những chi tiết cụ thể, kể cả việc La Địch sử dụng răng cương thi để hỗ trợ hóa giải sự nhập xác, đã nhanh chóng điều chỉnh chiếc kính của mình để che giấu vẻ kinh ngạc thoáng qua.
Sau khi Cát Văn Trụ ghi chép toàn bộ sự việc, hắn nhìn hai người lần nữa.
"Xét thấy các em đã đóng góp trong chiến dịch bắt giữ [Ngụy Nhân - Ngô Hoa Trân], sau đó Cục Điều Tra sẽ có phần thưởng xứng đáng cho các em.
Tuy nhiên, trước đó tôi có một số câu hỏi dựa trên những gì các em vừa kể và kết quả kiểm tra sức khỏe.
Chú ý, câu trả lời tiếp theo sẽ ảnh hưởng đến nhận định của tôi về tình trạng cá nhân của các em, liệu các em có xu hướng dị hóa tiềm ẩn hay không".
Chủ đề về phần thưởng đột nhiên bị chuyển thành nghi ngờ hai người họ, bầu không khí trở nên kỳ lạ.
Cát Văn Trụ đột ngột buông hai tay đang chống cằm, tay phải tiến về phía trước, hướng về hai người, ngón trỏ dần dần giơ lên.
"Điều đầu tiên",
"Ngô Hoa Trân thuộc [Loại Ngụy Nhân - Ẩn Nấp], đã đạt đến trạng thái trưởng thành.
Trước đây, chúng tôi cũng đã điều tra về vụ án mạng mà cô ta gây ra, hiện trường không để lại bất kỳ manh mối nào, cách ẩn náu của đối tượng rất tinh vi.
Tất nhiên, rất có thể cô ta đã nhận được chỉ dẫn từ tiếng thì thầm trong tâm trí giúp hoàn thiện việc ngụy trang".
"Bất luận như thế nào, mục tiêu rất giỏi việc che giấu tung tích."
Hôm qua, khi khu chung cư bị phong tỏa, bằng cách nào đó cô ta đã đánh hơi được mùi nguy hiểm và trốn thoát, nhưng vào lúc nửa đêm, cô ta lại liều lĩnh quay trở lại để nhắm vào các em, điều này thật kỳ lạ.
Điều gì đã khiến cô ta liều mạng quay lại để tấn công các em? Có thật là vì vẻ ngoài của em, Ngô Văn, quá phù hợp với sở thích bệnh hoạn của cô ta?
Hơn nữa, tôi nhớ rất rõ... Em, Ngô Văn, đã tình cờ tìm đến đúng lúc tòa nhà bị phong tỏa vào hôm qua, và cũng tình cờ gặp Ngô Hoa Trân. Liệu tất cả chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên?"
Khi đưa ra câu hỏi này, người đàn ông đeo kính gọng vàng đang nhìn thẳng vào Ngô Văn, muốn chính cô tự mình trả lời.
"Có lẽ là vì tiếng gõ cửa của tôi, đã tiếp xúc gần với cô ta? Hay là do vẻ ngoài của tôi rất phù hợp với tiêu chuẩn mà chồng hay hôn phu của cô ta từng đưa ra?"
Viên điều tra lập tức phủ nhận. "Không... hai nạn nhân trước đều có tiếp xúc với Ngô Hoa Trân. Còn vấn đề chồng hay hôn phu căn bản là không tồn tại. Ngô Hoa Trân luôn sống độc thân."
Nghe đến đây, La Địch cảm thấy không thoải mái. Khác với tính cách thường ngày, hắn chủ động lên tiếng:
"Kỳ nghỉ đông của Ngô Văn cơ bản là để học thêm, chỉ nghỉ ngơi ba ngày. Hôm qua là ngày đầu tiên cô ấy được nghỉ, điều này các anh có thể xác minh trực tiếp với gia đình cô ấy. Không cần thiết phải suy đoán ở đây."
"Còn lý do tại sao con quái vật đó lại mạo hiểm để săn đuổi... Theo tôi, là vì nó hoàn toàn tự tin."
"Nó đã xâm nhập một cách hoàn hảo vào lúc nửa đêm và tấn công bất ngờ, sử dụng "Không Gian Góc Chết" như một phương án dự phòng. Cho dù nhìn từ góc độ của ai, hai học sinh vị thành niên cũng không thể nào sống sót trong tình huống như vậy.
Đối với cô ta cũng vậy."
Lời giải thích của La Địch khiến điều tra viên rất hài lòng.
Thực ra, Cát Văn Trụ đã tin rằng Ngô Văn bình thường. Rốt cuộc, cô bé đã bị "nhập xác" trong sự kiện lần này, điều này đủ để loại trừ hầu hết các vấn đề. Việc kiểm tra tâm lý sau đó của Cục Điều tra cũng hoàn toàn bình thường.
Đối tượng mà Cát Văn Trụ thực sự muốn thẩm vấn chính là La Địch.
Nghe La Địch xen vào, người đàn ông đeo kính gọng vàng từ từ quay lại, đồng thời đưa ra một bức ảnh. Đó là bức ảnh chụp La Địch khi chiếc trực thăng hạ cánh.
Khuôn mặt được phóng to.
Khuôn mặt bị biến dạng một nửa trông thật đáng sợ.
Nhưng có một điểm đặc biệt đáng chú ý hơn. Cả hai con ngươi đều đầy tia máu, trong đó có một mạch máu dày đặc chạy ngang qua đồng tử.
"Mạch máu xâm chiếm con ngươi... Trong các cuộc điều tra trước đây của chúng tôi, chỉ những kẻ giết người hàng loạt cực đoan mới xuất hiện ánh mắt như vậy khi đang săn mồi."
"Lúc đó, cậu muốn giết người sao?"
"Có phải vì chúng tôi đến mà cậu buộc phải kìm nén cơn thôi thúc giết chóc của mình?"
Câu hỏi bất ngờ và nhắm thẳng vào mình của Cát Văn Trụ khiến ngay cả lớp trưởng cũng sững sờ. Nhưng La Địch, người đang bị thẩm vấn, lập tức đưa ra câu trả lời:
"Đúng vậy. Tôi muốn giết chết con quái vật đó, đến mức nó không thể thở ra được một hơi nào."
"Ồ? Tốt!"
Cát Văn Trụ gật đầu với một nụ cười hài lòng. Bầu không khí trở nên thoải mái hơn.
"Chưa tốt nghiệp đã được Cục Nghiên cứu công nhận, thử nghiệm cấp "Đạo cụ Góc chết", và sử dụng thuần thục khi đối đầu với một ngụy nhân thành thục thực sự, thậm chí là ứng dụng sáng tạo, hỗ trợ hóa giải trạng thái bị nhập xác và cuối cùng sống sót.
Ánh mắt cậu không hề vương chút sợ hãi, nao núng, mà chỉ tràn ngập quyết tâm giết chóc.
Nếu không phải giới hạn bởi luật lệ, tôi thật muốn chiêu mộ cậu ngay lúc này."
Quần áo và làn da của cả hai đều bị bao phủ bởi thứ ánh sáng đỏ chói, như một lời cảnh báo chết chóc. Tuy nhiên, so với vẻ mặt kinh hãi của lớp trưởng, biểu cảm của La Địch lại chẳng thay đổi mấy.
Có lẽ là do nửa dưới khuôn mặt đang bị cương thi hóa khiến hắn không thể biểu lộ cảm xúc, hoặc có thể là vì cảnh tượng này đã từng hiện hữu trong quá khứ đen tối của hắn.
Cả hai cùng nhìn lên bầu trời đêm, về phía nguồn gốc của thứ ánh sáng đỏ quái dị.
Một chiếc trực thăng quân sự hiện đại, với chữ cái "I" được in đậm trên thân, được bao quanh bởi một vòng tròn như để nhấn mạnh tầm quan trọng của nó.
Cả hai đều đã từng nhìn thấy biểu tượng này trong sách giáo khoa.
Nó tượng trưng cho một tổ chức nhà nước cực kỳ quan trọng - "Cục Điều Tra".
Cục Điều Tra có nhiệm vụ tuyển chọn, đào tạo và phân bổ Điều tra viên trên toàn quốc; xử lý các sự kiện dị thường đột ngột; kiểm soát khu vực, chịu trách nhiệm trấn áp và tiêu diệt "Ngụy Nhân".
Là nền tảng duy trì an ninh và ổn định của quốc gia, mỗi cá nhân được chọn làm Điều tra viên đều là tinh anh trong số những tinh anh.
"Kỳ thi Lên lớp" sắp tới của La Địch và lớp trưởng có liên quan đến con đường gia nhập Cục Điều Tra. Những người đạt điểm tiêu chuẩn ở các môn học có thể đến Cục Điều Tra của thành phố để tham gia kỳ thi tuyển chọn chính thức. Chỉ cần vượt qua, họ sẽ trở thành Điều tra viên tập sự.
Trực thăng hạ xuống, một người đàn ông mặc đồ đen, lạnh lùng bước xuống. Hắn tiêm một ống thuốc đã chuẩn bị sẵn vào sau não của người phụ nữ.
Hiệu ứng thuốc phát huy tác dụng ngay lập tức, người phụ nữ lập tức rơi vào trạng thái hôn mê.
"Nỗi sợ cụ thể hóa" của cô ta biến mất, trở lại dáng vẻ của một con người bình thường.
Sau đó, hắn ta nhanh chóng rút cây cột đen ngòm đang găm trên người người phụ nữ ra và bọc thi thể cô ta trong một lớp màng đặc biệt.
Vậy là hoàn thành "quy trình đóng gói Ngụy Nhân".
Toàn bộ hoạt động diễn ra vô cùng nhanh chóng và hiệu quả.
Người đàn ông áo đen không rời đi ngay. Hắn ta hướng ánh nhìn về phía hai thiếu niên cách đó vài chục mét.
Trải qua sự kiện nguy hiểm như vậy, lại còn tiếp xúc trực tiếp với Ngụy Nhân, cả hai bắt buộc phải chịu kiểm tra y tế và thuật lại chi tiết những gì đã xảy ra trong đêm nay.
La Địch lại chẳng mấy phản đối, coi như đây là cơ hội tốt để "trải nghiệm" phương pháp trị liệu cao cấp nhất một cách miễn phí.
Suy cho cùng, ngoài bàn tay bị xuyên thủng, quá trình "Cương thi hóa" cũng có cái giá của nó.
Tối nay, để đánh thức lớp trưởng, lần đầu tiên hắn đã áp dụng "Cương thi hóa" lên khuôn mặt, hành động dị hóa gần não bộ mang tính nguy hiểm cao. Nếu dị hóa quá mức sẽ ảnh hưởng đến tuyến yên, nơi sản sinh ra ý thức, và biến hắn trở thành một con quái vật thực thụ.
Có lẽ vì lí do đó, khi hai người tiến lại gần trực thăng, Điều tra viên lập tức ấn vào vai La Địch và tiến hành xét nghiệm ngay tại chỗ bằng cách lấy mẫu dịch mũi. Chỉ khi xác nhận không có vấn đề gì, gã ta mới cho phép cả hai lên trực thăng.
Điều đáng chú ý là, Điều tra viên trước mắt chính là người đã phong tỏa khu chung cư ngày hôm qua và cũng chính là người đã gặp mặt hai người họ.
Trực thăng bay về phía Cục Điều Tra thành phố Mộc Tinh, một cơ quan khổng lồ với diện tích cực kì rộng lớn chỉ để làm bãi đỗ trực thăng.
Toàn bộ tòa nhà được thiết kế theo hình vòng tròn bao quanh bãi đáp trực thăng.
Chiếc trực thăng chưa kịp hạ cánh, đám nhân viên của "Viện Nghiên Cứu Thành Phố" đã đứng chờ sẵn bên dưới, họ sẽ chuyển tên Ngụy Nhân bị bắt sống đi, sau đó sẽ tiến hành công việc liên quan tại phòng thí nghiệm của viện.
Về phần hai thanh niên đã trực tiếp trải qua sự kiện rùng rợn này, thì cần được kiểm tra tâm lý và điều trị thân thể trước.
Mặt trời mọc, thời gian đã trôi qua ba tiếng rưỡi, tình trạng cương thi hóa của La Địch đã được hóa giải an toàn nhờ tác dụng của thuốc, không gây ảnh hưởng nhiều đến cơ thể. Hai bàn tay bị xuyên thủng cũng đã được điều trị y tế, băng bó cẩn thận.
Về phần cô lớp trưởng từng bị nhập xác, chỉ cần tiếp tục uống một loại thuốc đặc biệt trong vài ngày tới để loại bỏ dư chất còn sót lại trong cơ thể là được, sẽ không ảnh hưởng đến cuộc sống.
Đương nhiên, trong một tháng tới, lớp trưởng cần phải chịu sự giám sát tâm lý với tần suất cao.
Hai người được phép đến căng tin của nhân viên điều tra, ăn sáng miễn phí.
Trải qua những khoảnh khắc sinh tử và cuộc kiểm tra sức khỏe phức tạp suốt cả đêm, cả hai đều kiệt sức, bữa sáng trở thành cuộc chiến chống lại cơn buồn ngủ.
Vậy mà Cục Điều Tra dường như cố tình không cho họ nghỉ ngơi, sau khi ăn sáng xong, họ được sắp xếp đến "Phòng Tra Hỏi".
Người phụ trách trò chuyện và ghi chép vẫn là điều tra viên hôm qua, dường như một khi đã phụ trách vụ án nào đó, thì điều tra viên đó phải theo đến cùng.
Chỉ là, hắn đã cởi bỏ trang phục màu đen khi chấp hành nhiệm vụ, đeo một chiếc kính gọng vàng, tóc vuốt ngược ra sau, đôi đồng tử đen kịt như chiếc cột đen đã xuyên qua cơ thể Người Nhện Nữ tối qua.
Trên ngực hắn đeo thẻ công tác- "Cát Văn Trụ".
Đầu tiên, La Địch thuật lại chi tiết những gì đã xảy ra đêm qua.
Cát Văn Trụ khi nghe những chi tiết cụ thể, kể cả việc La Địch sử dụng răng cương thi để hỗ trợ hóa giải sự nhập xác, đã nhanh chóng điều chỉnh chiếc kính của mình để che giấu vẻ kinh ngạc thoáng qua.
Sau khi Cát Văn Trụ ghi chép toàn bộ sự việc, hắn nhìn hai người lần nữa.
"Xét thấy các em đã đóng góp trong chiến dịch bắt giữ [Ngụy Nhân - Ngô Hoa Trân], sau đó Cục Điều Tra sẽ có phần thưởng xứng đáng cho các em.
Tuy nhiên, trước đó tôi có một số câu hỏi dựa trên những gì các em vừa kể và kết quả kiểm tra sức khỏe.
Chú ý, câu trả lời tiếp theo sẽ ảnh hưởng đến nhận định của tôi về tình trạng cá nhân của các em, liệu các em có xu hướng dị hóa tiềm ẩn hay không".
Chủ đề về phần thưởng đột nhiên bị chuyển thành nghi ngờ hai người họ, bầu không khí trở nên kỳ lạ.
Cát Văn Trụ đột ngột buông hai tay đang chống cằm, tay phải tiến về phía trước, hướng về hai người, ngón trỏ dần dần giơ lên.
"Điều đầu tiên",
"Ngô Hoa Trân thuộc [Loại Ngụy Nhân - Ẩn Nấp], đã đạt đến trạng thái trưởng thành.
Trước đây, chúng tôi cũng đã điều tra về vụ án mạng mà cô ta gây ra, hiện trường không để lại bất kỳ manh mối nào, cách ẩn náu của đối tượng rất tinh vi.
Tất nhiên, rất có thể cô ta đã nhận được chỉ dẫn từ tiếng thì thầm trong tâm trí giúp hoàn thiện việc ngụy trang".
"Bất luận như thế nào, mục tiêu rất giỏi việc che giấu tung tích."
Hôm qua, khi khu chung cư bị phong tỏa, bằng cách nào đó cô ta đã đánh hơi được mùi nguy hiểm và trốn thoát, nhưng vào lúc nửa đêm, cô ta lại liều lĩnh quay trở lại để nhắm vào các em, điều này thật kỳ lạ.
Điều gì đã khiến cô ta liều mạng quay lại để tấn công các em? Có thật là vì vẻ ngoài của em, Ngô Văn, quá phù hợp với sở thích bệnh hoạn của cô ta?
Hơn nữa, tôi nhớ rất rõ... Em, Ngô Văn, đã tình cờ tìm đến đúng lúc tòa nhà bị phong tỏa vào hôm qua, và cũng tình cờ gặp Ngô Hoa Trân. Liệu tất cả chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên?"
Khi đưa ra câu hỏi này, người đàn ông đeo kính gọng vàng đang nhìn thẳng vào Ngô Văn, muốn chính cô tự mình trả lời.
"Có lẽ là vì tiếng gõ cửa của tôi, đã tiếp xúc gần với cô ta? Hay là do vẻ ngoài của tôi rất phù hợp với tiêu chuẩn mà chồng hay hôn phu của cô ta từng đưa ra?"
Viên điều tra lập tức phủ nhận. "Không... hai nạn nhân trước đều có tiếp xúc với Ngô Hoa Trân. Còn vấn đề chồng hay hôn phu căn bản là không tồn tại. Ngô Hoa Trân luôn sống độc thân."
Nghe đến đây, La Địch cảm thấy không thoải mái. Khác với tính cách thường ngày, hắn chủ động lên tiếng:
"Kỳ nghỉ đông của Ngô Văn cơ bản là để học thêm, chỉ nghỉ ngơi ba ngày. Hôm qua là ngày đầu tiên cô ấy được nghỉ, điều này các anh có thể xác minh trực tiếp với gia đình cô ấy. Không cần thiết phải suy đoán ở đây."
"Còn lý do tại sao con quái vật đó lại mạo hiểm để săn đuổi... Theo tôi, là vì nó hoàn toàn tự tin."
"Nó đã xâm nhập một cách hoàn hảo vào lúc nửa đêm và tấn công bất ngờ, sử dụng "Không Gian Góc Chết" như một phương án dự phòng. Cho dù nhìn từ góc độ của ai, hai học sinh vị thành niên cũng không thể nào sống sót trong tình huống như vậy.
Đối với cô ta cũng vậy."
Lời giải thích của La Địch khiến điều tra viên rất hài lòng.
Thực ra, Cát Văn Trụ đã tin rằng Ngô Văn bình thường. Rốt cuộc, cô bé đã bị "nhập xác" trong sự kiện lần này, điều này đủ để loại trừ hầu hết các vấn đề. Việc kiểm tra tâm lý sau đó của Cục Điều tra cũng hoàn toàn bình thường.
Đối tượng mà Cát Văn Trụ thực sự muốn thẩm vấn chính là La Địch.
Nghe La Địch xen vào, người đàn ông đeo kính gọng vàng từ từ quay lại, đồng thời đưa ra một bức ảnh. Đó là bức ảnh chụp La Địch khi chiếc trực thăng hạ cánh.
Khuôn mặt được phóng to.
Khuôn mặt bị biến dạng một nửa trông thật đáng sợ.
Nhưng có một điểm đặc biệt đáng chú ý hơn. Cả hai con ngươi đều đầy tia máu, trong đó có một mạch máu dày đặc chạy ngang qua đồng tử.
"Mạch máu xâm chiếm con ngươi... Trong các cuộc điều tra trước đây của chúng tôi, chỉ những kẻ giết người hàng loạt cực đoan mới xuất hiện ánh mắt như vậy khi đang săn mồi."
"Lúc đó, cậu muốn giết người sao?"
"Có phải vì chúng tôi đến mà cậu buộc phải kìm nén cơn thôi thúc giết chóc của mình?"
Câu hỏi bất ngờ và nhắm thẳng vào mình của Cát Văn Trụ khiến ngay cả lớp trưởng cũng sững sờ. Nhưng La Địch, người đang bị thẩm vấn, lập tức đưa ra câu trả lời:
"Đúng vậy. Tôi muốn giết chết con quái vật đó, đến mức nó không thể thở ra được một hơi nào."
"Ồ? Tốt!"
Cát Văn Trụ gật đầu với một nụ cười hài lòng. Bầu không khí trở nên thoải mái hơn.
"Chưa tốt nghiệp đã được Cục Nghiên cứu công nhận, thử nghiệm cấp "Đạo cụ Góc chết", và sử dụng thuần thục khi đối đầu với một ngụy nhân thành thục thực sự, thậm chí là ứng dụng sáng tạo, hỗ trợ hóa giải trạng thái bị nhập xác và cuối cùng sống sót.
Ánh mắt cậu không hề vương chút sợ hãi, nao núng, mà chỉ tràn ngập quyết tâm giết chóc.
Nếu không phải giới hạn bởi luật lệ, tôi thật muốn chiêu mộ cậu ngay lúc này."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.