Chương 1
Hathouy176
06/04/2023
Hôm nay cũng đã 23/8 rồi còn gần một tuần nữa Hạ An sẽ vào đại học năm nhất,Hạ An tính nếu vào đại học cô sẽ chuyển đến ký túc xá ở trường ở miễn phí cũng để đỡ tiền của cô,Hạ An sắp đi ăn xin rồi mấy nay tiền bạc của cô hết rất nhanh chóng không hiểu sau nhưng Hạ An đã tính rất kĩ về chuyện chi tiêu tiền này và nhận lại cũng là một túi tiền chóng không,Hạ An nằm buồn bã trên giường ước là sẽ có thật thật nhiều tiền để mua thật nhiều món ăn ngon mà cô thích!!!thật là mấy ngày nay Hạ An ăn toàn mì đến phát ngán còn bị mấy bé mụn đáng yêu ghé thăm trên trán cô nữa chứ,Hạ An quyết tâm không ăn mì nữa hôm nay Hạ An này sẽ đi ăn ké,cô mặt khá à không phải khá mà cực kì cực kì dày nên cũng chẳng ngại gì hehe,quan trọng bây giờ cô ngán món mì này đến tận họng rồi nghĩ tới mà muốn ói ngay lập tức.Hạ An lục lội kiếm thứ gì đó tìm mãi tìm mãi thì cũng thấy Hạ An lấy ra chiếc điện thoại,tính cách cô Hạ An này cũng thật bừa bộn quá rồi đồ đạc quăng lung tung tới lúc cần thì lụng tung phòng lên kiếm có lúc còn không thấy cô hận hứa sẽ bỏ cái tật hư này của mình nhưng tật nào cũng tật nấy.Hạ An bấm điện thoại gọi cho Hoàng Canh,Hoàng Canh là một cô bạn chơi chung từ rất nhỏ với Hạ An hai người chơi rất thân nếu Hạ An này hết tiền Hoàng Canh cũng không ngại mà bao cô một chầu,thế nên hết tiền đầu Hạ An liền nghĩ tới Hoàng Canh ngay.
"Alo tao nghe"giọng Hoàng Canh bên đầu dây bên kia nhẹ nhàng cất lên.
"Hoàng Canh ơiiii,tao hết tiền rồi"Hạ An nũng nịu nói với Hoàng Canh.Nàng thở dài giọng điệu nhẹ nhàng lại bắt đầu vang lên.
"Hôm nay t bao,à mà chừng nào mày nhận lương"Hạ An mừng thầm,sắp được ăn ngon rồi.
"Vài ngày nữa là nhận lương rồi,một tháng 10tr là vẫn không đủ tao đã nghĩ hết cách để tiết kiệm vậy mà tiền cứ nhanh chóng bị tiêu hết"Hạ An than thở,Hoàng Canh cũng biết thừa biết lần nào cô cũng luôn miệng nói là tiết kiệm nhưng nàng lại không nghĩ vậy nàng nghĩ cô đặt mấy thứ linh tinh trên mạng nên mới mau hết tiền đến thế,Hoàng Canh để ý lần nào lại nhà Hạ An chơi cũng thấy shipper gọi điện kêu cô xuống nhận hàng đúng là hết cách với Hạ An này mà!,hai người hẹn nhau ở một nhà hàng gần đầy nghe nhiều người khen nên Hoàng Canh và Hạ An cũng đến ăn thử.
Đúng thật là nhà hàng sang trọng thật,Hạ An ngó ngó nhìn rồi lại chỗ ngồi,Hoàng Canh cũng toàn kêu những món cô thích,cô xúc động muốn phát khóc Hạ An nắm chặt lấy tay Hoàng Canh mím máu.
"Thật may là tao có một đứa bạn tốt như mày Hoàng Canh ạ,nếu không Hạ An tao đây chắc cũng chết đói từ đời rồi,hic hic"Hoàng Canh thấy mà nhìn không được cười.
"Thôi đi mày làm như lần đầu tao bao mày ăn vậy mà tao gặp được mày cũng thật may,may cho cả hai là gặp được nhau và làm bạn với nhau"Hoàng Canh nhẹ cười nhìn Hạ An,cô cũng gật gật đầu đồng ý.
Món tới Hạ An và Hoàng Canh cùng hưởng thức,cô ăn món nào cũng khen tới tấp món đó không chê món nào,nhìn bộ dạng Hạ An Hoàng Canh cũng bị sặc vì cô.Buổi ăn đầy tiếng cười nói khiến mấy người bàn bên cũng vui lây,đúng là tuổi trẻ năng động,ăn xong hai người đi dạo ngắm cảnh tâm sự với nhau nhiều điều 9h cũng tạm biệt nhau.
"Alo tao nghe"giọng Hoàng Canh bên đầu dây bên kia nhẹ nhàng cất lên.
"Hoàng Canh ơiiii,tao hết tiền rồi"Hạ An nũng nịu nói với Hoàng Canh.Nàng thở dài giọng điệu nhẹ nhàng lại bắt đầu vang lên.
"Hôm nay t bao,à mà chừng nào mày nhận lương"Hạ An mừng thầm,sắp được ăn ngon rồi.
"Vài ngày nữa là nhận lương rồi,một tháng 10tr là vẫn không đủ tao đã nghĩ hết cách để tiết kiệm vậy mà tiền cứ nhanh chóng bị tiêu hết"Hạ An than thở,Hoàng Canh cũng biết thừa biết lần nào cô cũng luôn miệng nói là tiết kiệm nhưng nàng lại không nghĩ vậy nàng nghĩ cô đặt mấy thứ linh tinh trên mạng nên mới mau hết tiền đến thế,Hoàng Canh để ý lần nào lại nhà Hạ An chơi cũng thấy shipper gọi điện kêu cô xuống nhận hàng đúng là hết cách với Hạ An này mà!,hai người hẹn nhau ở một nhà hàng gần đầy nghe nhiều người khen nên Hoàng Canh và Hạ An cũng đến ăn thử.
Đúng thật là nhà hàng sang trọng thật,Hạ An ngó ngó nhìn rồi lại chỗ ngồi,Hoàng Canh cũng toàn kêu những món cô thích,cô xúc động muốn phát khóc Hạ An nắm chặt lấy tay Hoàng Canh mím máu.
"Thật may là tao có một đứa bạn tốt như mày Hoàng Canh ạ,nếu không Hạ An tao đây chắc cũng chết đói từ đời rồi,hic hic"Hoàng Canh thấy mà nhìn không được cười.
"Thôi đi mày làm như lần đầu tao bao mày ăn vậy mà tao gặp được mày cũng thật may,may cho cả hai là gặp được nhau và làm bạn với nhau"Hoàng Canh nhẹ cười nhìn Hạ An,cô cũng gật gật đầu đồng ý.
Món tới Hạ An và Hoàng Canh cùng hưởng thức,cô ăn món nào cũng khen tới tấp món đó không chê món nào,nhìn bộ dạng Hạ An Hoàng Canh cũng bị sặc vì cô.Buổi ăn đầy tiếng cười nói khiến mấy người bàn bên cũng vui lây,đúng là tuổi trẻ năng động,ăn xong hai người đi dạo ngắm cảnh tâm sự với nhau nhiều điều 9h cũng tạm biệt nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.