Học Bá Sợ Giao Tiếp Xuyên Thành Trap Girl
Chương 35: Tách Ra
Tần Hoàng
26/03/2024
Học bá sợ giao tiếp xuyên thành trap girl
Khương Ngữ nhìn chàng trai trẻ ngồi trên kia, ánh nắng chiếu lên khuôn mặt khôi ngô tuấn tú, khắc họa rõ ràng “ý đồ xấu xa” của anh, cũng không phải là ngả ngớn, mà có lẽ anh chỉ cảm thấy thú vị khi nhìn cô giãy dụa mà thôi.
Mặc dù khán giả cũng có thái độ này, nhưng Khương Ngữ vẫn cảm thấy khó chịu, nhìn thẳng vào đôi mắt đấy, không ai nhường ai.
Đúng là cô vẫn không thích bị người khác khiêu khích, vị trí thực tập sinh ngày hôm nay, chắc chắn là của cô! Hứ, không những cô phải lấy được nó, nữ chính cô cũng phải mang theo.
Tần Thời Dư nhất thời sửng sốt, sau đó hứng thú chống cằm ngồi xem.
Khương Ngữ thì thầm bên tai Thư Họa, nhưng ống kính trong phòng phát sóng trực tiếp lại quay sang người khác.
Khán giả lập tức hét lên:
[Làm gì vậy làm gì vậy? Là một thành viên VIP cao quý ở đây tôi muốn xem đại lão đang có âm mưu gì!]
[Là tôi nhìn nhầm à? Rất nhiều người đang xem số 100, có cảm giác như là con sói đang rình miếng thịt vậy.]
[Hiện giờ trong mắt mọi người cô ta là một miếng thịt béo bở đó, cô ta là người có điểm tích lũy cao nhất, hơn nữa lại còn rất nổi bật, cô ta muốn làm ứng cử viên thì có lẽ phải đổ máu rất nhiều đấy, điểm tích lũy của của cô ta ước chừng bằng mấy người khác cộng lại.]
[Không hổ danh là Dư Thần, ra cái đề có thể biến điểm cao thành bất lợi, nhóm đại lão phải nghĩ cách bảo vệ điểm số, những người khác cần nghĩ cách cướp điểm số từ trong tay họ, đúng là kích thích quá đi.]
Trong lúc mọi người thì thầm trao đổi, Giang Minh Tuyền xác nhận mọi người đã hiểu rõ quy tắc, tuyên bố: “Nếu không có vấn đề gì, vui lòng mời mọi người qua đây để đổi điểm tích lũy của mình.”
Bởi vì về sau phải chia điểm tích lũy, tổ chương trình đều đổi điểm tích lũy của mọi người thành 200, 100, 50, 20, 10 và 1 tấm thẻ có mệnh giá tiền tệ. Sau khi đổi điểm xong người ứng tuyển xách “túi điểm tích lũy” của mình rồi quan sát đánh giá lẫn nhau.
Giang Minh Tuyền nói: “Tiếp theo, cho mọi người thời gian 15 phút tự do thảo luận, trong 15 phút này mời mọi người hoàn thành việc lập nhóm và xây dựng “nhóm điểm tích lũy” của mình, 15 phút sau, chúng ta sẽ tiến hành việc đề cử ứng cử viên thực tập sinh của vòng một.”
[Phần được mong chờ nhất sắp đến rồi! Số 100, mọi người muốn hợp tác với ai vậy?]
Nhưng trong phần mà khán giả mong chờ nhất lại nhìn thấy Thư Họa đứng dậy, không ở cùng chỗ với Khương Ngữ nữa, cô ta và Khương Ngữ có ý định tách ra lập đội mới.
[???]
[Ý gì đây? Hai người này đang ở thế bất lợi mà còn muốn tách ra hả?]
[Đây là bài kiểm tra quan hệ cá nhân của mỗi người, chứ không phải bài kiểm tra hai người không có quan hệ gì với nhau, hai người có chuyện gì vậy?]
Không chỉ khán giả chết lặng, mà trong phòng họp cũng vang lên những tiếng thảo luận, hai người họ tách nhau ra dường như đã làm loạn suy nghĩ của họ.
Dù sao thì quy tắc lấy điểm tích lũy đổi thành chip và cùng chung suy nghĩ với người lạ lại càng khó, cho dù là hai người thì ưu thế của hai người cũng hơn một người.
Vì vậy mọi người suy nghĩ kỹ càng, phân tích ý đồ của hai người họ.
“Có lẽ số 99 cũng muốn làm ứng cử viên thực tập sinh, thế nên mới lập đội mới? Nếu như tách ra, hai người đều có hai cơ hội.”
“Nhưng như thế sẽ khó khăn hơn, có khi nào là cãi nhau rồi không? Hình như vốn dĩ hai người họ chẳng quen biết gì nhau, trước khi tiết mục bắt đầu mới đi lập đội.”
“Điểm tích lũy của số 99 hình như cũng không thấp.”
Điểm của Thư Họa không thấp, cô ta cũng có sở trường riêng của mình, chơi cờ ca rô rất giỏi và chơi rubik cũng rất đỉnh, cộng thêm việc cô ta rất may mắn nữa, xếp hạng hiện tại khá là cao.
Người qua được vòng này, nhóm của Diệp Nguyên Dục là bốn người, ba người của nhóm Hạng Thần và Giản Thương, còn có hai đội hai người và hai đội một người, tính cả Khương Ngữ và Thư Họa thì tổng cộng có 17 người.
Lúc này Khương Ngữ có hơi lo lắng, yên lặng ngồi ở một góc, ngón tay gõ gõ vào mặt bàn, giống như con cừu nhỏ không biết phải làm sao, khiến cho con sói lớn trốn trong đám đông rục rịch ngóc đầu dậy.
[Nhìn số 100 có hơi đáng thương, rốt cuộc cô ta và số 99 có kế hoạch gì vậy? Hay là cãi nhau thật rồi?]
Giản Thương vốn dĩ muốn thắng Khương Ngữ một vòng thấy vậy thì vò đầu: “Hình như cô ta không giỏi giao tiếp lắm thì phải?”
Hạng Thần bên cạnh không khỏi liếc nhìn cậu ta một cái, Giản Thương lập tức nhớ tới những tin nhắn đã gửi và cuộc điện thoại mà đối phương đã gọi cho mình: …
Nhưng nhìn lại lần nữa, vẫn nói với hai đồng đội của mình: “Vòng tiếp theo các cậu đi giúp cô ta nhé?”
Bởi vì Giản Thương, Diệp Nguyên Dục và Hạng Thần đều là đại lão trong lĩnh vực của mình, có rất nhiều sự tự do trong việc lựa chọn thành viên của nhóm, cơ bản họ đều là người quen, ví dụ như hai người bạn đi theo Giản Thương, đi theo Giản Thương từ đầu đến giờ, chơi đến bước này trong lòng cũng hiểu được bọn họ đã dừng bước tại đây, cho nên sau khi lựa chọn Giản Thương, đi giúp Khương Ngữ cũng không có vấn đề gì.
Giản Thương nhìn Hạng Thần: “Cô ta sẽ không có “âm mưu xảo quyệt” gì đấy chứ?”
Hạng Thần nhìn dáng vẻ đáng thương khôn ngoan của đối phương, cũng không yên tâm lắm: “Đợi đến vòng hai rồi nói sau.”
Giản Thương gật đầu: “Cũng đúng.” Cho dù vòng một bị loại thì vẫn còn vòng hai mà, đến lúc đó quyết định cũng chưa muộn.
Khương Ngữ nhìn chàng trai trẻ ngồi trên kia, ánh nắng chiếu lên khuôn mặt khôi ngô tuấn tú, khắc họa rõ ràng “ý đồ xấu xa” của anh, cũng không phải là ngả ngớn, mà có lẽ anh chỉ cảm thấy thú vị khi nhìn cô giãy dụa mà thôi.
Mặc dù khán giả cũng có thái độ này, nhưng Khương Ngữ vẫn cảm thấy khó chịu, nhìn thẳng vào đôi mắt đấy, không ai nhường ai.
Đúng là cô vẫn không thích bị người khác khiêu khích, vị trí thực tập sinh ngày hôm nay, chắc chắn là của cô! Hứ, không những cô phải lấy được nó, nữ chính cô cũng phải mang theo.
Tần Thời Dư nhất thời sửng sốt, sau đó hứng thú chống cằm ngồi xem.
Khương Ngữ thì thầm bên tai Thư Họa, nhưng ống kính trong phòng phát sóng trực tiếp lại quay sang người khác.
Khán giả lập tức hét lên:
[Làm gì vậy làm gì vậy? Là một thành viên VIP cao quý ở đây tôi muốn xem đại lão đang có âm mưu gì!]
[Là tôi nhìn nhầm à? Rất nhiều người đang xem số 100, có cảm giác như là con sói đang rình miếng thịt vậy.]
[Hiện giờ trong mắt mọi người cô ta là một miếng thịt béo bở đó, cô ta là người có điểm tích lũy cao nhất, hơn nữa lại còn rất nổi bật, cô ta muốn làm ứng cử viên thì có lẽ phải đổ máu rất nhiều đấy, điểm tích lũy của của cô ta ước chừng bằng mấy người khác cộng lại.]
[Không hổ danh là Dư Thần, ra cái đề có thể biến điểm cao thành bất lợi, nhóm đại lão phải nghĩ cách bảo vệ điểm số, những người khác cần nghĩ cách cướp điểm số từ trong tay họ, đúng là kích thích quá đi.]
Trong lúc mọi người thì thầm trao đổi, Giang Minh Tuyền xác nhận mọi người đã hiểu rõ quy tắc, tuyên bố: “Nếu không có vấn đề gì, vui lòng mời mọi người qua đây để đổi điểm tích lũy của mình.”
Bởi vì về sau phải chia điểm tích lũy, tổ chương trình đều đổi điểm tích lũy của mọi người thành 200, 100, 50, 20, 10 và 1 tấm thẻ có mệnh giá tiền tệ. Sau khi đổi điểm xong người ứng tuyển xách “túi điểm tích lũy” của mình rồi quan sát đánh giá lẫn nhau.
Giang Minh Tuyền nói: “Tiếp theo, cho mọi người thời gian 15 phút tự do thảo luận, trong 15 phút này mời mọi người hoàn thành việc lập nhóm và xây dựng “nhóm điểm tích lũy” của mình, 15 phút sau, chúng ta sẽ tiến hành việc đề cử ứng cử viên thực tập sinh của vòng một.”
[Phần được mong chờ nhất sắp đến rồi! Số 100, mọi người muốn hợp tác với ai vậy?]
Nhưng trong phần mà khán giả mong chờ nhất lại nhìn thấy Thư Họa đứng dậy, không ở cùng chỗ với Khương Ngữ nữa, cô ta và Khương Ngữ có ý định tách ra lập đội mới.
[???]
[Ý gì đây? Hai người này đang ở thế bất lợi mà còn muốn tách ra hả?]
[Đây là bài kiểm tra quan hệ cá nhân của mỗi người, chứ không phải bài kiểm tra hai người không có quan hệ gì với nhau, hai người có chuyện gì vậy?]
Không chỉ khán giả chết lặng, mà trong phòng họp cũng vang lên những tiếng thảo luận, hai người họ tách nhau ra dường như đã làm loạn suy nghĩ của họ.
Dù sao thì quy tắc lấy điểm tích lũy đổi thành chip và cùng chung suy nghĩ với người lạ lại càng khó, cho dù là hai người thì ưu thế của hai người cũng hơn một người.
Vì vậy mọi người suy nghĩ kỹ càng, phân tích ý đồ của hai người họ.
“Có lẽ số 99 cũng muốn làm ứng cử viên thực tập sinh, thế nên mới lập đội mới? Nếu như tách ra, hai người đều có hai cơ hội.”
“Nhưng như thế sẽ khó khăn hơn, có khi nào là cãi nhau rồi không? Hình như vốn dĩ hai người họ chẳng quen biết gì nhau, trước khi tiết mục bắt đầu mới đi lập đội.”
“Điểm tích lũy của số 99 hình như cũng không thấp.”
Điểm của Thư Họa không thấp, cô ta cũng có sở trường riêng của mình, chơi cờ ca rô rất giỏi và chơi rubik cũng rất đỉnh, cộng thêm việc cô ta rất may mắn nữa, xếp hạng hiện tại khá là cao.
Người qua được vòng này, nhóm của Diệp Nguyên Dục là bốn người, ba người của nhóm Hạng Thần và Giản Thương, còn có hai đội hai người và hai đội một người, tính cả Khương Ngữ và Thư Họa thì tổng cộng có 17 người.
Lúc này Khương Ngữ có hơi lo lắng, yên lặng ngồi ở một góc, ngón tay gõ gõ vào mặt bàn, giống như con cừu nhỏ không biết phải làm sao, khiến cho con sói lớn trốn trong đám đông rục rịch ngóc đầu dậy.
[Nhìn số 100 có hơi đáng thương, rốt cuộc cô ta và số 99 có kế hoạch gì vậy? Hay là cãi nhau thật rồi?]
Giản Thương vốn dĩ muốn thắng Khương Ngữ một vòng thấy vậy thì vò đầu: “Hình như cô ta không giỏi giao tiếp lắm thì phải?”
Hạng Thần bên cạnh không khỏi liếc nhìn cậu ta một cái, Giản Thương lập tức nhớ tới những tin nhắn đã gửi và cuộc điện thoại mà đối phương đã gọi cho mình: …
Nhưng nhìn lại lần nữa, vẫn nói với hai đồng đội của mình: “Vòng tiếp theo các cậu đi giúp cô ta nhé?”
Bởi vì Giản Thương, Diệp Nguyên Dục và Hạng Thần đều là đại lão trong lĩnh vực của mình, có rất nhiều sự tự do trong việc lựa chọn thành viên của nhóm, cơ bản họ đều là người quen, ví dụ như hai người bạn đi theo Giản Thương, đi theo Giản Thương từ đầu đến giờ, chơi đến bước này trong lòng cũng hiểu được bọn họ đã dừng bước tại đây, cho nên sau khi lựa chọn Giản Thương, đi giúp Khương Ngữ cũng không có vấn đề gì.
Giản Thương nhìn Hạng Thần: “Cô ta sẽ không có “âm mưu xảo quyệt” gì đấy chứ?”
Hạng Thần nhìn dáng vẻ đáng thương khôn ngoan của đối phương, cũng không yên tâm lắm: “Đợi đến vòng hai rồi nói sau.”
Giản Thương gật đầu: “Cũng đúng.” Cho dù vòng một bị loại thì vẫn còn vòng hai mà, đến lúc đó quyết định cũng chưa muộn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.