Chương 8: Có thêm tích phân
Ngư Tiểu Quai Quai
14/10/2017
Chờ tới tiết văn, giáo viên ngữ văn là một lão nhân hòa ái giả vờ nghiêm khắc nói: “Tiết này chúng ta dùng để chữa đề thi. Xem ra, kỳ nghỉ hè vừa rồi các em toàn dùng để ăn chơi xả láng, đề thi lần này không khó, nhưng điểm trung bình lại thấp đến không chấp nhận nổi, lớp chúng ta đông như vậy mà nằm trong top 100 chỉ có hai người… đương nhiên, cũng có em thi rất tốt, cũng ở lớp mình, tôi muốn tuyên dương em Thẩm Húc Thần, lần này em ấy thi được 147 điểm, đứng đầu toàn khối chúng ta. Thẩm Húc Thần là trò nào, có thể đứng lên cho tôi xem mặt không?”
Nhất thời cảm thấy thẹn vô cùng… Thẩm Húc Thần hít sâu một hơi, bày ra mặt than đứng dậy.
Không ngờ lúc sau cậu còn thấy thẹn hơn nữa… lúc giảng đề, cô văn còn lấy ra một chồng giấy in rồi phát cho mỗi học trò một tập, nói: “Trong số các bài thi, tôi phát hiện có một bài viết rất xuất sắc, liền in ra cho mọi người cùng đọc, chữ của bạn này cũng rất đẹp. Các em phải học tập cách lập ý và kết cấu toàn bài của trò ấy. A, mời em Thẩm Húc Thần đứng lên đọc bài văn 『 Tàn hà thính vũ 』 này cho cả lớp nghe một lần, các em khác tập trung cảm thụ.”
Đến chiều, điểm thi các môn khác cũng đã có, tổng điểm của Thẩm Húc Thần là 724, nghiễm nhiên đứng đầu lớp.
Quân Khải Uy tính toán tổng điểm của mình là 689 điểm, nhịn không được xắn tay áo đập cái bộp xuống trước mặt bàn Thẩm Húc Thần, nghiêm chỉnh nói: “Nói! Nhà ngươi rốt cuộc là gián điệp từ tinh cầu nào phái tới?! nhà ngươi tới địa cầu rốt cuộc chứa chấp bí mật nào không thể nói cho ai biết, hử?”
Tưởng Hạo ngồi một bên vỗ đùi cười ha ha: “Thật tốt quá, rốt cục không chỉ có mình tao bị Thẩm Húc Thần đả kích!”
Dưới sự trêu đùa của Quân Khải Uy và Tưởng Hạo, Thẩm Húc Thần quả thực kích động muốn khóc!
Đương nhiên không phải vì cậu thi đứng đầu lớp, thậm chí là đứng đầu cả khóa.
Mà bởi vì cậu lập tức được cộng thêm 550 tích phân! 550 tích phân a! là 550 tích phân đó!
Hóa ra trừ bỏ làm nhiệm vụ hằng ngày ra, tham gia kỳ thi cũng có thể kiếm được tích phân. Bởi vì kì thi là việc trọng yếu nhất trong chức nghiệp học tập. Lấy được thành tích cao là có thể lấy được thêm tích phân.
Toàn khối 10 có khoảng 1100 học sinh, mỗi khi Thẩm Húc Thần thi đứng thứ nhất, liền có thêm 110 tích phân, mà lần này Thẩm Húc Thần thi tất cả 5 môn, mỗi môn đều đứng đầu, cho nên cuối cùng đạt được 550 tích phân!
Cảm tạ trời đất, cảm tạ Trọng Cao mỗi tháng đều có kỳ thi!
Thẩm Húc Thần cảm thấy mình rất nhanh sẽ tích đủ tích phân để mua dung dịch khai phá trí lực cho Cố Vọng Thư!
Bỗng nhiên có hơn 500 tích phân được cộng thêm, Thẩm Húc Thần lập tức trở nên tài đại khí thô, cậu hào phóng bỏ một tích phân mua ba quả táo trong cửa hàng hệ thống đồ dùng sinh hoạt, mình ăn một quả, còn lại cầm hai quả đi thẳng lên lầu ba. (Jer: hẳn những 1 tích phân cơ =))) thực quá hào phóng đi)
Đồ dùng sinh hoạt trong cửa hàng hệ thống không hạn chế cung cấp đồ cho người khác, cũng không có nguyên tắc tăng giá tuần hoàn như bên đồ dùng đặc biệt. Mà táo trong cửa hàng hệ thống trừ bỏ ngọt hơn, cũng chỉ có giá trị dinh dưỡng cao hơn bên ngoài một chút, không có hiệu quả kinh người gì, đưa cho người khác dùng cũng sẽ không bị lộ.
Thẩm Húc Thần vừa mới tới cửa lớp 7, Cố Vọng Thư đang trả bài, Quản Mai, bạn cùng phòng nhỏ nhìn thấy Thẩm Húc Thần đầu tiên, lập tức gọi một tiếng: “Này, Cố Vọng Thư, Thẩm Húc Thần đang ở bên ngoài chờ bà kìa!”
Cố Vọng Thư là cán sự môn hóa của lớp, đang phát bài, nhỏ thấy Thẩm Húc Thần đứng ngoài cửa, lập tức đưa toàn bộ bài tập môn hóa nhờ người khác phát giúp, còn mình chạy ngay ra ngoài. Nhỏ nhìn thấy Thẩm Húc Thần hiển nhiên thực cao hứng: “Sao Thần Thần lại lên đây? Nghe nói lần này Thần Thần thi rất tốt, tổng điểm bao nhiêu?”
“Này, hai quả táo, cho Duyệt Duyệt một quả, một quả Duyệt Duyệt đưa cho Lục Thấm Nhã đi. Em còn 6 điểm nữa là được tối đa, còn Duyệt Duyệt?” Thẩm Húc Thần đưa hai quả táo trên tay cho Cố Vọng Thư.
“Trời ạ, Thần Thần thật sự quá khủng! Lúc trước chị chỉ biết điểm ngữ văn của Thần Thần rất cao, còn chị chán lắm, bài luận chỉ được 48 điểm, còn bị trừ 12 điểm nữa! Chị được 699 điểm, không ai trong lớp cao hơn chị đâu, nhưng không biết đứng thứ mấy toàn khối?”
Cố Vọng Thư là một người có chút tâm cao khí ngạo, tới khi nhỏ biết diện mạo của mình không được các nam sinh trong lớp cấp 2 ưa thích, liền chểnh mảng học hành, sau khi không đạt được điểm cao, Cố Vọng Thư mới cố gắng điều chỉnh lại tâm tình. Phải biết, điểm tối đa mấy môn thi hồi đó là 120, Cố Vọng Thư lúc ấy chỉ thi được 27 điểm. Quả thật núi cao còn có núi cao hơn, vỏ quýt dày có móng tay nhọn, làm người không thể tự cho là đúng.
“Chắc cũng không thấp đâu, khóa chúng ta chỉ có 18 lớp!” Thẩm Húc Thần nói.
Cố Vọng Thư gật gật đầu, không nhanh không chậm gặm quả táo nhai rôm rốp, thuận tiện cùng Thẩm Húc Thần hàn huyên tán gẫu chuyện sinh hoạt linh tinh…
Cũng không lâu sau, bảng thành tích toàn khối liền có, thứ tự điểm thi cả khối đều được dán ở bảng thông báo lầu 1. Cố Vọng Thư đứng thứ 6 toàn khối, cả khối chỉ có 5 người được hơn 700 điểm. Đứng đầu toàn khối đương nhiên là Thẩm Húc Thần. Người thứ hai là một nữ sinh của lớp 9 tên Lô Hiểu Nguyệt. Người thứ ba là một nam sinh của lớp 3 tên Trình Dĩ Hoa. Đối với nam sinh tên Trình Dĩ Hoa này, đời trước Thẩm Húc Thần cũng từng nghe không ít truyền thuyết về cậu ta, cậu ta chính là Trạng nguyên khối khoa học tự nhiên đợt thi đại học.
Thẩm Húc Thần một trận chiến mà thành danh.
Này không chỉ bởi vì Thẩm Húc Thần đứng đầu toàn khối mà cũng bởi vì tổng điểm của cậu thực sự rất khủng bố, thiếu 6 điểm liền đạt tối đa a! Đây là cái khái niệm gì?! 90% học sinh viết văn còn không vượt quá 60 điểm đâu. Đương nhiên, cũng có người nhịn không được mà thầm đâm chọc, Thẩm Húc Thần là cái quái gì, cùng lắm là nghỉ hè nó ôn tập tương đối kỹ mà thôi, nếu tao nghỉ hè cũng hảo hảo đọc sách như nó, không chừng thành tích còn cao hơn nó nữa kìa…
Sau khi các thầy cô trả hết các bài thi sát hạch, ảnh hưởng của kỳ nghỉ hè đối với đám học trò cũng chầm chậm trôi qua. Mọi người từ từ đi vào quỹ đạo học tập. Cái danh đứng đầu khối nổi bật trên người Thẩm Húc Thần cũng rất nhanh trôi vào quên lãng, thật sự một kỳ thi cũng không đại diện cho cái gì, hơn nữa trong trường chuyên Trọng Cao không thiếu nhất chính là học bá.
Đương nhiên, trong khối 10 cũng ân ẩn có vài tin đồn lan truyền, nói Thẩm Húc Thần đứng đầu khối là một đại soái ca.
Nói thật, Trọng Cao ở Tiễn Hồ trấn sở dĩ được tôn sùng cũng bởi vì tỷ suất đỗ đại học của trường lên tới hơn 80%, nói cách khác trong đại đa số thí sinh thi đại học từ trường này có hơn 80% học sinh đỗ vào các trường đại học hàng đầu toàn quốc, điều này chứng tỏ những học sinh đỗ vào trường này cũng không phải ngu ngốc, chỉ xem ai cố gắng hơn ai mà thôi.
Nhưng xác thực ra mà nói, thiên tài sở dĩ được gọi là thiên tài là bởi vì bọn họ ưu tú hơn người bình thường rất rất nhiều, chứ không chỉ ưu tú hơn một chút. Sống lại một đời, Thẩm Húc Thần cũng biết học sinh thời này có bao nhiêu ngọa hổ tàng long.
Thí dụ như, nam sinh tên gọi Trình Dĩ Hoa kia, chính là thiên tài trong phương diện toán học. Đề thi mỗi tháng khó khăn vô cùng, môn toán điểm tối đa là 150, nhưng rất ít người có thể lấy được điểm tối đa. Năm đó, danh sách điểm thi môn toán chỉ có hai người hơn 130 điểm trong đó Trình Dĩ Hoa đứng đầu khối vô tư lấy được tối đa 150 điểm, riêng môn toán có thể kéo khoảng cách với người khác tới 1/10 tổng điểm. Chính vì cậu ta liên tục đạt điểm tối đa, mà truyền thuyết về cậu ta cứ thế lưu lại…
Hoặc ví dụ như môn lý của Cố Vọng Thư thành tích cũng vô cùng khủng. Lớp 11 năm sau, môn lý có điểm tối đa là 300 điểm, đa phần Cố Vọng Thư thi đều đứng đầu khối môn này, nhiều lần liên tục đạt điểm tối đa. Không sai, là chị gái của Thẩm Húc Thần, Cố Vọng Thư một em gái nhỏ chính là dựa vào môn lý đã nghiền ép đại bộ phận nam sinh trong trường. Nhưng tiếng anh và ngữ văn của nhỏ lại khá yếu.
Gạt chuyện học hành sang một bên, trong trường cũng có không ít học sinh có tài năng khác được tuyển vào. Không nói đâu xa, trong lớp Thẩm Húc Thần có một nghệ sỹ đàn dương cầm bậc 10, chính là ủy viên sinh hoạt Tống Duệ Minh. Tống Duệ Minh phi thường kín tiếng, nếu không phải do Tống lão sư lỡ miệng, mọi người còn không biết cậu ta xin phép nghỉ là vì tham gia cuộc thi tài năng trẻ cấp trung học phổ thông toàn thành đâu. Tới ngày kỉ niệm thành lập trường vào năm lớp 12, Tống Duệ Minh cùng một nữ sinh nữa trong khối đồng thời bốn tay biểu diễn một khúc nhạc tùy hứng.
Cho nên nói, làm người không thể quá kiêu ngạo. Núi cao còn có núi cao hơn thật sự không phải là một câu nói suông.
Cuộc sống trung học phổ thông rất nhanh liền ổn định trở lại.
Mỗi sáng 5h40’ rời giường, tập thể dục, đọc sách buổi sáng, ăn điểm tâm, học chương trình buổi sáng, ăn cơm trưa, ngủ trưa, học chương trình buổi chiều, thể dục buổi chiều, ăn tối, tự học, đi ngủ. Trường Trọng Cao quản lý giờ giấc tương đối nghiêm khắc, tất cả học sinh đều phải ở trong kí túc xá (kể cả một học sinh lớp 9 bởi vì bệnh tật mà hành động bất tiện, năng lực gánh vác sinh hoạt cá nhân tương đối yếu), cả tuần chỉ có chiều chủ nhật là được nghỉ.
Không sai, chỉ được nghỉ có nửa ngày trời!
Từ thứ hai tới thứ sáu đương nhiên là phải lên lớp. Sáng thứ bảy cũng đi học bình thường, chiều sẽ có một buổi kiểm tra nhỏ. Buổi kiểm tra này luân phiên mà tới, tuần đầu là kiểm tra ngữ văn, tuần tiếp theo là toán học, tiếp nữa có thể là hóa học, nói chung kiểm tra môn nào tùy các thầy cô tự thương lượng với nhau. Kiểm tra xong cũng khoảng 4 giờ chiều, thời gian còn lại có thể tự do hoạt động, nhưng học sinh không thể rời trường. Buổi tối vẫn phải tham gia tự học.
Đến chủ nhật, buổi sáng là thời gian tự học, chắc chắn phải có mặt trên lớp, giữa trưa được nghỉ, mọi người có thể rời trường nhưng trước 7 giờ tối phải có mặt ở trường, tính toán đâu ra đấy cũng chỉ được nghỉ nhiều nhất 7 tiếng đồng hồ. Buổi tối vẫn phải tham gia giờ tự học như thường.
Bởi vì chỉ có nửa ngày nghỉ, nên những học sinh có nhà ở Tiễn Hồ trấn còn có thể về nhà một tuần một lần, nhưng học sinh từ các thôn quê tới đây học chỉ có thể xong một học kỳ mới có thể về nhà.
Thẩm Húc Thần và Cố Vọng Thư mỗi tuần đều gọi điện về cho ông nội, hai người đã hẹn trước thời gian, Thẩm Húc Thần sẽ gọi vào thứ năm, còn Cố Vọng Thư sẽ gọi vào thứ hai. Như vậy, trên cơ bản cứ cách khoảng hai, ba ngày ông Thẩm Bình Trung đều có thể nhận được điện thoại của cháu yêu, lão gia tử cũng sẽ không thấy tịch mịch.
A, đúng rồi, trường học cấm học sinh sử dụng di động, nhưng trong trường có rất nhiều buồng điện thoại công cộng, ở phòng gác mỗi tầng cũng đều có một cái. Thẩm Húc Thần và Cố Vọng Thư không có đi động, nên bọn họ mua thẻ điện thoại công cộng để dùng.
Về phần Thẩm Húc Thần và Cố Vọng Thư, bọn họ mặc dù không cùng tầng lầu, cũng không ăn cơm cùng nhau, nhưng Thẩm Húc Thần là cán sự môn vật lý của lớp, nên bọn họ cũng thường xuyên gặp mặt. Bởi vì các thầy cô bộ môn vật lý, hóa học, sinh học làm việc chung một văn phòng, mà Cố Vọng Thư là cán sự môn hóa lớp 7, hai chị em thường xuyên phải thu, phát bài tập của các bạn trong lớp nên có đôi khi sẽ đúng dịp đụng đối phương ở ngay văn phòng làm việc giáo viên.
Nhất thời cảm thấy thẹn vô cùng… Thẩm Húc Thần hít sâu một hơi, bày ra mặt than đứng dậy.
Không ngờ lúc sau cậu còn thấy thẹn hơn nữa… lúc giảng đề, cô văn còn lấy ra một chồng giấy in rồi phát cho mỗi học trò một tập, nói: “Trong số các bài thi, tôi phát hiện có một bài viết rất xuất sắc, liền in ra cho mọi người cùng đọc, chữ của bạn này cũng rất đẹp. Các em phải học tập cách lập ý và kết cấu toàn bài của trò ấy. A, mời em Thẩm Húc Thần đứng lên đọc bài văn 『 Tàn hà thính vũ 』 này cho cả lớp nghe một lần, các em khác tập trung cảm thụ.”
Đến chiều, điểm thi các môn khác cũng đã có, tổng điểm của Thẩm Húc Thần là 724, nghiễm nhiên đứng đầu lớp.
Quân Khải Uy tính toán tổng điểm của mình là 689 điểm, nhịn không được xắn tay áo đập cái bộp xuống trước mặt bàn Thẩm Húc Thần, nghiêm chỉnh nói: “Nói! Nhà ngươi rốt cuộc là gián điệp từ tinh cầu nào phái tới?! nhà ngươi tới địa cầu rốt cuộc chứa chấp bí mật nào không thể nói cho ai biết, hử?”
Tưởng Hạo ngồi một bên vỗ đùi cười ha ha: “Thật tốt quá, rốt cục không chỉ có mình tao bị Thẩm Húc Thần đả kích!”
Dưới sự trêu đùa của Quân Khải Uy và Tưởng Hạo, Thẩm Húc Thần quả thực kích động muốn khóc!
Đương nhiên không phải vì cậu thi đứng đầu lớp, thậm chí là đứng đầu cả khóa.
Mà bởi vì cậu lập tức được cộng thêm 550 tích phân! 550 tích phân a! là 550 tích phân đó!
Hóa ra trừ bỏ làm nhiệm vụ hằng ngày ra, tham gia kỳ thi cũng có thể kiếm được tích phân. Bởi vì kì thi là việc trọng yếu nhất trong chức nghiệp học tập. Lấy được thành tích cao là có thể lấy được thêm tích phân.
Toàn khối 10 có khoảng 1100 học sinh, mỗi khi Thẩm Húc Thần thi đứng thứ nhất, liền có thêm 110 tích phân, mà lần này Thẩm Húc Thần thi tất cả 5 môn, mỗi môn đều đứng đầu, cho nên cuối cùng đạt được 550 tích phân!
Cảm tạ trời đất, cảm tạ Trọng Cao mỗi tháng đều có kỳ thi!
Thẩm Húc Thần cảm thấy mình rất nhanh sẽ tích đủ tích phân để mua dung dịch khai phá trí lực cho Cố Vọng Thư!
Bỗng nhiên có hơn 500 tích phân được cộng thêm, Thẩm Húc Thần lập tức trở nên tài đại khí thô, cậu hào phóng bỏ một tích phân mua ba quả táo trong cửa hàng hệ thống đồ dùng sinh hoạt, mình ăn một quả, còn lại cầm hai quả đi thẳng lên lầu ba. (Jer: hẳn những 1 tích phân cơ =))) thực quá hào phóng đi)
Đồ dùng sinh hoạt trong cửa hàng hệ thống không hạn chế cung cấp đồ cho người khác, cũng không có nguyên tắc tăng giá tuần hoàn như bên đồ dùng đặc biệt. Mà táo trong cửa hàng hệ thống trừ bỏ ngọt hơn, cũng chỉ có giá trị dinh dưỡng cao hơn bên ngoài một chút, không có hiệu quả kinh người gì, đưa cho người khác dùng cũng sẽ không bị lộ.
Thẩm Húc Thần vừa mới tới cửa lớp 7, Cố Vọng Thư đang trả bài, Quản Mai, bạn cùng phòng nhỏ nhìn thấy Thẩm Húc Thần đầu tiên, lập tức gọi một tiếng: “Này, Cố Vọng Thư, Thẩm Húc Thần đang ở bên ngoài chờ bà kìa!”
Cố Vọng Thư là cán sự môn hóa của lớp, đang phát bài, nhỏ thấy Thẩm Húc Thần đứng ngoài cửa, lập tức đưa toàn bộ bài tập môn hóa nhờ người khác phát giúp, còn mình chạy ngay ra ngoài. Nhỏ nhìn thấy Thẩm Húc Thần hiển nhiên thực cao hứng: “Sao Thần Thần lại lên đây? Nghe nói lần này Thần Thần thi rất tốt, tổng điểm bao nhiêu?”
“Này, hai quả táo, cho Duyệt Duyệt một quả, một quả Duyệt Duyệt đưa cho Lục Thấm Nhã đi. Em còn 6 điểm nữa là được tối đa, còn Duyệt Duyệt?” Thẩm Húc Thần đưa hai quả táo trên tay cho Cố Vọng Thư.
“Trời ạ, Thần Thần thật sự quá khủng! Lúc trước chị chỉ biết điểm ngữ văn của Thần Thần rất cao, còn chị chán lắm, bài luận chỉ được 48 điểm, còn bị trừ 12 điểm nữa! Chị được 699 điểm, không ai trong lớp cao hơn chị đâu, nhưng không biết đứng thứ mấy toàn khối?”
Cố Vọng Thư là một người có chút tâm cao khí ngạo, tới khi nhỏ biết diện mạo của mình không được các nam sinh trong lớp cấp 2 ưa thích, liền chểnh mảng học hành, sau khi không đạt được điểm cao, Cố Vọng Thư mới cố gắng điều chỉnh lại tâm tình. Phải biết, điểm tối đa mấy môn thi hồi đó là 120, Cố Vọng Thư lúc ấy chỉ thi được 27 điểm. Quả thật núi cao còn có núi cao hơn, vỏ quýt dày có móng tay nhọn, làm người không thể tự cho là đúng.
“Chắc cũng không thấp đâu, khóa chúng ta chỉ có 18 lớp!” Thẩm Húc Thần nói.
Cố Vọng Thư gật gật đầu, không nhanh không chậm gặm quả táo nhai rôm rốp, thuận tiện cùng Thẩm Húc Thần hàn huyên tán gẫu chuyện sinh hoạt linh tinh…
Cũng không lâu sau, bảng thành tích toàn khối liền có, thứ tự điểm thi cả khối đều được dán ở bảng thông báo lầu 1. Cố Vọng Thư đứng thứ 6 toàn khối, cả khối chỉ có 5 người được hơn 700 điểm. Đứng đầu toàn khối đương nhiên là Thẩm Húc Thần. Người thứ hai là một nữ sinh của lớp 9 tên Lô Hiểu Nguyệt. Người thứ ba là một nam sinh của lớp 3 tên Trình Dĩ Hoa. Đối với nam sinh tên Trình Dĩ Hoa này, đời trước Thẩm Húc Thần cũng từng nghe không ít truyền thuyết về cậu ta, cậu ta chính là Trạng nguyên khối khoa học tự nhiên đợt thi đại học.
Thẩm Húc Thần một trận chiến mà thành danh.
Này không chỉ bởi vì Thẩm Húc Thần đứng đầu toàn khối mà cũng bởi vì tổng điểm của cậu thực sự rất khủng bố, thiếu 6 điểm liền đạt tối đa a! Đây là cái khái niệm gì?! 90% học sinh viết văn còn không vượt quá 60 điểm đâu. Đương nhiên, cũng có người nhịn không được mà thầm đâm chọc, Thẩm Húc Thần là cái quái gì, cùng lắm là nghỉ hè nó ôn tập tương đối kỹ mà thôi, nếu tao nghỉ hè cũng hảo hảo đọc sách như nó, không chừng thành tích còn cao hơn nó nữa kìa…
Sau khi các thầy cô trả hết các bài thi sát hạch, ảnh hưởng của kỳ nghỉ hè đối với đám học trò cũng chầm chậm trôi qua. Mọi người từ từ đi vào quỹ đạo học tập. Cái danh đứng đầu khối nổi bật trên người Thẩm Húc Thần cũng rất nhanh trôi vào quên lãng, thật sự một kỳ thi cũng không đại diện cho cái gì, hơn nữa trong trường chuyên Trọng Cao không thiếu nhất chính là học bá.
Đương nhiên, trong khối 10 cũng ân ẩn có vài tin đồn lan truyền, nói Thẩm Húc Thần đứng đầu khối là một đại soái ca.
Nói thật, Trọng Cao ở Tiễn Hồ trấn sở dĩ được tôn sùng cũng bởi vì tỷ suất đỗ đại học của trường lên tới hơn 80%, nói cách khác trong đại đa số thí sinh thi đại học từ trường này có hơn 80% học sinh đỗ vào các trường đại học hàng đầu toàn quốc, điều này chứng tỏ những học sinh đỗ vào trường này cũng không phải ngu ngốc, chỉ xem ai cố gắng hơn ai mà thôi.
Nhưng xác thực ra mà nói, thiên tài sở dĩ được gọi là thiên tài là bởi vì bọn họ ưu tú hơn người bình thường rất rất nhiều, chứ không chỉ ưu tú hơn một chút. Sống lại một đời, Thẩm Húc Thần cũng biết học sinh thời này có bao nhiêu ngọa hổ tàng long.
Thí dụ như, nam sinh tên gọi Trình Dĩ Hoa kia, chính là thiên tài trong phương diện toán học. Đề thi mỗi tháng khó khăn vô cùng, môn toán điểm tối đa là 150, nhưng rất ít người có thể lấy được điểm tối đa. Năm đó, danh sách điểm thi môn toán chỉ có hai người hơn 130 điểm trong đó Trình Dĩ Hoa đứng đầu khối vô tư lấy được tối đa 150 điểm, riêng môn toán có thể kéo khoảng cách với người khác tới 1/10 tổng điểm. Chính vì cậu ta liên tục đạt điểm tối đa, mà truyền thuyết về cậu ta cứ thế lưu lại…
Hoặc ví dụ như môn lý của Cố Vọng Thư thành tích cũng vô cùng khủng. Lớp 11 năm sau, môn lý có điểm tối đa là 300 điểm, đa phần Cố Vọng Thư thi đều đứng đầu khối môn này, nhiều lần liên tục đạt điểm tối đa. Không sai, là chị gái của Thẩm Húc Thần, Cố Vọng Thư một em gái nhỏ chính là dựa vào môn lý đã nghiền ép đại bộ phận nam sinh trong trường. Nhưng tiếng anh và ngữ văn của nhỏ lại khá yếu.
Gạt chuyện học hành sang một bên, trong trường cũng có không ít học sinh có tài năng khác được tuyển vào. Không nói đâu xa, trong lớp Thẩm Húc Thần có một nghệ sỹ đàn dương cầm bậc 10, chính là ủy viên sinh hoạt Tống Duệ Minh. Tống Duệ Minh phi thường kín tiếng, nếu không phải do Tống lão sư lỡ miệng, mọi người còn không biết cậu ta xin phép nghỉ là vì tham gia cuộc thi tài năng trẻ cấp trung học phổ thông toàn thành đâu. Tới ngày kỉ niệm thành lập trường vào năm lớp 12, Tống Duệ Minh cùng một nữ sinh nữa trong khối đồng thời bốn tay biểu diễn một khúc nhạc tùy hứng.
Cho nên nói, làm người không thể quá kiêu ngạo. Núi cao còn có núi cao hơn thật sự không phải là một câu nói suông.
Cuộc sống trung học phổ thông rất nhanh liền ổn định trở lại.
Mỗi sáng 5h40’ rời giường, tập thể dục, đọc sách buổi sáng, ăn điểm tâm, học chương trình buổi sáng, ăn cơm trưa, ngủ trưa, học chương trình buổi chiều, thể dục buổi chiều, ăn tối, tự học, đi ngủ. Trường Trọng Cao quản lý giờ giấc tương đối nghiêm khắc, tất cả học sinh đều phải ở trong kí túc xá (kể cả một học sinh lớp 9 bởi vì bệnh tật mà hành động bất tiện, năng lực gánh vác sinh hoạt cá nhân tương đối yếu), cả tuần chỉ có chiều chủ nhật là được nghỉ.
Không sai, chỉ được nghỉ có nửa ngày trời!
Từ thứ hai tới thứ sáu đương nhiên là phải lên lớp. Sáng thứ bảy cũng đi học bình thường, chiều sẽ có một buổi kiểm tra nhỏ. Buổi kiểm tra này luân phiên mà tới, tuần đầu là kiểm tra ngữ văn, tuần tiếp theo là toán học, tiếp nữa có thể là hóa học, nói chung kiểm tra môn nào tùy các thầy cô tự thương lượng với nhau. Kiểm tra xong cũng khoảng 4 giờ chiều, thời gian còn lại có thể tự do hoạt động, nhưng học sinh không thể rời trường. Buổi tối vẫn phải tham gia tự học.
Đến chủ nhật, buổi sáng là thời gian tự học, chắc chắn phải có mặt trên lớp, giữa trưa được nghỉ, mọi người có thể rời trường nhưng trước 7 giờ tối phải có mặt ở trường, tính toán đâu ra đấy cũng chỉ được nghỉ nhiều nhất 7 tiếng đồng hồ. Buổi tối vẫn phải tham gia giờ tự học như thường.
Bởi vì chỉ có nửa ngày nghỉ, nên những học sinh có nhà ở Tiễn Hồ trấn còn có thể về nhà một tuần một lần, nhưng học sinh từ các thôn quê tới đây học chỉ có thể xong một học kỳ mới có thể về nhà.
Thẩm Húc Thần và Cố Vọng Thư mỗi tuần đều gọi điện về cho ông nội, hai người đã hẹn trước thời gian, Thẩm Húc Thần sẽ gọi vào thứ năm, còn Cố Vọng Thư sẽ gọi vào thứ hai. Như vậy, trên cơ bản cứ cách khoảng hai, ba ngày ông Thẩm Bình Trung đều có thể nhận được điện thoại của cháu yêu, lão gia tử cũng sẽ không thấy tịch mịch.
A, đúng rồi, trường học cấm học sinh sử dụng di động, nhưng trong trường có rất nhiều buồng điện thoại công cộng, ở phòng gác mỗi tầng cũng đều có một cái. Thẩm Húc Thần và Cố Vọng Thư không có đi động, nên bọn họ mua thẻ điện thoại công cộng để dùng.
Về phần Thẩm Húc Thần và Cố Vọng Thư, bọn họ mặc dù không cùng tầng lầu, cũng không ăn cơm cùng nhau, nhưng Thẩm Húc Thần là cán sự môn vật lý của lớp, nên bọn họ cũng thường xuyên gặp mặt. Bởi vì các thầy cô bộ môn vật lý, hóa học, sinh học làm việc chung một văn phòng, mà Cố Vọng Thư là cán sự môn hóa lớp 7, hai chị em thường xuyên phải thu, phát bài tập của các bạn trong lớp nên có đôi khi sẽ đúng dịp đụng đối phương ở ngay văn phòng làm việc giáo viên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.