Học Sinh Chuyển Lớp

Chương 11: KHÓ HIỂU

dm.xangtang

19/06/2013

Phải công nhận một điều,nếu có ai nhìn chúng tôi lúc này thì hẳn sẽ nghĩ trong đầu là một cặp .Nàng hơi khẽ nghiêng đầu về vai tôi,những tia nắng đang đùa trên mái tóc ngang vai của nàng.Còn tôi chỉ ngồi im,trái tim hòa cùng giai điệu của bài My love.Có lẽ đó là những điều tôi sẽ nói với nàng một ngày nào đó.Ừ,một ngày nào đó không xa.

-T nè-Nàng phá tan sự im lặng

-Sao?..có gì hả D-Tôi hồi hộp đáp lại

-Sao hôm qua,T lại gắt với D vậy-Thì ra nàng còn canh cánh trong lòng chuyện hôm qua

-Không có gì,lúc đó chẳng qua T hơi mất bình tĩnh-Tôi không dám khai ra chuyện vì sao tôi đột nhiên tức giận vô cơ,đâu có ngu,hehe

-Ừ,mà hôm qua T đá hay lắm-D khen tôi,và đây cũng là lần đầu tiên.

-Thật hả,đó là T chưa đạt phong độ đó-Tôi phổng mũi

-Xạo ghê ông tướng ơi

-Hehe,vậy bữa nào hội thao D phải đến xem T đá đó nghen-Tôi khéo léo gài kèo cho nàng

-Tất nhiên là phải đến rồi,nhưng D sẽ cổ vũ cho cả lớp chứ không riêng gì T đâu-Nàng cũng tỏ ra thông minh sắc sảo đấy chứ.

Và thật không may cho tôi,vừa định tiếp tục nói chuyện với nàng thì tiếng trống trường vang lên.Tôi và nàng lại lật đật chạy lại trước cửa lớp.Dù gì cũng phải diễn nốt vai tội nghiệp hối lỗi cho cô dạy Hóa đỡ hành lớp tôi sau này.

Đợi cô khuất cửa,tôi nhe răng cười



-Vậy mà có người nói là không phải đứng ?tôi nguýt đểu nàng.

-Ơ,thì cũng phải biết đúng thời cơ chứ.Thôi D vào lớp trước nhé-Nàng nói rồi bước vào lớp.

Mỗi lần như vậy,tôi có cảm tưởng rằng ,chỉ cần nàng bước qua cánh cửa lớp kia thôi,thì trên khuân mặt tinh ngịch và tươi tắn ấy lập tức sẽ phủ bởi một lớp băng cách li với mọi người.Có lẽ đối với tôi nó mỏng hơn so với người khác,nhưng với M.A thì nó sẽ như nào?

-Tao giết mày-Tiếng P,mập rú lên khi lỡ chứng kiến cảnh tôi và nàng tâm sự

-Mày điên à,ôn thần,anh em ,cứu tao ,thằng P lên cơn dại!

Tôi vừa chạy vòng quanh lớp,tót hót qua chiếc ghế dãy cuối,rồi đảo vòng chạy thẳng ra cửa lớp.Để lại ánh mắt khó hiểu của đám anh em chiến hữu.

Tôi hăng say lao thẳng ra cửa,quay đầu lè lưỡi hích thằng P.mập thì bỗng nhiên tôi va vào ai đó đang đi dọc hành lang

-Ui da..-TIếng úi da phát ra cùng 2 tiếng bịch

Tiếng bịch đầu tiên là tiếng nạn nhân bị tôi tông ngã xuống trước,tiếng bịch thứ hai là tiếng tôi đè lên người đó.Tôi mọc sao trên đầu,quay quay.Rồi bỗng nhiên thấy tay tôi đụng vào cái gì âm ấm và mềm mềm .Giật mình nhìn xuống.Má ơi,Ngộ Không hái đào.

Khỏi phải nói tôi sợ hãi đến thế nào,tình ngay lí gian.Tôi đã xâm phạm đến tuổi vị thành niên rồi mặc dù tôi cùng tuổi.Mười sáu mắt nai,mười hai cuốn lịch đó T ơi là T.

Tôi nhanh chóng rút tay,xóa dấu vết hiện trường tránh trường hợp bị bắt gặp,rồi nhìn xem nạn nhân tôi là ai.Lại là Ngữ Y.Có lẻ kiếp trước không biết Y nợ tôi cái gì mà giờ bị tôi ám hoài.



-Xin lỗi Y nha,T không cố ý-Tôi vừa nói vừa giữ khoảng cách tránh bị ăn cái bợp tai chứ sao

-Không có gì,chỉ có cái đồ mình dơ hết rồi-Ngữ Y cũng cố né cái chuyện tế nhị ban nãy

Tôi không chờ dịp nào hơn,tót vào lớp,trộm khăn ướt của thằng K.cận mang theo để lau kính rồi chạy ra hành lang.Và hồn nhiên dùng lau cho nàng,như một kiểu xin lỗi thành kính nhất.

-Ồ ,ồ-Lớp tôi ồ lên khi chứng kiến câu chuyện-Phước ba đời nhà tôi là cái cảnh cấm trẻ em tụi nó không được xem

-Để mình được rồi,làm này ngại quá-Ngữ Y bối rối

Và giờ tôi mới nhận ra mình đang ở đâu và đang làm gì?Ga lăng hay trách nhiệm không phải là từ để dùng diễn tả tôi trong hoàn cảnh này mà là đào hoa ,tán gái theo cái mồm của chúng dân lớp tôi vọng ra.Và rồi sự ồn ào quá mức kéo theo lớp của Ngữ Y ra luôn.

-Ồ,Thằng kia tán Ngữ Y kìa-Mấy đứa hét toáng lên

-Ngữ Y từ giờ chuyển sang thích đá banh rồi à-Đứa nữa thêm muối.

Ngữ Y ngượng đỏ cả mặt cả tai,tôi cũng chẳng khá hơn,gãi đầu,tay lắc lắc.Lần này không phải là diễn tả :tôi không biết,mà là...Không có chuyện đó.

Sau một hồi loạn lạc,hòa bình đã được trả lại với lớp Ngữ Y,còn tôi thì không dám vào lớp lúc này,vì hội chiến hữu đang chờ tôi vào để tra vấn và lại khai tanh bành trước lớp.

Giật mình,khẽ liếc nhìn D.Hình như,nàng cũng nhìn tôi và kịp quay mặt đi khi tôi quay lại.Hai ánh mắt giao nhau,và lần đầu tiên tôi lại cảm giác được sự đáng sợ của việc tảng băng nay càng dày thêm.Hai thái cực khác nhau chỉ trong vòng 5 phút.

Tôi lại rớt từ thiên đàng xuống địa ngục.Đúng là một cảm giác khó chịu

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Học Sinh Chuyển Lớp

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook