Học Sinh Tu Chân Cuồng Long

Chương 12: Gặp Tai Nạn

Ngạo Tài

17/08/2021

Đối mặt với một chưởng đang đánh tới, Tần Mục cũng không kinh không sợ mà ung dung né qua một bên.

- A, đúng là có chút bản lĩnh!

Cái bóng đen kia rơi xuống đất hoá thành một lão già lưng còng phát ra âm thanh khô khốc.

- Này, lão đầu, ngươi không chào không hỏi đã lao ra đánh lén, đúng là không biết lịch sự!

Tần Mục đứng ở một bên, vừa quan sát lão già lưng còng vừa nói.

- Hắc hắc, lúc nãy ta đã cố ý để lộ một chút khí tức, nếu như ngươi còn không thể né tránh thì cũng không cần sống làm gì cho lãng phí!

- Không đúng đâu, Diệp Đông phái ngươi đến để thăm dò ta, ngươi lại muốn giết ta sao?

Lão già lưng còng khẽ giật mình, kinh ngạc nói:

- Ngươi biết Diệp tiên sinh phái ta đến sao?

- Ha ha, từ khi ta rời khỏi tập đoàn Diệp thị thì ngươi cũng đã đi theo ta đến bây giờ, cho dù là tên ngốc cũng sẽ biết!

- Cái gì, từ khi bắt đầu ngươi đã phát hiện ra ta rồi?

Sắc mặt lão già còng lưng thập phần kinh hãi, hắn còn tưởng rằng sở dĩ Tần Mục có thể né tránh là vì trước khi xuất thủ hắn đã để lộ một chút khí tức, lại không ngờ rằng từ lúc đầu hắn đã bị Tần Mục phát hiện rồi.

- Lão đầu, nói thật thì thuật ẩn tàng của ngươi không được cao minh lắm!

Lão già lưng còng xấu hổ cười nói:

- Công tử đúng là thâm tàng bất lộ, vậy ta cũng có thể quay về báo cáo kết quả cho Diệp tiên sinh rồi!

- Haizz, chờ một chút!

Tần Mục gọi lão già lưng còng lại.

- Công tử có chuyện gì sao?

- Đã cho ngươi xem trò hay như vậy rồi, đương nhiên còn phải làm phiền ngươi một chút!

- Ý của ngươi là?

Tần Mục cười nói:

- Ngươi vẫn chưa hiểu sao? Có người xem thường ngươi, hắn tự cho rằng thuật ẩn tàng của hắn rất cao minh, còn cho rằng ta có thể phát hiện ra ngươi nhưng không thể nào phát hiện ra hắn!

Lão già lưng còng giật mình, cảnh giác quét mắt nhìn chung quanh!

Rất nhanh hắn đã tìm thấy một chút dấu vết để lại!

- Hừ, thập đại chiến tướng của Thanh Long bang lúc nào cũng thích chơi trò lén lút như vậy!

- Không hổ là Nam Sơn Quỷ Lão, ánh mắt rất sắc bén a!

Một tên trung niên áo xanh từ trong bóng tối của hẻm nhỏ chậm rãi đi ra.

Cạnh cạnh cạnh ~ ~ ~ !

Bước chân của tên trung niên áo xanh thập phần nhẹ nhàng, sắc mặt bình thản nhưng toàn thân lại tràn ngập một cỗ sát khí kinh khủng, làm cho không gian chung quanh cũng bị ảnh hưởng.

Những con mèo hoang ở ven đường đều bị doạ cho dựng ngược lông tơ, run lẩy bẩy nằm trên mặt đất!

- Chiến Lang, tại sao ngươi lại xuất hiện ở đây?

Sắc mặt của lão già lưng còng cực kì ngưng trọng, khi đối mặt với một trong thập đại chiến tướng của Thanh Long bang hắn không dám buông lỏng chút nào.

- Quỷ lão cứ yên tâm, Thanh Long bang của chúng ta không cừu không oán gì với Diệp gia các ngươi, nên chúng ta không phải địch nhân!

Nói xong, ánh mắt của Chiến Lang rơi vào trên thân Tần Mục nói:

- Hôm nay ta vì hắn mà đến!

Lão già lưng còng nghi hoặc nói:

- Hắn chỉ là một tên học sinh có đáng để Chiến Lang ngươi xuất thủ không?

- Có lẽ đáng giá, có lẽ cũng không đáng, dù sao ta cũng đã rảnh rỗi quá lâu rồi, đúng lúc cần hoạt động một chút!

- Tiểu tử này chính là người mà Diệp tiên sinh nhìn trúng, ngươi có thể nể mặt Diệp tiên sinh một chút không?

Chiến Lang cười nhạt nói:



- Diệp Đông chỉ là một tên thương nhân, mặt mũi của hắn không đáng là gì, sao Quỷ lão lại không bảo ta nể mặt của ngài?

Nói xong, không đợi lão già lưng còng trả lời, Chiến Lang lại nói:

- Nhưng mà không cần biết là mặt mũi của ai, cũng không thể dùng được ở đây bởi vì lần này là do bang chủ đích thân ra lệnh!

Lão già lưng còng suy nghĩ một chút, vì một tên Tần Mục lại đắc tội với Thanh Long bang đúng là không đáng!

Ba ba ba ~ ~ ~ !

Bỗng nhiên Tần Mục lại vỗ tay mấy cái, sau đó giơ ngón tay cái lên với Chiến Lang nói:

- Ngươi chính là một trong thập đại chiến tướng của Thanh Long bang sao? Thực lực như thế ta không biết, nhưng kỹ thuật làm màu thì đúng là hạng nhất a!

Ánh mắt của Chiến Lang hơi ngưng tụ lại một chút, nhưng hắn lại không dám khinh thường Tần Mục chút nào, hỏi:

- Tại sao ngươi lại có thể phát hiện ra ta?

- Ngươi tới đây, ta sẽ cho ngươi biết!

Tần Mục giơ ngón tay lên chỉ về phía Chiến Lang ngoắc ngoắc.

Đối với loại người tâm cao khí ngạo như Chiến Lang mà nói, thì cái động tác ngoắc ngón tay như thế này chính là một loại vũ nhục không thể chịu được.

- Được lắm, đúng làm tên tiểu bối vô tri, trước khi giết ngươi ta sẽ cho ngươi biết hai chữ sợ hãi viết như thế nào!

Đối với việc trực tiếp giết chết người khác thì Chiến Lang không có chút hứng thứ nào, hắn thích nhất chính là hành hạ người khác đến chết, thích ánh mắt tuyệt vọng trong sợ hãi của bọn họ.

Sát khí kinh khủng như núi lửa phung trào, không khí chung quanh cơ thể như bị đông kết lại, nếu là người bình thương bị cỗ khí thế này bao quanh chắc chắn sẽ không thể được, thân thể cũng khó mà động đậy!

Chiến Lang nở một nụ cười lạnh lùng nhìn Tần Mục nói:

- Tiểu tử, chắc là ngươi không thể nào hiêu được loại sức mạnh này đâu, chỉ cần ta muốn chỉ dựa vào loại sức mạnh này cũng có thể đè bẹp. . .!

Ba ~ ~ ~ !

Không đợi Chiến Lang nói xong một tiếng bạt tai vang dội đã vang lên.

Khí thế đang đông kết không khí đã thối lui trong nháy mắt, còn Chiến Lang thì vẫn đúng tại chỗ với ánh mắt đờ đẫn, cảm giác nóng bỏng trên má phải truyền đến là đại não của hắn trống rỗng trong thời gian ngắn.

Lúc vừa rồi, hắn mơ hồ nhìn thấy một cái bóng đen tát cho hắn một bạt tai rồi nhanh chóng lui trở về.

Hắn, đường đường là một trong thập đại chiến tướng của Thanh Long bang, trên tay đã nhuộm không biết bao nhiêu là máu, là một sát thần chân chính, vậy mà hôm nay lại để cho một tên tiểu bối tát hắn một bạt tai?

Cảm giác nhục nhã chưa bao có dâng lên từ tận đáy lòng, làm hai mắt Chiến Lang đỏ bưng giống như phát cuồng rống lên:

- Ta muốn giết ngươi!

Keng ~ ~ ~ !

Sau đó Chiến Lang liền rút chiến đao bên ngươi ra, ánh sáng lấp loé chiếu sáng cả bầu trời đêm!

Cây đao này, không biết là đã giết chết bao nhiêu người, trên thân đao ngưng tụ sát khí còn nồng đậm hơn so với Chiến Lang!

Chiến Lang mang theo khí thế hung mãnh phi thân vọt lên cầm chiến đao chém xuống, một đao này như muốn chém đứt cả không gian!

Lão già lưng còng biến sắc hơi do dự một chút, rôì chẳng những không tiến lên trợ giúp Tân Mục mà còn lui về phía sau vài chục bước.

- Đúng là không biết sống chết!

Tần Mục cũng không thèm tránh một đao này, mag ngược lại còn lao đến trước mặt Chiến Lang.

Keng ~ ~ ~ !

Hai người vừa va chạm trên không trung một cái liền tách ra rơi xuống!

Tốc độ hành động nhanh như tốc độ ánh sáng, cho dù là lấy nhãn lực của lão già lưng còng cũng hoàn toàn không thể thấy được động tác của hai người bọn họ!

Tần Mục lưng tựa lưng cùng Chiến Lang, lẳng lặng đứng ở nơi đó!

Tí tách tí tách ~ ~ ~ !

Những giọt máu đỏ tươi từ trên tay Tần Mục từ từ nhỏ xuống đất, không, phải nói là những giọt máu đỏ tưởi từ trên nửa thanh đao trong tay Tần Mục từ từ nhỏ xuống đất!

Con ngươi cửa lão già lưng còng ở phía xa nhanh chóng co rút lại, loại tình huống ở trước mắt này đã vượt qua phạm vi hiểu biết của hắn!

Phốc ~ ~ ~ !



Một mảnh hoa máu phun ra, Chiến Lang dùng hai tay che lấy cổ ánh mắt của hắn tràn đầy hoảng sợ ngã xuống mặt đất.

Ở bên cạnh thi thể của hắn, chính là thanh chiến đao đã theo hắn chinh chiến nửa đời, nhưng bây giờ nó chỉ còn lại phần cán đao!

- Lão đầu, phiền ngươi giúp ta xử lý cái thi thể này một chút, ta đi trước đây!

Sau khi Tần Mục ném nửa lưỡi đao trên tay đi, liền trở về bộ dáng lười biếng bất cần đời thường ngày, hai tay đút vào túi quần vừa huýt sáo vừa bước nhẹ nhàng ra khỏi con hẻm nhỏ, mà lão già lưng còng vẫn đứng lẳng lặng ở trong hẻm nhỏ, thật lâu sau hắn mới có thể lấy lại tinh thần từ trong khiếp sợ.

Đây là lần đầu tiên Tần Mục giết người sau khi xuyên không, nhưng mà hắn cũng không có cảm thấy có gì không đúng, bởi vì từ khi ở thế giới tận thế hắn đã quen với những chuyện máu tanh này!

Sau khi về đến nhà, Tần Mục liền đi tắm sau đó lại lăn ra ngủ!

Bởi vì là cuối tuần, nên vốn là Tần Mục muốn ngủ đến trưa, nhưng không may là lại có một tiếng gõ cửa quấy rầy giấc mộng đẹp của hắn!

- Tên nào đáng chết như vậy!

Tần Mục khó chịu nói.

Lại lăn qua lộn lại tren giường một lúc lâu, sau đó Tần Mục mới chậm rãi đi ra mở cửa.

- Ông chủ Diệp?

Khi nhìn thấy người đứng ngoài cửa chính là Diệp Đông phụ thân của Diệp Khinh Tuyết, thì Tần Mục liền sững sờ.

- Cuối tuần người khác đều nghỉ, chỉ có ngươi thì cho dù là cuối tuần vẫn phải làm việc đúng không? Sao hôm nay lại rảnh rỗ đến nhà ta vậy?

Hắn cũng không cảm thấy kỳ quái vì sao Diệp Đông lại có thể tìm được nhà của hắn, bởi vì tập đoàn Diệp thị chính là tập đoàn lớn nhất thành phố Ninh Giang, một chút năng lực tìm người thì đương nhiên là phải có!

Thái độ của Diệp Đông hôm nay so với cái thái độ lành lùng hôm qua thì hoàn toàn bất đồng, hắn cười bồi nói:

- Xem như Diệp mỗ có bận rộn hơn nữa, cũng không dám làm chậm trê chính sự của Tần tiên sinh!

- Chính sự gì chứ?

Diệp Đông đưa một phần văn kiện đang cầm trong tay cho Tần Mục, nói:

- Đây là hợp đồng liên quan đến chuyện vệ sĩ ngày hôm qua, Tần tiên sinh ngươi thấy đó. . .

Tần Mục kinh ngạc tiếp nhận hợp đồng, cũng không cần nhìn nội dung ở bên trong mà trực tiếp cầm bút lên ký tên vào.

- Được rồi, ta ký xong rồi ngươi đi đi!

- Cái này. . .

Diệp Đông đã làm ăn nhiều năm như vậy rồi nhưng vẫn chưa thấy người nào ký hợp đồng một cách qua loa như vậy, nhưng mà mặc kệ như thế nào thì Tần Mục cũng đã ký tên lên hợp đồng, chuyện này làm cho hắn kích động không thôi.

Diệp Đông thấy quyết định hôm qua chính là quyết định anh minh nhất đời hắn, không nhìn mặt bắt hình dong, không trực tiếp đem Tần Mục đuổi đi!

Có thể dùng một chiêu để giết chết Chiến Lang là một trong thập đại chiến tướng của Thanh Long bang, tên Tần Mục này đến cuối cùng có bao nhiêu thực lực đây?

Dạng người này không biết là lấy ra bao nhiêu tiền cũng không thể mời được!

Những người đứng đầu hắc bảng của thế giới ngầm có lẽ cũng có thể giết chết Chiến Lang, nhưng bọn họ đều là những người tâm cao khí ngạo, nếu muốn dùng tiền mời bọn họ xuất thủ một lần thì được, nhưng muốn mời bọn họ làm vệ sĩ tư nhân chính là chuyện không thể nào!

Cho nên sau khi nghe tin Tần Mục dùng một chiêu giết chết Chiến Lang, thì Diệp Đông liền ăn ngủ không yên, hắn dùng cả đêm để soạn ra phần hợp đồng này, khi trời vừa sáng đã tự mình đưa đến.

Mà Tần Mục sảng khoái như vậy, càng làm cho hắn vui mừng vô cùng, có loại cao thủ như vậy bảo vệ con gái hắn, thì những tên cừu nhân kia cũng phải cân nhắc trước khi làm.

- Tần tiên sinh, nếu đã vậy ta xin cáo từ trước!

Trên mặt Diệp Đông mang theo nụ cười đi xuống lầu.

Trong toàn bộ quá trình ký hợp đồng, Tần Mục cũng không mời Diệp Đông vào nhà ngồi, bởi vì đối với hắn thì cái hợp đồng này có hay không cũng không có gì là quan trọng!

Thật ra nếu như không có cái hợp đồng này thì, hắn cũng sẽ không thấy chết mà không cứu, bởi vì Diệp Khinh Tuyết chính là một trong số ít những người bạn mà Tần Mục quen được sau khi tới thế giới này!

Sau khi rửa mặt xong, Tần Mục liền đi vào phòng khách xem tivi, sau một lúc hắn lại cảm thấy chán vì vậy liền ra ngoài đường đi dạo.

Nếu tin tức một trong thập đại chiến tướng của Thanh Long bang bị giết chết truyền ra ngoài, chỉ sợ là toàn bộ thành phố Ninh Giang đều sẽ bạo động, nhưng mà xem ra lão già lưng còng xử lý chuyện này cũng không tệ lắm, ít nhất đến bây gờ Thanh Long bang vẫn chưa điều tra đến chỗ Tần Mục.

Ầm ~ ~ ~ !

Ở một nơi cách Tần Mục không xa, có một chiếc lamborghini màu vàng sang trọng dường như bị mất lái, đâm thẳng vào trong đám ngươi!

- A . . .

Sau một tiếng thét phát ra từ trong đám người, tên chủ xe gây chuyện cũng vội vàng mở cửa xe chạy xuống.

- Có người bị thương rồi, nhanh gọi xe cứu thương đi!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Học Sinh Tu Chân Cuồng Long

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook