Chương 111
Anh Duẩn Thời
29/10/2022
Nhan Tô Tô danh xứng với thực, đạt được danh hiệu diễn viên mới xuất sắc của năm, 《Sóng gió Giang Hà》và 《Thiên kiêu hào môn 》 đều thu được rất nhiều giải thưởng, cô là người chiến thắng lớn nhất trong liên hoan phim truyền hình lần này, mà Nhan Tô Tô lại là diễn viên duy nhất có mặt ở trong hai bộ phim này, một là vai nữ phụ một, còn một lại là nhân vật nữ chính. Vì vậy cho dù trong ngày hôm đó có rất nhiều đề tài nhưng việc cô xuất hiện trên thảm đỏ cùng với tương tác ở hiện trường cũng đã tạo thành một vòng đề tài trên Weibo rồi.
Nhất là sau đó Phùng Mạn Lâm lại một đăng một bài trên Weibo tại hoạt động ở hiện trường: "Phải chăng có người đã đoán được vì sao chúng tôi là những đứa nhỏ ấm áp? Hãy tự hào nói rằng bạn cảm thấy thật ấm áp khi được làm bạn với một người bạn nhỏ thông minh!"
Phối hợp bên dưới là một bức hình của Phùng Mạn Lâm cùng Nhan Tô Tô, mặt ai cũng đều nhăn nhó, trên tay cầm một chiếc váy được bao phủ bởi các tấm sợi carbon và một chiếc pin sạc dự phòng nhỏ, trợ lý đứng bên cạnh tay cầm một cái nhiệt kế để đo nhiệt độ.
Vốn dĩ Phùng Mạn Lâm và Nhan Tô Tô cùng bước đi trên thảm đỏ đã có rất nhiều đề tài rồi, có không ít fan ở hai bên đều đứng tại chỗ hét chói tai:
"Mạn Lâm cùng Tô Tô thật là ngọt ngào!"
"Cặp đôi xinh đẹp hãy đi bên nhau mãi mãi đi ~"
"Tuyệt quá hu hu, tôi cũng muốn cùng khuê mật đi trên thảm đỏ một lần ~ "
Lại nhìn đến hai bài đăng của Phùng Mạn Lâm trên Weibo, nhất thời có không ít người nghi ngờ:
"Bên trong lễ phục của hai cô ấy lót thêm cái gì vậy?"
Có người phản ứng kịp: "A, chẳng nhẽ cái này là tấm nhiệt?"
"Phốc, tôi biết rồi! Khẳng định là phát minh của Tô nhà tôi!"
"Đứa nhỏ nhà tôi thông minh quá! Bản thân mình ấm áp nhưng vẫn xinh đẹp!"
"Ha ha ha ha hô hô, trách không được tôi thấy mấy minh tinh khác đều lạnh đến phát run mà hai người lại vẫn tay trong tay rất vui vẻ, thì ra là thật sự không lạnh ha ha ha ha hô hô!"
Fan của Nhan Tô Tô ở hiện trường đã bình luận bằng một bức ảnh, bên trong thật sự là Nhan Tô Tô đang cúi đầu ký tên cho fan, ở bên cạnh fan có hàng chữ: "Tô Tô, bạn có lạnh không?" Bên cạnh Nhan Tô Tô cũng được ghép thêm một hàng chữ: "Tôi thật sự không lạnh."
Mọi người trên Weibo cười ha ha, hai chữ không lạnh được mọi người ồn ào đùa giỡn, mà fan đã nhận được chữ ký của Nhan Tô Tô cũng đang gào khóc ở khu bình luận: "Tô nhà tôi ký tên thật là đẹp!"
Có người lại đăng một bức hình lên, đó là tấm áp-phích trong lễ trao giải đặt trên sân khấu để cho minh tinh đi thảm đỏ ký tên, Nét chữ của Nhan Tô Tô rõ ràng không gò bó, xương cốt chắc nịch, trong số những chữ ký rồng phượng múa, thật sự là độc đáo và hoàn toàn khác biệt, khiến người hâm mộ lại phải ồ lên: "Tô Tô thật sự là bảo bối đó! Vậy mà chữ ký cũng giống như người! Đều rất đẹp đó ông trời của tôi ơi!"
Hoạt động còn chưa có kết thúc, trọng tâm đề tài về Nhan Tô Tô đã bay tới tấp, trở thành minh tinh có lực hấp dẫn nhất ngày hôm đó. Phải biết rằng có thể có một vị trí cho riêng mình ở trong hoạt động như vậy đã rất không dễ dàng rồi. Giống như vị Hướng Hàm Tinh này đó, muốn dựa vào lễ phục không đếm xỉa đến điều gì để tranh đoạt các trang báo mà Nhan Tô Tô lại dựa vào tác phẩm cùng thực lực của bản thân mình mà lại nhẹ nhàng làm được.
Đến lúc hoạt động kết thúc thì đã có rất nhiều người biết đến Nhan Tô Tô, những người mà cô không biết ở trong vòng cũng ồn ào mỉm cười chào hỏi với cô, rất nhiều tiền bối mới quen cũng đều trao đổi phương thức liên lạc với cô làm cho cô phải bận rộn một lúc.
Nhan Tô Tô không biết đến, lúc này cô đã ngồi lên xe rồi thở phào nhẹ nhõm. Một chuyện nhỏ nữa đã xảy ra, sau khi minh tinh rời đi, nhân viên công tác thu dọn hiện trường thì lại phát hiện tấm áp-phích của lễ trao giải trên bục không biết vì sao lại có một cái lỗ... Chữ ký của Nhan Tô Tô đã không thấy nữa, nhất thời mọi người đều dở khóc dở cười, trên đây là lí luận của bảo an khu đó, đoán chừng là một nhân viên công tác không biết tên nào đó thấy chữ của Nhan Tô Tô đẹp nên đã vụng trộm lấy đi rồi.
Khi tấm hình này được đăng lên trên internet, vốn dĩ mọi người đang thảo luận việc Nhan Tô Tô ký tên cho fan nhìn thấy thì đều nở nụ cười, #Nhan Tô Tô ký tên# lại dẫn đến một độ hot nhất định, dễ dàng lấn át vô số gương mặt hình trứng đang liều mạng tranh giành vị trí của nữ diễn viên.
Chuyện này mang đến kết quả là cho dù cuối năm Nhan Tô Tô không có khởi động bất cứ hạng mục nào nhưng bỗng nhiên có rất nhiều thông cáo. Tiết mục cuối năm của mỗi một đài truyền hình đều đã sớm định ra danh sách khách quý rồi, lúc ấy Nhan Tô Tô vẫn còn đang quay phim nhưng đến bây giờ những đài truyền hình này muốn bóp cổ tay cũng không được. Muốn mời Nhan Tô Tô tham gia biểu diễn nhưng thời gian diễn tập quá khẩn trương nên người đại diện của cô đều đẩy đi.
Trái lại Hoắc Lãng lại bố trí cho Nhan Tô Tô một cái thông cáo khác. Đến tết âm lịch, có rất nhiều người xem tiệc tối trên đài truyền hình nhưng tuy nhiên những trang web video với tư cách là một mảng truyền thông mới nổi, lưu lượng cũng không thiếu cho nên vào tết âm lịch những trang web này cũng bố trí rất nhiều tiết mục, trong đó có một tiết mục có vẻ rất ấm áp đó là mời một nhóm khách mời tới trực tiếp tham gia trò chơi giải trí, nói chuyện về tập tục trong tết âm lịch, cùng với những người xem trên mạng qua năm mới. Kiểu tiết mục này rất thoải mái, cũng không cần Nhan Tô Tô đi diễn tập chạy sô gì mà thu nhập cũng không tệ lắm.
Vào thời khắc cuối năm tết âm lịch này, Nhan Tô Tô ở trên mạng nói chuyện đùa giỡn với khán giả khắp nơi, vui vẻ phổ cập kiến thức khoa học cơ bản cho mọi người. Vốn dĩ người qua đường chỉ biết đến Nhan Tô Tô nhờ những tác phẩm, vào lúc này đây ở trong tiết mục này nhìn thấy Nhan Tô Tô rất đáng yêu thì có một lượng lớn trở thành Bình Nước, trong lúc này nhân khí của Nhan Tô Tô lại tăng cao.
Đến đêm ba mươi, các thông các của Nhan Tô Tô đều ngừng lại hoàn toàn, ba Nhan mẹ Nhan phải ở lại bệnh viện để trực cho nên Nhan Tô Tô làm xong đồ ăn thì mang cơm đến bệnh viện.
Phía sau bàn trực của y tá khu phẫu thuật, y tá chịu trách nhiệm nghe thấy một giọng nói hỏi: "Xin hỏi văn phòng của bác sĩ Nhan ở chỗ nào vậy?"
Nhan Tô Tô từ nhỏ đến lớn vẫn luôn biết phép tắc, tuy đã đến rất nhiều nơi nhưng chưa bao giờ đến văn phòng của ba cô.
Y tá bên cạnh ngẩng đầu lên nói: "Cô ở giường mấy, tìm bác sĩ Nhan có chuyện gì không?" Sau đó liền kinh ngạc: "A, Nhan Tô Tô!"
Nhan Chính Bân vừa từ phòng trực ban đi ra đã nghe thấy giọng nói đầy kinh ngạc đó nên ông đã vội vàng đi tới: "Sao con lại đến đây vậy?"
Nhan Chính Bân đầy cảnh giác nhìn những người đang quay đầu nhìn Nhan Tô Tô, vội vàng nói: "Mau cùng ba đi vào văn phòng."
Nhan Tô Tô mang theo cà mèn đi theo phía sau cha, Nhan Chính Bân quay đầu hỏi cô: "Tại sao con không học những minh tinh khác, mang khẩu trang đeo kính gì đó. Mới vừa rồi những người nhà đến thăm bệnh nhân đều đã nhận ra con rồi, nếu họ vây quanh thì làm sao con thoát thân được?"
Vẻ mặt Nhan Tô Tô rất vô tội: "Ba, đây là địa bàn của ba mà, tại sao con lại không thoát thân được?"
Ba Nhan suy nghĩ: "Vậy cũng đúng." Nhìn thấy Nhan Tô Tô lần đầu tiên tới khoa ngoại thì không khỏi vui lên: "Để ba gọi mẹ con cùng đến ăn cơm."
Ăn cơm xong thì bị ba Nhan cùng mẹ Nhan nhét cho một cái khẩu trang, đeo đầy đủ hai lớp thật nghiêm chỉnh thì mới cho Nhan Tô Tô cầm cà mèn đi về nhà. Đi ngang qua chỗ trực của y tá, quả nhiên vị y tá kia nhìn thấy cô thì hai mắt sáng rực lên, Nhan Tô Tô cười cười, đưa tay lên làm tư thế im lặng, tiến đến ký tên cho y tá kia, lúc này Nhan Tô Tô mới rời đi.
Y tá nhìn thấy chữ ký của Nhan Tô Tô thì rất là vui vẻ, hiện tại chữ ký của Nhan Tô Tô đang rất hot ở trên mạng đó! Thì ra là con gái của giáo sư Nhan! Nhưng mà trong khoa không có một ai nói lung tung cả, xem ra trong lòng các thầy cô đều đã cân nhắc rồi.
Nhan Tô Tô đeo khẩu trang đi bộ trong kiến trúc quen thuộc của bệnh viện, nhìn tới nhìn lui những người đi chữa bệnh cùng chăm sóc thì trong lòng lại thở dài. Có lẽ về sau khi đến bệnh viện thì phải cẩn thận hơn, bị mọi người nhận ra rồi vây quanh cũng không có gì, nhưng nếu như bị mấy phóng viên giải trí biết được thì sẽ đến quấy rầy công tác của ba mẹ thì mới phiền não.
Trở về nhà, khi thu dọn bát đũa xong thì cũng không còn sớm. Nhan Tô Tô mở ti vi, tiết mục cuối năm đã phát sóng rồi, cũng giống như từ nhỏ đến lớn, chỉ có một mình cô ở nhà xem tivi.
Nhan Tô Tô đã sớm hình thành thói quen rồi, dựa theo âm thanh nền của tivi, Nhan Tô Tô dựa theo thói quen của mình từ nhỏ đến lớn, gửi những lời chúc năm mới vui vẻ đến cho bạn bè thân thiết, dù sao nếu muộn một chút nữa thì cô sẽ muốn nằm ngửa ra để ngủ một giấc, ừm, làm một học thần, cho dù là đêm ba mươi cũng không thể sửa đổi thói quen làm việc và nghỉ ngơi của cô.
Mà năm nay Nhan Tô Tô có nhiều bạn bè mới trong và ngoài ngành hơn, nhưng mà những người bạn này hoặc là bận biểu diễn tiết mục ở hiện trường, hoặc là nghỉ phép ở nước ngoài nên sai múi giờ, đúng giờ trả lời lại cô cũng chỉ có lác đác vài người nhưng Nhan Tô Tô cũng không có ngại.
Chỉ có một người trả lời tin nhắn của cô đầu tiên: "Không tới mười hai giờ nên không phải thời điểm lì xì đi?"
Nhan Tô Tô: !
Đột nhiên cô phản ứng kịp, nghĩ tới cái gì đó: "Ông chủ ông chủ! Anh nói có quà mà! Đã nói lâu lắm rồi!"
Hoắc Lãng ở đầu bên kia hỏi cô: "Ký nhận từ xa hay là đến nơi luôn?"
Nhất thời Nhan Tô Tô cảm thấy phải cảnh giác: "Ký nhận từ xa thì thu phí như thế nào? Còn đến nơi ký nhận thì thu phí như thế nào?" Không thể đưa ra quyết định nếu không xác nhận rõ ràng, nhất là khi đối diện với ông chủ.
Hoắc Lãng trực tiếp gọi điện thoại tới, Nhan Tô Tô nhận, đầu bên kia vốn dĩ Hoắc Lãng muốn nói gì đó nhưng nghe thấy trong điện thoại chỉ có âm thanh của tivi phát ra nên đột nhiên mở miệng nói: "Đi thôi, tôi đưa em đến tận nơi ký nhận."
Nhan Tô Tô ngẩn ra: "A? Đêm nay ông chủ không cần ở cùng với người nhà sao?"
Hoắc Lãng lắc đầu: "Ba tôi lớn tuổi, ông ấy vừa mới uống thuốc rồi đi ngủ rồi." Sau đó anh cười thành tiếng: "Tô Tô, nếu em không ký nhận thì tôi sẽ thu hồi lại lễ vật này đó."
Lần đầu tiên ông chủ keo kiệt lại trịnh trọng nói có một món quà muốn tặng riêng, girl bần cùng tuy không có ôm quá nhiều hy vọng nhưng tuyệt đối không buông tha cơ hội chiếm tiện nghi của người vắt cổ chày ra nước nên vội vàng nói: "Tôi muốn ký nhận!"
Hoắc Lãng: "Nửa tiếng nữa tôi đến dưới lầu đón em."
Buổi tối đêm ba mươi, bình thường đường phố của thành phố B luôn ùn tắc rốt cục cũng yên tĩnh lại, Hoắc Lãng chở Nhan Tô Tô đi một đường thẳng đến vùng ngoại ô, hơn nữa rất nhanh đã đến nơi, nhìn toà nhà ba tầng có chút cũ kỹ, trên mặt đất vẫn còn dấu vết do trang hoàng để lại, Nhan Tô Tô nghĩ tới cái gì đó nên trái tim nhỏ đập thình thịch. Nếu không phải do chìa khóa vẫn nằm trên tay Hoắc Lãng thì nhất định cô đã xông vào rồi.
Hoắc Lãng mở cửa, toàn bộ bóng đèn được lắp trên hành lang đều sáng lên như ban ngày, Nhan Tô Tô nhanh chóng đi vào trong, trong không khí vẫn còn mùi do trang trí để lại vẫn chưa bây hết, bước trên sàn PVC quen thuộc mà nhìn chung quanh. Bức tường cách ly màu thép, cho dù rất nhiều thiết bị chưa được lắp đặt nhưng Nhan Tô Tô vẫn hưng phấn chạy một vòng, đầy kích động phân biệt những khu vực quen thuộc: Nơi này nên là nơi chuẩn bị, nơi này là khu vực kiểm tra đo lường, nơi này là phòng thay quần áo và khu vực tiêu độc...
Đột nhiên cô nghĩ đến lúc cô tiến vào giới giải trí phấn đấu là vì giấc mộng này, vậy mà ngay lúc này nó lại xuất hiện ngay trước mắt cô!
Nhan Tô Tô kích động chụp ảnh rồi gửi cho Pepe, vào lúc giọng nói đầy kích động của Pepe được gửi tới thì Nhan Tô Tô cũng gửi bức hình đó cho giáo sư Trần: "A a a a, giáo sư người mau nhìn đi! Em có thể kiếm tiền xây lại phòng thí nghiệm để tiếp tục đề tài. Khi nào cô về để cô tiếp tục hướng dẫn chúng em làm thí nghiệm vậy!"
Giáo sư Trần ở bên nước M có múi giờ khác với trong nước nên đoán chừng sẽ không trả lời Nhan Tô Tô ngay được, niềm vui còn chưa có hết nên Nhan Tô Tô còn gửi bức hình đó cho Phùng Mạn Lâm xem, tuy Mạn Lâm không biết đây là cái gì nhưng nhìn thấy Nhan Tô Tô vui vẻ như vậy thì cũng cảm thấy vui vẻ thay cho cô. Sau đó cô ấy còn gửi một bức hình chụp màn hình qua, đó là một tấm ảnh chụp màn hình bên trong Bình Nước, có một Bình Nước đã đăng một tấm hình.
Trong ảnh chụp gương mặt của Nhan Tô Tô đang cúi đầu ký tên, hàng lông mi dài làm tôn lên gương mặt trắng như tuyết, quả thật rất là đẹp, mà phía sau cô là một người con trai cao lớn, trong tay cầm áo khoác của cô, chuyên tâm đứng bên cạnh cô.
Nhóm Bình Nước đang ồn ào hỏi nhau: "Có người nào nhận ra soái ca siêu cấp này không? Anh ta cùng Tô nhà tôi...?"
Phùng Mạn Lâm còn đang nói "Tô Tô, cậu phải chú ý đến hướng phát triển của fan" nhưng Nhan Tô Tô lại không có trả lời cô ấy.
Nhìn thấy tấm ảnh kia, rồi lại nghĩ đến món quà nhận được ngày hôm nay, Nhan Tô Tô cảm thấy má của mình nóng lên, không khỏi ngẩng đầu nhìn Hoắc Lãng, đối diện với ánh mắt của anh, giống y như trong tấm ảnh chụp được, nhìn rất là chăm chú, giống như trên thế giới này ngoại trừ cô thì không còn cái gì khác vậy.
Sau đó Hoắc Lãng mới mỉm cười: "Tô Tô, giao thừa vui vẻ, chúc em cả năm đều như ngày hôm nay."
Nhan Tô Tô trong hoảng hốt mới ý thức được, vào giờ phút này Hoắc Lãng mới trả lời lời chúc mừng năm mới của cô.
Bỗng nhiên ngoài cửa sổ pháo hoa đầy trời, không biết vì sao bỗng nhiên tim Tô Tô đập rất nhanh
Nhất là sau đó Phùng Mạn Lâm lại một đăng một bài trên Weibo tại hoạt động ở hiện trường: "Phải chăng có người đã đoán được vì sao chúng tôi là những đứa nhỏ ấm áp? Hãy tự hào nói rằng bạn cảm thấy thật ấm áp khi được làm bạn với một người bạn nhỏ thông minh!"
Phối hợp bên dưới là một bức hình của Phùng Mạn Lâm cùng Nhan Tô Tô, mặt ai cũng đều nhăn nhó, trên tay cầm một chiếc váy được bao phủ bởi các tấm sợi carbon và một chiếc pin sạc dự phòng nhỏ, trợ lý đứng bên cạnh tay cầm một cái nhiệt kế để đo nhiệt độ.
Vốn dĩ Phùng Mạn Lâm và Nhan Tô Tô cùng bước đi trên thảm đỏ đã có rất nhiều đề tài rồi, có không ít fan ở hai bên đều đứng tại chỗ hét chói tai:
"Mạn Lâm cùng Tô Tô thật là ngọt ngào!"
"Cặp đôi xinh đẹp hãy đi bên nhau mãi mãi đi ~"
"Tuyệt quá hu hu, tôi cũng muốn cùng khuê mật đi trên thảm đỏ một lần ~ "
Lại nhìn đến hai bài đăng của Phùng Mạn Lâm trên Weibo, nhất thời có không ít người nghi ngờ:
"Bên trong lễ phục của hai cô ấy lót thêm cái gì vậy?"
Có người phản ứng kịp: "A, chẳng nhẽ cái này là tấm nhiệt?"
"Phốc, tôi biết rồi! Khẳng định là phát minh của Tô nhà tôi!"
"Đứa nhỏ nhà tôi thông minh quá! Bản thân mình ấm áp nhưng vẫn xinh đẹp!"
"Ha ha ha ha hô hô, trách không được tôi thấy mấy minh tinh khác đều lạnh đến phát run mà hai người lại vẫn tay trong tay rất vui vẻ, thì ra là thật sự không lạnh ha ha ha ha hô hô!"
Fan của Nhan Tô Tô ở hiện trường đã bình luận bằng một bức ảnh, bên trong thật sự là Nhan Tô Tô đang cúi đầu ký tên cho fan, ở bên cạnh fan có hàng chữ: "Tô Tô, bạn có lạnh không?" Bên cạnh Nhan Tô Tô cũng được ghép thêm một hàng chữ: "Tôi thật sự không lạnh."
Mọi người trên Weibo cười ha ha, hai chữ không lạnh được mọi người ồn ào đùa giỡn, mà fan đã nhận được chữ ký của Nhan Tô Tô cũng đang gào khóc ở khu bình luận: "Tô nhà tôi ký tên thật là đẹp!"
Có người lại đăng một bức hình lên, đó là tấm áp-phích trong lễ trao giải đặt trên sân khấu để cho minh tinh đi thảm đỏ ký tên, Nét chữ của Nhan Tô Tô rõ ràng không gò bó, xương cốt chắc nịch, trong số những chữ ký rồng phượng múa, thật sự là độc đáo và hoàn toàn khác biệt, khiến người hâm mộ lại phải ồ lên: "Tô Tô thật sự là bảo bối đó! Vậy mà chữ ký cũng giống như người! Đều rất đẹp đó ông trời của tôi ơi!"
Hoạt động còn chưa có kết thúc, trọng tâm đề tài về Nhan Tô Tô đã bay tới tấp, trở thành minh tinh có lực hấp dẫn nhất ngày hôm đó. Phải biết rằng có thể có một vị trí cho riêng mình ở trong hoạt động như vậy đã rất không dễ dàng rồi. Giống như vị Hướng Hàm Tinh này đó, muốn dựa vào lễ phục không đếm xỉa đến điều gì để tranh đoạt các trang báo mà Nhan Tô Tô lại dựa vào tác phẩm cùng thực lực của bản thân mình mà lại nhẹ nhàng làm được.
Đến lúc hoạt động kết thúc thì đã có rất nhiều người biết đến Nhan Tô Tô, những người mà cô không biết ở trong vòng cũng ồn ào mỉm cười chào hỏi với cô, rất nhiều tiền bối mới quen cũng đều trao đổi phương thức liên lạc với cô làm cho cô phải bận rộn một lúc.
Nhan Tô Tô không biết đến, lúc này cô đã ngồi lên xe rồi thở phào nhẹ nhõm. Một chuyện nhỏ nữa đã xảy ra, sau khi minh tinh rời đi, nhân viên công tác thu dọn hiện trường thì lại phát hiện tấm áp-phích của lễ trao giải trên bục không biết vì sao lại có một cái lỗ... Chữ ký của Nhan Tô Tô đã không thấy nữa, nhất thời mọi người đều dở khóc dở cười, trên đây là lí luận của bảo an khu đó, đoán chừng là một nhân viên công tác không biết tên nào đó thấy chữ của Nhan Tô Tô đẹp nên đã vụng trộm lấy đi rồi.
Khi tấm hình này được đăng lên trên internet, vốn dĩ mọi người đang thảo luận việc Nhan Tô Tô ký tên cho fan nhìn thấy thì đều nở nụ cười, #Nhan Tô Tô ký tên# lại dẫn đến một độ hot nhất định, dễ dàng lấn át vô số gương mặt hình trứng đang liều mạng tranh giành vị trí của nữ diễn viên.
Chuyện này mang đến kết quả là cho dù cuối năm Nhan Tô Tô không có khởi động bất cứ hạng mục nào nhưng bỗng nhiên có rất nhiều thông cáo. Tiết mục cuối năm của mỗi một đài truyền hình đều đã sớm định ra danh sách khách quý rồi, lúc ấy Nhan Tô Tô vẫn còn đang quay phim nhưng đến bây giờ những đài truyền hình này muốn bóp cổ tay cũng không được. Muốn mời Nhan Tô Tô tham gia biểu diễn nhưng thời gian diễn tập quá khẩn trương nên người đại diện của cô đều đẩy đi.
Trái lại Hoắc Lãng lại bố trí cho Nhan Tô Tô một cái thông cáo khác. Đến tết âm lịch, có rất nhiều người xem tiệc tối trên đài truyền hình nhưng tuy nhiên những trang web video với tư cách là một mảng truyền thông mới nổi, lưu lượng cũng không thiếu cho nên vào tết âm lịch những trang web này cũng bố trí rất nhiều tiết mục, trong đó có một tiết mục có vẻ rất ấm áp đó là mời một nhóm khách mời tới trực tiếp tham gia trò chơi giải trí, nói chuyện về tập tục trong tết âm lịch, cùng với những người xem trên mạng qua năm mới. Kiểu tiết mục này rất thoải mái, cũng không cần Nhan Tô Tô đi diễn tập chạy sô gì mà thu nhập cũng không tệ lắm.
Vào thời khắc cuối năm tết âm lịch này, Nhan Tô Tô ở trên mạng nói chuyện đùa giỡn với khán giả khắp nơi, vui vẻ phổ cập kiến thức khoa học cơ bản cho mọi người. Vốn dĩ người qua đường chỉ biết đến Nhan Tô Tô nhờ những tác phẩm, vào lúc này đây ở trong tiết mục này nhìn thấy Nhan Tô Tô rất đáng yêu thì có một lượng lớn trở thành Bình Nước, trong lúc này nhân khí của Nhan Tô Tô lại tăng cao.
Đến đêm ba mươi, các thông các của Nhan Tô Tô đều ngừng lại hoàn toàn, ba Nhan mẹ Nhan phải ở lại bệnh viện để trực cho nên Nhan Tô Tô làm xong đồ ăn thì mang cơm đến bệnh viện.
Phía sau bàn trực của y tá khu phẫu thuật, y tá chịu trách nhiệm nghe thấy một giọng nói hỏi: "Xin hỏi văn phòng của bác sĩ Nhan ở chỗ nào vậy?"
Nhan Tô Tô từ nhỏ đến lớn vẫn luôn biết phép tắc, tuy đã đến rất nhiều nơi nhưng chưa bao giờ đến văn phòng của ba cô.
Y tá bên cạnh ngẩng đầu lên nói: "Cô ở giường mấy, tìm bác sĩ Nhan có chuyện gì không?" Sau đó liền kinh ngạc: "A, Nhan Tô Tô!"
Nhan Chính Bân vừa từ phòng trực ban đi ra đã nghe thấy giọng nói đầy kinh ngạc đó nên ông đã vội vàng đi tới: "Sao con lại đến đây vậy?"
Nhan Chính Bân đầy cảnh giác nhìn những người đang quay đầu nhìn Nhan Tô Tô, vội vàng nói: "Mau cùng ba đi vào văn phòng."
Nhan Tô Tô mang theo cà mèn đi theo phía sau cha, Nhan Chính Bân quay đầu hỏi cô: "Tại sao con không học những minh tinh khác, mang khẩu trang đeo kính gì đó. Mới vừa rồi những người nhà đến thăm bệnh nhân đều đã nhận ra con rồi, nếu họ vây quanh thì làm sao con thoát thân được?"
Vẻ mặt Nhan Tô Tô rất vô tội: "Ba, đây là địa bàn của ba mà, tại sao con lại không thoát thân được?"
Ba Nhan suy nghĩ: "Vậy cũng đúng." Nhìn thấy Nhan Tô Tô lần đầu tiên tới khoa ngoại thì không khỏi vui lên: "Để ba gọi mẹ con cùng đến ăn cơm."
Ăn cơm xong thì bị ba Nhan cùng mẹ Nhan nhét cho một cái khẩu trang, đeo đầy đủ hai lớp thật nghiêm chỉnh thì mới cho Nhan Tô Tô cầm cà mèn đi về nhà. Đi ngang qua chỗ trực của y tá, quả nhiên vị y tá kia nhìn thấy cô thì hai mắt sáng rực lên, Nhan Tô Tô cười cười, đưa tay lên làm tư thế im lặng, tiến đến ký tên cho y tá kia, lúc này Nhan Tô Tô mới rời đi.
Y tá nhìn thấy chữ ký của Nhan Tô Tô thì rất là vui vẻ, hiện tại chữ ký của Nhan Tô Tô đang rất hot ở trên mạng đó! Thì ra là con gái của giáo sư Nhan! Nhưng mà trong khoa không có một ai nói lung tung cả, xem ra trong lòng các thầy cô đều đã cân nhắc rồi.
Nhan Tô Tô đeo khẩu trang đi bộ trong kiến trúc quen thuộc của bệnh viện, nhìn tới nhìn lui những người đi chữa bệnh cùng chăm sóc thì trong lòng lại thở dài. Có lẽ về sau khi đến bệnh viện thì phải cẩn thận hơn, bị mọi người nhận ra rồi vây quanh cũng không có gì, nhưng nếu như bị mấy phóng viên giải trí biết được thì sẽ đến quấy rầy công tác của ba mẹ thì mới phiền não.
Trở về nhà, khi thu dọn bát đũa xong thì cũng không còn sớm. Nhan Tô Tô mở ti vi, tiết mục cuối năm đã phát sóng rồi, cũng giống như từ nhỏ đến lớn, chỉ có một mình cô ở nhà xem tivi.
Nhan Tô Tô đã sớm hình thành thói quen rồi, dựa theo âm thanh nền của tivi, Nhan Tô Tô dựa theo thói quen của mình từ nhỏ đến lớn, gửi những lời chúc năm mới vui vẻ đến cho bạn bè thân thiết, dù sao nếu muộn một chút nữa thì cô sẽ muốn nằm ngửa ra để ngủ một giấc, ừm, làm một học thần, cho dù là đêm ba mươi cũng không thể sửa đổi thói quen làm việc và nghỉ ngơi của cô.
Mà năm nay Nhan Tô Tô có nhiều bạn bè mới trong và ngoài ngành hơn, nhưng mà những người bạn này hoặc là bận biểu diễn tiết mục ở hiện trường, hoặc là nghỉ phép ở nước ngoài nên sai múi giờ, đúng giờ trả lời lại cô cũng chỉ có lác đác vài người nhưng Nhan Tô Tô cũng không có ngại.
Chỉ có một người trả lời tin nhắn của cô đầu tiên: "Không tới mười hai giờ nên không phải thời điểm lì xì đi?"
Nhan Tô Tô: !
Đột nhiên cô phản ứng kịp, nghĩ tới cái gì đó: "Ông chủ ông chủ! Anh nói có quà mà! Đã nói lâu lắm rồi!"
Hoắc Lãng ở đầu bên kia hỏi cô: "Ký nhận từ xa hay là đến nơi luôn?"
Nhất thời Nhan Tô Tô cảm thấy phải cảnh giác: "Ký nhận từ xa thì thu phí như thế nào? Còn đến nơi ký nhận thì thu phí như thế nào?" Không thể đưa ra quyết định nếu không xác nhận rõ ràng, nhất là khi đối diện với ông chủ.
Hoắc Lãng trực tiếp gọi điện thoại tới, Nhan Tô Tô nhận, đầu bên kia vốn dĩ Hoắc Lãng muốn nói gì đó nhưng nghe thấy trong điện thoại chỉ có âm thanh của tivi phát ra nên đột nhiên mở miệng nói: "Đi thôi, tôi đưa em đến tận nơi ký nhận."
Nhan Tô Tô ngẩn ra: "A? Đêm nay ông chủ không cần ở cùng với người nhà sao?"
Hoắc Lãng lắc đầu: "Ba tôi lớn tuổi, ông ấy vừa mới uống thuốc rồi đi ngủ rồi." Sau đó anh cười thành tiếng: "Tô Tô, nếu em không ký nhận thì tôi sẽ thu hồi lại lễ vật này đó."
Lần đầu tiên ông chủ keo kiệt lại trịnh trọng nói có một món quà muốn tặng riêng, girl bần cùng tuy không có ôm quá nhiều hy vọng nhưng tuyệt đối không buông tha cơ hội chiếm tiện nghi của người vắt cổ chày ra nước nên vội vàng nói: "Tôi muốn ký nhận!"
Hoắc Lãng: "Nửa tiếng nữa tôi đến dưới lầu đón em."
Buổi tối đêm ba mươi, bình thường đường phố của thành phố B luôn ùn tắc rốt cục cũng yên tĩnh lại, Hoắc Lãng chở Nhan Tô Tô đi một đường thẳng đến vùng ngoại ô, hơn nữa rất nhanh đã đến nơi, nhìn toà nhà ba tầng có chút cũ kỹ, trên mặt đất vẫn còn dấu vết do trang hoàng để lại, Nhan Tô Tô nghĩ tới cái gì đó nên trái tim nhỏ đập thình thịch. Nếu không phải do chìa khóa vẫn nằm trên tay Hoắc Lãng thì nhất định cô đã xông vào rồi.
Hoắc Lãng mở cửa, toàn bộ bóng đèn được lắp trên hành lang đều sáng lên như ban ngày, Nhan Tô Tô nhanh chóng đi vào trong, trong không khí vẫn còn mùi do trang trí để lại vẫn chưa bây hết, bước trên sàn PVC quen thuộc mà nhìn chung quanh. Bức tường cách ly màu thép, cho dù rất nhiều thiết bị chưa được lắp đặt nhưng Nhan Tô Tô vẫn hưng phấn chạy một vòng, đầy kích động phân biệt những khu vực quen thuộc: Nơi này nên là nơi chuẩn bị, nơi này là khu vực kiểm tra đo lường, nơi này là phòng thay quần áo và khu vực tiêu độc...
Đột nhiên cô nghĩ đến lúc cô tiến vào giới giải trí phấn đấu là vì giấc mộng này, vậy mà ngay lúc này nó lại xuất hiện ngay trước mắt cô!
Nhan Tô Tô kích động chụp ảnh rồi gửi cho Pepe, vào lúc giọng nói đầy kích động của Pepe được gửi tới thì Nhan Tô Tô cũng gửi bức hình đó cho giáo sư Trần: "A a a a, giáo sư người mau nhìn đi! Em có thể kiếm tiền xây lại phòng thí nghiệm để tiếp tục đề tài. Khi nào cô về để cô tiếp tục hướng dẫn chúng em làm thí nghiệm vậy!"
Giáo sư Trần ở bên nước M có múi giờ khác với trong nước nên đoán chừng sẽ không trả lời Nhan Tô Tô ngay được, niềm vui còn chưa có hết nên Nhan Tô Tô còn gửi bức hình đó cho Phùng Mạn Lâm xem, tuy Mạn Lâm không biết đây là cái gì nhưng nhìn thấy Nhan Tô Tô vui vẻ như vậy thì cũng cảm thấy vui vẻ thay cho cô. Sau đó cô ấy còn gửi một bức hình chụp màn hình qua, đó là một tấm ảnh chụp màn hình bên trong Bình Nước, có một Bình Nước đã đăng một tấm hình.
Trong ảnh chụp gương mặt của Nhan Tô Tô đang cúi đầu ký tên, hàng lông mi dài làm tôn lên gương mặt trắng như tuyết, quả thật rất là đẹp, mà phía sau cô là một người con trai cao lớn, trong tay cầm áo khoác của cô, chuyên tâm đứng bên cạnh cô.
Nhóm Bình Nước đang ồn ào hỏi nhau: "Có người nào nhận ra soái ca siêu cấp này không? Anh ta cùng Tô nhà tôi...?"
Phùng Mạn Lâm còn đang nói "Tô Tô, cậu phải chú ý đến hướng phát triển của fan" nhưng Nhan Tô Tô lại không có trả lời cô ấy.
Nhìn thấy tấm ảnh kia, rồi lại nghĩ đến món quà nhận được ngày hôm nay, Nhan Tô Tô cảm thấy má của mình nóng lên, không khỏi ngẩng đầu nhìn Hoắc Lãng, đối diện với ánh mắt của anh, giống y như trong tấm ảnh chụp được, nhìn rất là chăm chú, giống như trên thế giới này ngoại trừ cô thì không còn cái gì khác vậy.
Sau đó Hoắc Lãng mới mỉm cười: "Tô Tô, giao thừa vui vẻ, chúc em cả năm đều như ngày hôm nay."
Nhan Tô Tô trong hoảng hốt mới ý thức được, vào giờ phút này Hoắc Lãng mới trả lời lời chúc mừng năm mới của cô.
Bỗng nhiên ngoài cửa sổ pháo hoa đầy trời, không biết vì sao bỗng nhiên tim Tô Tô đập rất nhanh
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.