Chương 67: C67: Kết Cục
Tiên nữ xinh đẹp
11/05/2022
"Nói cái gì? Hửm...... Nữ nhân vừa rồi thật là mẹ cậu?"
Lời vừa thốt lên xong, Lục Thiên Mạch liền trầm mặc xuống, sau đó không mùi vị mà uống thuốc của mình, hồi lâu mới ừ một tiếng, "Khi còn nhỏ, mình cùng anh vẫn luôn cùng bà ở cùng một chỗ, bà rất không thích chúng mình, đặc biệt là mình, bởi vì thân thể mình không tốt, ba ngày hai bữa phát sốt, bà rất không kiên nhẫn, vừa nghe mình khóc liền muốn phát hỏa, sau này mình cùng anh tới nơi này, cùng bà gặp nhau liền liền ít đi, mỗi lần gặp mặt cơ bản đều là đòi tiền."
Càng nói thanh âm Lục Thiên Mạch càng thấp, Ôn Yến cũng không có tâm tư tiếp tục hỏi.
"Còn cậu thì sao?" Một lát sau, Lục Thiên Mạch ngẩng đầu nhìn về phía cô, hỏi ngược lại.
"Tôi cái gì?" Ôn Yến không rõ hỏi lại.
"Mình biết cậu cha mẹ mất sớm liền như vậy...... Ngại quá, Ôn Tiểu Yến, mình hiện tại chính thức cùng cậu xin lỗi, vì sự xấu xa của mình còn không có hảo ý cùng cậu xin lỗi, hy vọng có thể được cậu tha thứ."
Nghe cậu ta nói như vậy, Ôn Yến mỉm cười, chưa nói tha thứ, cũng chẳng nói không tha thứ.
Hai người trực tiếp trầm mặc nửa ngày, ngay tại Lục Thiên Mạch dự định lại lần nữa mở miệng.
"Em trai!"
Nghe được thanh âm này, hai người không hẹn mà cùng quay đầu nhìn qua, người tới mồ hôi đầy đầu không phải Lục Thiên Hàng còn có thể là ai.
"Anh!"
"Em có việc gì không? Có nặng lắm không? Uống thuốc chưa? Như thế nào êm đẹp lại té xỉu?"
"Không có việc gì, không có việc gì, anh không cần lo lắng, Ôn Tiểu Yến đã đút em uống thuốc rồi!"Lục Thiên Mạch gượng cười.
"Cảm ơn" Lục Thiên Hàng quay đầu phức tạp nhìn cô một cái.
"Nếu cậu đã trở lại, tôi liền đi về trước."
"Tôi, tôi đưa cậu đi" Lục Thiên Hàng dò hỏi.
"Không cần, em trai ở bên ngoài chờ tôi, tôi hiện tại còn không muốn cùng cậu đối mặt." Ôn Yến cầm túi lên, từ chối.
"Vậy cậu trên đường cẩn thận." Cậu thiếu niên không còn cách nào khác, chỉ đành dặn dò.
"Hai ngày này, Tư Ngôn bên kia nói không chừng sẽ có động tác, tôi bên này, bởi vì chúng ta nháo quá lớn, Lục gia bên kia xảy ra vấn đề, tôi qua mấy ngày hẳn là phải đi vào quân đội đi."
Nghe Lục Thiên Hàng nói như vậy không tự giác mà hồi tưởng chuyện lão quản gia nói trước đó, xem ra những người khác của Lục gia bắt đầu xuống tay bức bách, muốn tiếp quản Lục gia, Lục Thiên Hàng đi quân đội đây là chuyện vô pháp sửa đổi.
"Thuận buồm xuôi gió." Chỉ có thể chúc thiếu niên một câu.
"Tôi...Tôi rời đi ngày đó cậu có thể đến tiễn tôi được không?"
Lục Thiên Hàng do dự, vẫn là nhìn về phía bóng dáng xinh đẹp kia hỏi như vậy.
Lắng nghe thiếu niên, Ôn Yến cũng không có ý trả lời, nhấc chân đi ra ngoài.
Nhìn cô rời đi Lục Thiên Hàng suy sụp tinh thần cười một tiếng, trong đầu lại không tự chủ được nhớ lại đêm mưa ngày đó, một màn hắn bỏ qua tay cô, mấy ngày qua. Bên trong đầu hắn lúc nào cũng lặp đi lặp lại động tác này, hắn có đôi khi lại suy nghĩ, nếu chính mình ngày đó nếu là nắm chặt tay cô, hiện tại sẽ thế nào?
Chính là, như hắn bây giờ, đơn giản là Húc Dương xảy ra chuyện, Tư Ngôn bên kia lại nhanh chân hơn bức bách, hắn không thể không tiến vào quân đội, hiện tại hắn làm gì có thể bảo hộ được cô ?
Kỳ thật như vậy cũng tốt, đúng không? Như vậy cũng tốt...
Ý niệm của Lục Thiên Hàng còn chưa kết thúc, tay bỗng nhiên được bao phủ bởi hơi ấm, cúi đầu vừa lúc liền thấy khuôn mặt tái nhợt của Lục Thiên Mạch, "Anh yên tâm, sau khi anh đi quân đội, em sẽ luôn che chở cô ấy, tuyệt đối không làm cho cô ấy xảy ra chuyện gì, cũng khẳng định sẽ không làm ba người bọn họ cướp đi. Mỗi tuần em đều sẽ kêu cô ấy lại đây dạy bù cho em, anh yên tâm, cảm giác của cô ấy bây giờ đối với em cũng không tệ lắm, đừng lo lắng"
"Tiểu Mạch, chỉ cần em có thể chiếu cố bản thân thật tốt, không bao giờ sinh bệnh, anh sẽ không lo lắng, chuyện của Ôn Yến, thuận theo tự nhiên đi" Lục Thiên Hàng sờ đầu nhỏ của em trai nhà mình, lại căn bản không thấy ánh mắt nhất định phải làm được trong mắt Lục Thiên Mạch.
Chỉ là tất cả mọi người không có đoán trước chính là, trước hết rời đi thế nhưng là Lý Húc Dương.
Nguyên lai chuyện phát sóng trực tiếp rốt cuộc nháo tới phụ huynh, kỳ thật cũng lừa không được bao lâu, lúc này chuyện Lý Húc Dương vì một bạn nữ vào bệnh viện ở Lý gia xem ra đây chính là việc lớn, càng đừng nói nữ sinh đó còn cùng Lạc Tư Nôn, thậm chí là hai anh em Lục gia, dây dây dưa dưa, thật không rõ ràng. Một lần liền liên lụy đến người của ba nhà, thủ đoạn của cô gái này có bao nhiêu cao siêu, vẫn là người của hào môn tâm mưu kế sâu, chật vật bò ở dưới đáy xã hội thế mà vẫn quấn lấy được thế tử gia của nhà giàu, tâm này có bao nhiêu lớn?
Lời vừa thốt lên xong, Lục Thiên Mạch liền trầm mặc xuống, sau đó không mùi vị mà uống thuốc của mình, hồi lâu mới ừ một tiếng, "Khi còn nhỏ, mình cùng anh vẫn luôn cùng bà ở cùng một chỗ, bà rất không thích chúng mình, đặc biệt là mình, bởi vì thân thể mình không tốt, ba ngày hai bữa phát sốt, bà rất không kiên nhẫn, vừa nghe mình khóc liền muốn phát hỏa, sau này mình cùng anh tới nơi này, cùng bà gặp nhau liền liền ít đi, mỗi lần gặp mặt cơ bản đều là đòi tiền."
Càng nói thanh âm Lục Thiên Mạch càng thấp, Ôn Yến cũng không có tâm tư tiếp tục hỏi.
"Còn cậu thì sao?" Một lát sau, Lục Thiên Mạch ngẩng đầu nhìn về phía cô, hỏi ngược lại.
"Tôi cái gì?" Ôn Yến không rõ hỏi lại.
"Mình biết cậu cha mẹ mất sớm liền như vậy...... Ngại quá, Ôn Tiểu Yến, mình hiện tại chính thức cùng cậu xin lỗi, vì sự xấu xa của mình còn không có hảo ý cùng cậu xin lỗi, hy vọng có thể được cậu tha thứ."
Nghe cậu ta nói như vậy, Ôn Yến mỉm cười, chưa nói tha thứ, cũng chẳng nói không tha thứ.
Hai người trực tiếp trầm mặc nửa ngày, ngay tại Lục Thiên Mạch dự định lại lần nữa mở miệng.
"Em trai!"
Nghe được thanh âm này, hai người không hẹn mà cùng quay đầu nhìn qua, người tới mồ hôi đầy đầu không phải Lục Thiên Hàng còn có thể là ai.
"Anh!"
"Em có việc gì không? Có nặng lắm không? Uống thuốc chưa? Như thế nào êm đẹp lại té xỉu?"
"Không có việc gì, không có việc gì, anh không cần lo lắng, Ôn Tiểu Yến đã đút em uống thuốc rồi!"Lục Thiên Mạch gượng cười.
"Cảm ơn" Lục Thiên Hàng quay đầu phức tạp nhìn cô một cái.
"Nếu cậu đã trở lại, tôi liền đi về trước."
"Tôi, tôi đưa cậu đi" Lục Thiên Hàng dò hỏi.
"Không cần, em trai ở bên ngoài chờ tôi, tôi hiện tại còn không muốn cùng cậu đối mặt." Ôn Yến cầm túi lên, từ chối.
"Vậy cậu trên đường cẩn thận." Cậu thiếu niên không còn cách nào khác, chỉ đành dặn dò.
"Hai ngày này, Tư Ngôn bên kia nói không chừng sẽ có động tác, tôi bên này, bởi vì chúng ta nháo quá lớn, Lục gia bên kia xảy ra vấn đề, tôi qua mấy ngày hẳn là phải đi vào quân đội đi."
Nghe Lục Thiên Hàng nói như vậy không tự giác mà hồi tưởng chuyện lão quản gia nói trước đó, xem ra những người khác của Lục gia bắt đầu xuống tay bức bách, muốn tiếp quản Lục gia, Lục Thiên Hàng đi quân đội đây là chuyện vô pháp sửa đổi.
"Thuận buồm xuôi gió." Chỉ có thể chúc thiếu niên một câu.
"Tôi...Tôi rời đi ngày đó cậu có thể đến tiễn tôi được không?"
Lục Thiên Hàng do dự, vẫn là nhìn về phía bóng dáng xinh đẹp kia hỏi như vậy.
Lắng nghe thiếu niên, Ôn Yến cũng không có ý trả lời, nhấc chân đi ra ngoài.
Nhìn cô rời đi Lục Thiên Hàng suy sụp tinh thần cười một tiếng, trong đầu lại không tự chủ được nhớ lại đêm mưa ngày đó, một màn hắn bỏ qua tay cô, mấy ngày qua. Bên trong đầu hắn lúc nào cũng lặp đi lặp lại động tác này, hắn có đôi khi lại suy nghĩ, nếu chính mình ngày đó nếu là nắm chặt tay cô, hiện tại sẽ thế nào?
Chính là, như hắn bây giờ, đơn giản là Húc Dương xảy ra chuyện, Tư Ngôn bên kia lại nhanh chân hơn bức bách, hắn không thể không tiến vào quân đội, hiện tại hắn làm gì có thể bảo hộ được cô ?
Kỳ thật như vậy cũng tốt, đúng không? Như vậy cũng tốt...
Ý niệm của Lục Thiên Hàng còn chưa kết thúc, tay bỗng nhiên được bao phủ bởi hơi ấm, cúi đầu vừa lúc liền thấy khuôn mặt tái nhợt của Lục Thiên Mạch, "Anh yên tâm, sau khi anh đi quân đội, em sẽ luôn che chở cô ấy, tuyệt đối không làm cho cô ấy xảy ra chuyện gì, cũng khẳng định sẽ không làm ba người bọn họ cướp đi. Mỗi tuần em đều sẽ kêu cô ấy lại đây dạy bù cho em, anh yên tâm, cảm giác của cô ấy bây giờ đối với em cũng không tệ lắm, đừng lo lắng"
"Tiểu Mạch, chỉ cần em có thể chiếu cố bản thân thật tốt, không bao giờ sinh bệnh, anh sẽ không lo lắng, chuyện của Ôn Yến, thuận theo tự nhiên đi" Lục Thiên Hàng sờ đầu nhỏ của em trai nhà mình, lại căn bản không thấy ánh mắt nhất định phải làm được trong mắt Lục Thiên Mạch.
Chỉ là tất cả mọi người không có đoán trước chính là, trước hết rời đi thế nhưng là Lý Húc Dương.
Nguyên lai chuyện phát sóng trực tiếp rốt cuộc nháo tới phụ huynh, kỳ thật cũng lừa không được bao lâu, lúc này chuyện Lý Húc Dương vì một bạn nữ vào bệnh viện ở Lý gia xem ra đây chính là việc lớn, càng đừng nói nữ sinh đó còn cùng Lạc Tư Nôn, thậm chí là hai anh em Lục gia, dây dây dưa dưa, thật không rõ ràng. Một lần liền liên lụy đến người của ba nhà, thủ đoạn của cô gái này có bao nhiêu cao siêu, vẫn là người của hào môn tâm mưu kế sâu, chật vật bò ở dưới đáy xã hội thế mà vẫn quấn lấy được thế tử gia của nhà giàu, tâm này có bao nhiêu lớn?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.