Chương 79: C79: Phát Radio
Tiên nữ xinh đẹp
11/05/2022
"Trước đây tôi nghĩ rằng sẽ rất khó để thừa nhận đã yêu một người. Bởi vì điều đó có nghĩa rằng bạn sẽ phải buông bỏ kiêu ngạo, mở trái tim ra, cho đối phương tư cách làm tổn thương bạn.
Sau này, tôi mới hiểu rằng, thừa nhận người mình yêu không yêu mình, lại càng khó hơn...
Thứ tình cảm sâu nặng trăm chuyển ngàn hồi của bạn, trong mắt họ, chỉ là thứ không đáng nhắc đến.
Thừa nhận đi...
Khi bạn bị ốm mà vẫn mãi không nhận được lời an ủi của người ấy. Khi bạn ở giữa trời đông giá lạnh vẫn cố mở điện thoại ra xem. Nhưng lại không thấy người ấy trả lời tin nhắn của bạn. Khi bạn thổ lọp tâm ý, người ấy chỉ ậm ờ đáp lấy lệ.
Bạn thất vọng, và đau buồn
Vì người ấy, bạn tìm mọi lý do giúp bản thân kiên trì tiếp tục yêu.
Nhưng bạn biết không?
Điện thoại người ấy vẫn sạc đầy pin, chỉ là không muốn trả lời bạn mà thôi.
Không phải người ấy muốn nghỉ ngơi hay đi ngủ.
Chỉ là không muốn nói chuyện cùng bạn.
Không phải người ấy không thích yêu.
Chỉ là, không muốn yêu bạn.
Thực ra bạn hiểu rõ hơn bất kì ai...
Người ấy im lặng, chính là cự tuyệt.
Người ấy hời hợt, chính là không quan tâm.
Người ấy lạnh nhạt, chính là không yêu.
Rõ ràng biết lời nói của người ấy có nhiều sơ hở, bạn vẫn tin tưởng không chút nghi ngờ. Vẫn là tự an ủi bản thân.
"Đợi một lát nữa người ấy sẽ trả lời mình thôi"
"Cố gắng thêm chút nữa, người ấy sẽ yêu mình thôi"
Thế là bạn ra sức chứng minh sự tồn tại của mình trước mặt người ấy, vẫn hi sinh vì người ấy như trước đây, vẫn ngu ngốc ôm lấy hi vọng nhỏ nhoi không đáng kể.
Nhưng...
Không cảm động chính là không cảm động.
Không yêu chính là không yêu.
Có đôi lúc bạn buộc phải thừa nhận rằng...
Có những người, thật sự rất khó để có được.
Có những thứ tình cảm, thật sự rất khó để dành lấy.
Bạn nói yêu lâu như vậy không nỡ từ bỏ. Nhưng người ấy đã có giây phút nào " không nỡ" với bạn chưa?
Nếu người ấy thật sự có một chút thật lòng, sẽ không để bạn phải yêu đến mức khổ tâm như vậy, đau khổ như vậy, không chút danh phận như vậy.
Bạn biết tình yêu từ một phía có chút phức tạp. Nó không thể biến một người không yêu trở nên yêu sâm đậm. Cũng không thể đem lại cho bạn niềm hạnh phúc chân chính.
Nhưng con người chúng ta khi đã toàn tâm toàn ý yêu một người vẫn muốn đi đến một kết quả. Chúng ta đều là người bình thường, chỉ vì có tình yêu nên mới khoác lên mình dáng vẻ vô tư không tính toán và vĩ đại. Nhưng một người thật sự yêu bạn, vốn không cần bạn phải yêu họ đến mức vĩ đại. Bởi người ấy nhất định sẽ biểu hiện rõ cho bạn. Khiến bạn biết rằng bạn không phải người duy nhất cố gắng giữ gìn mối quan hệ này.
Vì vậy, tôi muốn nói với bạn rằng, xin đừng coi thường sức mạnh của thời gian, cũng đừng đánh giá cao sức chịu đựng của bản thân.
Yêu không được thì đừng yêu nữa. Thời gian có thể nuôi dưỡng tình cảm, cũng có thể mang đi đoạn tình cảm không được tốt đẹp.
Bạn hãy tin tôi, bạn rất quý giá, xứng đáng yêu thương một cách thật lòng. Tương lai bạn nhất định tìm được một người hiểu bạn hơn người ấy, trân trọng bạn hơn người ấy.
Ngủ ngon, không cần phải mất ngủ vì những kẻ đang say giấc nồng."
[ Nguồn: Nhuỵ Hy]
Giọng nói cô im hẳn, không gian nhỏ chỉ có thể nghe tiếng thổi gió của máy lạnh, tiếng hít thở nhẹ nhẹ của hai người.
Quần bị thủng lỗ: Ngày anh đến, anh dạy em cách yêu một người. Ngày anh đi lại không dạy cho em cách quên đi.
Doãn gia Doãn Thiên Kỳ: Có những người, yêu không được, quên không nổi.
Trái táo màu đỏ: Chúng ta từng yêu, nhưng cuối cùng chỉ có thể bỏ lỡ.
Bánh kem dâu tây: Có một người ngang qua thanh xuân như một cơn mưa rào. Chỉ là thoáng nhẹ nhưng cũng làm chúng ta xao xuyến suốt đời. Gửi đến thanh xuân, tôi nợ người ấy một lời thổ lộ, người ấy nợ tôi một tấm chân tình.
Đô Đô Đô: Giọng chủ phát sóng thật giống một người bạn trong quá khứ của tôi. Cô ấy là một người luôn cố gắng hết mình, tâm tư lương thiện, chỉ hành động mà không nói. Cảm ơn, đêm nay tôi có thể ngủ yên giấc rồi.
->> Mật Đường V : Ngủ ngon
Trái tim màu hồng: Chủ bá trả lời rồi má ơi, lần đầu tiên tôi thấy cô ấy trả lời fan đó a a a a....
Đông Tử bên này cũng có chút ngạc nhiên. Cô theo dõi Mật Đường này đã lâu, có thể nói từ video đầu tiên của cô ấy, cô đã bấm follow. Được thần tượng bất ngờ trả lời, có chút vui mừng, cũng chút bất ngờ.
Tựa như năm ấy cô vì Ôn Yến mà vào trại huấn luyện giảm cân.
Ôn Yến, mình vẫn sống rất tốt, chỉ là vẫn nhớ những ngày tháng cùng cậu chạy bộ...
Lục Thiên Mạch ngừng tay khỏi bức hoạ đang vẽ, trong màn hình hiện lên tài khoản weibo có tên bánh kem dâu tây vừa đăng bình luận.
Hắn bỏ tai nghe ra, nhìn về phía bầu trời đêm rực rỡ ánh sao ở ngoại thành, ánh mắt bi thương.
Người ấy nói mình thích mùa đông, vậy nên người ấy hẳn ở phía Bắc.
Tới phía Bắc rồi, nhưng lại phát hiện, hoá ra phía Bắc không có em...
Sau này, tôi mới hiểu rằng, thừa nhận người mình yêu không yêu mình, lại càng khó hơn...
Thứ tình cảm sâu nặng trăm chuyển ngàn hồi của bạn, trong mắt họ, chỉ là thứ không đáng nhắc đến.
Thừa nhận đi...
Khi bạn bị ốm mà vẫn mãi không nhận được lời an ủi của người ấy. Khi bạn ở giữa trời đông giá lạnh vẫn cố mở điện thoại ra xem. Nhưng lại không thấy người ấy trả lời tin nhắn của bạn. Khi bạn thổ lọp tâm ý, người ấy chỉ ậm ờ đáp lấy lệ.
Bạn thất vọng, và đau buồn
Vì người ấy, bạn tìm mọi lý do giúp bản thân kiên trì tiếp tục yêu.
Nhưng bạn biết không?
Điện thoại người ấy vẫn sạc đầy pin, chỉ là không muốn trả lời bạn mà thôi.
Không phải người ấy muốn nghỉ ngơi hay đi ngủ.
Chỉ là không muốn nói chuyện cùng bạn.
Không phải người ấy không thích yêu.
Chỉ là, không muốn yêu bạn.
Thực ra bạn hiểu rõ hơn bất kì ai...
Người ấy im lặng, chính là cự tuyệt.
Người ấy hời hợt, chính là không quan tâm.
Người ấy lạnh nhạt, chính là không yêu.
Rõ ràng biết lời nói của người ấy có nhiều sơ hở, bạn vẫn tin tưởng không chút nghi ngờ. Vẫn là tự an ủi bản thân.
"Đợi một lát nữa người ấy sẽ trả lời mình thôi"
"Cố gắng thêm chút nữa, người ấy sẽ yêu mình thôi"
Thế là bạn ra sức chứng minh sự tồn tại của mình trước mặt người ấy, vẫn hi sinh vì người ấy như trước đây, vẫn ngu ngốc ôm lấy hi vọng nhỏ nhoi không đáng kể.
Nhưng...
Không cảm động chính là không cảm động.
Không yêu chính là không yêu.
Có đôi lúc bạn buộc phải thừa nhận rằng...
Có những người, thật sự rất khó để có được.
Có những thứ tình cảm, thật sự rất khó để dành lấy.
Bạn nói yêu lâu như vậy không nỡ từ bỏ. Nhưng người ấy đã có giây phút nào " không nỡ" với bạn chưa?
Nếu người ấy thật sự có một chút thật lòng, sẽ không để bạn phải yêu đến mức khổ tâm như vậy, đau khổ như vậy, không chút danh phận như vậy.
Bạn biết tình yêu từ một phía có chút phức tạp. Nó không thể biến một người không yêu trở nên yêu sâm đậm. Cũng không thể đem lại cho bạn niềm hạnh phúc chân chính.
Nhưng con người chúng ta khi đã toàn tâm toàn ý yêu một người vẫn muốn đi đến một kết quả. Chúng ta đều là người bình thường, chỉ vì có tình yêu nên mới khoác lên mình dáng vẻ vô tư không tính toán và vĩ đại. Nhưng một người thật sự yêu bạn, vốn không cần bạn phải yêu họ đến mức vĩ đại. Bởi người ấy nhất định sẽ biểu hiện rõ cho bạn. Khiến bạn biết rằng bạn không phải người duy nhất cố gắng giữ gìn mối quan hệ này.
Vì vậy, tôi muốn nói với bạn rằng, xin đừng coi thường sức mạnh của thời gian, cũng đừng đánh giá cao sức chịu đựng của bản thân.
Yêu không được thì đừng yêu nữa. Thời gian có thể nuôi dưỡng tình cảm, cũng có thể mang đi đoạn tình cảm không được tốt đẹp.
Bạn hãy tin tôi, bạn rất quý giá, xứng đáng yêu thương một cách thật lòng. Tương lai bạn nhất định tìm được một người hiểu bạn hơn người ấy, trân trọng bạn hơn người ấy.
Ngủ ngon, không cần phải mất ngủ vì những kẻ đang say giấc nồng."
[ Nguồn: Nhuỵ Hy]
Giọng nói cô im hẳn, không gian nhỏ chỉ có thể nghe tiếng thổi gió của máy lạnh, tiếng hít thở nhẹ nhẹ của hai người.
Quần bị thủng lỗ: Ngày anh đến, anh dạy em cách yêu một người. Ngày anh đi lại không dạy cho em cách quên đi.
Doãn gia Doãn Thiên Kỳ: Có những người, yêu không được, quên không nổi.
Trái táo màu đỏ: Chúng ta từng yêu, nhưng cuối cùng chỉ có thể bỏ lỡ.
Bánh kem dâu tây: Có một người ngang qua thanh xuân như một cơn mưa rào. Chỉ là thoáng nhẹ nhưng cũng làm chúng ta xao xuyến suốt đời. Gửi đến thanh xuân, tôi nợ người ấy một lời thổ lộ, người ấy nợ tôi một tấm chân tình.
Đô Đô Đô: Giọng chủ phát sóng thật giống một người bạn trong quá khứ của tôi. Cô ấy là một người luôn cố gắng hết mình, tâm tư lương thiện, chỉ hành động mà không nói. Cảm ơn, đêm nay tôi có thể ngủ yên giấc rồi.
->> Mật Đường V : Ngủ ngon
Trái tim màu hồng: Chủ bá trả lời rồi má ơi, lần đầu tiên tôi thấy cô ấy trả lời fan đó a a a a....
Đông Tử bên này cũng có chút ngạc nhiên. Cô theo dõi Mật Đường này đã lâu, có thể nói từ video đầu tiên của cô ấy, cô đã bấm follow. Được thần tượng bất ngờ trả lời, có chút vui mừng, cũng chút bất ngờ.
Tựa như năm ấy cô vì Ôn Yến mà vào trại huấn luyện giảm cân.
Ôn Yến, mình vẫn sống rất tốt, chỉ là vẫn nhớ những ngày tháng cùng cậu chạy bộ...
Lục Thiên Mạch ngừng tay khỏi bức hoạ đang vẽ, trong màn hình hiện lên tài khoản weibo có tên bánh kem dâu tây vừa đăng bình luận.
Hắn bỏ tai nghe ra, nhìn về phía bầu trời đêm rực rỡ ánh sao ở ngoại thành, ánh mắt bi thương.
Người ấy nói mình thích mùa đông, vậy nên người ấy hẳn ở phía Bắc.
Tới phía Bắc rồi, nhưng lại phát hiện, hoá ra phía Bắc không có em...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.