Chương 2
Nguyệt Chi Hi
07/07/2022
Editor: Con mèo có cánh
Tôi trong giây lát đã biến thành khuôn mặt si mê.
Đời này tôi chưa mê ai như vậy đâu!
Tôi nhìn nhìn hắn, vừa mới qua tuổi dậy thì, khuôn mặt có góc cạnh rõ ràng, cái cằm cương nghị, cái mũi thì thẳng tắp, khi hắn hơi hơi cúi đầu nhìn tôi, hàng mi dài thoáng thoáng run run, ánh mắt phượng xinh đẹp thâm thúy, uy nghiêm lại không mất đi vẻ gợi cảm, giống như thiên thần hạ phàm.
Đúng rồi, bờ môi của hắn cũng đẹp, đặc biệt cái loại này, dày mỏng vừa phải, cánh môi còn hơi cong về phía trước—— giống
Giống gì nhỉ, đúng là tà mị!!!
Tôi cảm giác hô hấp theo nhịp tim tăng nhanh của tôi càng thêm thô nặng, bí mật nhỏ phía dưới không nhịn được mà co rút từng cái.
“ Cô gái nhỏ,” tôi còn chưa kịp cọ cọ vào trong ngực anh đẹp trai kia một chút, bác gái kia liền chạy vội tới: “ Định chạy đi không trả tiền sao, tôi còn buôn bán đấy!”
“Cháu……” Nước mắt tôi lập tức liền chảy ra, nhỏ giọng nhu nhu mà nói: “Cháu thật sự không có tiền.”
“Không có tiền thì ăn làm cái gì, gọi điện thoại kêu người nhà của cô lại đây, ba mẹ cô đâu!”
“Cháu……” Giọng nói tôi cứng đờ, nghẹn ngào không nói được nên lời.
“ Chuyện là như thế nào,” Anh đẹp trai ôm chặt lấy eo tôi, hô hấp dường như đánh vào tai tôi mà nói: “ Bạn của tôi đã ăn cái gì? Cần trả bao nhiêu tiền?”
“Tiếu Hàm.”
Nữ sinh lúc nãy trừng tôi bây giờ hô lên một tiếng nhưng anh đẹp trai không để ý đến, tiếp tục nhìn xuống bác gái nói: “ Hả?”
“ Bạn........của cậu?” Ánh mắt của bác gái nhìn tôi rồi lại di chuyển qua anh đẹp trai bên cạnh, như là xem thử hai bọn tôi có phải bạn bè hay không, vẻ mặt kinh ngạc: “ Cô gái này ăn hai khối Macaron, tổng cộng là 24 tệ.”
Tiếu Hàm bình đạm nói: “Các ngươi trên kia không phải viết ăn thử miễn phí sao?”
“ Đúng là như vậy không sao” Bác gái nói xong, thanh âm hơi lớn một chút nói: “Chính là cô gái này đều đã ăn lần thứ ba, nào có thể như vậy……”
Tiếu Hàm lạnh lẽo trực tiếp ngắt lời: “ Vậy bạn của tôi có xếp hàng không?”
Tôi vội vàng nói: “Tôi…… có xếp mà.” hu hu~
“Thật ngoan ~” Tiếu Hàm cười cười với tôi, cánh tay đặt ở eo tôi vỗ nhẹ hai cái, mặt tôi lập tức biến thành màu đỏ thẫm, lần này là xấu hổ đó aaa.
Tiếu Hàm trấn an tôi xong, nhướng cao đuôi lông mày nhìn về phía bác gái nói: “Sao lại không thể, các người viết là ‘ hoan nghênh ăn thử, mong xếp hàng. ’, cũng không có nói ‘ mỗi người chỉ cho ăn thử một lần’, nếu bạn của tôi đã xếp hàng, chính là khách ăn thử, vì cái gì lại đòi tiền.”
Khí thế của bác gái rốt cuộc cũng yếu đi một chút: “Nhưng...... Chính là cô gái này đã ăn hai khối.”
“Các người có viết là ' chỉ có thể ăn một khối sao'?” Tiếu Hàm ôm eo tôi, đến gần hơn một bước, lời nói rất là hùng hổ dọa người: “Macaron có rất nhiều vị, nếu là ăn thử, ăn nhiều loại cũng không phải không được đi.”
“Chính là chúng ta chỉ cho một khối ăn thử, cô gái này ăn chính là……”
“Vậy tại sao các người lại đưa cho bạn của tôi thêm?,” Tiếu Hàm cười lạnh: “Các người đây là muốn cường mua cường bán sao?”. Đọc thêm nhiều truyện ở _ TRUM truyeЛ.vИ _
“Tóm lại chính là cô gái này không biết xấu hổ!” Bác gái đột nhiên lớn tiếng nói: “Nào có người xếp hàng tiếp lại ăn thử nữa chứ?.”
“Không biết xấu hổ!?” Tiếu Hàm cười lạnh một tiếng, ngược lại nhéo lên cằm tôi một cái, ôn nhu cười, “ Diện mạo này của bạn gái tôi, chính là khuôn mặt nhiều người muốn nhất!”
“Hả……” Bác gái ngẩn người, tức giận đến muốn nổ tung, nửa ngày nói không ra lời.
Không, mới không phải bác gái, là Obaa-san*, hừ! ╭(╯^╰)╮
Tôi còn không có hừ ra tiếng, đột nhiên bộ não giống như bị cướp chặn giữa đường, nữ nữ nữ…… Bạn gái!!!
Tôi đột nhiên ngẩng đầu, Tiếu Hàm đang cúi đầu nhìn tôi, ánh mắt của hắn càng thêm thâm thúy, cho tôi một loại ảo giác là giây tiếp theo hắn liền sẽ cúi đầu hôn xuống.
“Cho nên,” Tiếu Hàm thật mau mà thu hồi ánh mắt, ôn nhu bên trong bị lạnh băng thay thế: “ Mong các người có thể xin lỗi bạn gái tôi!!”
“Chính là, cô gái……” Obaa-san khí thế trong nháy mắt bị diệt, chính là ngoài miệng lại không buông tha: “ Cô gái này chính là tới cọ ăn cọ uống, tôi lại không nói oan.”
“ Tôi, tôi ……” Thật sự quá mất mặt, tôi ý thức được chính mình ở trước mặt anh đẹp trai mà ném đi mặt mũi, nhưng dùng sức kẹp chặt chân, mặt nóng đến có thể nướng chín gà, cuối cùng vịt chết mà cái miệng vẫn còn cứng nói “Tôi nghĩ muốn thử nhiều loại hơn một chút rồi sẽ quyết định mua loại nào……”
Cùng lắm thì tiêu tốn 12 tệ mua một khối, hu hu hu, mất mặt quáaa!
Anh đẹp trai ơi, anh đừng có nhìn mà (>︿<。)
~~~~(>_<)
Obaa-san hiển nhiên hùng hổ dọa người: “Vậy tại sao vừa rồi lại nói là không có tiền!”
“Người là của tôi, cô ấy không có tiền thì tôi có là được!” Tiếu Hàm cười lạnh một tiếng, sau đó lại đem tôi kéo ra phía trước một chút, khom lưng cúi đầu nhìn tôi: “Bảo bối, đã nghĩ là muốn ăn loại nào chưa?”
“ Tôi……” Tôi ngửa đầu nhìn về phía Tiếu Hàm một cái, trong chớp mắt dường như tôi lại hít thở không thông, khi hắn đến gần, cho tôi một loại ma lực trấn an đặc biệt, tôi vội vàng cúi đầu, lông mi run run quẫn bách nói: “Không, không có, không, không phải, tôi……”
“Nếu do dự như vậy,” Tiếu Hàm ôn nhu nói: “Vậy mỗi loại đều lấy một cái là được.”
Tiếu Hàm nói xong, lại thay đổi mặt, căm tức nhìn Obaa-san: “Bất quá trước khi mua thì mong các người hãy xin lỗi đi. ”
Cuối cùng, Obaa-san xin lỗi tôi, cúi đầu khom lưng lấy 360 tệ của Tiếu Hàm, đem sáu hộp Macaron làm thành bông hoa.
Khi tôi bị Tiếu Hàm ôm eo ra khỏi chổ ăn thử kia, cả người tôi vẫn còn mơ mơ hồ hồ.
“Cảm, cảm ơn anh.”
“Không cần khách khí.” Tiếu Hàm nói xong lại không có buông eo tôi ra.
“Cái kia, tôi……” Tôi nói còn chưa dứt lời, đột nhiên lại bị Tiếu Hàm dùng một chút lực ôm đến trước người hắn, tôi lập tức đỏ mặt.
“ Cậu xác định,” Tiếu Hàm đột nhiên đem chân của hắn chen vào giữa hai chân tôi, sau đó chân hắn cọ cọ giữa đùi tôi, nói bên tai: “ Cậu xác định bản thân là một cô gái sao?”
“Tôi……” Chít chít của tôi nhỏ như vậy, sao hắn có thể cảm nhận được?!
Cũng đúng, đồ mùa hè mỏng như vậy……
“Ha ha!” Lỗ tai của tôi đột nhiên bị bờ môi mỏng của Tiếu Hàm chạm nhẹ, tôi cảm thấy hắn không phải cố ý, chính là sau đó hắn lại nói: “Thật muốn làm cậu sinh bé con cho tôi.”
Nói xong, Tiếu Hàm nắm lấy cổ tay tôi, dùng bàn tay có lớp chai mỏng cọ xát cổ tay tôi cho đỏ lên, sau đó mới buông tôi ra.
“A?!” Tôi còn chưa kịp phản ứng, Tiếu Hàm lại đột nhiên buông tôi ra, chân của tôi mềm nhũn xíu chút nữa đã quỳ xuống.
360 tệ mà bắt tôi phải sinh con cho hắn, việc làm ăn này của hắn...... Rất có lời!!!
Hơn nữa, tôi đại khái, có lẽ, có thể sinh được bé con đáng yêu đó><
“Cái này tặng cho cậu,” Tiếu Hàm đột nhiên đem Macaron hắn đang cầm nhét vào trong tay tôi, vai phải của tôi đột nhiên trầm xuống: “ Hẹn gặp lại, chàng trai xinh đẹp.”
Tôi: “……”
Thẳng đến khi thân ảnh của anh đẹp trai biến mất ở biển người, tôi còn ngây ngốc đứng ở trước chổ cho thử đồ ăn miễn phí, trong đầu vẫn luôn lặp đi lặp lại mấy câu vừa rồi của anh đẹp trai: Cái này tặng cho cậu, hẹn gặp lại, chàng trai xinh đẹp.
Rõ ràng đối phương biết tôi là con trai, vừa rồi lại ôm tôi, còn dùng chân cọ xát chít chít của tôi, tôi hẳn là nên tức giận, phải tức giận với cái loại người này!
Chính là…… tức giận thì tức giận, lại nghĩ đến Tiếu Hàm lúc nãy vừa ôm tôi vừa nói lời đùa giỡn, hắn nói với tôi: Thật muốn làm cậu sinh bé con cho tôi.
Nghĩ nghĩ, trong lòng lại nhịn không được mà nhộn nhạo.
Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy Tiếu Hàm, thật sự bị cái tính vừa anh hùng vừa lưu manh của hắn thu phục.
Tuy rằng, tiền hỏi cưới thật sự có chút ít, nhưng là tôi thật sự muốn sinh bé con cho hắn, he he he~
Tác giả có lời muốn nói: Mắt trông mong nhìn khu bình luận, cảm giác chính mình bị toàn thế giới vứt bỏ……
Trước khi mang con trai gả vào hào môn mà các ngươi không bình luận, các ngươi không yêu tôi sao _(:з” ∠)_
Chú thích:
* Obaa-san: mình tìm hiểu thì từ này nghĩa là " Bà". Chắc theo mình nghĩ là bé nói nên gọi người bán hàng này là bà bán hàng chứ không nên gọi là bác gái bán hàng. ( Đanh đá quá)
✄┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈
Mọi người nghĩ nên xưng hô thế nào nhỉ? Anh lớn mới gặp người ta mà kêu người ta sinh bảo bảo cho ank rồy, đồ lưu mankkkkkk ( ̄へ  ̄ 凸).
Em bé thì háo sắc, ank trai thì lưu mank, hảo tuỵt phối=)))
Tôi trong giây lát đã biến thành khuôn mặt si mê.
Đời này tôi chưa mê ai như vậy đâu!
Tôi nhìn nhìn hắn, vừa mới qua tuổi dậy thì, khuôn mặt có góc cạnh rõ ràng, cái cằm cương nghị, cái mũi thì thẳng tắp, khi hắn hơi hơi cúi đầu nhìn tôi, hàng mi dài thoáng thoáng run run, ánh mắt phượng xinh đẹp thâm thúy, uy nghiêm lại không mất đi vẻ gợi cảm, giống như thiên thần hạ phàm.
Đúng rồi, bờ môi của hắn cũng đẹp, đặc biệt cái loại này, dày mỏng vừa phải, cánh môi còn hơi cong về phía trước—— giống
Giống gì nhỉ, đúng là tà mị!!!
Tôi cảm giác hô hấp theo nhịp tim tăng nhanh của tôi càng thêm thô nặng, bí mật nhỏ phía dưới không nhịn được mà co rút từng cái.
“ Cô gái nhỏ,” tôi còn chưa kịp cọ cọ vào trong ngực anh đẹp trai kia một chút, bác gái kia liền chạy vội tới: “ Định chạy đi không trả tiền sao, tôi còn buôn bán đấy!”
“Cháu……” Nước mắt tôi lập tức liền chảy ra, nhỏ giọng nhu nhu mà nói: “Cháu thật sự không có tiền.”
“Không có tiền thì ăn làm cái gì, gọi điện thoại kêu người nhà của cô lại đây, ba mẹ cô đâu!”
“Cháu……” Giọng nói tôi cứng đờ, nghẹn ngào không nói được nên lời.
“ Chuyện là như thế nào,” Anh đẹp trai ôm chặt lấy eo tôi, hô hấp dường như đánh vào tai tôi mà nói: “ Bạn của tôi đã ăn cái gì? Cần trả bao nhiêu tiền?”
“Tiếu Hàm.”
Nữ sinh lúc nãy trừng tôi bây giờ hô lên một tiếng nhưng anh đẹp trai không để ý đến, tiếp tục nhìn xuống bác gái nói: “ Hả?”
“ Bạn........của cậu?” Ánh mắt của bác gái nhìn tôi rồi lại di chuyển qua anh đẹp trai bên cạnh, như là xem thử hai bọn tôi có phải bạn bè hay không, vẻ mặt kinh ngạc: “ Cô gái này ăn hai khối Macaron, tổng cộng là 24 tệ.”
Tiếu Hàm bình đạm nói: “Các ngươi trên kia không phải viết ăn thử miễn phí sao?”
“ Đúng là như vậy không sao” Bác gái nói xong, thanh âm hơi lớn một chút nói: “Chính là cô gái này đều đã ăn lần thứ ba, nào có thể như vậy……”
Tiếu Hàm lạnh lẽo trực tiếp ngắt lời: “ Vậy bạn của tôi có xếp hàng không?”
Tôi vội vàng nói: “Tôi…… có xếp mà.” hu hu~
“Thật ngoan ~” Tiếu Hàm cười cười với tôi, cánh tay đặt ở eo tôi vỗ nhẹ hai cái, mặt tôi lập tức biến thành màu đỏ thẫm, lần này là xấu hổ đó aaa.
Tiếu Hàm trấn an tôi xong, nhướng cao đuôi lông mày nhìn về phía bác gái nói: “Sao lại không thể, các người viết là ‘ hoan nghênh ăn thử, mong xếp hàng. ’, cũng không có nói ‘ mỗi người chỉ cho ăn thử một lần’, nếu bạn của tôi đã xếp hàng, chính là khách ăn thử, vì cái gì lại đòi tiền.”
Khí thế của bác gái rốt cuộc cũng yếu đi một chút: “Nhưng...... Chính là cô gái này đã ăn hai khối.”
“Các người có viết là ' chỉ có thể ăn một khối sao'?” Tiếu Hàm ôm eo tôi, đến gần hơn một bước, lời nói rất là hùng hổ dọa người: “Macaron có rất nhiều vị, nếu là ăn thử, ăn nhiều loại cũng không phải không được đi.”
“Chính là chúng ta chỉ cho một khối ăn thử, cô gái này ăn chính là……”
“Vậy tại sao các người lại đưa cho bạn của tôi thêm?,” Tiếu Hàm cười lạnh: “Các người đây là muốn cường mua cường bán sao?”. Đọc thêm nhiều truyện ở _ TRUM truyeЛ.vИ _
“Tóm lại chính là cô gái này không biết xấu hổ!” Bác gái đột nhiên lớn tiếng nói: “Nào có người xếp hàng tiếp lại ăn thử nữa chứ?.”
“Không biết xấu hổ!?” Tiếu Hàm cười lạnh một tiếng, ngược lại nhéo lên cằm tôi một cái, ôn nhu cười, “ Diện mạo này của bạn gái tôi, chính là khuôn mặt nhiều người muốn nhất!”
“Hả……” Bác gái ngẩn người, tức giận đến muốn nổ tung, nửa ngày nói không ra lời.
Không, mới không phải bác gái, là Obaa-san*, hừ! ╭(╯^╰)╮
Tôi còn không có hừ ra tiếng, đột nhiên bộ não giống như bị cướp chặn giữa đường, nữ nữ nữ…… Bạn gái!!!
Tôi đột nhiên ngẩng đầu, Tiếu Hàm đang cúi đầu nhìn tôi, ánh mắt của hắn càng thêm thâm thúy, cho tôi một loại ảo giác là giây tiếp theo hắn liền sẽ cúi đầu hôn xuống.
“Cho nên,” Tiếu Hàm thật mau mà thu hồi ánh mắt, ôn nhu bên trong bị lạnh băng thay thế: “ Mong các người có thể xin lỗi bạn gái tôi!!”
“Chính là, cô gái……” Obaa-san khí thế trong nháy mắt bị diệt, chính là ngoài miệng lại không buông tha: “ Cô gái này chính là tới cọ ăn cọ uống, tôi lại không nói oan.”
“ Tôi, tôi ……” Thật sự quá mất mặt, tôi ý thức được chính mình ở trước mặt anh đẹp trai mà ném đi mặt mũi, nhưng dùng sức kẹp chặt chân, mặt nóng đến có thể nướng chín gà, cuối cùng vịt chết mà cái miệng vẫn còn cứng nói “Tôi nghĩ muốn thử nhiều loại hơn một chút rồi sẽ quyết định mua loại nào……”
Cùng lắm thì tiêu tốn 12 tệ mua một khối, hu hu hu, mất mặt quáaa!
Anh đẹp trai ơi, anh đừng có nhìn mà (>︿<。)
~~~~(>_<)
Obaa-san hiển nhiên hùng hổ dọa người: “Vậy tại sao vừa rồi lại nói là không có tiền!”
“Người là của tôi, cô ấy không có tiền thì tôi có là được!” Tiếu Hàm cười lạnh một tiếng, sau đó lại đem tôi kéo ra phía trước một chút, khom lưng cúi đầu nhìn tôi: “Bảo bối, đã nghĩ là muốn ăn loại nào chưa?”
“ Tôi……” Tôi ngửa đầu nhìn về phía Tiếu Hàm một cái, trong chớp mắt dường như tôi lại hít thở không thông, khi hắn đến gần, cho tôi một loại ma lực trấn an đặc biệt, tôi vội vàng cúi đầu, lông mi run run quẫn bách nói: “Không, không có, không, không phải, tôi……”
“Nếu do dự như vậy,” Tiếu Hàm ôn nhu nói: “Vậy mỗi loại đều lấy một cái là được.”
Tiếu Hàm nói xong, lại thay đổi mặt, căm tức nhìn Obaa-san: “Bất quá trước khi mua thì mong các người hãy xin lỗi đi. ”
Cuối cùng, Obaa-san xin lỗi tôi, cúi đầu khom lưng lấy 360 tệ của Tiếu Hàm, đem sáu hộp Macaron làm thành bông hoa.
Khi tôi bị Tiếu Hàm ôm eo ra khỏi chổ ăn thử kia, cả người tôi vẫn còn mơ mơ hồ hồ.
“Cảm, cảm ơn anh.”
“Không cần khách khí.” Tiếu Hàm nói xong lại không có buông eo tôi ra.
“Cái kia, tôi……” Tôi nói còn chưa dứt lời, đột nhiên lại bị Tiếu Hàm dùng một chút lực ôm đến trước người hắn, tôi lập tức đỏ mặt.
“ Cậu xác định,” Tiếu Hàm đột nhiên đem chân của hắn chen vào giữa hai chân tôi, sau đó chân hắn cọ cọ giữa đùi tôi, nói bên tai: “ Cậu xác định bản thân là một cô gái sao?”
“Tôi……” Chít chít của tôi nhỏ như vậy, sao hắn có thể cảm nhận được?!
Cũng đúng, đồ mùa hè mỏng như vậy……
“Ha ha!” Lỗ tai của tôi đột nhiên bị bờ môi mỏng của Tiếu Hàm chạm nhẹ, tôi cảm thấy hắn không phải cố ý, chính là sau đó hắn lại nói: “Thật muốn làm cậu sinh bé con cho tôi.”
Nói xong, Tiếu Hàm nắm lấy cổ tay tôi, dùng bàn tay có lớp chai mỏng cọ xát cổ tay tôi cho đỏ lên, sau đó mới buông tôi ra.
“A?!” Tôi còn chưa kịp phản ứng, Tiếu Hàm lại đột nhiên buông tôi ra, chân của tôi mềm nhũn xíu chút nữa đã quỳ xuống.
360 tệ mà bắt tôi phải sinh con cho hắn, việc làm ăn này của hắn...... Rất có lời!!!
Hơn nữa, tôi đại khái, có lẽ, có thể sinh được bé con đáng yêu đó><
“Cái này tặng cho cậu,” Tiếu Hàm đột nhiên đem Macaron hắn đang cầm nhét vào trong tay tôi, vai phải của tôi đột nhiên trầm xuống: “ Hẹn gặp lại, chàng trai xinh đẹp.”
Tôi: “……”
Thẳng đến khi thân ảnh của anh đẹp trai biến mất ở biển người, tôi còn ngây ngốc đứng ở trước chổ cho thử đồ ăn miễn phí, trong đầu vẫn luôn lặp đi lặp lại mấy câu vừa rồi của anh đẹp trai: Cái này tặng cho cậu, hẹn gặp lại, chàng trai xinh đẹp.
Rõ ràng đối phương biết tôi là con trai, vừa rồi lại ôm tôi, còn dùng chân cọ xát chít chít của tôi, tôi hẳn là nên tức giận, phải tức giận với cái loại người này!
Chính là…… tức giận thì tức giận, lại nghĩ đến Tiếu Hàm lúc nãy vừa ôm tôi vừa nói lời đùa giỡn, hắn nói với tôi: Thật muốn làm cậu sinh bé con cho tôi.
Nghĩ nghĩ, trong lòng lại nhịn không được mà nhộn nhạo.
Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy Tiếu Hàm, thật sự bị cái tính vừa anh hùng vừa lưu manh của hắn thu phục.
Tuy rằng, tiền hỏi cưới thật sự có chút ít, nhưng là tôi thật sự muốn sinh bé con cho hắn, he he he~
Tác giả có lời muốn nói: Mắt trông mong nhìn khu bình luận, cảm giác chính mình bị toàn thế giới vứt bỏ……
Trước khi mang con trai gả vào hào môn mà các ngươi không bình luận, các ngươi không yêu tôi sao _(:з” ∠)_
Chú thích:
* Obaa-san: mình tìm hiểu thì từ này nghĩa là " Bà". Chắc theo mình nghĩ là bé nói nên gọi người bán hàng này là bà bán hàng chứ không nên gọi là bác gái bán hàng. ( Đanh đá quá)
✄┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈
Mọi người nghĩ nên xưng hô thế nào nhỉ? Anh lớn mới gặp người ta mà kêu người ta sinh bảo bảo cho ank rồy, đồ lưu mankkkkkk ( ̄へ  ̄ 凸).
Em bé thì háo sắc, ank trai thì lưu mank, hảo tuỵt phối=)))
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.