Chương 36: Không phải chứ?
makotoyu
16/05/2013
- Happy bithday…to you…!- Thanh Hà kết thúc bài hát của mình trong não nề, cô đâu có hát bài hát thảm kịch nào đâu chứ?
MC cũng đứng trân trân, dây thần kinh giật giật...
Bao năm làm MC mà coi bỏ sông bỏ biển rồi! Giờ MC như anh đây cũng không biết nói sao nữa!
Thanh Hà méo mặt đứng đấy, nhìn vẻ mặt- không- thể- kinh- hoàng- hơn của những người bên dưới khán đài
- Chúng ta chơi một trò chơi nhé!- Cuối cùng, không hổ danh là MC, anh ta cũng có thể chuyển chủ đề một cách thuận lợi.- Trò chơi này mang tên “Tìm người định mệnh”
- Nghe tên là thấy chán rồi!- Chưa đợi MC tuôn ra luật chơi, Tiểu Minh đã “bật lại”
- Lăng Tiểu Minh, con ngồi yên cho bố!- Ông Triệu nhéo tay con mình, nghiến răng kèn kẹt
Tiểu Minh không nói gì nữa, ngồi yên vị chỗ mình.
Và MC lại tiếp tục, thâm tâm anh thề, từ nay về sau anh sẽ không trở lại căn nhà này nữa! Tuyệt đối không trở lại!
- Luật chơi rất đơn giản, tôi sẽ tắt đèn đi, và các bạn đứng bên dưới sẽ bị xáo trộn với nhau, trong vòng 15 phút phải tìm được người bạn đời của mình, và, khi đèn sáng, bạn sẽ phải hôn người mà bạn tìm được! Dù muốn dù không!
Gần như lập tức, “diễn viên phụ” người giúp việc đã thu dọn hết bàn ghế trong sảnh, và trước mắt MC là cả một rừng người đang hồi hộp, có người thích thú, có người phản đối.
Thường thì những người độc thân hưởng ứng và những người đã có đôi thì kiên quyết phản đối
Khi biết không thể phản đối được, các cặp đôi quyết định nắm chặt tay nhau!
Nhanh chóng, Thanh Hà, Nhã Nhi, Tiểu Hương và Hàn Thu bị đẩy xuống từ sân khấu, trở lại thành một thành phần thảm kịch của trò chơi!
Tất nhiên, sau khi nghe MC phổ biến luật chơi, Kì Phong đã đứng bật dậy!
Nhất định không được để Tiểu Nhi hôn người khác!
Suy nghĩ đó làm anh chạy nhanh về phía Nhi, nhưng không kịp rồi, đèn đã tắt.
Anh có 15 phút để tìm được lí do để hôn người mình yêu!!!
Khỉ thật! Từ khi nào anh lại phải vất vả đi tìm một lí do chính đáng để được hôn người mà lẽ ra chỉ cẩn anh muốn là có thể kéo cô vào lòng chứ?
Anh bắt đầu lách dòng người.
Khi thị giác không dùng được nữa thì thính giác sẽ được phát huy tuyệt đối!
Nhưng Kì Phong chẳng nghe thấy gì cả, không phải tất cả sẽ im lặng để cho anh có thể nghe thấy tiếng của Tiểu Nhi
Giọng mấy cô nàng yểu điệu hét lên
Ôi, giờ anh muốn Nhi có cổ họng tốt như thế biết bao!
-----------------------------------
Hàn Thu cũng chẳng khá khẩm gì hơn. Bị Tiểu Hương bám chặt mà anh muốn thoát cũng chẳng được!
Cứ cái đà này chắc chắn anh phải hôn con đỉa này mất. Anh hét lên:
- Buông ra!!!
- Nhất định không!- Lăng Tiểu Hương cầm tinh con đỉa!
- Sao cô trơ trẽn vậy hả?- Thật là tốn thời gian!
- Trơ trẽn gì chứ! Thời buổi này con gái theo đuổi con trai không phải thiếu, anh chưa có người yêu, em theo đuổi anh không được sao?
- Ai bảo tôi không có? Tôi có rồi!- Là anh buộc miệng, không hề có chủ đích nói ra câu này
- Có rồi?
- Ph...Phải.
- Là ai?
- Cô biết để làm gì?
- Em cần phải biết, bởi vì em yêu anh!
MC cũng đứng trân trân, dây thần kinh giật giật...
Bao năm làm MC mà coi bỏ sông bỏ biển rồi! Giờ MC như anh đây cũng không biết nói sao nữa!
Thanh Hà méo mặt đứng đấy, nhìn vẻ mặt- không- thể- kinh- hoàng- hơn của những người bên dưới khán đài
- Chúng ta chơi một trò chơi nhé!- Cuối cùng, không hổ danh là MC, anh ta cũng có thể chuyển chủ đề một cách thuận lợi.- Trò chơi này mang tên “Tìm người định mệnh”
- Nghe tên là thấy chán rồi!- Chưa đợi MC tuôn ra luật chơi, Tiểu Minh đã “bật lại”
- Lăng Tiểu Minh, con ngồi yên cho bố!- Ông Triệu nhéo tay con mình, nghiến răng kèn kẹt
Tiểu Minh không nói gì nữa, ngồi yên vị chỗ mình.
Và MC lại tiếp tục, thâm tâm anh thề, từ nay về sau anh sẽ không trở lại căn nhà này nữa! Tuyệt đối không trở lại!
- Luật chơi rất đơn giản, tôi sẽ tắt đèn đi, và các bạn đứng bên dưới sẽ bị xáo trộn với nhau, trong vòng 15 phút phải tìm được người bạn đời của mình, và, khi đèn sáng, bạn sẽ phải hôn người mà bạn tìm được! Dù muốn dù không!
Gần như lập tức, “diễn viên phụ” người giúp việc đã thu dọn hết bàn ghế trong sảnh, và trước mắt MC là cả một rừng người đang hồi hộp, có người thích thú, có người phản đối.
Thường thì những người độc thân hưởng ứng và những người đã có đôi thì kiên quyết phản đối
Khi biết không thể phản đối được, các cặp đôi quyết định nắm chặt tay nhau!
Nhanh chóng, Thanh Hà, Nhã Nhi, Tiểu Hương và Hàn Thu bị đẩy xuống từ sân khấu, trở lại thành một thành phần thảm kịch của trò chơi!
Tất nhiên, sau khi nghe MC phổ biến luật chơi, Kì Phong đã đứng bật dậy!
Nhất định không được để Tiểu Nhi hôn người khác!
Suy nghĩ đó làm anh chạy nhanh về phía Nhi, nhưng không kịp rồi, đèn đã tắt.
Anh có 15 phút để tìm được lí do để hôn người mình yêu!!!
Khỉ thật! Từ khi nào anh lại phải vất vả đi tìm một lí do chính đáng để được hôn người mà lẽ ra chỉ cẩn anh muốn là có thể kéo cô vào lòng chứ?
Anh bắt đầu lách dòng người.
Khi thị giác không dùng được nữa thì thính giác sẽ được phát huy tuyệt đối!
Nhưng Kì Phong chẳng nghe thấy gì cả, không phải tất cả sẽ im lặng để cho anh có thể nghe thấy tiếng của Tiểu Nhi
Giọng mấy cô nàng yểu điệu hét lên
Ôi, giờ anh muốn Nhi có cổ họng tốt như thế biết bao!
-----------------------------------
Hàn Thu cũng chẳng khá khẩm gì hơn. Bị Tiểu Hương bám chặt mà anh muốn thoát cũng chẳng được!
Cứ cái đà này chắc chắn anh phải hôn con đỉa này mất. Anh hét lên:
- Buông ra!!!
- Nhất định không!- Lăng Tiểu Hương cầm tinh con đỉa!
- Sao cô trơ trẽn vậy hả?- Thật là tốn thời gian!
- Trơ trẽn gì chứ! Thời buổi này con gái theo đuổi con trai không phải thiếu, anh chưa có người yêu, em theo đuổi anh không được sao?
- Ai bảo tôi không có? Tôi có rồi!- Là anh buộc miệng, không hề có chủ đích nói ra câu này
- Có rồi?
- Ph...Phải.
- Là ai?
- Cô biết để làm gì?
- Em cần phải biết, bởi vì em yêu anh!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.