Chương 34: Người được chọn
makotoyu
16/05/2013
- Anh chàng đó chính là …
Tiếng Tiểu Hương vẫn vang vọng, mọi người trong sảnh im thin thít.
- Chính là người khiến trái tim tôi luôn hoạt động hết cỡ !- Tiểu Hương cố tình nói vòng vo
- Rốt cuộc người đó là ai vậy ?- MC sốt ruột
- Hàn Thu !
Một tiếng “ồ” rất to vang lên, kèm theo sau là tiếng vỗ tay lốp bốp. Kì Phong kịp thở phào, Hàn Thu mặt tái mét
- Người khôn ăn nói nửa chừng, để cho người khác nửa mừng nửa lo !- Hà chép miệng, sao mình lại lo lắng như lên giây cót thế nhỉ ?
Nhi không nói gì, quay đầu lại tiếp tục bữa ăn của mình
Sao bò bít tết lại dai thế nhỉ?
Lúc nãy nó đậm đà lắm cơ mà !
Vô vị !
- Không chấp nhận !- Hàn Thu không nể mặt ai, phán một câu xanh rờn rồi đi xuống. Sao trông anh giống quan toà xét xử tù tội thế nhỉ ?
Lăng Tiểu Hương cũng không phải vừa, cô chộp lấy tay anh:
- Anh đã nói sau hôm nay chúng mình sẽ bên nhau suốt đời cơ mà !
- Tôi nói thế lúc nào ?- Hàn Thu đỏ chín mặt, A a…Sao anh có thể nói ra câu sến như thế cơ chứ
Không khi bên dưới căng thẳng, đã bắt đầu có tiếng xì xầm.
- Anh à, chúng mình quay lại với nhau được không ? Em biết em sai rồi…híc híc
- Hàn…Hàn Thu hứa hẹn gì với Tiểu Hương sao ?- Thanh hà lẩm bẩm, a, có chuyện vui rồi !
- Cô ấy là Tiểu Hương à?- Nhi không quay lại mà nói
- Không phải sáng nay cố ấy mới giới thiệu sao ?- Hà hỏi xong mới sực nhớ, bệnh “không bao giờ nhớ tên người mới gặp” của Nhi lại tái phát – À, cô ấy là em chúng ta !
- Ai cho cô ta đùa với đồ chơi của em ?- Nhi cắm chiếc dĩa ngập miếng thịt bò
- A, đồ chơi…a. đồ chơi…- Hà mặt tái mét, lắp bắp không hiểu mình định nói gì, tiểu yêu nữ hiện hình rồi !
Hàn Thu, mong cậu sớm siêu thoát !
Tiểu Hương, mong cậu chết không đau đớn !
------------------------------------------
Kì Phong hớn hở đôi chút đi về phía bố mẹ sau khi vui vẻ nói một câu : “Tôi cũng rất Tiếc vì mình không được chọn”
Tiềc ư? Tiếc quái gì ?
Sau khi biết con nhỏ yêu quái “Tiểu Hằng” gì gì đó là con trai, Kì Phong đâm ra cảnh giác cao độ lũ yêu không ra yêu người không ra người này
Bỗng, anh nhận thấy có sát khí dày đặc từ phía sau lưng…
Và anh đã trông thấy rồi !
Cái bóng dáng anh ngày đêm nhung nhớ
Nhớ chết đi được ấy !
Cuối cùng cũng được nhìn thấy rồi !
Tiếng Tiểu Hương vẫn vang vọng, mọi người trong sảnh im thin thít.
- Chính là người khiến trái tim tôi luôn hoạt động hết cỡ !- Tiểu Hương cố tình nói vòng vo
- Rốt cuộc người đó là ai vậy ?- MC sốt ruột
- Hàn Thu !
Một tiếng “ồ” rất to vang lên, kèm theo sau là tiếng vỗ tay lốp bốp. Kì Phong kịp thở phào, Hàn Thu mặt tái mét
- Người khôn ăn nói nửa chừng, để cho người khác nửa mừng nửa lo !- Hà chép miệng, sao mình lại lo lắng như lên giây cót thế nhỉ ?
Nhi không nói gì, quay đầu lại tiếp tục bữa ăn của mình
Sao bò bít tết lại dai thế nhỉ?
Lúc nãy nó đậm đà lắm cơ mà !
Vô vị !
- Không chấp nhận !- Hàn Thu không nể mặt ai, phán một câu xanh rờn rồi đi xuống. Sao trông anh giống quan toà xét xử tù tội thế nhỉ ?
Lăng Tiểu Hương cũng không phải vừa, cô chộp lấy tay anh:
- Anh đã nói sau hôm nay chúng mình sẽ bên nhau suốt đời cơ mà !
- Tôi nói thế lúc nào ?- Hàn Thu đỏ chín mặt, A a…Sao anh có thể nói ra câu sến như thế cơ chứ
Không khi bên dưới căng thẳng, đã bắt đầu có tiếng xì xầm.
- Anh à, chúng mình quay lại với nhau được không ? Em biết em sai rồi…híc híc
- Hàn…Hàn Thu hứa hẹn gì với Tiểu Hương sao ?- Thanh hà lẩm bẩm, a, có chuyện vui rồi !
- Cô ấy là Tiểu Hương à?- Nhi không quay lại mà nói
- Không phải sáng nay cố ấy mới giới thiệu sao ?- Hà hỏi xong mới sực nhớ, bệnh “không bao giờ nhớ tên người mới gặp” của Nhi lại tái phát – À, cô ấy là em chúng ta !
- Ai cho cô ta đùa với đồ chơi của em ?- Nhi cắm chiếc dĩa ngập miếng thịt bò
- A, đồ chơi…a. đồ chơi…- Hà mặt tái mét, lắp bắp không hiểu mình định nói gì, tiểu yêu nữ hiện hình rồi !
Hàn Thu, mong cậu sớm siêu thoát !
Tiểu Hương, mong cậu chết không đau đớn !
------------------------------------------
Kì Phong hớn hở đôi chút đi về phía bố mẹ sau khi vui vẻ nói một câu : “Tôi cũng rất Tiếc vì mình không được chọn”
Tiềc ư? Tiếc quái gì ?
Sau khi biết con nhỏ yêu quái “Tiểu Hằng” gì gì đó là con trai, Kì Phong đâm ra cảnh giác cao độ lũ yêu không ra yêu người không ra người này
Bỗng, anh nhận thấy có sát khí dày đặc từ phía sau lưng…
Và anh đã trông thấy rồi !
Cái bóng dáng anh ngày đêm nhung nhớ
Nhớ chết đi được ấy !
Cuối cùng cũng được nhìn thấy rồi !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.