Chương 29: Tất cả chỉ là tình cờ
makotoyu
16/05/2013
Lăng Nhã Nhi đứng trân trân nhìn chị gái của mình. Giải thích ư? Làm gì bây giờ cũng là thừa thãi.
Nhi chỉ lặng bước hướng về căn phòng của mình
----------------------------------------------------------------------------
- Em nghĩ Nhi sẽ làm thế thật sao?- Lăng Tuấn Nam vừa nghe chuyện đã chạy tới chỗ Thanh Hà- Nếu nói là em thì anh còn tin!
- Nhưng mà em nhìn thấy!- Hà cũng nghĩ như anh trai, nhưng cô không cách nào giải thích với Bà nội, với họ hàng trong Lăng Gia
- Hừ, em biết là Nhi không theo trường phái Bạo lực mà!
- Em hiểu rất rõ
- Anh khuyên em nên đi nói chuyện với Nhi đi!
- Em đã tới tìm Nhi rồi, nhưng Nhi không chịu mở cửa!
- ...- Anh trai trầm ngâm đôi chút- Nói chung, em phải làm hoà với Nhi trước khi chú Triệu đến!
- Tại sao?
- Tại sao cái đầu em! Mau đi đi, nhanh lên!- Thanh hà không biết, nhưng Tuấn Nam lại biết quá rõ bản chất của ông Triệu!
----------------------------------------------------------
- Chị xin lỗi đã không tin em!- Thanh Hà lấy hết tấm chân tình, ngồi quỳ trước cửa phòng Nhi, người run cầm cập!
- ...
- Em giận chị cũng được, làm ơn mở cửa phòng đi!
- ...
- Làm thế còn hơn là em không thèm nhìn mặt chị!!!!
- ...
- Chị đã xin lỗi rồi mà à à à à à à à!!!!!!!!!!!!!!!!- Thanh Hà tính cũng không phải dịu dàng gì cho cam, đã bắt đầu nóng nảy- Em xài hết kiên nhẫn của chị rồi!
"Cạch"
Nhi mở cửa phòng.
Thanh hà nhào vào ôm lấy Nhi
Tôi đã bao giờ nói rằng
Khi giận nhau, tình chị em là dễ tha thứ nhất chưa?
-----------------------------------------------------------------------
Tại Lăng Gia, căn phòng màu đỏ giữa trung tâm khuôn viên, rộng lớn, nhưng chỉ có một người ở...Đó chính là bà nội của Nhi và Hà
- Ta đã nói là phải tách hai đứa chúng nó ra!- Một giọng phụ nữ cao tuổi nghiêm khắc vang vọng
- Dạ, cháu đã làm theo lời bà nhưng không thành!- Tiểu My run run mang ấm trà nhỏ giơ lên
"choang"
Một tiếng vỡ rất to, nhưng không ai dám chạy vào. Chỉ thấy một lúc sau, Tiểu My ôm mái đầu bê bết máu thừng lững đi ra ngoài. Mọi người xúm lại, cầm bông băng thuốc đỏ sơ cứu cho Tiểu My.
--------------------------------------------------------
- Chú Triệu đã về!
Những tiếng reo hò đại loại như thế làm vang cả một góc sân
Người đàn ông to béo bước xuống một chiếc xe bóng loáng, tươi cười chào mọi người xung quanh. Bước đằng sau ông là một Phụ nữ da trắng như tuyết, lông mày đang nhíu chặt làm nổi rõ sự khó tính. Cuối cùng là 2 cô gái mặc bộ lolita cùng bước xuống...
Nhi chỉ lặng bước hướng về căn phòng của mình
----------------------------------------------------------------------------
- Em nghĩ Nhi sẽ làm thế thật sao?- Lăng Tuấn Nam vừa nghe chuyện đã chạy tới chỗ Thanh Hà- Nếu nói là em thì anh còn tin!
- Nhưng mà em nhìn thấy!- Hà cũng nghĩ như anh trai, nhưng cô không cách nào giải thích với Bà nội, với họ hàng trong Lăng Gia
- Hừ, em biết là Nhi không theo trường phái Bạo lực mà!
- Em hiểu rất rõ
- Anh khuyên em nên đi nói chuyện với Nhi đi!
- Em đã tới tìm Nhi rồi, nhưng Nhi không chịu mở cửa!
- ...- Anh trai trầm ngâm đôi chút- Nói chung, em phải làm hoà với Nhi trước khi chú Triệu đến!
- Tại sao?
- Tại sao cái đầu em! Mau đi đi, nhanh lên!- Thanh hà không biết, nhưng Tuấn Nam lại biết quá rõ bản chất của ông Triệu!
----------------------------------------------------------
- Chị xin lỗi đã không tin em!- Thanh Hà lấy hết tấm chân tình, ngồi quỳ trước cửa phòng Nhi, người run cầm cập!
- ...
- Em giận chị cũng được, làm ơn mở cửa phòng đi!
- ...
- Làm thế còn hơn là em không thèm nhìn mặt chị!!!!
- ...
- Chị đã xin lỗi rồi mà à à à à à à à!!!!!!!!!!!!!!!!- Thanh Hà tính cũng không phải dịu dàng gì cho cam, đã bắt đầu nóng nảy- Em xài hết kiên nhẫn của chị rồi!
"Cạch"
Nhi mở cửa phòng.
Thanh hà nhào vào ôm lấy Nhi
Tôi đã bao giờ nói rằng
Khi giận nhau, tình chị em là dễ tha thứ nhất chưa?
-----------------------------------------------------------------------
Tại Lăng Gia, căn phòng màu đỏ giữa trung tâm khuôn viên, rộng lớn, nhưng chỉ có một người ở...Đó chính là bà nội của Nhi và Hà
- Ta đã nói là phải tách hai đứa chúng nó ra!- Một giọng phụ nữ cao tuổi nghiêm khắc vang vọng
- Dạ, cháu đã làm theo lời bà nhưng không thành!- Tiểu My run run mang ấm trà nhỏ giơ lên
"choang"
Một tiếng vỡ rất to, nhưng không ai dám chạy vào. Chỉ thấy một lúc sau, Tiểu My ôm mái đầu bê bết máu thừng lững đi ra ngoài. Mọi người xúm lại, cầm bông băng thuốc đỏ sơ cứu cho Tiểu My.
--------------------------------------------------------
- Chú Triệu đã về!
Những tiếng reo hò đại loại như thế làm vang cả một góc sân
Người đàn ông to béo bước xuống một chiếc xe bóng loáng, tươi cười chào mọi người xung quanh. Bước đằng sau ông là một Phụ nữ da trắng như tuyết, lông mày đang nhíu chặt làm nổi rõ sự khó tính. Cuối cùng là 2 cô gái mặc bộ lolita cùng bước xuống...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.