Học Viện Ma Pháp Và Dàn Harem Của Tôi
Chương 10: Chinh Phục
Lâm Hạ
19/07/2021
- ''Phải. Đó chính là thân phận thật của em.''
- ''À . . . vậy hả?''
- ''Sao em nói chuyện với anh kiểu dửng dưng quá vậy? Lúc còn ở đó em nói chuyện lịch sự lắm mà?''
- ''Đó là vì họ ở đó. Anh không chấp nhận được thì thôi.''
- ''Họ sao . . . ?''
Cô im lặng không trả lời, anh không thắc mắc chỉ lặng lẽ chấp nhận cách cư xử của cô em gái 10 năm xa cách này. Để dịu đi bầu không khí ấy, anh liền nói :''À . . . ờ vậy anh đi nấu đồ ăn tối nhé ?''
- ''Nhà không phải có giúp việc sao ?''
- ''Có, nhưng anh không cho họ nấu ăn.''
- ''Ờ thế anh nấu đi, tôi đi tắm đã.''
- ''Được.''
Anh liền đi xuống lầu nấu ăn cho cô, dùng lời nói không được thì dùng đồ ăn, anh mà đã nấu thì ai cũng phải khen ngon, anh không tin là không chinh phục được cô.
Cô cất đồ vào tủ rồi lấy đại 1 bộ đi tắm với tâm trạng thoải mái nên không để ý đường đi thế là cô té cái rầm, và kết quả là sưng vù 1 cục trên trán. Cô cẩn thận đi tắm rồi xuống tầng. Một hương thơm xộc qua mũi, cô chạy vèo xuống tầng lại ngã thế là cục u vừa dịu được lúc nãy lại xưng vù lên. ( Thảm. )
Cô đứng dậy rồi chạy liền vô bếp, anh đã dọn ra toàn đồ ăn ngon.
- ''Trán em bị sao vậy? ''
- ''Ngã thôi, sàn nhà tắm khá trơn.''
- ''Tuy không có ma pháp chữa trị nhưng anh nghĩ là mình vẫn có thể làm dịu cho em.''
Nói xong anh liền dùng ma pháp tạo ra 1 ngọn lửa nhỏ, khác với các ngọn lửa bình thường khác ngọn lửa ấy có màu xanh lam. Anh để nó lên cục u kia, 1 lát sau cục u ấy biến mất mà không hề có bất kì vết tích gì cô cũng không thấy đau.
- ''Xong rồi!'' Anh nhẹ nhàng nói với cô.
- '' Ừ. '' Cô đáp lại 1 cách phũ phàng.
Cô đi thẳng tới bàn ăn rồi ăn 1 bữa no miệng, ăn xong thái độ cô dành cho anh vẫn không thay đổi. Anh buồn thui thủi đi lên phòng, trước giờ chưa ai đối xử vô tình như thế với anh cả, huống hồ gì cô lại còn là em gái anh.
- ''À . . . vậy hả?''
- ''Sao em nói chuyện với anh kiểu dửng dưng quá vậy? Lúc còn ở đó em nói chuyện lịch sự lắm mà?''
- ''Đó là vì họ ở đó. Anh không chấp nhận được thì thôi.''
- ''Họ sao . . . ?''
Cô im lặng không trả lời, anh không thắc mắc chỉ lặng lẽ chấp nhận cách cư xử của cô em gái 10 năm xa cách này. Để dịu đi bầu không khí ấy, anh liền nói :''À . . . ờ vậy anh đi nấu đồ ăn tối nhé ?''
- ''Nhà không phải có giúp việc sao ?''
- ''Có, nhưng anh không cho họ nấu ăn.''
- ''Ờ thế anh nấu đi, tôi đi tắm đã.''
- ''Được.''
Anh liền đi xuống lầu nấu ăn cho cô, dùng lời nói không được thì dùng đồ ăn, anh mà đã nấu thì ai cũng phải khen ngon, anh không tin là không chinh phục được cô.
Cô cất đồ vào tủ rồi lấy đại 1 bộ đi tắm với tâm trạng thoải mái nên không để ý đường đi thế là cô té cái rầm, và kết quả là sưng vù 1 cục trên trán. Cô cẩn thận đi tắm rồi xuống tầng. Một hương thơm xộc qua mũi, cô chạy vèo xuống tầng lại ngã thế là cục u vừa dịu được lúc nãy lại xưng vù lên. ( Thảm. )
Cô đứng dậy rồi chạy liền vô bếp, anh đã dọn ra toàn đồ ăn ngon.
- ''Trán em bị sao vậy? ''
- ''Ngã thôi, sàn nhà tắm khá trơn.''
- ''Tuy không có ma pháp chữa trị nhưng anh nghĩ là mình vẫn có thể làm dịu cho em.''
Nói xong anh liền dùng ma pháp tạo ra 1 ngọn lửa nhỏ, khác với các ngọn lửa bình thường khác ngọn lửa ấy có màu xanh lam. Anh để nó lên cục u kia, 1 lát sau cục u ấy biến mất mà không hề có bất kì vết tích gì cô cũng không thấy đau.
- ''Xong rồi!'' Anh nhẹ nhàng nói với cô.
- '' Ừ. '' Cô đáp lại 1 cách phũ phàng.
Cô đi thẳng tới bàn ăn rồi ăn 1 bữa no miệng, ăn xong thái độ cô dành cho anh vẫn không thay đổi. Anh buồn thui thủi đi lên phòng, trước giờ chưa ai đối xử vô tình như thế với anh cả, huống hồ gì cô lại còn là em gái anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.