Chương 12
Yến Nhi
29/04/2014
Ken vừa tắm xong. Chải lại mái tóc mượt mà, cậu tự khen mình trong gương.
- Tặc... thằng nào trong gương mà đẹp trai thế kia? (Bựa)
Bước ra khỏi nhà tắm (ở gần cửa ra vào), Ken thầm hát một câu gì đó nghe không rõ lắm.
- Oái!
Ken giật mình kêu lên.
- Kun, là mày hả?
- Ừ - gật gật đầu.
Kun thểu não lê lết váo phòng. Việc đầu tiên cậu làm là vào nhà tắm... soi gương.
*Sầm*
Kun đóng cửa. Ken đứng ngoài áp tai vào nghe xem động tĩnh bên trong.
Trong nhà tắm...
- Chết tiệt! - Kun xót xa nhìn gương mặt bầm tím của mình trong gương.
Mái tóc nâu đẹp đẽ nay rối tung lên, cằm bị xước một vết dài, một bên mắt thâm tím, cậu sờ sờ răng, oái, nó còn lung lay nữa chứ! Kun tức giận gạt phăng đồ đạc: bàn chải, kem đáng răng, dầu gội đầu, sữa tắm,... trên kệ xuống.
*Xoảng*
Ken đứng ngoài khẽ nhíu mày "thằng này đi đánh nhau à?"
Tức, tức thật! Làm ơn mắc oán, thù này không trả thì không phải Kun nữa rồi.
- Các cô cứ chờ đấy! Nhóc con!
Ken nghe câu được câu mất. "Hình như nó nói về ba nhỏ đó. Haha, thì ra cũng bị ba nhỏ đó chơi cho một vố... haha..."
Bất ngời, cánh cửa mở ra, đập vào đầu Ken cái cốp.
Kun quắc mắt nhìn Ken.
- Biến!
- Biến thì biến... nổi cáu gì với tao...
Ken lại ôm cái đầu vừa u thêm cục nữa "đen thật, hết bị ném đá lại bị đập đầu vào cửa, ngày gì không biết..."
- Tặc... thằng nào trong gương mà đẹp trai thế kia? (Bựa)
Bước ra khỏi nhà tắm (ở gần cửa ra vào), Ken thầm hát một câu gì đó nghe không rõ lắm.
- Oái!
Ken giật mình kêu lên.
- Kun, là mày hả?
- Ừ - gật gật đầu.
Kun thểu não lê lết váo phòng. Việc đầu tiên cậu làm là vào nhà tắm... soi gương.
*Sầm*
Kun đóng cửa. Ken đứng ngoài áp tai vào nghe xem động tĩnh bên trong.
Trong nhà tắm...
- Chết tiệt! - Kun xót xa nhìn gương mặt bầm tím của mình trong gương.
Mái tóc nâu đẹp đẽ nay rối tung lên, cằm bị xước một vết dài, một bên mắt thâm tím, cậu sờ sờ răng, oái, nó còn lung lay nữa chứ! Kun tức giận gạt phăng đồ đạc: bàn chải, kem đáng răng, dầu gội đầu, sữa tắm,... trên kệ xuống.
*Xoảng*
Ken đứng ngoài khẽ nhíu mày "thằng này đi đánh nhau à?"
Tức, tức thật! Làm ơn mắc oán, thù này không trả thì không phải Kun nữa rồi.
- Các cô cứ chờ đấy! Nhóc con!
Ken nghe câu được câu mất. "Hình như nó nói về ba nhỏ đó. Haha, thì ra cũng bị ba nhỏ đó chơi cho một vố... haha..."
Bất ngời, cánh cửa mở ra, đập vào đầu Ken cái cốp.
Kun quắc mắt nhìn Ken.
- Biến!
- Biến thì biến... nổi cáu gì với tao...
Ken lại ôm cái đầu vừa u thêm cục nữa "đen thật, hết bị ném đá lại bị đập đầu vào cửa, ngày gì không biết..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.