Hồi Ức Của Một Linh Hồn...

Chương 10: Đừng khóc nữa sunny, đơn giản là vì anh yêu em…Nụ hôn thứ hai!

tini1911

09/07/2013

Rồi những ngày chờ đợi cũng qua nhanh, tibu lại được gặp sunny… tibu vui lắm, vui như một đứa trẻ hồn nhiên. Vẫn sunny ngồi cạnh đó, vẫn giảng đường đó,hai đứa lại ngồi cùng nhau nói chuyện. Trong lòng tibu vẫn hơi buồn, có lẽ vì cái cảm giác bị bỏ rơi chưa hề nguôi ngoai. Câu trả lời tại sao sunny lại không đến dường như không thể làm vừa lòng tibu, có một chút gì đó không hợp lý nhưng tibu không gặng hỏi sunny, tibu không quan tâm đến nó nhiều, chỉ cần sunny vui là được đó mới là điều quan trọng nhất..

Những ngày tháng hạnh phúc nhất cũng đến với tibu, những buổi sáng cùng nhau đi học, nhưng lúc cùng nhau ăn trong căn tin hay những lúc cùng nhau học trong thư viện.. khi học tuy hai đứa chỉ im lặng nhìn nhau và không nói chuyện nhưng trong những ánh mắt đó, sunny sẽ cảm nhận được cái tình cảm ấm áp và vô tận mà tibu dành cho sunny, nó nhẹ nhàng không bộc lộ một cách mãnh liệt ra ngoài.. trong tim tibu tình cảm đó như một ngọn lửa, ngọn lửa không bao giờ bị dập tắt… Không biết bao nhiêu kỷ niệm đã đến với hai đứa khi bên nhau, chỉ biết thời gian đó mỗi phút giây bên cạnh sunny đều là những khoảnh khắc tuyệt vời và kì diệu nhất đối với tibu.

Thi học kỳ cũng trôi qua, cả hai đều có một kết quả khá tốt, riêng tibu được thêm học bổng của trường. Số tiền đó tibu dùng để mua một cặp nhẫn dành riêng cho hai đứa.. Tibu vui lắm, đây là lần đầu tiên tibu mua một món quà có ý nghĩa to lớn cho sunny, cho người mình yêu thương ! Mỗi lần nắm tay sunny, mỗi lần để hai cái nhẫn chạm nhau, cảm giác hạnh phúc lại dâng trào trong lòng tibu, một cảm giác mãnh liệt nhưng cũng không kém phần ngọt ngào và vô cùng ấm áp.

Ngày mẹ tibu sắp trở về Hà Nội ( ba mẹ tibu ly dị ), cả nhà nấu một bữa cơm đạm bạc và giản dị. Điều đặc biệt là có cả sunny, bữa cơm đó có ba mẹ, có tibu và cả sunny.

Mọi người cùng ăn cơm và thỉnh thoảng lại nhìn nhau cười. Một bữa cơm tuy không thịnh soạn nhưng với tibu nó vô cùng hạnh phúc. Tibu chỉ nhớ rằng đó là bữa cơm cuối cùng mà mọi người có thể ăn cùng nhau, và cùng là lần cuối cùng tibu có cảm giác là mình có một “gia đình”.

Hai chữ mà dường như bây giờ quá xa vời và không thể với tới, các thành viên trong gia đình đó sẽ chẳng bao giờ có dịp ngồi với nhau như thế này nữa. Trong lòng tibu, sunny là thành viên mới duy nhất và cuối cùng trong cái mái ấm đầy tình thương này…

Rồi cũng đến ngày mẹ tibu phải xa tibu, và sau đó là sunny phải về quê ăn tết. Khoảng thời gian đó tibu thấy vô cùng cô đơn. Hai người tibu yêu thương phải rời xa tibu.

Cái tết mà chỉ có một mình tibu, ba tibu thì đi làm cả tết không có ở nhà.. Cứ lủi thủi một mình, đi ra lại đi vô..Haizzz tibu khẽ thở dài và cũng cảm thấy thương ba mình vì tết cũng phải đi làm mà không được ăn tết cùng gia đình, có lẽ ba cũng đang buồn lắm!

12h đêm giao thừa, tibu gọi điện thoại cho sunny

- Sunny có nghe thấy không, nghe thấy tiếng pháo bông không, ừ giao thừa rồi, một năm nữa lại đến.. mình cứ bên nhau thế này nhé.. Hy vọng một ngày nào đó, mình sẽ được bên nhau, cùng nhau đón giao thừa và xem pháo bông như thế này..

- Ừ mình cùng nhau cố gắng nhe tibu…

Những ngày tết, tibu ít được nói chuyện với sunny, lúc thì sunny không bắt máy, lúc điện thoại sunny bận.. Tự nhiên tibu cảm thấy giữa hai đứa dường như có một khoảng cách vô hình nào đó..

Chưa lúc nào sự cô đơn trong tibu lại to lớn như lúc này, tibu cần có sunny ở bên cạnh, tibu cần nghe giọng nói của sunny.. giọng nói làm tibu ấm lòng và xóa tan cái cảm giác cô độc trong tibu.. tibu cần một chỗ dựa tinh thần, và đó chính là sunny… Rồi thời gian đó, tibu lại trở thành một con người ít nói, lầm lì và đáng sợ. Tibu sợ mình sẽ phải trở lại cái thế giới đó, cái thế giới chỉ có riêng tibu…



Cái tết buồn nhất cũng trôi qua.. Rồi ngày tibu và sunny gặp nhau cũng đến, cái khoảng cách đó rồi cũng nhanh chóng được san lấp, thay vào đó là sư háo hức và chờ đợi của tibu… Gặp lại sunny trên lớp, dường như có một điều gì đó trong mắt sunny khi sunny nhìn tibu, tibu cảm nhận được trong đôi mắt đó có một điều gì thoáng buồn khi nhìn tibu.

- Sao vậy sunny, sunny có chuyện gì buồn sao. Khoảng thời gian vừa qua, khi sunny về quê ăn tết tibu mới cảm nhận được tình cảm tibu dành cho sunny nhiều như thế nào, mỗi ngày tibu đều nhớ sunny nhiều lắm, từng giây từng phút trôi qua không có lúc nào là tibu không nghĩ về sunny.

- Sunny cũng nhớ tibu lắm. sunny có thể cảm nhận được tình cảm tibu dành cho sunny nhiều như thế nào. Nhưng tibu, sunny xin lỗi tibu nhiều lắm, sunny thật sự không xứng với tibu.

- Sao sunny lại nói vậy, có chuyện gì sao, sunny không muốn ở bên cạnh tibu nữa sao…

- Vậy tối nay mình gặp nhau nhe, tibu qua đón sunny, sunny có chuyện muốn nói với tibu.

Tibu có thể cảm nhận được cái không khí lúc đó, vẫn im lặng như mọi khi nhưng dường như sao nó lại nặng nề đến thế.. hàng trăm hàng ngàn cái suy nghĩ trong đầu cứ lần lượt hiện ra khiến tibu cảm thấy vô cùng khó chịu “ Không biết có chuyện gì, sao sunny lại như thế, sao mắt sunny lại buồn vậy..”

Tối hôm đó khi đi đón sunny, không phải cảm giác háo hức như mọi khi, không phải cảm giác rạo rực nữa mà thay vào đó là cảm giác lo lắng và một chút lo sợ. Tibu lo sợ sunny không còn muốn ở bên cạnh tibu nữa.



Đồi thông tin nằm gần trường đại hoc ĐL, nằm ở một vị trí khá cao, xung quanh là các biệt thự riêng biệt. Với một diện tích vô cùng rộng lớn. Tuy không có cây cối nhiều, nhưng trên đồi có một nét vô cùng đặc biệt, từng thảm cỏ xanh mướt và mềm mại trải khắp cả ngọn đồi.

Hơn thế nữa mỗi buổi tối thì đồi thông tin là một bản sao của bầu trời, ở phía dưới bao bọc ngọn đồi là hàng trăm ngôi nhà kính để trồng hoa, chính vì thế mà đến tối là lại có muôn vàn những ngọn đèn được bật lên để sưởi ấm cho những bông hoa.

Những khoảng trống, sâu và đen hun hút dường như được lột xác để trở thành một bản tình ca đầy lãng mạn. Như là một bản giao hưởng, mà các nhạc công chính là hàng triệu ánh đèn, hàng trăm ngàn những ngôi sao trên trời, cái không khí có một chút lạnh thỉnh thoảng gió lại đưa mùi hương của cỏ tới, một cái mùi hương đặc biệt, không nồng mà có một chút nhẹ nhàng và êm dịu..

Nhưng tối hôm nay tibu không cảm thấy lãng mạn một chút nào, đã 10 phút trôi qua mà sunny vẫn không nói gì.. Tik tok tik tok, từng giây nặng nề trôi qua, cái không gian bao la và vô cùng to lớn nhưng lại không có một chút tiếng động, lâu lâu lại có tiếng gió xào xạc như là cố gắng muốn phá tan cái bầu không khí đó.

- Tibu, sunny có lỗi với tibu, sunny không xứng để bên cạnh tibu



- Sao sunny lại nói thế, có chuyện gì vậy? Dù thế nào thì tibu vẫn luôn bên cạnh sunny, sẽ luôn quan tâm và chăm sóc sunny. Mỗi ngày trôi qua tibu vẫn sẽ nhớ sunny nhiều hơn.

Rồi bỗng nhiên sunny khụy xuống, như không thể đứng vững trên đôi chân của mình. Hai hàng nước mắt chảy dài trên gương mặt thiên thần của sunny, sunny khóc một cách nghẹn ngào và không nói ra lời…

- Sun…sunny không xứ….xứng đáng ở bên cạnh tibu, sunny không xứng đá…đáng để được nh…nhận tình cảm của tibu..

Rồi cứ thế hai hàng nước mắt cứ chảy dài trong đôi mắt trong sang và đen láy, từng giọt nước trên gương mặt đó cứ như từng vết cắt vào tim tibu vậy, từng vết cắt sao đau đớn đến thế.

Nhìn người yêu thương mình khóc, tibu thấy như có một thứ gì đó nghẹn lại trong cổ họng mình, không thể nói ra hơi.

-Sunny đừng như vậy, tibu đau lòng lắm, có chuyện gì sunny cứ nói cho tibu biết đi…tibu năn nỉ sunny đó, đừng làm tibu lo lắng..đừng làm tibu sợ mà sunny…!!!!!

5 phút sau, dần dần lấy lại được bình tĩnh, sunny mới mở lời :

- Sunny không phải là người tốt như tibu tưởng, sunny không xứng đáng nhận lấy tình cảm lớn lao của tibu đâu. Trước đây sunny đã có người yêu rồi và giờ sunny không còn là một người…là một người trong trắng nữa… Và rồi những giọt nước mắt của sunny cứ rơi ra…

- Đừng khóc nữa sunny, sunny đừng khóc nữa, đơn giản là vì… anh yêu em.. anh yêu em còn nhiều hơn cả chính bản thân mình!!!

Bất chợt trong một khoảnh khắc vô cùng ngắn, tibu ôm chặt lấy sunny và đặt trên đôi môi mềm mại đó một nụ hôn, một nụ hôn vô cùng mãnh liệt và đầy khao khát.. Một nụ hôn quấn chặt lấy môi của sunny, như thể tibu muốn xoa xịu đi cái nỗi buồn của sunny. Như thể mọi cảm xúc trong lòng,mọi tình cảm tibu dành cho sunny bấy lâu này tuôn trào ra khỏi trái tim của tibu, những thứ đã phải chờ quá lâu để được bộc lộ… Ừ, có lẽ ngọn lửa tình yêu đang đốt cháy trái tim tibu…

Khi yêu một ai đó, điều bạn mong đợi là gì? Là được nhận được tình cảm từ người mình yêu, được người mình yêu quan tâm chăm sóc và lúc nào cũng chỉ nhớ chỉ nghĩ về mình cả ngày dài…

Nhưng tình yêu là một thứ cho đi không phải để nhận được nhiều hơn thế, trong tình yêu không có vị trí cho sự ích kỷ và sự đố kị. Yêu một người không phải là chiếm hữu người đó... Đôi lúc chỉ cần nhìn thấy người mình yêu thương luôn vui cười và hạnh phúc, dường như đó cũng là một niềm hạnh phúc giản dị đối với chính bản thân mình…

“Đừng bao giờ đánh giá người con gái mình yêu bằng hai chữ trinh tiết, nó chẳng nói lên được điều gì cả, hãy tự hỏi bản thân mình là mình đã làm được gì và hy sinh những gì cho người mình yêu…”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hồi Ức Của Một Linh Hồn...

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook