Chương 21: Những làn khói trắng…
tini1911
09/07/2013
Vừa chạy xe, tibu vừa suy nghĩ về chuyện lúc nãy.. tình yêu lớn như thế sao? ừ có lẽ những gì mình đã làm cho sunny, nếu ai đó ở vị trí của mình cũng sẽ làm như thế… rồi điện thoại tibu kêu lên
- Nghe nè Huy
- Tibu hả, tối nay tụi tao xuống mày ngủ nhé
- Ok tao cũng đang chạy về, tối nay không có ai ở nhà
- Ok men, bye bye
Về tới nhà, tibu cởi bỏ cái áo khoác ướt sũng vì nước mưa, cái cảm giác lạnh buốt thấm tận vào xương, nhức nhối và tê cứng. Tibu bỗng thấy nhớ sunny biết chừng nào, cuộc sống sao trở nên u buồn và chán nản quá.
Đà lạt tối nay thật lạnh, bỗng chốc cảm giác cô đơn chiếm lấy toàn bộ linh hồn tibu, như muốn bật khóc, có những nỗi buồn chẳng bao giờ có thể thổ lộ với ai, thôi thì cứ nén chặt nó trong lòng…
B..rừmmmmmm….ùn.. ùn… tiếng bô của khoảng 6,7 chiếc xe máy đậu trước sân nhà tibu.
Cóc… cóc..
- Mở cửa tibu. Tiếng Huy gọi
Rồi tibu mở cửa, hôm nay tụi nó xuống nhà tibu ngủ, ừ thì trong lòng đang buồn, có anh em nói chuyện kể cũng vui và nguôi ngoai phần nào, ít nhất cũng có thể giúp tibu không nghĩ về sunny trong chốc lát.
- Em chào anh tibu
Tiếng mấy thằng nhóc
- Ừ, tao tưởng tụi mày học sài gòn mà? Sao về đây rồi
- Dạ, em học chán quá nên bỏ về đây
- M, còn nhỏ thì lo học hành cho tốt đi mày
- Dạ, em biết rồi anh tibu
Rồi beo rút từ trong túi ra một vỏ hộp thuốc lá, tibu tối nay tụi nó xuống đây ngủ là để hút cần sa. Từ trước đến giờ thì tibu chẳng bao giờ hút. Đơn giản là vì không thích. Rồi thì mấy thằng, thằng nào cũng làm vài khói, chỉ khoảng 10 phút sau là đứa nào cũng có sự thay đổi, hai con mắt đờ ra, mi sụp xuống, bắt đầu cười sảng. Rồi thì cũng nhìn nhau cười đến bể bụng mà chẳng cần lý do. Mọi người ai cũng thật vui, chỉ riêng tibu ngồi một mình thẫn thở, đôi mắt nhìn xa xôi
- Ê beo, làm tao một khói coi
- Ủa anh tibu, hôm nay anh chơi hả, sao lạ vậy trước giờ có bao giờ thấy anh chơi đâu?
- Đm, tụi mày đứa nào cũng vui vậy, tao tự kỉ ngồi một mình buồn chết m
- Hehe, cậu hôm nay cũng chơi hả? Vui nhe, lại đây mình đơm cho một nỏ
Cảm giác đầu tiên khi hút là có một chút gì đó rất rát và gắt ở ngay cổ họng, sau đó thì ho sặc sụa. Rồi thì trong đầu thấy dần trở nên nặng nề, cái cảm giác rất kì lạ, nó giống như là làm bộ não của mình trở nên bị liệt dần vậy, mọi thứ trôi đi rất là chậm chạp. Đôi khi coi phim mặc dù tiếng anh dở tệ nhưng cũng có thể nghe rõ từng chữ mà các nhân vật đối thoại với nhau.
- Khà khà, mặt mày sao hôm nay dễ thương dậy Beo? Tibu lên tiếng. Có lẽ tibu bắt đầu “cháy” rồi!
- Haha, cháy rồi hả anh tibu, tiếng mấy thằng nhỏ
- Sướng không mày, haha Beo vừa cười vừa lên tiếng
- Ừ thấy đã lắm mày, sao tự nhiên thấy mắc cười quá, vui trong lòng mà chẳng hiểu tại sao, thấy phấn khích quá mày ơi
Khi khói bắt đầu ngấm rồi thì tự nhiên thất tất cả mọi thứ trở nên buồn cười một cách kì lạ, đôi khi ôm bụng cười chảy nước mắt đầm đìa nhưng cũng chẳng dừng lại được. Hoặc là chú tâm vào một việc gì đó một cách quá độ và làm một cách điên khùng, chẳng hạn như tập trung nhìn vào một cái ly nước cả tiếng đồng hồ nhưng lại chẳng biết mình đang làm gì. Ừ thì chỉ trong khoảnh khắc đó trong lòng cảm thấy thật vui và chẳng vương vấn bất cứ điều gì.
Khi cái cảm giác ảo lên đến tột độ, chỉ cần nhắm mắt lại và tưởng tượng, nó sẽ xảy ra ngay trước mắt của tibu, một thế giới ảo được hình thành trong cái thế giới thực. Rồi sunny lại ngồi ngay bên cạnh tibu, nói chuyện thì thầm vào tai tibu và khẽ nắm tay tibu… Hạnh phúc thật? Là hạnh phúc thật sự, hay chỉ là hạnh phúc ảo? Mặc kệ… thế nào đi nữa, nó cũng là hạnh phúc…
…..
…..
Đã mấy giờ rồi nhỉ? Từng tia nắng chiếu thẳng vào mặt tibu, nắng gắt và thật khó chịu. Đầu nhức kinh khủng, cơ thể trở nên nặng nề và mệt mỏi vô cùng.
Đêm qua mình đã làm gì nhỉ? Tibu chợt suy nghĩ về những chuyện hôm qua. Hầu như không còn một chút gì trong kí ức của tibu
Có phải tối qua mình gặp sunny không nhỉ?
Sao mọi thứ lại vô cùng thân quên và rất thực như thế? Mặc dù sunny ở bên cạnh mình là chuyện không tưởng. Có lẽ mọi thứ là do mình tưởng tượng ra mà thôi…
Đã bao nhiêu ngày rồi tibu không gặp sunny nhỉ? Hình như là đã rất lâu rồi. Bụng tibu đau quặn lại, có lẽ cái dạ dày lại lên cơn, Mấy ngày rồi chẳng ăn uống gì, chỉ có nước và khói thuốc. Cơ thể tibu trở nên dần kiệt sức, sao tibu muốn nghe cái giọng nói ấm áp và đầy trìu mến đó quá…sunny.. giờ này sunny đang làm gì?
Đã bao nhiêu tháng trôi qua rồi nhỉ, đã lâu tibu cũng chẳng gặp Nhân, cũng không đi học. Nghe nói sắp đến thi học kì, mặc kệ nó.. chán rồi…
Cuộc sống dạo này quanh đi quẩn lại cũng chỉ có lúc cháy và lúc tỉnh, thì cứ cháy cả đêm rồi ngủ ban ngày. Thời gian trôi qua nhanh đến kì lạ, mọi thứ bắt đầu dần vào quên lãng, cái chất độc hại đó đang từ từ hủy hoại tibu, trí nhớ của tibu không còn như trước nữa, người thì trở nên gầy hẳn đi, hai đôi mắt lúc nào cũng thâm đen và mệt mỏi. Không ăn uống được như trước.
Rồi thì thời gian sau đó, hút cần sa không còn đủ để tibu có được cái ảo giác mình mong muốn. Thế giới này không bao giờ gọi là đủ với một con người, để được cái hạnh phúc ảo đó, tibu phải chuyển sang các loại khác cao cấp hơn. Tibu bắt đầu đập đá thâu đêm suốt sáng.
Cái cảm giác chơi đá nó hoàn toàn khác, nó ở một cái cấp độ cao hơn nhiều. Nó không khiến bộ não trở nên mu muội, nó tỉnh.. tỉnh một cách kì lạ, tỉnh gấp trăm lần mỗi sáng thức dậy. Nó khiến bộ óc hoạt động hết công suất đôi khi làm những hành động không ý thực được hoặc trở nên mê sảng. Rồi thì cứ hai ba ngày không ăn không ngủ, cơ thể tibu suy nhược thấy rõ, chỉ trong vài tháng mà đã sút đến 10 kg.
Hình như khoảng thời gian tibu tỉnh táo là dường như không có, bộ óc trở nên rỗng toếch và không suy nghĩ hay làm được điều gì…
Ai đó có thể trách anh nhu nhược hay yếu đuối khi gặp những khó khăn hay đau buồn trong cuộc sống
Ai đó có thể nói anh là một thằng vô dụng
Nhưng chẳng phải vì em sunny à, chẳng phải vì em mà anh đang hủy hoại cuộc sống của mình. Con đường của mỗi người là do họ lựa chọn
Còn anh, anh chẳng cần phải chọn lựa, khi không còn em bên anh nữa điều đó đồng nghĩa với việc ai đó đã cướp đi cuộc sống của anh..
Hạnh phúc là thứ không phải dễ để có được, anh có cách riêng để tạo nên hạnh phúc của mình. Miễn sao là anh lại được gặp em, lại được bên cạnh em
Ôi… anh nhớ em, sunny!
- Nghe nè Huy
- Tibu hả, tối nay tụi tao xuống mày ngủ nhé
- Ok tao cũng đang chạy về, tối nay không có ai ở nhà
- Ok men, bye bye
Về tới nhà, tibu cởi bỏ cái áo khoác ướt sũng vì nước mưa, cái cảm giác lạnh buốt thấm tận vào xương, nhức nhối và tê cứng. Tibu bỗng thấy nhớ sunny biết chừng nào, cuộc sống sao trở nên u buồn và chán nản quá.
Đà lạt tối nay thật lạnh, bỗng chốc cảm giác cô đơn chiếm lấy toàn bộ linh hồn tibu, như muốn bật khóc, có những nỗi buồn chẳng bao giờ có thể thổ lộ với ai, thôi thì cứ nén chặt nó trong lòng…
B..rừmmmmmm….ùn.. ùn… tiếng bô của khoảng 6,7 chiếc xe máy đậu trước sân nhà tibu.
Cóc… cóc..
- Mở cửa tibu. Tiếng Huy gọi
Rồi tibu mở cửa, hôm nay tụi nó xuống nhà tibu ngủ, ừ thì trong lòng đang buồn, có anh em nói chuyện kể cũng vui và nguôi ngoai phần nào, ít nhất cũng có thể giúp tibu không nghĩ về sunny trong chốc lát.
- Em chào anh tibu
Tiếng mấy thằng nhóc
- Ừ, tao tưởng tụi mày học sài gòn mà? Sao về đây rồi
- Dạ, em học chán quá nên bỏ về đây
- M, còn nhỏ thì lo học hành cho tốt đi mày
- Dạ, em biết rồi anh tibu
Rồi beo rút từ trong túi ra một vỏ hộp thuốc lá, tibu tối nay tụi nó xuống đây ngủ là để hút cần sa. Từ trước đến giờ thì tibu chẳng bao giờ hút. Đơn giản là vì không thích. Rồi thì mấy thằng, thằng nào cũng làm vài khói, chỉ khoảng 10 phút sau là đứa nào cũng có sự thay đổi, hai con mắt đờ ra, mi sụp xuống, bắt đầu cười sảng. Rồi thì cũng nhìn nhau cười đến bể bụng mà chẳng cần lý do. Mọi người ai cũng thật vui, chỉ riêng tibu ngồi một mình thẫn thở, đôi mắt nhìn xa xôi
- Ê beo, làm tao một khói coi
- Ủa anh tibu, hôm nay anh chơi hả, sao lạ vậy trước giờ có bao giờ thấy anh chơi đâu?
- Đm, tụi mày đứa nào cũng vui vậy, tao tự kỉ ngồi một mình buồn chết m
- Hehe, cậu hôm nay cũng chơi hả? Vui nhe, lại đây mình đơm cho một nỏ
Cảm giác đầu tiên khi hút là có một chút gì đó rất rát và gắt ở ngay cổ họng, sau đó thì ho sặc sụa. Rồi thì trong đầu thấy dần trở nên nặng nề, cái cảm giác rất kì lạ, nó giống như là làm bộ não của mình trở nên bị liệt dần vậy, mọi thứ trôi đi rất là chậm chạp. Đôi khi coi phim mặc dù tiếng anh dở tệ nhưng cũng có thể nghe rõ từng chữ mà các nhân vật đối thoại với nhau.
- Khà khà, mặt mày sao hôm nay dễ thương dậy Beo? Tibu lên tiếng. Có lẽ tibu bắt đầu “cháy” rồi!
- Haha, cháy rồi hả anh tibu, tiếng mấy thằng nhỏ
- Sướng không mày, haha Beo vừa cười vừa lên tiếng
- Ừ thấy đã lắm mày, sao tự nhiên thấy mắc cười quá, vui trong lòng mà chẳng hiểu tại sao, thấy phấn khích quá mày ơi
Khi khói bắt đầu ngấm rồi thì tự nhiên thất tất cả mọi thứ trở nên buồn cười một cách kì lạ, đôi khi ôm bụng cười chảy nước mắt đầm đìa nhưng cũng chẳng dừng lại được. Hoặc là chú tâm vào một việc gì đó một cách quá độ và làm một cách điên khùng, chẳng hạn như tập trung nhìn vào một cái ly nước cả tiếng đồng hồ nhưng lại chẳng biết mình đang làm gì. Ừ thì chỉ trong khoảnh khắc đó trong lòng cảm thấy thật vui và chẳng vương vấn bất cứ điều gì.
Khi cái cảm giác ảo lên đến tột độ, chỉ cần nhắm mắt lại và tưởng tượng, nó sẽ xảy ra ngay trước mắt của tibu, một thế giới ảo được hình thành trong cái thế giới thực. Rồi sunny lại ngồi ngay bên cạnh tibu, nói chuyện thì thầm vào tai tibu và khẽ nắm tay tibu… Hạnh phúc thật? Là hạnh phúc thật sự, hay chỉ là hạnh phúc ảo? Mặc kệ… thế nào đi nữa, nó cũng là hạnh phúc…
…..
…..
Đã mấy giờ rồi nhỉ? Từng tia nắng chiếu thẳng vào mặt tibu, nắng gắt và thật khó chịu. Đầu nhức kinh khủng, cơ thể trở nên nặng nề và mệt mỏi vô cùng.
Đêm qua mình đã làm gì nhỉ? Tibu chợt suy nghĩ về những chuyện hôm qua. Hầu như không còn một chút gì trong kí ức của tibu
Có phải tối qua mình gặp sunny không nhỉ?
Sao mọi thứ lại vô cùng thân quên và rất thực như thế? Mặc dù sunny ở bên cạnh mình là chuyện không tưởng. Có lẽ mọi thứ là do mình tưởng tượng ra mà thôi…
Đã bao nhiêu ngày rồi tibu không gặp sunny nhỉ? Hình như là đã rất lâu rồi. Bụng tibu đau quặn lại, có lẽ cái dạ dày lại lên cơn, Mấy ngày rồi chẳng ăn uống gì, chỉ có nước và khói thuốc. Cơ thể tibu trở nên dần kiệt sức, sao tibu muốn nghe cái giọng nói ấm áp và đầy trìu mến đó quá…sunny.. giờ này sunny đang làm gì?
Đã bao nhiêu tháng trôi qua rồi nhỉ, đã lâu tibu cũng chẳng gặp Nhân, cũng không đi học. Nghe nói sắp đến thi học kì, mặc kệ nó.. chán rồi…
Cuộc sống dạo này quanh đi quẩn lại cũng chỉ có lúc cháy và lúc tỉnh, thì cứ cháy cả đêm rồi ngủ ban ngày. Thời gian trôi qua nhanh đến kì lạ, mọi thứ bắt đầu dần vào quên lãng, cái chất độc hại đó đang từ từ hủy hoại tibu, trí nhớ của tibu không còn như trước nữa, người thì trở nên gầy hẳn đi, hai đôi mắt lúc nào cũng thâm đen và mệt mỏi. Không ăn uống được như trước.
Rồi thì thời gian sau đó, hút cần sa không còn đủ để tibu có được cái ảo giác mình mong muốn. Thế giới này không bao giờ gọi là đủ với một con người, để được cái hạnh phúc ảo đó, tibu phải chuyển sang các loại khác cao cấp hơn. Tibu bắt đầu đập đá thâu đêm suốt sáng.
Cái cảm giác chơi đá nó hoàn toàn khác, nó ở một cái cấp độ cao hơn nhiều. Nó không khiến bộ não trở nên mu muội, nó tỉnh.. tỉnh một cách kì lạ, tỉnh gấp trăm lần mỗi sáng thức dậy. Nó khiến bộ óc hoạt động hết công suất đôi khi làm những hành động không ý thực được hoặc trở nên mê sảng. Rồi thì cứ hai ba ngày không ăn không ngủ, cơ thể tibu suy nhược thấy rõ, chỉ trong vài tháng mà đã sút đến 10 kg.
Hình như khoảng thời gian tibu tỉnh táo là dường như không có, bộ óc trở nên rỗng toếch và không suy nghĩ hay làm được điều gì…
Ai đó có thể trách anh nhu nhược hay yếu đuối khi gặp những khó khăn hay đau buồn trong cuộc sống
Ai đó có thể nói anh là một thằng vô dụng
Nhưng chẳng phải vì em sunny à, chẳng phải vì em mà anh đang hủy hoại cuộc sống của mình. Con đường của mỗi người là do họ lựa chọn
Còn anh, anh chẳng cần phải chọn lựa, khi không còn em bên anh nữa điều đó đồng nghĩa với việc ai đó đã cướp đi cuộc sống của anh..
Hạnh phúc là thứ không phải dễ để có được, anh có cách riêng để tạo nên hạnh phúc của mình. Miễn sao là anh lại được gặp em, lại được bên cạnh em
Ôi… anh nhớ em, sunny!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.