Chương 12
Amelie Nothomb
07/11/2016
- Đó là vấn đề sở thích.
- Không đâu, cô ả đần độn! Ai thèm quan tâm đến sở thích của những ngườinhư cô, của tầng lớp bình dân, của đám vô lại, của lũ hèn hạ, của hạng tầmthường? Chỉ sở thích của những thiên tài như Victor Hugo và tôi là đáng kểthôi. Thêm nữa, Adèle và Léopoldine là những cái tên Cơ Đốc giáo.
- Thế thì sao?
- Tôi thấy quý cô đây thuộc lớp dân đen kiểu mới, những kẻ ưa thích nhữngcái tên nghịch đạo. Cô thuộc loại người sẽ đặt tên các con mình là Krishna,Élohim, Abdallah, Tchang, Empédocle, Sitting Bull hay Akhénaton, phải khôngnào? Lố bịch. Tôi thì tôi thích những cái tên Cơ Đốc giáo. Mà tên cô là gì ấynhỉ?
- Nina.
- Cô nhóc đáng thương.
- Ngài nói cô nhóc đáng thương nghĩa là sao?
- Lại thêm một người nữa không mang tên Adèle, cũng chẳng mang tên Léopoldine.Thế giới này thật bất công, cô không thấy thế sao?
- Ngài có thôi huyên thuyên ngay đi không?
- Huyên thuyên ấy à? Nhưng không gì là quan trọng nữa rồi. Không được mangtên Adèle hay Léopoldine, đó là một sự bất công cơ bản, một bi kịch chủ yếu,nhất là đối với cô, người đã bị đặt cho cái tên nghịch đạo dị hợm này…
- Tôi phải ngắt lời ngài: Nina là một cái tên Cơ Đốc giáo. Ngày Thánh Ninanhằm ngày 14 tháng Giêng, ngày ngài tiếp cuộc phỏng vấn đầu tiên.
- Dù sao tôi cũng tự hỏi cô đang tìm cách chứng minh điều gì với một sựtrùng hợp vô nghĩa như thế.
- Không vô nghĩa đến thế đâu. Tôi đi nghỉ về đúng ngày 14 tháng Giêng,chính vào hôm đó tôi được biết về cái chết gần kề của ngài.
- Thế thì sao? Cô tưởng là chuyện đó sẽ tạo ra những mối liên hệ giữa chúngta à?
- Tôi chẳng tưởng gì cả, nhưng vừa cách đây vài phút, ngài nói với tôinhững lời hết sức lạ đời.
- Đúng vậy, tôi đã đánh giá cô quá cao. Từ đó cô làm tôi thất vọng quánhiều. Và cái tên của cô đối với tôi là một sự sụp đổ. Bây giờ cô không còn làgì trong mắt tôi nữa.
- Ngài sẽ thấy tôi vui vì chuyện đó, vậy thì tôi sẽ thoát chết.
- Thoát khỏi sự không được sống thì đúng hơn.
Cô sẽ làm gì với nó?
- Đủ thứ chuyện: ví như kết thúc cuộc phỏng vấn này.
- Hay thật. Trong khi tôi đã có thể, với lòng tốt của mình, đảm bảo cho cômột sự tôn sùng tuyệt vời đến thế!
- Nhân tiện nói đến chuyện ấy, ngài sẽ làm thế nào để giết tôi nhỉ? Ám sátmột cô gái thương người, khi người ta là một cậu con trai mười bảy tuổi nhanhnhẹn hoạt bát thì dễ thôi. Nhưng với một lão già liệt bại, ám sát một phụ nữtrẻ có thái độ thù địch, hẳn là một việc kỳ dị khó tin.
- Bằng sự ngây ngô của mình, tôi nghĩ rằng cô không có thái độ thù địch.Già cả, béo phì và liệt bại sẽ không cản trở tôi nếu cô yêu tôi giống nhưLéopoldine từng yêu, nếu cô đồng thuận giống như cô ấy từng làm trước đây...
- Ngài Tach, tôi cần ngài nói với tôi sự thật: Léopoldine đã thực sự ưngthuận chuyện đó và ý thức được hành động của mình chứ?
- Nếu được chứng kiến thái độ ngoan ngoãn cô ấy thể hiện khi để mặc chuyệnấy xảy ra, cô sẽ không đặt cho tôi câu hỏi đó.
- Vẫn nên biết tại sao cô ấy lại ngoan ngoãn đến thế: ngài đã cho cô ấyuống nhiều thuốc, kích thích, mắng mỏ hay đánh đập cô ấy?
- Không, không, không và không. Tôi yêu cô ấy như vẫn luôn yêu cô ấy. Điềuđó là quá đủ. Tình yêu đó có một phẩm chất mà cô cũng như bất cứ ai khác sẽkhông bao giờ biết đến. Vì nếu đã biết, cô sẽ không đặt ra cho tôi những câuhỏi ngu ngốc này.
- Ngài Tach, ngài không thể hình dung một phiên bản khác cho câu chuyện nàyà? Hai người yêu nhau, chuyện ấy thì đã rõ. Nhưng chuyện ấy không kéo theochuyện Léopoldine muốn chết. Nếu cô ấy để mặc chuyện đó xảy ra, có lẽ chỉ là vìtình yêu dành cho ngài, chứ không phải vì có ý muốn chết.
- Cũng thế cả thôi.
- Không phải cũng thế đâu. Có lẽ cô ấy yêu ngài đến mức không muốn trái ýngài.
- Trái ý tôi ấy à! Tôi hâm mộ thứ từ vựng đôi lứa thường dùng khi tranh cãimà cô sử dụng để diễn đạt một thời điểm trừu tượng đến thế.
- Trừu tượng với ngài, cò lẽ không trừu tượng với cô ấy. Thời điểm ngàiđược sống với niềm vui ngây ngất, có lẽ cô ấy đã trải qua với sự cam chịu nhẫnnhục.
- Nghe này, tôi đang ở vị trí thuận lợi hơn cô để biết chuyện ấy, khôngđúng thế sao?
- Giờ đến lượt tôi trả lời ngài rằng không có gì kém chắc chắn hơn thế
- Không đâu, cô ả đần độn! Ai thèm quan tâm đến sở thích của những ngườinhư cô, của tầng lớp bình dân, của đám vô lại, của lũ hèn hạ, của hạng tầmthường? Chỉ sở thích của những thiên tài như Victor Hugo và tôi là đáng kểthôi. Thêm nữa, Adèle và Léopoldine là những cái tên Cơ Đốc giáo.
- Thế thì sao?
- Tôi thấy quý cô đây thuộc lớp dân đen kiểu mới, những kẻ ưa thích nhữngcái tên nghịch đạo. Cô thuộc loại người sẽ đặt tên các con mình là Krishna,Élohim, Abdallah, Tchang, Empédocle, Sitting Bull hay Akhénaton, phải khôngnào? Lố bịch. Tôi thì tôi thích những cái tên Cơ Đốc giáo. Mà tên cô là gì ấynhỉ?
- Nina.
- Cô nhóc đáng thương.
- Ngài nói cô nhóc đáng thương nghĩa là sao?
- Lại thêm một người nữa không mang tên Adèle, cũng chẳng mang tên Léopoldine.Thế giới này thật bất công, cô không thấy thế sao?
- Ngài có thôi huyên thuyên ngay đi không?
- Huyên thuyên ấy à? Nhưng không gì là quan trọng nữa rồi. Không được mangtên Adèle hay Léopoldine, đó là một sự bất công cơ bản, một bi kịch chủ yếu,nhất là đối với cô, người đã bị đặt cho cái tên nghịch đạo dị hợm này…
- Tôi phải ngắt lời ngài: Nina là một cái tên Cơ Đốc giáo. Ngày Thánh Ninanhằm ngày 14 tháng Giêng, ngày ngài tiếp cuộc phỏng vấn đầu tiên.
- Dù sao tôi cũng tự hỏi cô đang tìm cách chứng minh điều gì với một sựtrùng hợp vô nghĩa như thế.
- Không vô nghĩa đến thế đâu. Tôi đi nghỉ về đúng ngày 14 tháng Giêng,chính vào hôm đó tôi được biết về cái chết gần kề của ngài.
- Thế thì sao? Cô tưởng là chuyện đó sẽ tạo ra những mối liên hệ giữa chúngta à?
- Tôi chẳng tưởng gì cả, nhưng vừa cách đây vài phút, ngài nói với tôinhững lời hết sức lạ đời.
- Đúng vậy, tôi đã đánh giá cô quá cao. Từ đó cô làm tôi thất vọng quánhiều. Và cái tên của cô đối với tôi là một sự sụp đổ. Bây giờ cô không còn làgì trong mắt tôi nữa.
- Ngài sẽ thấy tôi vui vì chuyện đó, vậy thì tôi sẽ thoát chết.
- Thoát khỏi sự không được sống thì đúng hơn.
Cô sẽ làm gì với nó?
- Đủ thứ chuyện: ví như kết thúc cuộc phỏng vấn này.
- Hay thật. Trong khi tôi đã có thể, với lòng tốt của mình, đảm bảo cho cômột sự tôn sùng tuyệt vời đến thế!
- Nhân tiện nói đến chuyện ấy, ngài sẽ làm thế nào để giết tôi nhỉ? Ám sátmột cô gái thương người, khi người ta là một cậu con trai mười bảy tuổi nhanhnhẹn hoạt bát thì dễ thôi. Nhưng với một lão già liệt bại, ám sát một phụ nữtrẻ có thái độ thù địch, hẳn là một việc kỳ dị khó tin.
- Bằng sự ngây ngô của mình, tôi nghĩ rằng cô không có thái độ thù địch.Già cả, béo phì và liệt bại sẽ không cản trở tôi nếu cô yêu tôi giống nhưLéopoldine từng yêu, nếu cô đồng thuận giống như cô ấy từng làm trước đây...
- Ngài Tach, tôi cần ngài nói với tôi sự thật: Léopoldine đã thực sự ưngthuận chuyện đó và ý thức được hành động của mình chứ?
- Nếu được chứng kiến thái độ ngoan ngoãn cô ấy thể hiện khi để mặc chuyệnấy xảy ra, cô sẽ không đặt cho tôi câu hỏi đó.
- Vẫn nên biết tại sao cô ấy lại ngoan ngoãn đến thế: ngài đã cho cô ấyuống nhiều thuốc, kích thích, mắng mỏ hay đánh đập cô ấy?
- Không, không, không và không. Tôi yêu cô ấy như vẫn luôn yêu cô ấy. Điềuđó là quá đủ. Tình yêu đó có một phẩm chất mà cô cũng như bất cứ ai khác sẽkhông bao giờ biết đến. Vì nếu đã biết, cô sẽ không đặt ra cho tôi những câuhỏi ngu ngốc này.
- Ngài Tach, ngài không thể hình dung một phiên bản khác cho câu chuyện nàyà? Hai người yêu nhau, chuyện ấy thì đã rõ. Nhưng chuyện ấy không kéo theochuyện Léopoldine muốn chết. Nếu cô ấy để mặc chuyện đó xảy ra, có lẽ chỉ là vìtình yêu dành cho ngài, chứ không phải vì có ý muốn chết.
- Cũng thế cả thôi.
- Không phải cũng thế đâu. Có lẽ cô ấy yêu ngài đến mức không muốn trái ýngài.
- Trái ý tôi ấy à! Tôi hâm mộ thứ từ vựng đôi lứa thường dùng khi tranh cãimà cô sử dụng để diễn đạt một thời điểm trừu tượng đến thế.
- Trừu tượng với ngài, cò lẽ không trừu tượng với cô ấy. Thời điểm ngàiđược sống với niềm vui ngây ngất, có lẽ cô ấy đã trải qua với sự cam chịu nhẫnnhục.
- Nghe này, tôi đang ở vị trí thuận lợi hơn cô để biết chuyện ấy, khôngđúng thế sao?
- Giờ đến lượt tôi trả lời ngài rằng không có gì kém chắc chắn hơn thế
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.