Chương 112: Bị bắt
saitama
29/03/2017
Hatake phủ.
Trong căn phòng ngủ,có ba người đang ngồi uống trà.Xung quanh sàn nhà rãi rác nhiều mảnh giấy vụng.Nhưng có vẻ họ không mấy để ý lắm,chợt Gintoki cất giọng làm phá vỡ sự yên tĩnh của căn phòng.
-Hừm...nghe nói Chị Hatsu làm y tá ở bệnh viện Konoha à.
Nghe thế Hatsu để ly trà xuống bàn mà đáp:
-Vâng,ở bệnh viện tôi thường được ninja bị thương nhắc về cậu,họ nói cậu anh hùng của Konoha.Lúc đó tôi cũng mong muốn,chờ mong được gặp cậu,giờ thì coi như được toại nguyện rồi.
Nghe Hatsu nói thế,Gintoki sao không hiểu đây chỉ là lời khách sáo mà thôi.Cho dù có nghe được tên hắn cũng không đáng để chờ mong gặp mặt,chủ yếu vẫn là do hắn là em của Sakumo mà thôi.Gintoki cũng lịch sự đáp lại:
-Vậy chừng nào hai người sinh em bé.
Nghe đến đây Sakumo đang uống trà cũng sặc sụa cả ra,có đời nào mới gặp người ta lần đầu lại hỏi câu đó bao giờ.Sakumo liếc mắt ngồi cạnh Hatsu khuôn mặt đỏ bừng,hắn đành phá sự lúng túng nên hằn giọng nói:
-Được rồi Gin,anh chị chưa kết hôn.Lấy đâu ra có em bé.
-Cái gì,lời quê mùa như thế cũng nói ra được.Giờ người ta có con có cháu, rồi sau đó mới kết hôn kìa.
-Có bằng niềm tin ấy,em chỉ ra xem nào.Đợi có con có cháu rồi mới đám cưới,đến lúc đó làm đám cưới rồi thuận tiện làm đám ma luôn ha.
Nghe thế Gintoki thở dài nói:
-Hây vậy hai người cứ lê thê không chịu đám cưới đến bao giờ cháu tôi Kakashi mới ra đời đây.
-Đệt chưa sinh mà đặt tên luôn rồi à.Nó là con anh chứ không phải con chú đâu nhé,mà đặc tên bậy bạ.
Thấy hai người kéo chủ đề quá xa.Hatsu mới đỏ mặt xấu hổ,kéo chủ đề khác để nói:
-Này Gin thấy em,vứt giấy lung tung định làm gì thế.
Gintoki nghe thế đành gãi đầu đáp:
-Chỉ định viết truyện thôi mà.Nhưng giữa chừng lại nghĩ đến vẽ tranh minh họa nên đành xé nó ra thôi.
-Chú làm gì biết vẽ tranh mà vẽ,không phải lấy giấy làm chuyện bậy bạ rồi xé nát để phi tan vật chứng đi.Nhìn đám giấy vứt lung tung,mà sakumo cảm thấy nghi ngờ.May mà những mảnh giấy này không khô cứng nếu không thì hắn nghi lắm,trong phòng ngủ con trai mà có giấy khô cứng chỉ có hai nguyên nhân.Một là sổ mũi,hai là sổ sữa.
Ngồi bên cạnh Hatsu,cũng không để ý mấy lời Sakumo nói.Nàng bây giờ chỉ cảm thấy hứng thú về việc,truyện chữ cùng tranh kết hợp.Nghe thấy là lạ rồi,nói thật nàng cũng rất yêu thích vẽ tranh.Không phải vì nghề này kiếm chả bao nhiêu tiền,nàng cũng không chuyển qua ngành y tá.
Bây giờ thấy Gintoki ra ý tưởng mới,mà nàng cảm thấy hứng thú nên hỏi:
-Thế cậu định viết cái gì,nếu không để tôi vẽ.Nói về vẽ tranh thì Konoha này hiếm người qua tôi lắm.
-Thật không,vậy tốt quá rồi.
Nghe đến đây Gintoki vội vàng đáp.Nhưng giữa chừng lại khựng lại,vì chủ đề hắn viết hơi nhạy cảm.Thiếu nhi không nên nhìn,giờ thì đưa cho Hatsu vẽ.Hắn lại thấy không ổm,dù sao nàng cũng sắp làm chi dâu hắn.Lỡ như vì chuyện này đòi chia tay với Sakumo thì thảm.Thế nên hắn đành thở dài nói:
-Nói thật với chị,truyện này tôi viết cho đàn ông xem nên hơi nhạy cảm.không thích hợp với chị đâu.
Nghe thế Hatsu mới lưỡng lự hồi rồi cắn răng đáp:
-Không sao,miễn là không quá bậy là được.
Ngồi bên cạnh Sakumo quýnh lên nói:
-Hatsu,em đang làm y tá.Công việc bận rộn,thời gian đâu mà vẽ,với lại thằng Gin đã bảo nhạy cảm rồi....
Sakumo đang định nói tiếp nhưng thấy Hatsu ý đã quyết nên đành thôi,nói tiếp nữa không chừng mất luôn con ghệ.Nói thật nghe đến thằng Gin viết truyện hắn cũng thấy lo,hắn đã từng đọc mẫu truyện nó viết cho Jiraiya xem.
Tối hôm đó,lúc Jiraiya trở về hắn mới tò mò đọc.Không biết Gintoki viết gì,mà thằng Jiraiya ra về khuôn mặt tức giận như thế.Nên hắn cũng lén đọc,mới vừa đọc mấy dòng là máu mũi hắn phun trào rồi.
Chủ yếu miêu tả câu truyện quá kĩ càng,làm cho người đọc quá nhập tâm,từ đó về sau hắn cũng thường canh coi Gintoki có viết gì nữa không.Thỉnh thoảng lén trộm đọc nhưng giờ thì hào hứng cũng mất hẳn,nếu thằng Gin vẫn giữ phong cách viết truyện như thế.Mà còn kêu Hatsu vẽ,thì xác con mẹ nó định là hắn mất con ghệ rồi đó.
Đang mãi mê suy nghĩ vẫn vơ Sakumo,lại bị tiếng gõ cửa thức tỉnh.Hắn vội vàng đứng dậy nói:
-Để anh ra xem.
Sakumo vừa mở cửa,thì một thằng nhóc cở chừng 12 tuổi xông vào.khuôn mặt hốt hoảng kêu lớn:
-Anh rể,Kushina bị bắt rồi.....
Trong căn phòng ngủ,có ba người đang ngồi uống trà.Xung quanh sàn nhà rãi rác nhiều mảnh giấy vụng.Nhưng có vẻ họ không mấy để ý lắm,chợt Gintoki cất giọng làm phá vỡ sự yên tĩnh của căn phòng.
-Hừm...nghe nói Chị Hatsu làm y tá ở bệnh viện Konoha à.
Nghe thế Hatsu để ly trà xuống bàn mà đáp:
-Vâng,ở bệnh viện tôi thường được ninja bị thương nhắc về cậu,họ nói cậu anh hùng của Konoha.Lúc đó tôi cũng mong muốn,chờ mong được gặp cậu,giờ thì coi như được toại nguyện rồi.
Nghe Hatsu nói thế,Gintoki sao không hiểu đây chỉ là lời khách sáo mà thôi.Cho dù có nghe được tên hắn cũng không đáng để chờ mong gặp mặt,chủ yếu vẫn là do hắn là em của Sakumo mà thôi.Gintoki cũng lịch sự đáp lại:
-Vậy chừng nào hai người sinh em bé.
Nghe đến đây Sakumo đang uống trà cũng sặc sụa cả ra,có đời nào mới gặp người ta lần đầu lại hỏi câu đó bao giờ.Sakumo liếc mắt ngồi cạnh Hatsu khuôn mặt đỏ bừng,hắn đành phá sự lúng túng nên hằn giọng nói:
-Được rồi Gin,anh chị chưa kết hôn.Lấy đâu ra có em bé.
-Cái gì,lời quê mùa như thế cũng nói ra được.Giờ người ta có con có cháu, rồi sau đó mới kết hôn kìa.
-Có bằng niềm tin ấy,em chỉ ra xem nào.Đợi có con có cháu rồi mới đám cưới,đến lúc đó làm đám cưới rồi thuận tiện làm đám ma luôn ha.
Nghe thế Gintoki thở dài nói:
-Hây vậy hai người cứ lê thê không chịu đám cưới đến bao giờ cháu tôi Kakashi mới ra đời đây.
-Đệt chưa sinh mà đặt tên luôn rồi à.Nó là con anh chứ không phải con chú đâu nhé,mà đặc tên bậy bạ.
Thấy hai người kéo chủ đề quá xa.Hatsu mới đỏ mặt xấu hổ,kéo chủ đề khác để nói:
-Này Gin thấy em,vứt giấy lung tung định làm gì thế.
Gintoki nghe thế đành gãi đầu đáp:
-Chỉ định viết truyện thôi mà.Nhưng giữa chừng lại nghĩ đến vẽ tranh minh họa nên đành xé nó ra thôi.
-Chú làm gì biết vẽ tranh mà vẽ,không phải lấy giấy làm chuyện bậy bạ rồi xé nát để phi tan vật chứng đi.Nhìn đám giấy vứt lung tung,mà sakumo cảm thấy nghi ngờ.May mà những mảnh giấy này không khô cứng nếu không thì hắn nghi lắm,trong phòng ngủ con trai mà có giấy khô cứng chỉ có hai nguyên nhân.Một là sổ mũi,hai là sổ sữa.
Ngồi bên cạnh Hatsu,cũng không để ý mấy lời Sakumo nói.Nàng bây giờ chỉ cảm thấy hứng thú về việc,truyện chữ cùng tranh kết hợp.Nghe thấy là lạ rồi,nói thật nàng cũng rất yêu thích vẽ tranh.Không phải vì nghề này kiếm chả bao nhiêu tiền,nàng cũng không chuyển qua ngành y tá.
Bây giờ thấy Gintoki ra ý tưởng mới,mà nàng cảm thấy hứng thú nên hỏi:
-Thế cậu định viết cái gì,nếu không để tôi vẽ.Nói về vẽ tranh thì Konoha này hiếm người qua tôi lắm.
-Thật không,vậy tốt quá rồi.
Nghe đến đây Gintoki vội vàng đáp.Nhưng giữa chừng lại khựng lại,vì chủ đề hắn viết hơi nhạy cảm.Thiếu nhi không nên nhìn,giờ thì đưa cho Hatsu vẽ.Hắn lại thấy không ổm,dù sao nàng cũng sắp làm chi dâu hắn.Lỡ như vì chuyện này đòi chia tay với Sakumo thì thảm.Thế nên hắn đành thở dài nói:
-Nói thật với chị,truyện này tôi viết cho đàn ông xem nên hơi nhạy cảm.không thích hợp với chị đâu.
Nghe thế Hatsu mới lưỡng lự hồi rồi cắn răng đáp:
-Không sao,miễn là không quá bậy là được.
Ngồi bên cạnh Sakumo quýnh lên nói:
-Hatsu,em đang làm y tá.Công việc bận rộn,thời gian đâu mà vẽ,với lại thằng Gin đã bảo nhạy cảm rồi....
Sakumo đang định nói tiếp nhưng thấy Hatsu ý đã quyết nên đành thôi,nói tiếp nữa không chừng mất luôn con ghệ.Nói thật nghe đến thằng Gin viết truyện hắn cũng thấy lo,hắn đã từng đọc mẫu truyện nó viết cho Jiraiya xem.
Tối hôm đó,lúc Jiraiya trở về hắn mới tò mò đọc.Không biết Gintoki viết gì,mà thằng Jiraiya ra về khuôn mặt tức giận như thế.Nên hắn cũng lén đọc,mới vừa đọc mấy dòng là máu mũi hắn phun trào rồi.
Chủ yếu miêu tả câu truyện quá kĩ càng,làm cho người đọc quá nhập tâm,từ đó về sau hắn cũng thường canh coi Gintoki có viết gì nữa không.Thỉnh thoảng lén trộm đọc nhưng giờ thì hào hứng cũng mất hẳn,nếu thằng Gin vẫn giữ phong cách viết truyện như thế.Mà còn kêu Hatsu vẽ,thì xác con mẹ nó định là hắn mất con ghệ rồi đó.
Đang mãi mê suy nghĩ vẫn vơ Sakumo,lại bị tiếng gõ cửa thức tỉnh.Hắn vội vàng đứng dậy nói:
-Để anh ra xem.
Sakumo vừa mở cửa,thì một thằng nhóc cở chừng 12 tuổi xông vào.khuôn mặt hốt hoảng kêu lớn:
-Anh rể,Kushina bị bắt rồi.....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.