Chương 12: Đem Nỗi Buồn Hong Khô Dưới Nắng
LynSs
09/08/2021
[ 9.8.2021 _ Trời nắng ]
Chúng ta thường giải quyết tốt câu chuyện của người khác nhưng lại bế tắc trong câu chuyện của chính mình.
Có lẽ tôi đang mong chờ một điều gì đó, dù mơ hồ. Đến một thời điểm nhất định tôi nhận ra có những điều không hề biến mất, mà do tôi đã bỏ quên nó. Mãi về sau, khi nhìn lại, tôi mới học được vài điều. Hóa ra vẫn có những câu chuyện phải trải qua rất lâu rồi mới có thể hiểu được, những câu chuyện mà ở thời điểm đó tôi vẫn còn khờ khạo và chưa đủ chín chắn.
Tôi vẫn luôn cố gắng để không đắm chìm trong những đau khổ và tuyệt vọng, dù đến tận bây giờ tôi vẫn chưa thể hoàn toàn thoát ra. Thế nhưng trải qua những giày vò đau đớn, tôi biết mình vẫn có thể làm được một vài điều gì đó, ít nhất là cho chính tôi. Một ngày nào đó, sự nỗ lực của tôi có lẽ sẽ được đền đáp chăng?
Tôi biết bản thân mình không tốt, cực kì không tốt, và có đôi khi tôi chán ghét chính bản thân mình. Nhưng rồi tôi biết được tôi phải yêu thương bản thân mình như thế nào và phải học cách cố gắng để có thể trở nên tốt hơn. Hơi khó khăn nhưng tôi nghĩ là tôi sẽ làm được một chút chút.
Mọi người thường nói tôi thật đen đủi, tôi cũng thấy thế. Nhưng có thể những điều may mắn sẽ đến sau thì sao nhỉ. Hay đơn giản đó chỉ là một điểm dừng để tôi có những quyết định đúng đắn hơn, hoặc tin tưởng vào bản thân mình hơn, tin rằng mọi chuyện rồi sẽ tốt thôi mà. Thỉnh thoảng đó lại là một điều tốt mà cuộc sống giúp tôi lựa chọn, khi đến một thời điểm thích hợp về sau.
Có những lúc không biết mình nên làm gì, và có thể làm được gì. Và rồi tôi quyết định sẽ làm những điều mình muốn, những điều mà tôi nghĩ sẽ phù hợp với chính mình. Khởi đầu quả thực khó khăn, dù không biết nó sẽ tới đâu và đôi lúc lại trở nên bế tắc nhưng chí ít tôi có cái để cố gắng và hi vọng nhiều hơn.
Thật tốt nếu như tôi có thể làm được như những gì mình muốn. Có thể mọi thứ sẽ chệch đi đôi phần bởi vì cuộc sống mà, nhưng có lẽ tôi nên tin tưởng vào bản thân một chút nhỉ.
Tôi không biết mình có đang đi đúng hướng hay không, nhưng phải thử mới biết được, tôi nghĩ thế!.
Chúng ta thường giải quyết tốt câu chuyện của người khác nhưng lại bế tắc trong câu chuyện của chính mình.
Có lẽ tôi đang mong chờ một điều gì đó, dù mơ hồ. Đến một thời điểm nhất định tôi nhận ra có những điều không hề biến mất, mà do tôi đã bỏ quên nó. Mãi về sau, khi nhìn lại, tôi mới học được vài điều. Hóa ra vẫn có những câu chuyện phải trải qua rất lâu rồi mới có thể hiểu được, những câu chuyện mà ở thời điểm đó tôi vẫn còn khờ khạo và chưa đủ chín chắn.
Tôi vẫn luôn cố gắng để không đắm chìm trong những đau khổ và tuyệt vọng, dù đến tận bây giờ tôi vẫn chưa thể hoàn toàn thoát ra. Thế nhưng trải qua những giày vò đau đớn, tôi biết mình vẫn có thể làm được một vài điều gì đó, ít nhất là cho chính tôi. Một ngày nào đó, sự nỗ lực của tôi có lẽ sẽ được đền đáp chăng?
Tôi biết bản thân mình không tốt, cực kì không tốt, và có đôi khi tôi chán ghét chính bản thân mình. Nhưng rồi tôi biết được tôi phải yêu thương bản thân mình như thế nào và phải học cách cố gắng để có thể trở nên tốt hơn. Hơi khó khăn nhưng tôi nghĩ là tôi sẽ làm được một chút chút.
Mọi người thường nói tôi thật đen đủi, tôi cũng thấy thế. Nhưng có thể những điều may mắn sẽ đến sau thì sao nhỉ. Hay đơn giản đó chỉ là một điểm dừng để tôi có những quyết định đúng đắn hơn, hoặc tin tưởng vào bản thân mình hơn, tin rằng mọi chuyện rồi sẽ tốt thôi mà. Thỉnh thoảng đó lại là một điều tốt mà cuộc sống giúp tôi lựa chọn, khi đến một thời điểm thích hợp về sau.
Có những lúc không biết mình nên làm gì, và có thể làm được gì. Và rồi tôi quyết định sẽ làm những điều mình muốn, những điều mà tôi nghĩ sẽ phù hợp với chính mình. Khởi đầu quả thực khó khăn, dù không biết nó sẽ tới đâu và đôi lúc lại trở nên bế tắc nhưng chí ít tôi có cái để cố gắng và hi vọng nhiều hơn.
Thật tốt nếu như tôi có thể làm được như những gì mình muốn. Có thể mọi thứ sẽ chệch đi đôi phần bởi vì cuộc sống mà, nhưng có lẽ tôi nên tin tưởng vào bản thân một chút nhỉ.
Tôi không biết mình có đang đi đúng hướng hay không, nhưng phải thử mới biết được, tôi nghĩ thế!.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.