Chương 8: Mong Thế Giới Sẽ Dịu Dàng Với Em
LynSs
16/08/2021
[ 10.5.2021 - Trời nắng đẹp ]
Cuộc sống vốn là những gam màu sáng tối đan xen. Thế nhưng mỗi một màu sắc đều có ý nghĩa của riêng nó có đúng không? Có thể đến một lúc nào đó, cuộc sống sẽ xuất hiện một chuỗi những màu trầm lạnh, một chuỗi những khó khăn và xui xẻo. Nhưng hãy bình tĩnh nào, biết đâu những thứ "tối thui thùi lùi" ấy lại tạo nên những gam màu rực rỡ về sau thì sao.
Phần lớn những thứ không hay thường xảy đến cùng một lúc, điều đó nghe chừng thật đáng sợ. Nhưng cũng là không có cách nào để tránh khỏi, một khi nó đã đến, tôi buộc phải đương đầu nhỉ, đâu thể chạy trốn mãi được. Tôi thường trách rằng sao số mình có thể xu cà na đến như thế, nhưng thật ra đấy cũng chỉ là một phần. Có những thứ xui xẻo xảy đến do tôi đã quá hấp tấp, vội vàng, thậm chí là đã bỏ qua một vài thứ. Nếu như tôi biết suy nghĩ hơn, không làm theo cảm tính hay quá bồng bột, có lẽ sẽ khác.
Sẽ có một số thứ được an bài rằng mọi chuyện phải đi theo chiều hướng như thế, nếu không sẽ không thành, và dù có cố gắng theo cách khác đi chăng nữa, cuối cùng vẫn phải quay về điểm đầu theo cái hướng đã được định sẵn. Và cái giá đó thậm chí sẽ rất đắt. Có lẽ do cách mà chúng ta lựa chọn, và cách chúng ta tiếp nhận những cái giá phải trả cho nó là như thế nào.
Cuộc đời cái gì cũng có nhưng lại không có nếu như, thứ đã thành rồi cũng không thể nói lại tại sao. Có thể do tôi quá để tâm đến những điều mất mát và không thuận lợi nên đã quên mất rằng mình cũng đã may mắn hoàn thành được điều gì đó quan trọng rồi. Chúng ta cứ đợi vào cái gọi là ngày mai, vì ngày mai sẽ khác, nhưng kèm theo đó chính là "không biết trước". Biết trước đã giàu, đúng thế, chẳng ai biết trước được điều gì, đôi khi biết trước cũng chẳng để làm gì.. Vậy thôi..
Đời mà, lắm lúc những cái ngu ngốc và xui xẻo đó lại là đúng, thậm chí là cái may mắn cho những thứ sau này. Tôi nghĩ thế!
Cái gì quan trọng hơn thì phải đặt lên trên và phải tính toán kĩ lưỡng cho nó. Nếu đã là sự may rủi, vậy tôi sẽ chọn cách an toàn để đảm bảo mọi thứ sẽ ổn, chẳng dại gì mà đánh cược để rồi sau này lại hỏi đến hai chữ "giá như". Nếu không thể biết chắc mọi thứ sẽ ra sao, và kết quả cũng không khác nhau là mấy, tôi sẽ không dám theo cảm tính mà đặt lên bàn cược. Thắng thì ít mà thua thì nhiều. Trước giờ tôi đã từng thua nhiều lần như thế, chỉ vì thích hành động một cách tùy hứng. Có lẽ tôi phải học cách suy xét mọi thứ một chút, nếu không thì... rõ ràng cái giá phải bỏ ra là không đáng.
Với tôi thì có những chuyện cho dù cảm thấy thật khó khăn cũng phải lựa chọn như thế. Hèn nhát cũng được, an phận cũng được, bấp bênh cũng được, nhưng an toàn.
Cuộc sống vốn là những gam màu sáng tối đan xen. Thế nhưng mỗi một màu sắc đều có ý nghĩa của riêng nó có đúng không? Có thể đến một lúc nào đó, cuộc sống sẽ xuất hiện một chuỗi những màu trầm lạnh, một chuỗi những khó khăn và xui xẻo. Nhưng hãy bình tĩnh nào, biết đâu những thứ "tối thui thùi lùi" ấy lại tạo nên những gam màu rực rỡ về sau thì sao.
Phần lớn những thứ không hay thường xảy đến cùng một lúc, điều đó nghe chừng thật đáng sợ. Nhưng cũng là không có cách nào để tránh khỏi, một khi nó đã đến, tôi buộc phải đương đầu nhỉ, đâu thể chạy trốn mãi được. Tôi thường trách rằng sao số mình có thể xu cà na đến như thế, nhưng thật ra đấy cũng chỉ là một phần. Có những thứ xui xẻo xảy đến do tôi đã quá hấp tấp, vội vàng, thậm chí là đã bỏ qua một vài thứ. Nếu như tôi biết suy nghĩ hơn, không làm theo cảm tính hay quá bồng bột, có lẽ sẽ khác.
Sẽ có một số thứ được an bài rằng mọi chuyện phải đi theo chiều hướng như thế, nếu không sẽ không thành, và dù có cố gắng theo cách khác đi chăng nữa, cuối cùng vẫn phải quay về điểm đầu theo cái hướng đã được định sẵn. Và cái giá đó thậm chí sẽ rất đắt. Có lẽ do cách mà chúng ta lựa chọn, và cách chúng ta tiếp nhận những cái giá phải trả cho nó là như thế nào.
Cuộc đời cái gì cũng có nhưng lại không có nếu như, thứ đã thành rồi cũng không thể nói lại tại sao. Có thể do tôi quá để tâm đến những điều mất mát và không thuận lợi nên đã quên mất rằng mình cũng đã may mắn hoàn thành được điều gì đó quan trọng rồi. Chúng ta cứ đợi vào cái gọi là ngày mai, vì ngày mai sẽ khác, nhưng kèm theo đó chính là "không biết trước". Biết trước đã giàu, đúng thế, chẳng ai biết trước được điều gì, đôi khi biết trước cũng chẳng để làm gì.. Vậy thôi..
Đời mà, lắm lúc những cái ngu ngốc và xui xẻo đó lại là đúng, thậm chí là cái may mắn cho những thứ sau này. Tôi nghĩ thế!
Cái gì quan trọng hơn thì phải đặt lên trên và phải tính toán kĩ lưỡng cho nó. Nếu đã là sự may rủi, vậy tôi sẽ chọn cách an toàn để đảm bảo mọi thứ sẽ ổn, chẳng dại gì mà đánh cược để rồi sau này lại hỏi đến hai chữ "giá như". Nếu không thể biết chắc mọi thứ sẽ ra sao, và kết quả cũng không khác nhau là mấy, tôi sẽ không dám theo cảm tính mà đặt lên bàn cược. Thắng thì ít mà thua thì nhiều. Trước giờ tôi đã từng thua nhiều lần như thế, chỉ vì thích hành động một cách tùy hứng. Có lẽ tôi phải học cách suy xét mọi thứ một chút, nếu không thì... rõ ràng cái giá phải bỏ ra là không đáng.
Với tôi thì có những chuyện cho dù cảm thấy thật khó khăn cũng phải lựa chọn như thế. Hèn nhát cũng được, an phận cũng được, bấp bênh cũng được, nhưng an toàn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.