Hôm Nay Chọc Tức Khang Hi Đến Chết Chưa
Chương 4:
Mang Quả Nhãn Kính Nương
30/09/2024
Dận Tộ cười hì hì: "Đây là kem cheese ngọt, ngày mai ta mang kem cheese mặn đến cho huynh."
Hoá ra còn có kem cheese mặn, Thái tử gật đầu, được thêm giáo huấn rồi.
Dận Tộ vẫy tay, Thúy Vi hiểu ý đưa bát thứ hai trong hộp thức ăn cho Nạp Lan Tính Đức, cất bát đũa dùng rồi hôm qua, chủ tớ bọn họ chuẩn bị rời đi.
Thái tử nhanh tay lẹ mắt gọi cậu lại: "Lục đệ."
"Hả?"
"Đệ chỉ mang theo hai phần thôi sao?" Âm thầm ám chỉ.
Dận Tộ chớp chớp mắt: "Một ngày uống một bát là đủ rồi, uống nhiều quá không tốt đâu, nếu huynh thích, ngày mai ta lại mang đến cho huynh."
Thái tử đỡ trán, không phải là ta tham ăn, mà là đệ không nghĩ đến việc hiếu kính Hoàng a mã à.
Thôi được rồi, Lục đệ còn nhỏ, làm việc gì cũng đều dựa theo sở thích của mình, nếu không cũng sẽ không xảy ra chuyện đến Càn Thanh cung đưa đồ ăn mà lại không đưa cho Hoàng a mã.
Khoan đã, thích ai thì đưa cho người đó, vậy không đưa cho Hoàng a mã chẳng phải là đại biểu cho việc Lục đệ không thích Hoàng a mã sao?
Xuy, khả năng mông của Lục đệ nở hoa lại càng cao hơn rồi.
Thái tử không ám chỉ nữa, hắn quyết định nói thẳng: "Còn của Hoàng a mã thì sao?"
Dận Tộ rõ ràng là nghe hiểu, đôi mắt to tròn đảo liên tục, nhưng lại không dám nhìn thẳng vào Thái tử.
"A, ta đột nhiên nhớ ra nhà còn có chút việc, đi trước đây, Thái tử ca ca ngày mai gặp lại!" Nói xong liền chuồn mất.
Diễn xuất vụng về.
Biểu cảm khoa trương.
Chuyển cảnh gượng gạo.
Thái tử âm thầm khinh bỉ, một hơi uống cạn bát trà sữa kem cheese có lớp kem dày cui, lấy khăn tay lau sạch vết trà sữa và kem dính trên khóe miệng, lại đưa bát và thìa cho Nạp Lan Tính Đức, sau đó vội vàng trở về.
Nạp Lan Tính Đức: "..." Vậy nên ta chỉ là một công cụ rửa bát cất bát vô tri vô giác sao?
Nghĩ theo hướng này, ánh mắt hắn nhìn bát trà sữa kem cheese cũng thay đổi, được lắm, đây chẳng phải là thù lao bịt miệng hắn sao?
Nếu không tại sao Lục A ca không đưa cho Hoàng thượng, mà lại mang đến tận hai bát?
Chẳng lẽ là vì Lục A ca thấy hắn đẹp trai sao?
Thái tử vội vã đi đến cửa Ngự Thư Phòng, dừng lại một chút, ợ một cái toàn mùi trà sữa, sau đó mới ung dung đi vào.
Đợi đến khi ngồi vào bàn, cầm tấu chương lên, hắn lại bắt đầu phiền não.
Lục đệ năm nay mới ba tuổi, tại sao lại không thích Hoàng a mã nhỉ?
Hắn ba tuổi, mỗi ngày đều mong chờ Hoàng a mã bận việc xong sẽ đến nói chuyện với mình.
Thái tử chín tuổi vẫn còn là một đứa trẻ, không thể che giấu được cảm xúc của mình, Khang Hi lại ngồi ở vị trí phía trên, chỉ cần hơi ngẩng đầu lên là có thể nhìn thấy Thái tử đang làm gì.
Nhìn thấy, lông mày của Thái tử nhíu lại, Khang Hi cũng không hỏi nhiều, mãi đến khi hai cha con dùng xong bữa tối, trời cũng đã muộn, Thái tử trở về Dục Khánh cung, Khang Hi mới cho gọi Lương Cửu Công đến hỏi chuyện.
Hôm qua và hôm nay đều là sau khi Lương Cửu Công vào thông báo thì Thái tử mới ra ngoài, chắc chắn Lương Cửu Công biết chuyện, cần gì phải hỏi Thái tử?
Quả nhiên, Lương Cửu Công biết chuyện: "Là Lục A ca mang đồ ăn đến cho Thái tử điện hạ."
Cũng chỉ là một chút đồ ăn vặt, Thái tử vẫn khỏe mạnh, cũng không bị đau bụng, Khang Hi cũng không để tâm.
Hỏi đến đây, ông không định hỏi tiếp nữa, nhưng nhìn thấy Lương Cửu Công có vẻ muốn nói lại thôi, liền biết trong chuyện này còn có ẩn tình.
Lương Cửu Công cúi đầu thấp đến mức sắp chạm ngực: "Lục A ca tổng cộng mang đến hai bát, một bát đưa cho Thái tử điện hạ, một bát đưa cho Nạp Lan thị vệ."
Lương Cửu Công vốn định giấu nhẹm chuyện này, dù sao nói ra thì Khang Hi chắc chắn sẽ tức giận, nhưng nghe nói ngày mai Lục A ca còn đến đưa tiếp, hắn sợ giấu không được.
Sớm muộn gì cũng phải nói, chi bằng nói sớm một chút.
Khang Hi: "..."
Hiểu rồi, nói cách khác, con trai có phần, Dung Nhược có phần, còn trẫm thì không có phần.
Ông không phải là một vị Hoàng đế ham mê hưởng thụ, đồ tốt dâng lên, ông thà rằng bản thân không có, còn muốn đưa đến cho Thái hoàng thái hậu và Thái tử.
Chỉ là một chút đồ ăn vặt, ông cũng không để tâm.
Khang Hi chuyên tâm phê duyệt tấu chương, mãi đến khi thái giám Kính sự phòng bê khay thẻ bài đến, ánh mắt Khang Hi lướt qua thẻ bài của Đức phi, nhưng lại không lật lên.
"Lui xuống đi."
Gần đây triều chính bận rộn, Khang Hi ngày nào cũng ngủ lại ở Càn Thanh cung, đã rất lâu rồi ông không đến hậu cung, thái giám Kính sự phòng nhận được chút lợi ích, vốn định khuyên nhủ vài câu, nhưng nhìn thấy Lương Cửu Công bên cạnh nháy mắt ra hiệu, vội vàng lui xuống.
Lương Cửu Công cúi đầu, im lặng chờ đợi ở một bên, trong lòng có chút bất ngờ.
Với tính cách nhỏ nhen và hay ghi thù của Khang Hi, đã biết chuyện Lục A ca phân biệt đối xử như vậy, lẽ ra phải đến chỗ Đức phi để thăm dò một chút mới đúng chứ?
Thái độ của Hoàng thượng thật khó đoán, xem ra hắn phải cẩn thận hơn một chút.
Không lâu sau, Khang Hi xử lý xong mấy quyển tấu chương cuối cùng, đi qua đi lại trong thư phòng hai vòng, thư giãn gân cốt, sau đó bước ra ngoài.
Hoá ra còn có kem cheese mặn, Thái tử gật đầu, được thêm giáo huấn rồi.
Dận Tộ vẫy tay, Thúy Vi hiểu ý đưa bát thứ hai trong hộp thức ăn cho Nạp Lan Tính Đức, cất bát đũa dùng rồi hôm qua, chủ tớ bọn họ chuẩn bị rời đi.
Thái tử nhanh tay lẹ mắt gọi cậu lại: "Lục đệ."
"Hả?"
"Đệ chỉ mang theo hai phần thôi sao?" Âm thầm ám chỉ.
Dận Tộ chớp chớp mắt: "Một ngày uống một bát là đủ rồi, uống nhiều quá không tốt đâu, nếu huynh thích, ngày mai ta lại mang đến cho huynh."
Thái tử đỡ trán, không phải là ta tham ăn, mà là đệ không nghĩ đến việc hiếu kính Hoàng a mã à.
Thôi được rồi, Lục đệ còn nhỏ, làm việc gì cũng đều dựa theo sở thích của mình, nếu không cũng sẽ không xảy ra chuyện đến Càn Thanh cung đưa đồ ăn mà lại không đưa cho Hoàng a mã.
Khoan đã, thích ai thì đưa cho người đó, vậy không đưa cho Hoàng a mã chẳng phải là đại biểu cho việc Lục đệ không thích Hoàng a mã sao?
Xuy, khả năng mông của Lục đệ nở hoa lại càng cao hơn rồi.
Thái tử không ám chỉ nữa, hắn quyết định nói thẳng: "Còn của Hoàng a mã thì sao?"
Dận Tộ rõ ràng là nghe hiểu, đôi mắt to tròn đảo liên tục, nhưng lại không dám nhìn thẳng vào Thái tử.
"A, ta đột nhiên nhớ ra nhà còn có chút việc, đi trước đây, Thái tử ca ca ngày mai gặp lại!" Nói xong liền chuồn mất.
Diễn xuất vụng về.
Biểu cảm khoa trương.
Chuyển cảnh gượng gạo.
Thái tử âm thầm khinh bỉ, một hơi uống cạn bát trà sữa kem cheese có lớp kem dày cui, lấy khăn tay lau sạch vết trà sữa và kem dính trên khóe miệng, lại đưa bát và thìa cho Nạp Lan Tính Đức, sau đó vội vàng trở về.
Nạp Lan Tính Đức: "..." Vậy nên ta chỉ là một công cụ rửa bát cất bát vô tri vô giác sao?
Nghĩ theo hướng này, ánh mắt hắn nhìn bát trà sữa kem cheese cũng thay đổi, được lắm, đây chẳng phải là thù lao bịt miệng hắn sao?
Nếu không tại sao Lục A ca không đưa cho Hoàng thượng, mà lại mang đến tận hai bát?
Chẳng lẽ là vì Lục A ca thấy hắn đẹp trai sao?
Thái tử vội vã đi đến cửa Ngự Thư Phòng, dừng lại một chút, ợ một cái toàn mùi trà sữa, sau đó mới ung dung đi vào.
Đợi đến khi ngồi vào bàn, cầm tấu chương lên, hắn lại bắt đầu phiền não.
Lục đệ năm nay mới ba tuổi, tại sao lại không thích Hoàng a mã nhỉ?
Hắn ba tuổi, mỗi ngày đều mong chờ Hoàng a mã bận việc xong sẽ đến nói chuyện với mình.
Thái tử chín tuổi vẫn còn là một đứa trẻ, không thể che giấu được cảm xúc của mình, Khang Hi lại ngồi ở vị trí phía trên, chỉ cần hơi ngẩng đầu lên là có thể nhìn thấy Thái tử đang làm gì.
Nhìn thấy, lông mày của Thái tử nhíu lại, Khang Hi cũng không hỏi nhiều, mãi đến khi hai cha con dùng xong bữa tối, trời cũng đã muộn, Thái tử trở về Dục Khánh cung, Khang Hi mới cho gọi Lương Cửu Công đến hỏi chuyện.
Hôm qua và hôm nay đều là sau khi Lương Cửu Công vào thông báo thì Thái tử mới ra ngoài, chắc chắn Lương Cửu Công biết chuyện, cần gì phải hỏi Thái tử?
Quả nhiên, Lương Cửu Công biết chuyện: "Là Lục A ca mang đồ ăn đến cho Thái tử điện hạ."
Cũng chỉ là một chút đồ ăn vặt, Thái tử vẫn khỏe mạnh, cũng không bị đau bụng, Khang Hi cũng không để tâm.
Hỏi đến đây, ông không định hỏi tiếp nữa, nhưng nhìn thấy Lương Cửu Công có vẻ muốn nói lại thôi, liền biết trong chuyện này còn có ẩn tình.
Lương Cửu Công cúi đầu thấp đến mức sắp chạm ngực: "Lục A ca tổng cộng mang đến hai bát, một bát đưa cho Thái tử điện hạ, một bát đưa cho Nạp Lan thị vệ."
Lương Cửu Công vốn định giấu nhẹm chuyện này, dù sao nói ra thì Khang Hi chắc chắn sẽ tức giận, nhưng nghe nói ngày mai Lục A ca còn đến đưa tiếp, hắn sợ giấu không được.
Sớm muộn gì cũng phải nói, chi bằng nói sớm một chút.
Khang Hi: "..."
Hiểu rồi, nói cách khác, con trai có phần, Dung Nhược có phần, còn trẫm thì không có phần.
Ông không phải là một vị Hoàng đế ham mê hưởng thụ, đồ tốt dâng lên, ông thà rằng bản thân không có, còn muốn đưa đến cho Thái hoàng thái hậu và Thái tử.
Chỉ là một chút đồ ăn vặt, ông cũng không để tâm.
Khang Hi chuyên tâm phê duyệt tấu chương, mãi đến khi thái giám Kính sự phòng bê khay thẻ bài đến, ánh mắt Khang Hi lướt qua thẻ bài của Đức phi, nhưng lại không lật lên.
"Lui xuống đi."
Gần đây triều chính bận rộn, Khang Hi ngày nào cũng ngủ lại ở Càn Thanh cung, đã rất lâu rồi ông không đến hậu cung, thái giám Kính sự phòng nhận được chút lợi ích, vốn định khuyên nhủ vài câu, nhưng nhìn thấy Lương Cửu Công bên cạnh nháy mắt ra hiệu, vội vàng lui xuống.
Lương Cửu Công cúi đầu, im lặng chờ đợi ở một bên, trong lòng có chút bất ngờ.
Với tính cách nhỏ nhen và hay ghi thù của Khang Hi, đã biết chuyện Lục A ca phân biệt đối xử như vậy, lẽ ra phải đến chỗ Đức phi để thăm dò một chút mới đúng chứ?
Thái độ của Hoàng thượng thật khó đoán, xem ra hắn phải cẩn thận hơn một chút.
Không lâu sau, Khang Hi xử lý xong mấy quyển tấu chương cuối cùng, đi qua đi lại trong thư phòng hai vòng, thư giãn gân cốt, sau đó bước ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.