Chương 1
Tần Linh Thư
31/07/2022
Thời điểm Ngu Phương Linh nghe được tiếng bước chân, cả người đang bị kẹt trên cửa sổ.
Thân thể cô đang trú này là của Lưu thẩm, Lưu thẩm khi còn trẻ dáng người cũng đã vô cùng to khỏe, về sau gả cho người ta sinh hai đứa nhỏ, thân thể càng thêm bành trướng một vòng lớn, thành một tòa núi thịt to.
Cửa sổ này là nơi Bách Lí Triều Hoa thường dùng để ngắm cảnh, là một cửa sổ nhỏ, vừa vặn chỉ đủ một dáng người trưởng thành bình thường chui qua.
Ngu Phương Linh cảm thấy, đầu óc của cô đại khái là bị lừa đá, mới chọn cái cửa sổ này.
Chỉ là vào lúc này, tự hỏi có phải do lừa đá nữa không, hiển nhiên đã không còn kịp rồi.
Bởi vì tiếng bước chân kia càng ngày càng gần.
Ngu Phương Linh nghẹn lại một hơi, phải dùng hết sức lực toàn thân, rốt cuộc có thể kéo được thân thể này ra ngoài.
Cô ở trên mặt đất lăn một vòng, bò dậy, cho đến khi đến được giường của Bách Lí Triều Hoa. Ánh mắt quét quanh giường một lần, tiếp theo, ánh mắt cô sáng lên, vui mừng nói: “Tìm được rồi!”
Trên giường sạch sẽ, một sợi tóc đen mềm mại thon dài, bị nửa gối đầu đè lên.
Ngu Phương Linh như nhặt được bảo vật, nhấc gối lên, cầm lấy sợi tóc, mới vừa xoay người, chợt thấy một đạo hàn quang hiện lên trước mắt, ngực chợt lạnh, một đoạn lưỡi kiếm sắc bén hoàn toàn xuyên qua ngực cô.
Tức thì, máu đỏ tươi theo mũi kiếm tí tách nhỏ giọt trên mặt đất.
Ngu Phương Linh ngước mắt, chiếu vào trong tầm mắt chính là một khuôn mặt cực kỳ tuấn tú xinh đẹp.
Thiếu niên mang khuôn mặt lạnh lùng, mặt mày thanh lãnh lạnh nhạt, lộ ra một cỗ lạnh lẽo, cố tình phía dưới mắt phải lại có một nốt ruồi son đỏ thẫm.
Hắn trời sinh đã có làn da trắng, nốt ruồi này điểm xuyết ở phía dưới đôi mắt của hắn, chợt nhìn qua, giống như là một giọt máu tươi.
Đúng là nốt ruồi son này, giúp vẻ mặt thanh lãnh của hắn thêm ba phần diễm sắc.
Thật sự là vô cùng lạnh nhạt lại diễm lệ.
Thiếu niên đúng là chủ nhân của thanh kiếm này, cũng là chủ nhân của gian phòng này, Bách Lí Triều Hoa.
【 Đinh, chúc mừng ký chủ thành công thu hoạch đạo cụ: Tóc đen của Triều Hoa. Tiến độ công lược 100%, hệ thống kiểm tra đo lường cho thấy nhân vật khuôn mẫu đã tử vong, đã tiêu hao mất 10% tiến độ xuyên qua, giờ truyền tống ký chủ về lúc sống lại? 】
Ngu Phương Linh không chút do dự lựa chọn “Đúng vậy”.
Một kiếm này của Bách Lí Triều Hoa, vừa vặn đâm trúng tim cô, bởi vì dùng thân thể của nhân vật khuôn mẫu đã có sẵn, cô không cảm giác được đau đớn, nhưng cảm giác máu xói mòn kéo theo sinh mệnh trôi đi lại cực kỳ rõ ràng.
Sức lực cả người cô theo nhát kiếm này bị rút cạn từng chút một.
Cô mở to hai mắt, hung hăng liếc mắt trừng Bách Lí Triều Hoa một cái, hơn nữa dùng hết sức lực cuối cùng toàn thân, giơ lên tay phải, dựng ngón giữa lên với Bách Lí Triều Hoa.
Bách Lí Triều Hoa mang thần sắc lạnh như băng, lộ ra một tia ngờ vực.
Hắn cũng không thể lý giải ngón giữa này của Ngu Phương Linh là có ý gì, nhưng hắn có thể từ trong cảm xúc của Ngu Phương Linh cảm giác được, ngón giữa dựng lên này, nhất định không phải mang ý tốt gì.
【 Hệ thống nhắc nhở: Đã tiêu hao 10% tiến độ xuyên qua, đang ở trong thông đạo truyền tống khởi động việc sống lại, mời ký chủ im lặng chờ đợi. 】
Có ánh sáng nhàn nhạt, xung quanh Ngu Phương Linh sáng lên, sự ngờ vực trong mắt Bách Lí Triều Hoa càng ngày càng nhiều, bởi vì, cả người Ngu Phương Linh đều bị thứ ánh sáng này bao lấy, giống như muốn biến mất.
Ở giữa mày của cô ẩn ẩn hiện lên một đóa mạn châu sa hoa đỏ như máu, cánh hoa chậm rãi tràn ra.
Mạn châu sa hoa khi tràn đến cực hạn, ánh sáng kia đột nhiên ảm đạm xuống, mạn châu sa hoa cũng theo đó biến mất không thấy.
Ầm một tiếng, thân thể Lưu thẩm ngã xuống vũng máu, máu đỏ tươi theo mũi kiếm của Bách Lí Triều Hoa nhỏ giọt trên mặt đất.
“Thất công tử! Thất công tử! Không có việc gì chứ?” Hộ vệ bên ngoài nghe thấy động tĩnh trong phòng, toàn bộ đều chạy vào trong, thấy thi thể đang nằm trong vũng máu, hơi ngừng lại.
“Đây không phải là Lưu thẩm thường đưa cơm cho chúng ta sao?” Có người nhận ra thân phận của thi thể.
“Là Lưu thẩm, ta còn từng nói chuyện với bà ấy. Kỳ quái, nghe nói nửa tháng trước bà ấy trúng gió, sao giờ lại xuất hiện ở trong phòng Thất công tử?” Một người khác kinh ngạc nói.
“Nhìn kìa, trên cổ bà ấy là cái gì vậy?” Người nọ nhận ra thân phận của thi thể , lại lần nữa mở miệng.
Bách Lí Triều Hoa rũ mắt, ánh mắt dừng ở chỗ cổ của thi thể, những đốm màu tím sẫm ánh vào đáy mắt, hắn nhẹ nhàng nhíu mày, nhẹ giọng nói: “Thi đốm*.”
*Thi đốm: Xuất hiện do sự ngừng lưu thông máu sau khi chết, hệ thống tim mạch thiếu sức mạnh và sự tích tụ máu dọc theo mạng lưới mạch máu ở phần dưới của tử thi, kết quả của các mạch máu trống rỗng ở phần trên của tử thi và xung huyết ở phần dưới của tử thi, các mao mạch và tiểu tĩnh mạch ở phần dưới của tử thi đầy máu, xuất hiện những đốm đỏ tía sẫm đến đỏ sẫm trên da. Những đốm này bắt đầu có màu đục và vón cục, sau đó dần dần hình thành vảy, được gọi là thi đốm.
“Người vừa mới chết, làm sao lại xuất hiện thi đốm nhanh như vậy?” Tiểu đồng đứng ở bên người Bách Lí Triều Hoa hoảng sợ mà hét to một tiếng.
Bách Lí Triều Hoa nhớ tới đóa mạn châu sa hoa xuất hiện rồi lại biến mất kia, trầm giọng nói: “Đi mời một ngỗ tác* vào phủ, mặt khác, tức tốc phái một người đi Lưu gia điều tra.”
*Ngỗ tác: Người kiểm tra tử thi
“Đã rõ.” Mọi người ôm quyền.
【 Đinh, đã truyền tống thành công, hoan nghênh trở về. 】
Trong hẻm nhỏ lát đá xanh vắng vẻ, ánh sáng màu trắng sáng lên, một bóng người vô thức xuất hiện.
Đó là một cô gái tuổi ước chừng hai mươi, cô gái mặc váy lụa màu xanh, tóc dài nhẹ búi, trên đó cắm một cây trâm bích ngọc, dung nhan tuy đẹp nhưng vẻ mặt lại cực kỳ phẫn nộ, mới vừa rơi xuống đất, đôi tay đã chống nạnh, chửi ầm lên: “Bách Lí Triều Hoa ta x cả nhà ngươi!”
Cô gái này chính là người vừa rồi bị Bách Lí Triều Hoa một kiếm xuyên tim Ngu Phương Linh.
Ngu Phương Linh mắng hai câu, cuối cùng cũng hả giận đôi chút, cô đỡ búi tóc, dựa vào góc tường, mở hệ thống ra, lười biếng mà mở miệng: “Hệ thống, tuần tra tiến độ xuyên qua.”
【 Đinh, đang vì ngài tuần tra tiến độ xuyên qua, ký chủ xin im lặng. 】
【 Đinh, đã tuần tra xong, tiến độ xuyên qua trước mắt là 85%, mong ký chủ không ngừng cố gắng.】
Ngu Phương Linh giơ tay tắt hệ thống đi, dựa người cạnh tường, dùng tay chống cằm nhíu mày tự hỏi.
Còn thiếu 15% tiến độ xuyên qua, nếu may mắn mà nói, một nhiệm vụ cấp S là có thể thu phục.
Ngu Phương Linh, năm nay hai mươi tuổi, chức nghiệp là diễn viên, xuất thân từ ngôi sao nhí, đại khái là vận khí không tốt, từ khi xuất đạo đến nay chưa bao giờ hot lên lần nào, cảm giác tồn tại duy nhất, vẫn là ngôi sao nhí đi làm nền ở mấy bộ kịch lớn, cho nên ở trong cái vòng này mười năm, như cũ vẫn là người ở tuyến mười tám không lên được mặt bàn.
Lại thêm mấy năm gần đây thị trường phim ảnh không tốt, ngành điện ảnh như bị đóng băng, rất nhiều diễn viên tuyến hai tuyến ba cũng chưa thể diễn chụp, càng đừng nói đến người như cô đã không có bối cảnh lại không nhân mạch, kỹ thuật diễn cũng không thể xưng là xuất thần nhập hóa trong tuyến mười tám.
Mấy năm nay, cô chẳng những không kiếm được tiền, còn đào đi của công ty không ít tiền.
Chính vì cùng đường, khi đang tính đi làm võng hồng*, thì bị một công ty game nhìn trúng, mời cô làm người thí nghiệm trong trò chơi 《 Du mộng giang hồ 》.
*Võng hồng: Hot mạng
Công ty game này còn là công ty game lớn nhất cả nước, có nổi được mấy khoản trò chơi, vừa online đã tuôn ra vòng, bọn họ công bố nghiên cứu phát minh một trò chơi với kiểu chơi mới, liên thông thế giới hiện thực cùng thế giới trong trò chơi lại, người chơi có thể lạc vào trong cảnh ảo cảnh để thể nghiệm.
Nhưng nguyên nhân chính cũng là vì loại hình thức trò chơi này trên thị trường chưa bao giờ có, nhất định sẽ tồn tại nguy hiểm, yêu cầu trước khi ra mắt cần chiêu mộ người tình nguyện tham dự thí nghiệm, tìm ra bug.
Bọn họ hứa hẹn, chỉ cần người tình nguyện công lược thành công, cũng chính là thành công đạt tới 100% tiến độ xuyên qua, phản hồi lại về thế giới thực, thì có thể nhận được tiền thưởng năm nghìn vạn.
Đối với người thiếu tiền cực độ như Ngu Phương Linh mà nói, năm nghìn vạn quả thực chính là cái bánh nướng lớn từ trên trời rơi xuống, cho dù cái bánh này có thể làm cô sặc chết, cô cũng chắc chắn phải ăn được. Mặc kệ trò chơi này nhìn qua có giống cái hố cỡ nào, cô vẫn dứt khoát kiên quyết mà lựa chọn nhảy xuống.
Phương pháp thu hoạch tiến độ xuyên qua, từ nhiệm vụ mà hệ thống tuyên bố, người chơi lựa chọn tiếp nhận nhiệm vụ, công lược nhiệm vụ hệ thống giao thành công, có thể nhận được khen thưởng là tiến độ xuyên qua.
Nhiệm vụ chia làm bốn cấp bậc C, B, A, S, cấp S là cấp khó khăn tối cao, tương ứng, nhận được tiến độ khen thưởng cũng nhiều nhất.
Phương thức hoàn thành nhiệm vụ cũng rất đơn giản, chỉ cần người chơi thu hoạch vật phẩm công lược hệ thống chỉ định, tức là thành công.
Ngu Phương Linh tiến vào thế giới trong trò chơi này đã được ba tháng, ba tháng qua tới nay, cô tiếp nhận các loại nhiệm vụ lớn lớn bé bé, vô cùng vất vả tích cóp được 85% tiến độ xuyên qua.
Ngày hôm qua, cô nhận được một nhiệm vụ cấp B cũng không dễ ăn: Thu hoạch tóc đen của Bách Lí Triều Hoa.
Là một loại trò chơi công lược, tất nhiên không thể thiếu cốt truyện và nhân vật. Bách Lí Triều Hoa chính là nhân vật chính đứng đầu trong cốt truyện của trò chơi này, nếu online vào trò chơi, hắn cũng sẽ là đối tượng cấp cao nhất mà người chơi cần công lược.
Bởi vì trước mắt chỉ là bản thí nghiệm, trò chơi đóng cửa thông đạo công lược nhân vật trong cốt truyện, Ngu Phương Linh cũng không cần trực tiếp công lược hắn, chỉ là có một số vật phẩm cần phải công lược ở trong thế giới này, khó tránh khỏi sẽ có quan hệ với nhân vật trong thế giới.
Ví như, tóc đen của Bách Lí Triều Hoa.
Bách Lí Triều Hoa là Thất công tử của Bách Lí sơn trang, Bách Lí sơn trang là thế gia võ lâm đứng đầu giang hồ, người bình thường không thể dễ dàng vào được. Ngu Phương Linh đành phải lựa chọn nhân vật khuôn mẫu, mượn thân phận của Lưu thẩm mà trà trộn vào trong sơn trang, thành công sờ được đến giường ngủ của Bách Lí Triều Hoa, ở trên giường hắn tìm được một sợi tóc còn sót lại, may mắn mà hoàn thành nhiệm vụ công lược lần này.
Ngu Phương Linh nhớ mang máng, lúc trước khi xem giới thiệu của trò chơi, giả thiết của nhân vật Bách Lí Triều Hoa là: Hoa mạn đà la sa đọa.
Cũng rõ ràng nhớ rõ ảnh vẽ về Bách Lí Triều Hoa: Thiếu niên bạch y nhẹ nhàng, phía dưới mắt phải có nốt ruồi son đỏ thắm, ôn nhu lại đa tình.
Kiếm của Bách Lí Triều Hoa xuyên tim mà qua, cô ngẩng đầu lên, chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra hắn.
Từ khi xuyên qua trò chơi tới nay, công lược vô số nhân vật, nhưng đây lại là lần đầu tiên Ngu Phương Linh bị nhân vật trong cốt truyện giết chết.
Cô nhớ tới Bách Lí Triều Hoa trong ảnh vẽ, thời kỳ thiếu niên hắn tuấn tú vô song, thời kỳ thanh niên hắn bỏ đi tính trẻ con lúc trước, khuôn mặt càng thêm thành thục, ngũ quan cũng càng thêm tuấn lãng, đáy mắt lại vứt đi không được khói mù.
Ngu Phương Linh tấm tắc than, cái tên Bách Lí Triều Hoa này, không hổ là đối tượng công lược cao nhất trong trò chơi, nhìn qua vừa thuần vừa dục, mặt mày ôn nhu đa tình, xuống tay một chút cũng không lưu tình.
Thân thể cô đang trú này là của Lưu thẩm, Lưu thẩm khi còn trẻ dáng người cũng đã vô cùng to khỏe, về sau gả cho người ta sinh hai đứa nhỏ, thân thể càng thêm bành trướng một vòng lớn, thành một tòa núi thịt to.
Cửa sổ này là nơi Bách Lí Triều Hoa thường dùng để ngắm cảnh, là một cửa sổ nhỏ, vừa vặn chỉ đủ một dáng người trưởng thành bình thường chui qua.
Ngu Phương Linh cảm thấy, đầu óc của cô đại khái là bị lừa đá, mới chọn cái cửa sổ này.
Chỉ là vào lúc này, tự hỏi có phải do lừa đá nữa không, hiển nhiên đã không còn kịp rồi.
Bởi vì tiếng bước chân kia càng ngày càng gần.
Ngu Phương Linh nghẹn lại một hơi, phải dùng hết sức lực toàn thân, rốt cuộc có thể kéo được thân thể này ra ngoài.
Cô ở trên mặt đất lăn một vòng, bò dậy, cho đến khi đến được giường của Bách Lí Triều Hoa. Ánh mắt quét quanh giường một lần, tiếp theo, ánh mắt cô sáng lên, vui mừng nói: “Tìm được rồi!”
Trên giường sạch sẽ, một sợi tóc đen mềm mại thon dài, bị nửa gối đầu đè lên.
Ngu Phương Linh như nhặt được bảo vật, nhấc gối lên, cầm lấy sợi tóc, mới vừa xoay người, chợt thấy một đạo hàn quang hiện lên trước mắt, ngực chợt lạnh, một đoạn lưỡi kiếm sắc bén hoàn toàn xuyên qua ngực cô.
Tức thì, máu đỏ tươi theo mũi kiếm tí tách nhỏ giọt trên mặt đất.
Ngu Phương Linh ngước mắt, chiếu vào trong tầm mắt chính là một khuôn mặt cực kỳ tuấn tú xinh đẹp.
Thiếu niên mang khuôn mặt lạnh lùng, mặt mày thanh lãnh lạnh nhạt, lộ ra một cỗ lạnh lẽo, cố tình phía dưới mắt phải lại có một nốt ruồi son đỏ thẫm.
Hắn trời sinh đã có làn da trắng, nốt ruồi này điểm xuyết ở phía dưới đôi mắt của hắn, chợt nhìn qua, giống như là một giọt máu tươi.
Đúng là nốt ruồi son này, giúp vẻ mặt thanh lãnh của hắn thêm ba phần diễm sắc.
Thật sự là vô cùng lạnh nhạt lại diễm lệ.
Thiếu niên đúng là chủ nhân của thanh kiếm này, cũng là chủ nhân của gian phòng này, Bách Lí Triều Hoa.
【 Đinh, chúc mừng ký chủ thành công thu hoạch đạo cụ: Tóc đen của Triều Hoa. Tiến độ công lược 100%, hệ thống kiểm tra đo lường cho thấy nhân vật khuôn mẫu đã tử vong, đã tiêu hao mất 10% tiến độ xuyên qua, giờ truyền tống ký chủ về lúc sống lại? 】
Ngu Phương Linh không chút do dự lựa chọn “Đúng vậy”.
Một kiếm này của Bách Lí Triều Hoa, vừa vặn đâm trúng tim cô, bởi vì dùng thân thể của nhân vật khuôn mẫu đã có sẵn, cô không cảm giác được đau đớn, nhưng cảm giác máu xói mòn kéo theo sinh mệnh trôi đi lại cực kỳ rõ ràng.
Sức lực cả người cô theo nhát kiếm này bị rút cạn từng chút một.
Cô mở to hai mắt, hung hăng liếc mắt trừng Bách Lí Triều Hoa một cái, hơn nữa dùng hết sức lực cuối cùng toàn thân, giơ lên tay phải, dựng ngón giữa lên với Bách Lí Triều Hoa.
Bách Lí Triều Hoa mang thần sắc lạnh như băng, lộ ra một tia ngờ vực.
Hắn cũng không thể lý giải ngón giữa này của Ngu Phương Linh là có ý gì, nhưng hắn có thể từ trong cảm xúc của Ngu Phương Linh cảm giác được, ngón giữa dựng lên này, nhất định không phải mang ý tốt gì.
【 Hệ thống nhắc nhở: Đã tiêu hao 10% tiến độ xuyên qua, đang ở trong thông đạo truyền tống khởi động việc sống lại, mời ký chủ im lặng chờ đợi. 】
Có ánh sáng nhàn nhạt, xung quanh Ngu Phương Linh sáng lên, sự ngờ vực trong mắt Bách Lí Triều Hoa càng ngày càng nhiều, bởi vì, cả người Ngu Phương Linh đều bị thứ ánh sáng này bao lấy, giống như muốn biến mất.
Ở giữa mày của cô ẩn ẩn hiện lên một đóa mạn châu sa hoa đỏ như máu, cánh hoa chậm rãi tràn ra.
Mạn châu sa hoa khi tràn đến cực hạn, ánh sáng kia đột nhiên ảm đạm xuống, mạn châu sa hoa cũng theo đó biến mất không thấy.
Ầm một tiếng, thân thể Lưu thẩm ngã xuống vũng máu, máu đỏ tươi theo mũi kiếm của Bách Lí Triều Hoa nhỏ giọt trên mặt đất.
“Thất công tử! Thất công tử! Không có việc gì chứ?” Hộ vệ bên ngoài nghe thấy động tĩnh trong phòng, toàn bộ đều chạy vào trong, thấy thi thể đang nằm trong vũng máu, hơi ngừng lại.
“Đây không phải là Lưu thẩm thường đưa cơm cho chúng ta sao?” Có người nhận ra thân phận của thi thể.
“Là Lưu thẩm, ta còn từng nói chuyện với bà ấy. Kỳ quái, nghe nói nửa tháng trước bà ấy trúng gió, sao giờ lại xuất hiện ở trong phòng Thất công tử?” Một người khác kinh ngạc nói.
“Nhìn kìa, trên cổ bà ấy là cái gì vậy?” Người nọ nhận ra thân phận của thi thể , lại lần nữa mở miệng.
Bách Lí Triều Hoa rũ mắt, ánh mắt dừng ở chỗ cổ của thi thể, những đốm màu tím sẫm ánh vào đáy mắt, hắn nhẹ nhàng nhíu mày, nhẹ giọng nói: “Thi đốm*.”
*Thi đốm: Xuất hiện do sự ngừng lưu thông máu sau khi chết, hệ thống tim mạch thiếu sức mạnh và sự tích tụ máu dọc theo mạng lưới mạch máu ở phần dưới của tử thi, kết quả của các mạch máu trống rỗng ở phần trên của tử thi và xung huyết ở phần dưới của tử thi, các mao mạch và tiểu tĩnh mạch ở phần dưới của tử thi đầy máu, xuất hiện những đốm đỏ tía sẫm đến đỏ sẫm trên da. Những đốm này bắt đầu có màu đục và vón cục, sau đó dần dần hình thành vảy, được gọi là thi đốm.
“Người vừa mới chết, làm sao lại xuất hiện thi đốm nhanh như vậy?” Tiểu đồng đứng ở bên người Bách Lí Triều Hoa hoảng sợ mà hét to một tiếng.
Bách Lí Triều Hoa nhớ tới đóa mạn châu sa hoa xuất hiện rồi lại biến mất kia, trầm giọng nói: “Đi mời một ngỗ tác* vào phủ, mặt khác, tức tốc phái một người đi Lưu gia điều tra.”
*Ngỗ tác: Người kiểm tra tử thi
“Đã rõ.” Mọi người ôm quyền.
【 Đinh, đã truyền tống thành công, hoan nghênh trở về. 】
Trong hẻm nhỏ lát đá xanh vắng vẻ, ánh sáng màu trắng sáng lên, một bóng người vô thức xuất hiện.
Đó là một cô gái tuổi ước chừng hai mươi, cô gái mặc váy lụa màu xanh, tóc dài nhẹ búi, trên đó cắm một cây trâm bích ngọc, dung nhan tuy đẹp nhưng vẻ mặt lại cực kỳ phẫn nộ, mới vừa rơi xuống đất, đôi tay đã chống nạnh, chửi ầm lên: “Bách Lí Triều Hoa ta x cả nhà ngươi!”
Cô gái này chính là người vừa rồi bị Bách Lí Triều Hoa một kiếm xuyên tim Ngu Phương Linh.
Ngu Phương Linh mắng hai câu, cuối cùng cũng hả giận đôi chút, cô đỡ búi tóc, dựa vào góc tường, mở hệ thống ra, lười biếng mà mở miệng: “Hệ thống, tuần tra tiến độ xuyên qua.”
【 Đinh, đang vì ngài tuần tra tiến độ xuyên qua, ký chủ xin im lặng. 】
【 Đinh, đã tuần tra xong, tiến độ xuyên qua trước mắt là 85%, mong ký chủ không ngừng cố gắng.】
Ngu Phương Linh giơ tay tắt hệ thống đi, dựa người cạnh tường, dùng tay chống cằm nhíu mày tự hỏi.
Còn thiếu 15% tiến độ xuyên qua, nếu may mắn mà nói, một nhiệm vụ cấp S là có thể thu phục.
Ngu Phương Linh, năm nay hai mươi tuổi, chức nghiệp là diễn viên, xuất thân từ ngôi sao nhí, đại khái là vận khí không tốt, từ khi xuất đạo đến nay chưa bao giờ hot lên lần nào, cảm giác tồn tại duy nhất, vẫn là ngôi sao nhí đi làm nền ở mấy bộ kịch lớn, cho nên ở trong cái vòng này mười năm, như cũ vẫn là người ở tuyến mười tám không lên được mặt bàn.
Lại thêm mấy năm gần đây thị trường phim ảnh không tốt, ngành điện ảnh như bị đóng băng, rất nhiều diễn viên tuyến hai tuyến ba cũng chưa thể diễn chụp, càng đừng nói đến người như cô đã không có bối cảnh lại không nhân mạch, kỹ thuật diễn cũng không thể xưng là xuất thần nhập hóa trong tuyến mười tám.
Mấy năm nay, cô chẳng những không kiếm được tiền, còn đào đi của công ty không ít tiền.
Chính vì cùng đường, khi đang tính đi làm võng hồng*, thì bị một công ty game nhìn trúng, mời cô làm người thí nghiệm trong trò chơi 《 Du mộng giang hồ 》.
*Võng hồng: Hot mạng
Công ty game này còn là công ty game lớn nhất cả nước, có nổi được mấy khoản trò chơi, vừa online đã tuôn ra vòng, bọn họ công bố nghiên cứu phát minh một trò chơi với kiểu chơi mới, liên thông thế giới hiện thực cùng thế giới trong trò chơi lại, người chơi có thể lạc vào trong cảnh ảo cảnh để thể nghiệm.
Nhưng nguyên nhân chính cũng là vì loại hình thức trò chơi này trên thị trường chưa bao giờ có, nhất định sẽ tồn tại nguy hiểm, yêu cầu trước khi ra mắt cần chiêu mộ người tình nguyện tham dự thí nghiệm, tìm ra bug.
Bọn họ hứa hẹn, chỉ cần người tình nguyện công lược thành công, cũng chính là thành công đạt tới 100% tiến độ xuyên qua, phản hồi lại về thế giới thực, thì có thể nhận được tiền thưởng năm nghìn vạn.
Đối với người thiếu tiền cực độ như Ngu Phương Linh mà nói, năm nghìn vạn quả thực chính là cái bánh nướng lớn từ trên trời rơi xuống, cho dù cái bánh này có thể làm cô sặc chết, cô cũng chắc chắn phải ăn được. Mặc kệ trò chơi này nhìn qua có giống cái hố cỡ nào, cô vẫn dứt khoát kiên quyết mà lựa chọn nhảy xuống.
Phương pháp thu hoạch tiến độ xuyên qua, từ nhiệm vụ mà hệ thống tuyên bố, người chơi lựa chọn tiếp nhận nhiệm vụ, công lược nhiệm vụ hệ thống giao thành công, có thể nhận được khen thưởng là tiến độ xuyên qua.
Nhiệm vụ chia làm bốn cấp bậc C, B, A, S, cấp S là cấp khó khăn tối cao, tương ứng, nhận được tiến độ khen thưởng cũng nhiều nhất.
Phương thức hoàn thành nhiệm vụ cũng rất đơn giản, chỉ cần người chơi thu hoạch vật phẩm công lược hệ thống chỉ định, tức là thành công.
Ngu Phương Linh tiến vào thế giới trong trò chơi này đã được ba tháng, ba tháng qua tới nay, cô tiếp nhận các loại nhiệm vụ lớn lớn bé bé, vô cùng vất vả tích cóp được 85% tiến độ xuyên qua.
Ngày hôm qua, cô nhận được một nhiệm vụ cấp B cũng không dễ ăn: Thu hoạch tóc đen của Bách Lí Triều Hoa.
Là một loại trò chơi công lược, tất nhiên không thể thiếu cốt truyện và nhân vật. Bách Lí Triều Hoa chính là nhân vật chính đứng đầu trong cốt truyện của trò chơi này, nếu online vào trò chơi, hắn cũng sẽ là đối tượng cấp cao nhất mà người chơi cần công lược.
Bởi vì trước mắt chỉ là bản thí nghiệm, trò chơi đóng cửa thông đạo công lược nhân vật trong cốt truyện, Ngu Phương Linh cũng không cần trực tiếp công lược hắn, chỉ là có một số vật phẩm cần phải công lược ở trong thế giới này, khó tránh khỏi sẽ có quan hệ với nhân vật trong thế giới.
Ví như, tóc đen của Bách Lí Triều Hoa.
Bách Lí Triều Hoa là Thất công tử của Bách Lí sơn trang, Bách Lí sơn trang là thế gia võ lâm đứng đầu giang hồ, người bình thường không thể dễ dàng vào được. Ngu Phương Linh đành phải lựa chọn nhân vật khuôn mẫu, mượn thân phận của Lưu thẩm mà trà trộn vào trong sơn trang, thành công sờ được đến giường ngủ của Bách Lí Triều Hoa, ở trên giường hắn tìm được một sợi tóc còn sót lại, may mắn mà hoàn thành nhiệm vụ công lược lần này.
Ngu Phương Linh nhớ mang máng, lúc trước khi xem giới thiệu của trò chơi, giả thiết của nhân vật Bách Lí Triều Hoa là: Hoa mạn đà la sa đọa.
Cũng rõ ràng nhớ rõ ảnh vẽ về Bách Lí Triều Hoa: Thiếu niên bạch y nhẹ nhàng, phía dưới mắt phải có nốt ruồi son đỏ thắm, ôn nhu lại đa tình.
Kiếm của Bách Lí Triều Hoa xuyên tim mà qua, cô ngẩng đầu lên, chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra hắn.
Từ khi xuyên qua trò chơi tới nay, công lược vô số nhân vật, nhưng đây lại là lần đầu tiên Ngu Phương Linh bị nhân vật trong cốt truyện giết chết.
Cô nhớ tới Bách Lí Triều Hoa trong ảnh vẽ, thời kỳ thiếu niên hắn tuấn tú vô song, thời kỳ thanh niên hắn bỏ đi tính trẻ con lúc trước, khuôn mặt càng thêm thành thục, ngũ quan cũng càng thêm tuấn lãng, đáy mắt lại vứt đi không được khói mù.
Ngu Phương Linh tấm tắc than, cái tên Bách Lí Triều Hoa này, không hổ là đối tượng công lược cao nhất trong trò chơi, nhìn qua vừa thuần vừa dục, mặt mày ôn nhu đa tình, xuống tay một chút cũng không lưu tình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.