Hôm Nay Khoa Diễn Xuất Vẫn Muốn Cùng Thám Tử Đồng Quy Vu Tận
Chương 65
Vị Tây Quy
17/02/2023
Dùng tay "đấm" người cũng không đủ để làm cơn giận của Hanada Saharun nguôi đi.
Sau khi đã đánh bẹp mặt nữ quỷ, cô đứng lên túm lấy hai chân nó bắt đầu liều mạng quật trên đất. Đúng, chính là cái kiểu tung cả người lên rồi ném xuống liên tục ấy.
Sau mấy lần như vậy, sàn nhà sắp nứt cả ra rồi. Mặt đất rung chuyển từng hồi khiến Hattori Heiji cuối cùng cũng tỉnh lại.
Cậu vừa mở mắt liền nhìn thấy một màn như mộng ảo trước mặt, không thể tin nổi mà dụi dụi mắt, sau khi xác nhận mình không nhìn lầm liền ghé vào bên người Edogawa Conan hỏi: "Kudo, tình huống bây giờ là sao?"
Edogawa Conan lộ ra mắt cá chết: "Thì như cậu thấy đấy, thanh tra Hanada bạo tẩu, bây giờ đang tay không xé quỷ......"
"......Con quỷ kia rốt cuộc đã làm gì mà chị ấy bạo tẩu đến mức này vậy? Nếu chị ấy có năng lực như này sao không động thủ sớm hơn chứ?!"
Không, con quỷ đâu có làm gì. Rõ ràng là thanh tra Hanada bị chính lời nói của mình làm cho thẹn đến nỗi không nhịn được mà bạo tẩu......
Lời này đương nhiên Edogawa Conan sẽ không nói với Hattori Heiji, còn vấn đề thứ hai cậu chỉ biết lắc đầu: "Không rõ nữa, cái này phải đợi lát nữa hỏi thanh tra Hanada......"
【 Shino Mako [14]: Hanada, cũng hòm hòm rồi đó? Tuy rằng tôi không cảm thấy đau, nhưng mà bà cứ vung mãi như thế thì sẽ đau thật đó!
Hanada Saharuna [1]: Đều là tại mấy người, ai bảo mấy người bắt tôi nói lời thoại xấu hổ như vậy làm gì! Rõ ràng là có thể nói câu khác soái khí hơn!
Lớp trưởng [12]: Lúc ấy chúng ta mỗi người viết một câu thoại, là do bà tự tung xúc xắc trúng câu đó mà....Hơn nữa nói thật, bà viết được câu mở màn kia của mình mà cũng không tự thấy xấu hổ à?
Hanada Saharuna [1]: Nói bậy! Câu của tôi rõ ràng chất lừ! Tôi tham khảo lời thoại lúc lên sân của nam thần Batman hẳn hoi! Còn đặc biệt bổ sung thêm một câu "Cút ra khỏi Nhật Bản của tao!" nữa, ngầu chưa!
Lớp trưởng [12]: Không, tin tôi đi, nếu bà nói câu đó trước mặt Edogawa Conan, uy lực so với bây giờ chắc chắn còn mạnh hơn. Tôi cũng là vì nghĩ cho bà thôi....... Còn có việc phải làm nữa, nhanh cho số 14 xuống sân khấu đi.】
Hanada Saharuna tặc lưỡi, dừng tay ném người, túm lấy chân nữ quỷ rồi gập lại. Một cảnh tượng thần kỳ xuất hiện, nữ quỷ kia thế mà lại giống như trang giấy, dễ dàng bị gập làm đôi! Hanada Saharuna lặp lại động tác vài lần nữa, chưa đến một lát đã gập nó thành một hình vuông nó. Sau khi gấp hình vuông xong, cô lại liều mạng xoa lấy xoa để, xoa nó thành một quả bóng lớn!
"Được rồi! Mau đến phòng bếp thôi!" Hanada Saharuna tay cầm quả bóng đứng lên, vừa ngẩng đầu thì nhìn thấy Amuro Tooru và Mori Kogoro đứng cách đó không xa.
Trên mặt Amuro Tooru tràn ngập vẻ phức tạp, còn Mori Kogoro còn đang khiếp sợ nhìn cô.
"......" Hanada Saharuna đột nhiên siết chặt quả cầu trong tay, nếu nó là một quả bóng thật, hiện giờ chắc chắn đã bị siết nổ tung rồi.
【 Hanada Saharuna [1]:......Hai người bọn họ đến từ lúc nào?
Shino Mako [14]: Tôi cũng không biết, tôi bận cười với bị bà đánh mà.....
Nakajima Shisuke [34]: *Giơ tay* Cái lúc bà hô lên 'Thần phật trên cao, Jesus tại thượng' hai người đó đã tới rồi......Yên tâm đi, bọn họ không nghe được câu mất mặt muốn chết kia của bà đâu!
Hanada Saharuna [1]: Như vậy có khác gì đâu a a a a!】
Hai mắt Hanada Saharuna tối sầm lại, ngàn tính vạn tính, dùng hết biện pháp để tách Amuro Tooru ra, không ngờ vẫn bị hắn nhìn thấy một màn này! Ngón chân Hanada Saharuna cuộn tròn lên, hận không thể đương trường moi ra một tòa thành Kyoto khác!
"Cô......" Amuro Tooru vừa mở miệng, Hanada Saharuna liền lập tức ôm lấy quả cầu chạy đi.
Hai chân cô dùng sức đến cùng, nhanh như chớp đã không thấy tăm hỏi, bộ dạng chạy trối chết kia chỉ cần là người thì cũng đều sẽ nhìn ra!
"......Giờ chúng ta phải làm gì, hình như nữ quỷ bị thanh tra Hanada mang đi rồi." Mori Kogoro mông lung xoa xoa gáy.
Edogawa Conan đứng lên chạy về hướng Hanada Saharuna biến mất: "Vừa rồi thanh tra nói muốn đến phòng bếp, có lẽ là ở đó!"
Vì thế Mori Kogoro và Amuro Tooru lại quay về chỗ cũ, chỉ là lần này nhiều thêm hai người Hattori Heiji và Edogawa Conan.
Lúc bốn người chạy về phía nhà bếp, Mori Kogoro nhịn không được hỏi: "Ta vừa xem thanh tra Hanada đánh nữ quỷ kia, một chút sức lực chống cự nó cũng không có, sao cô ấy lại làm được? Lúc chúng ta chiến đấu với nữ quỷ sao không thấy cô ấy xuất hiện!"
"Cháu cũng không biết, cái này phải hỏi thanh tra Hanada mới được!" Edogawa Conan nói: "Vừa rồi cháu bị tóc của nữ quỷ vây thành kén, chị ấy liền dùng tay không xé ra....."
"Chắc chắn chị ta đang che giấu cái gì đó!" Hattorii Heiji nói: "Dấu tay trên trần nhà trong phòng chị ta có lẽ chính là cho nữ quỷ lưu lại! Cho nên mới trái với thường thức như vậy! Bây giờ nhớ lại, lúc trước chúng ta đến tìm, chị ta mãi lúc lâu sau mới ra mở cửa, khẳng định là cố ý!"
Amuro Tooru nhíu mày lại: "Nhưng mà tại sao cô ấy lại muốn làm vậy?"
Lúc này bốn người cũng đã chạy tới phòng bếp, chỉ thấy Hanada Saharuna đang đứng trước bếp gas, vặn nút công suất lên mức cao nhất. Mà trên bếp lại đặt một cái nồi áp suất, bên trong đang phát ra từng trận kêu gào thất thanh.
Hattori Heiji phản ứng lại đầu tiên, trừng to mắt chỉ vào Hanada Saharuna hô to: "Chị lại đang nấu nữ quỷ?!"
Hanada Saharuna miễn cưỡng kìm nén sự xấu hổ, không kiên nhẫn nhín Hattori Heiji nói: "Ồn ào làm cái gì? Đúng là ít thấy chuyện lạ."
"Mấy chuyện như này thì ai sẽ gặp nhiều chứ?!"
So với Hattori Heiji thì Edogawa Conan bình tĩnh hơn nhiều, cậu đi đến ngửa đầu nhìn Hanada Saharuna hỏi: "Tại sao thanh tra Hanada lại muốn nấu nó vậy?"
"Đương nhiên là để tiêu diệt nó rồi......Thôi kệ, dù sao cũng phải nấu 30 phút nữa, tranh thủ thời gian phổ cập khoa học cho các người một chút vậy!"
Hanada Saharuna khoanh tay trước ngực, chuẩn bị thuyết trình lý do đã chuẩn bị tốt, đột nhiên lại nghĩ đến cái gì đó, nói: "Đúng rồi, tên Kikuta Daichi có phải vẫn còn ở trong phòng không? Tôi nhớ hình như tay hắn bị dứt xuống, nói không chừng bây giờ chết vì sốc rồi mất?"
Nói rồi cô nhìn về phía Amuro Tooru: "Có thể phiền anh Amuro quay về xem sao được không? Nếu cứ để hung thủ chết đi như vậy thì không hay lắm, dù sao thì cũng phải để cho hắn tiếp nhận hình phạt pháp luật cho án mạng 6 năm trước và bây giờ nữa."
Amuro Tooru quay đầu nhìn về phía Mori Kogoro: "Tôi cảm thấy vẫn nên để Mori-sensei đi thì hơn, vừa rồi thanh tra Yamamura trực tiếp ngất đi, hiện giờ vẫn đang ở trong phòng với Kikuta Daichi. So với tôi thì anh ấy tín nhiệm Mori-sensei hơn, nếu biết ông ấy vẫn luôn ở bên cạnh bảo vệ mình, chắc hẳn là sẽ rất cảm động.....Dù sao thì nếu thanh tra Yamamura biết mình bị bỏ lại, dựa theo tính cách của anh ấy, có lẽ là sẽ cằn nhằn nhiều lắm nhỉ?"
Mori Kogoro hồi tưởng lại khoảng thời gian ở cùng Yamamura Misao, giật giật khóe miệng xoay người đi ra ngoài: "Được rồi, sau này phải kể lại mọi chuyện cho ta nghe đấy Conan!"
Edogawa Conan nhấc tay tỏ vẻ không thành vấn đề.
Không thể thành công đuổi Amuro Tooru đi, Hanada Saharuna âm thầm tặc lưỡi một cái, chết tiệt! Gã đàn ông này sao lại khó chơi như vậy?!
"Được rồi, hiện giờ thanh tra Hanada có thể nói thỏa thích." Amuro Tooru cười tủm tỉm nói, "Vừa nãy thanh tra Hanada rõ ràng nói không có chứng cứ, nhưng giờ cô lại nói muốn cho Kikuta Daichi tiếp nhận hình phạt pháp luật, cho nên quả nhiên cô vẫn có phải không?"
Hattori Heiji bất mãn nhìn về phía Hanada Saharuna: "Rõ ràng là chị có chứng cứ!"
Hanada Saharuna không sao cả nhún vai: "Đúng vậy, dù sao thì tôi cũng là cảnh sát mà, nói chuyện tất nhiên phải có chứng cứ......Nhưng tôi cố tình lừa hắn đó." Nói rồi cô lấy từ trong túi ra hai tấm ảnh polaroid giơ lên: "Nhưng mà nói là chứng cứ thì cũng không hẳn, chứng cứ thật sự phải đợi đào lên mới biết được."
Hattori Heiji cầm lấy tấm ảnh nhanh chóng xem qua, sau đó đưa cho Edogawa Conan và Amuro Tooru.
Ảnh chụp là vào ban đêm, Kikuta Daichi mặc một cái áo mưa đi về hướng rừng trúc, ảnh còn lại là khi hắn từ rừng trúc trở về, tất cả đều chụp được rõ ràng mặt mũi. Bên trên có ghi thời gian, đúng là vào buổi chiều hôm Ohno Mie bị giết, lúc mọi người bị lệnh về phòng nghỉ ngơi.
"Nhìn thấy gì không?" Hanada Saharuna hỏi.
"Sau khi anh ta từ rừng trúc trở về, bàn tay dính đầy bùn đất." Amuro Tooru nói, ánh mắt sắc bén: "Hắn vào rừng trúc đào cái gì đó!"
"6 năm trước Kikuta Daichhi giết chết Aso Yuu trong rừng trúc, từ đó Aso Yuu liền mất tích, nói cách khác thi thể của cô ấy vẫn chưa được phát hiện." Edogawa Conan nghiêm túc nói.
Hattori Heiji tiếp lời, cong khóe miệng châm chọc: "Khi cảnh sát yêu cầu mọi người không được đi lung tung, hắn ta lại đội mưa lớn như vậy đi ra ngoài, chỉ có thể suy ra hắn có việc vô cùng bức thiết cần phải làm.....Ví dụ như di dời thi thể gì đó."
Hanada Saharuna nhướng mày bổ sung: "Hắn giấu thi thể của Aso Yuu trong rừng 6 năm, 6 năm này vẫn không có người phát hiện, đủ để chứng tỏ hắn giấu cũng rất kỹ! Lẽ ra hắn không cần phải di dời vị trí trong thời điểm nhạy cảm như vậy.....Trừ phi mấy ngày nay mưa to làm lộ ra thi thể, mà hắn lại được người nào đó nhắc nhở nên mới phát hiện ra điều này!"
"Là Ohno Mie!" Amuro Tooru chắc chắn nói, "Buổi tối lúc Hirayama Mio đến khách sạn, ba người kia lại đều không xuất hiện. Rõ ràng là cố ý đuổi người xuống xe, dựa theo tính cách của Ohno Mie chắc chắn sẽ chạy ra xem bộ dạng chật vật của đối phương."
Hanada Saharuna giơ ngón tay cái :"Bingo! Lúc nhìn đến những bức ảnh này tôi cũng nghĩ như vậy, vì thế tôi đã tìm Miyoko để hỏi. Miyoko-san nói với tôi, lúc đó hai người kia đi theo Ohno Mie ngâm suối nước nóng!
Bể tắm nữ bốn phía là trúc, đối mặt với rừng trúc bên ngoài khách sạn, cô ta chắc chắn đã thấy gì đó, cho nên mới hẹn Kikuta Daichi sáng sớm gặp mặt! Nhất định là cô ta đã đánh chủ ý khác, tỷ như uy hiếp ép hắn làm trâu làm ngựa cho mình gì đó. Không thì cũng sẽ không chọn hẹn gặp vào thời điểm kia. Cũng chính vì như vậy mà Kikuta Daichi mới có cơ hội thừa nước đục thả câu, mượn cơ hội giết chết cô ta!"
"Dựa vào tính cách của đại tiểu thư kia, đúng là có thể làm vậy thật." Hattori Heiji cau mày: "Xem ra Kikuta Daichi giết Ohno Mie không chỉ là vì để làm gián đoạn điều tra, mà còn để giết người diệt khẩu!"
"Trong thời gian ngắn như vậy, Kikuta Daichi không thể dời thi thể đi xa, xác của Aso Yuu nhất định còn ở trong rừng trúc! Chỉ cần cảnh sát điều tra, nhất định có thể đào được thi thể của cô ấy. Cho dù chứng cứ 6 năm trước đã biến mất, nhưng 6 năm sau hắn dùng tay không dời thi thể chắc chắn sẽ lưu lại dấu vân tay!" Hanada Saharuna nói.
"Huống hồ hiện giờ đã biết ảnh Yoshikawa chụp được 6 năm trước là hiện trường mưu sát, chỉ đến cho người đến điều tra nơi ở của Yoshikawa, nhất định có thể tìm được những bức ảnh còn lại, Kikuta Daichi trốn không thoát được!"
"Nếu Ohno Mie bị diệt khẩu, vậy điều tra phòng cô ta có lẽ sẽ phát hiện thêm gì đó." Amuro Tooru nói, "Cái này có thể nhờ thanh tra Yamamura."
Hanada Saharuna gật đầu: "Đúng thế! Tóm lại hắn tuyệt đối phải chịu hình phạt của pháp luật!"
"Nếu vấn đề này đã rõ ràng, vậy chúng ta nói tiếp vấn đề còn lại đi." Amuro Tooru nói: "Chuyên nữ quỷ này, thanh tra Hanada có thể nói tỉ mỉ một chút được không?"
Sau khi đã đánh bẹp mặt nữ quỷ, cô đứng lên túm lấy hai chân nó bắt đầu liều mạng quật trên đất. Đúng, chính là cái kiểu tung cả người lên rồi ném xuống liên tục ấy.
Sau mấy lần như vậy, sàn nhà sắp nứt cả ra rồi. Mặt đất rung chuyển từng hồi khiến Hattori Heiji cuối cùng cũng tỉnh lại.
Cậu vừa mở mắt liền nhìn thấy một màn như mộng ảo trước mặt, không thể tin nổi mà dụi dụi mắt, sau khi xác nhận mình không nhìn lầm liền ghé vào bên người Edogawa Conan hỏi: "Kudo, tình huống bây giờ là sao?"
Edogawa Conan lộ ra mắt cá chết: "Thì như cậu thấy đấy, thanh tra Hanada bạo tẩu, bây giờ đang tay không xé quỷ......"
"......Con quỷ kia rốt cuộc đã làm gì mà chị ấy bạo tẩu đến mức này vậy? Nếu chị ấy có năng lực như này sao không động thủ sớm hơn chứ?!"
Không, con quỷ đâu có làm gì. Rõ ràng là thanh tra Hanada bị chính lời nói của mình làm cho thẹn đến nỗi không nhịn được mà bạo tẩu......
Lời này đương nhiên Edogawa Conan sẽ không nói với Hattori Heiji, còn vấn đề thứ hai cậu chỉ biết lắc đầu: "Không rõ nữa, cái này phải đợi lát nữa hỏi thanh tra Hanada......"
【 Shino Mako [14]: Hanada, cũng hòm hòm rồi đó? Tuy rằng tôi không cảm thấy đau, nhưng mà bà cứ vung mãi như thế thì sẽ đau thật đó!
Hanada Saharuna [1]: Đều là tại mấy người, ai bảo mấy người bắt tôi nói lời thoại xấu hổ như vậy làm gì! Rõ ràng là có thể nói câu khác soái khí hơn!
Lớp trưởng [12]: Lúc ấy chúng ta mỗi người viết một câu thoại, là do bà tự tung xúc xắc trúng câu đó mà....Hơn nữa nói thật, bà viết được câu mở màn kia của mình mà cũng không tự thấy xấu hổ à?
Hanada Saharuna [1]: Nói bậy! Câu của tôi rõ ràng chất lừ! Tôi tham khảo lời thoại lúc lên sân của nam thần Batman hẳn hoi! Còn đặc biệt bổ sung thêm một câu "Cút ra khỏi Nhật Bản của tao!" nữa, ngầu chưa!
Lớp trưởng [12]: Không, tin tôi đi, nếu bà nói câu đó trước mặt Edogawa Conan, uy lực so với bây giờ chắc chắn còn mạnh hơn. Tôi cũng là vì nghĩ cho bà thôi....... Còn có việc phải làm nữa, nhanh cho số 14 xuống sân khấu đi.】
Hanada Saharuna tặc lưỡi, dừng tay ném người, túm lấy chân nữ quỷ rồi gập lại. Một cảnh tượng thần kỳ xuất hiện, nữ quỷ kia thế mà lại giống như trang giấy, dễ dàng bị gập làm đôi! Hanada Saharuna lặp lại động tác vài lần nữa, chưa đến một lát đã gập nó thành một hình vuông nó. Sau khi gấp hình vuông xong, cô lại liều mạng xoa lấy xoa để, xoa nó thành một quả bóng lớn!
"Được rồi! Mau đến phòng bếp thôi!" Hanada Saharuna tay cầm quả bóng đứng lên, vừa ngẩng đầu thì nhìn thấy Amuro Tooru và Mori Kogoro đứng cách đó không xa.
Trên mặt Amuro Tooru tràn ngập vẻ phức tạp, còn Mori Kogoro còn đang khiếp sợ nhìn cô.
"......" Hanada Saharuna đột nhiên siết chặt quả cầu trong tay, nếu nó là một quả bóng thật, hiện giờ chắc chắn đã bị siết nổ tung rồi.
【 Hanada Saharuna [1]:......Hai người bọn họ đến từ lúc nào?
Shino Mako [14]: Tôi cũng không biết, tôi bận cười với bị bà đánh mà.....
Nakajima Shisuke [34]: *Giơ tay* Cái lúc bà hô lên 'Thần phật trên cao, Jesus tại thượng' hai người đó đã tới rồi......Yên tâm đi, bọn họ không nghe được câu mất mặt muốn chết kia của bà đâu!
Hanada Saharuna [1]: Như vậy có khác gì đâu a a a a!】
Hai mắt Hanada Saharuna tối sầm lại, ngàn tính vạn tính, dùng hết biện pháp để tách Amuro Tooru ra, không ngờ vẫn bị hắn nhìn thấy một màn này! Ngón chân Hanada Saharuna cuộn tròn lên, hận không thể đương trường moi ra một tòa thành Kyoto khác!
"Cô......" Amuro Tooru vừa mở miệng, Hanada Saharuna liền lập tức ôm lấy quả cầu chạy đi.
Hai chân cô dùng sức đến cùng, nhanh như chớp đã không thấy tăm hỏi, bộ dạng chạy trối chết kia chỉ cần là người thì cũng đều sẽ nhìn ra!
"......Giờ chúng ta phải làm gì, hình như nữ quỷ bị thanh tra Hanada mang đi rồi." Mori Kogoro mông lung xoa xoa gáy.
Edogawa Conan đứng lên chạy về hướng Hanada Saharuna biến mất: "Vừa rồi thanh tra nói muốn đến phòng bếp, có lẽ là ở đó!"
Vì thế Mori Kogoro và Amuro Tooru lại quay về chỗ cũ, chỉ là lần này nhiều thêm hai người Hattori Heiji và Edogawa Conan.
Lúc bốn người chạy về phía nhà bếp, Mori Kogoro nhịn không được hỏi: "Ta vừa xem thanh tra Hanada đánh nữ quỷ kia, một chút sức lực chống cự nó cũng không có, sao cô ấy lại làm được? Lúc chúng ta chiến đấu với nữ quỷ sao không thấy cô ấy xuất hiện!"
"Cháu cũng không biết, cái này phải hỏi thanh tra Hanada mới được!" Edogawa Conan nói: "Vừa rồi cháu bị tóc của nữ quỷ vây thành kén, chị ấy liền dùng tay không xé ra....."
"Chắc chắn chị ta đang che giấu cái gì đó!" Hattorii Heiji nói: "Dấu tay trên trần nhà trong phòng chị ta có lẽ chính là cho nữ quỷ lưu lại! Cho nên mới trái với thường thức như vậy! Bây giờ nhớ lại, lúc trước chúng ta đến tìm, chị ta mãi lúc lâu sau mới ra mở cửa, khẳng định là cố ý!"
Amuro Tooru nhíu mày lại: "Nhưng mà tại sao cô ấy lại muốn làm vậy?"
Lúc này bốn người cũng đã chạy tới phòng bếp, chỉ thấy Hanada Saharuna đang đứng trước bếp gas, vặn nút công suất lên mức cao nhất. Mà trên bếp lại đặt một cái nồi áp suất, bên trong đang phát ra từng trận kêu gào thất thanh.
Hattori Heiji phản ứng lại đầu tiên, trừng to mắt chỉ vào Hanada Saharuna hô to: "Chị lại đang nấu nữ quỷ?!"
Hanada Saharuna miễn cưỡng kìm nén sự xấu hổ, không kiên nhẫn nhín Hattori Heiji nói: "Ồn ào làm cái gì? Đúng là ít thấy chuyện lạ."
"Mấy chuyện như này thì ai sẽ gặp nhiều chứ?!"
So với Hattori Heiji thì Edogawa Conan bình tĩnh hơn nhiều, cậu đi đến ngửa đầu nhìn Hanada Saharuna hỏi: "Tại sao thanh tra Hanada lại muốn nấu nó vậy?"
"Đương nhiên là để tiêu diệt nó rồi......Thôi kệ, dù sao cũng phải nấu 30 phút nữa, tranh thủ thời gian phổ cập khoa học cho các người một chút vậy!"
Hanada Saharuna khoanh tay trước ngực, chuẩn bị thuyết trình lý do đã chuẩn bị tốt, đột nhiên lại nghĩ đến cái gì đó, nói: "Đúng rồi, tên Kikuta Daichi có phải vẫn còn ở trong phòng không? Tôi nhớ hình như tay hắn bị dứt xuống, nói không chừng bây giờ chết vì sốc rồi mất?"
Nói rồi cô nhìn về phía Amuro Tooru: "Có thể phiền anh Amuro quay về xem sao được không? Nếu cứ để hung thủ chết đi như vậy thì không hay lắm, dù sao thì cũng phải để cho hắn tiếp nhận hình phạt pháp luật cho án mạng 6 năm trước và bây giờ nữa."
Amuro Tooru quay đầu nhìn về phía Mori Kogoro: "Tôi cảm thấy vẫn nên để Mori-sensei đi thì hơn, vừa rồi thanh tra Yamamura trực tiếp ngất đi, hiện giờ vẫn đang ở trong phòng với Kikuta Daichi. So với tôi thì anh ấy tín nhiệm Mori-sensei hơn, nếu biết ông ấy vẫn luôn ở bên cạnh bảo vệ mình, chắc hẳn là sẽ rất cảm động.....Dù sao thì nếu thanh tra Yamamura biết mình bị bỏ lại, dựa theo tính cách của anh ấy, có lẽ là sẽ cằn nhằn nhiều lắm nhỉ?"
Mori Kogoro hồi tưởng lại khoảng thời gian ở cùng Yamamura Misao, giật giật khóe miệng xoay người đi ra ngoài: "Được rồi, sau này phải kể lại mọi chuyện cho ta nghe đấy Conan!"
Edogawa Conan nhấc tay tỏ vẻ không thành vấn đề.
Không thể thành công đuổi Amuro Tooru đi, Hanada Saharuna âm thầm tặc lưỡi một cái, chết tiệt! Gã đàn ông này sao lại khó chơi như vậy?!
"Được rồi, hiện giờ thanh tra Hanada có thể nói thỏa thích." Amuro Tooru cười tủm tỉm nói, "Vừa nãy thanh tra Hanada rõ ràng nói không có chứng cứ, nhưng giờ cô lại nói muốn cho Kikuta Daichi tiếp nhận hình phạt pháp luật, cho nên quả nhiên cô vẫn có phải không?"
Hattori Heiji bất mãn nhìn về phía Hanada Saharuna: "Rõ ràng là chị có chứng cứ!"
Hanada Saharuna không sao cả nhún vai: "Đúng vậy, dù sao thì tôi cũng là cảnh sát mà, nói chuyện tất nhiên phải có chứng cứ......Nhưng tôi cố tình lừa hắn đó." Nói rồi cô lấy từ trong túi ra hai tấm ảnh polaroid giơ lên: "Nhưng mà nói là chứng cứ thì cũng không hẳn, chứng cứ thật sự phải đợi đào lên mới biết được."
Hattori Heiji cầm lấy tấm ảnh nhanh chóng xem qua, sau đó đưa cho Edogawa Conan và Amuro Tooru.
Ảnh chụp là vào ban đêm, Kikuta Daichi mặc một cái áo mưa đi về hướng rừng trúc, ảnh còn lại là khi hắn từ rừng trúc trở về, tất cả đều chụp được rõ ràng mặt mũi. Bên trên có ghi thời gian, đúng là vào buổi chiều hôm Ohno Mie bị giết, lúc mọi người bị lệnh về phòng nghỉ ngơi.
"Nhìn thấy gì không?" Hanada Saharuna hỏi.
"Sau khi anh ta từ rừng trúc trở về, bàn tay dính đầy bùn đất." Amuro Tooru nói, ánh mắt sắc bén: "Hắn vào rừng trúc đào cái gì đó!"
"6 năm trước Kikuta Daichhi giết chết Aso Yuu trong rừng trúc, từ đó Aso Yuu liền mất tích, nói cách khác thi thể của cô ấy vẫn chưa được phát hiện." Edogawa Conan nghiêm túc nói.
Hattori Heiji tiếp lời, cong khóe miệng châm chọc: "Khi cảnh sát yêu cầu mọi người không được đi lung tung, hắn ta lại đội mưa lớn như vậy đi ra ngoài, chỉ có thể suy ra hắn có việc vô cùng bức thiết cần phải làm.....Ví dụ như di dời thi thể gì đó."
Hanada Saharuna nhướng mày bổ sung: "Hắn giấu thi thể của Aso Yuu trong rừng 6 năm, 6 năm này vẫn không có người phát hiện, đủ để chứng tỏ hắn giấu cũng rất kỹ! Lẽ ra hắn không cần phải di dời vị trí trong thời điểm nhạy cảm như vậy.....Trừ phi mấy ngày nay mưa to làm lộ ra thi thể, mà hắn lại được người nào đó nhắc nhở nên mới phát hiện ra điều này!"
"Là Ohno Mie!" Amuro Tooru chắc chắn nói, "Buổi tối lúc Hirayama Mio đến khách sạn, ba người kia lại đều không xuất hiện. Rõ ràng là cố ý đuổi người xuống xe, dựa theo tính cách của Ohno Mie chắc chắn sẽ chạy ra xem bộ dạng chật vật của đối phương."
Hanada Saharuna giơ ngón tay cái :"Bingo! Lúc nhìn đến những bức ảnh này tôi cũng nghĩ như vậy, vì thế tôi đã tìm Miyoko để hỏi. Miyoko-san nói với tôi, lúc đó hai người kia đi theo Ohno Mie ngâm suối nước nóng!
Bể tắm nữ bốn phía là trúc, đối mặt với rừng trúc bên ngoài khách sạn, cô ta chắc chắn đã thấy gì đó, cho nên mới hẹn Kikuta Daichi sáng sớm gặp mặt! Nhất định là cô ta đã đánh chủ ý khác, tỷ như uy hiếp ép hắn làm trâu làm ngựa cho mình gì đó. Không thì cũng sẽ không chọn hẹn gặp vào thời điểm kia. Cũng chính vì như vậy mà Kikuta Daichi mới có cơ hội thừa nước đục thả câu, mượn cơ hội giết chết cô ta!"
"Dựa vào tính cách của đại tiểu thư kia, đúng là có thể làm vậy thật." Hattori Heiji cau mày: "Xem ra Kikuta Daichi giết Ohno Mie không chỉ là vì để làm gián đoạn điều tra, mà còn để giết người diệt khẩu!"
"Trong thời gian ngắn như vậy, Kikuta Daichi không thể dời thi thể đi xa, xác của Aso Yuu nhất định còn ở trong rừng trúc! Chỉ cần cảnh sát điều tra, nhất định có thể đào được thi thể của cô ấy. Cho dù chứng cứ 6 năm trước đã biến mất, nhưng 6 năm sau hắn dùng tay không dời thi thể chắc chắn sẽ lưu lại dấu vân tay!" Hanada Saharuna nói.
"Huống hồ hiện giờ đã biết ảnh Yoshikawa chụp được 6 năm trước là hiện trường mưu sát, chỉ đến cho người đến điều tra nơi ở của Yoshikawa, nhất định có thể tìm được những bức ảnh còn lại, Kikuta Daichi trốn không thoát được!"
"Nếu Ohno Mie bị diệt khẩu, vậy điều tra phòng cô ta có lẽ sẽ phát hiện thêm gì đó." Amuro Tooru nói, "Cái này có thể nhờ thanh tra Yamamura."
Hanada Saharuna gật đầu: "Đúng thế! Tóm lại hắn tuyệt đối phải chịu hình phạt của pháp luật!"
"Nếu vấn đề này đã rõ ràng, vậy chúng ta nói tiếp vấn đề còn lại đi." Amuro Tooru nói: "Chuyên nữ quỷ này, thanh tra Hanada có thể nói tỉ mỉ một chút được không?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.