Hôm Nay Lại Đang Trêu Chọc Mẹ Kế
Chương 22: Đây là một chương trình tạp kỹ tình yêu
Chước Chước
12/06/2024
Tô Mạn đón lấy cái bọc Nguyễn Đào ném xuống, lại nhìn nàng nhanh chóng dễ dàng từ trên cây leo xuống dưới.
Nguyễn Đào không mặc áo thun giống Tô Mạn, nàng chỉ mặc một cái áo ống màu đen, vòng eo mảnh khảnh lộ rõ khi nàng leo lên cây.
Eo thon dài xinh đẹp, vừa thấy chính là đường cong của người thường xuyên khiêu vũ sẽ có, xương quai xanh của thiếu nữ cũng tinh xảo lại xinh đẹp, Tô Mạn nhìn đến nhịn không được nheo mắt lại.
Nguyễn Đào từ trên cây lựu nhìn xuống, ý thức được Tô Mạn đang nhìn mình.
Còn có chút cố tình duỗi thẳng eo của mình.
Hừ hừ, Tô Mạn vừa mới khoe eo ở trước mặt nàng, bây giờ cũng cho cô nhìn thấy.
Không phải chỉ là eo nhỏ thôi sao, ai mà không có chứ!
Ánh mắt Tô Mạn nhìn eo Nguyễn Đào tự do một lát liền thu trở về.
Cô cúi đầu nhìn trái cây trong áo khoác Nguyễn Đào, ném áo khoác của mình cho nàng.
Nguyễn Đào vốn dĩ muốn nói nàng còn có hơi nóng, liền thấy được ánh mắt Tô Mạn có chút lạnh lẽo, trong nháy mắt không khỏi rùng mình.
Tại sao cô lại quên mất người phụ nữ trước mắt này vẫn là mẹ kế tâm địa rắn rết kia của nàng!
Nguyễn Đào ép buộc bởi sự áp bức lâu dài của Tô Mạn, gần như theo bản năng liền mặc áo khoác vào, thở mạnh cũng không dám thở.
【Trời ơi, eo Nguyễn Đào cũng gầy quá đi, thật là bổ mắt!】
【Chỉ có tôi cảm thấy vừa mới ánh mắt Tô Mạn nhìn Nguyễn Đào có hơi A sao? Vcl đây là cái cốt truyện quái lạ gì vậy!】
【Lầu trên tôi nhắc nhở bạn một chút, đây là một chương trình tạp kỹ tình yêu, bạn phẩm, bạn thưởng thức!】
Tổ đạo diễn vốn dĩ vẫn luôn chú ý đến động tĩnh của Tô Mạn, dù sao sức ảnh hưởng lớn nhất của chương trình này chính là Tô Mạn.
Gần như tập trung là phay đứt gãy nhiệt độ ở phòng phát sóng trực tiếp Tô Mạn và Nguyễn Đào, đạo diễn Ninh vốn dĩ chính là bạn tốt nhiều năm của Tô Mạn.
Nhìn thấy bình luận có chút không phù hợp cũng lặng lẽ nhắc nhở trong tai nghe của Tô Mạn một chút.
"Cô Tô, cô khống chế phương hướng một chút, hiện tại bình luận đều bắt đầu rào hai người là một đôi, chúng ta vẫn là chương trình tạp kỹ tình yêu, như vậy đối với cô có ảnh hưởng không tốt."
Tô Mạn nghe thấy giọng đạo diễn Ninh.
Ánh mắt cô lại đảo qua trên quần áo của Nguyễn Đào, đi qua liền vươn tay sửa sang lại mũ thể thao cho Nguyễn Đào một chút, sau đó thuận tay kéo khóa kéo lên cho nàng.
Nguyễn Đào thật ra cũng không cảm thấy có gì, chuyện sửa sang lại quần áo như vậy Tô Mạn cũng đã làm không ít, lúc trước nàng tham gia kỳ thi nghệ thuật một số trang phục đi thi đều là Tô Mạn giúp nàng chọn.
Bình luận lại một mảng thét chói tai.
【A a a a a a được lắm, dục quá, tôi không ổn rồi, CP này tôi đẩy trước!】
【? Tôi nhìn thấy gì vậy? Lầu trên bạn dẫn theo tôi với!】
【Mạn Mạn đối với ai cũng đều dịu dàng như vậy, không hẹn mà ôm Tô Mạn của chúng ta tạo CP ha.】
Có không ít fans Tô Mạn đi ra duy trì trật tự, nhưng bởi vì đối phương chỉ là một người ngọt ngào mềm mại, ngược lại các fan đều cảm thấy không có gì.
Nếu có nam minh tinh muốn xào CP với Tô Mạn đại đa số đều sẽ bị sức chiến đấu của fans Tô phun thành cái sàng.
Nhưng nữ minh tinh thì lại không sao.
Dù sao chỉ cần là nữ minh tinh và Tô Mạn đứng chung một sân khấu trong một thời gian dài thì sẽ có tác phẩm văn học liên quan nhanh chóng chiếm lĩnh các mạng xã hội lớn, fans Tô đều đã quá quen rồi.
Nữ minh tinh mà, ai mà không thích chị gái xinh đẹp chứ?
Ai mà không muốn gần gũi với mỹ nữ!
Nhưng nếu là nam minh tinh vậy thì không được, tránh xa Tô ảnh hậu của chúng tôi ra một chút.
Đây là đại ảnh hậu cơ hồ xưng được với nhiệt độ và lưu lượng một tay che trời ở giới giải trí.
Đạo diễn Ninh: "... Tôi cảm thấy tôi quản không được."
Cô ấy tin tưởng người như Tô Mạn khẳng định cũng có tính đoán trong lòng, mặc dù là từng ấy năm tới nay vất vả lắm mới lại tham gia chương trình thực tế, lấy hiểu biết của Tô Mạn đối với giới giải trí, khẳng định cũng biết chính mình muốn chính là cái phương hướng tin tức gì.
Đạo diễn Ninh dứt khoát cũng không muốn quản.
Dù sao cô ấy cũng mặc kệ không được.
Tô Mạn nhặt lên mấy quả lựu Nguyễn Đào hái xuống, nghĩ đến vấn đề nàng vừa hỏi chính mình, cũng đi theo hỏi một câu: "Cô học leo cây từ khi nào vậy? Đào Đào?"
Tô Mạn dường như đều gọi nàng là Nguyễn Đào, lúc tức giận sẽ gọi là cô Nguyễn, nhưng đây là lần đầu tiên Nguyễn Đào nghe cô gọi mình là Đào Đào như những người khác.
Nàng trợn to mắt, ý thức được đây là Tô Mạn đang trả thù chính mình vì xưng hô của nàng vừa rồi, chỉ là có quá nhiều người gọi chính mình như vậy.
Nguyễn Đào dám cá những lời này trừ nàng là người quen thuộc với Tô Mạn, những người khác khả năng cũng không biết là Tô Mạn đang cố ý chọc tức nàng.
Người phụ nữ này vẫn ác độc trước sau như một, nham hiểm, có thù tất báo.
Nguyễn Đào bị bẽ mặt, có chút ê răng giương mắt nhìn Tô Mạn.
Ngại còn có cameras ở đây nàng cũng không thể chọc tức trở về, chỉ có thể thành thật trả lời.
"Khi còn nhỏ đã biết rồi, khi còn nhỏ tôi thường xuyên đi theo Sư Ân và Cẩu Tử còn có Triển Duyệt cùng đi đến vườn trái cây chơi, ba tôi mặc kệ tôi mà, trong nhà Triển Duyệt có mấy vườn trái cây. Nhưng mà mẹ cậu ấy không cho chúng tôi ăn nhiều trái cây, nói ăn đồ ngọt nhiều sẽ bị sâu răng, nên chúng tôi tự leo cây hái."
Triển Duyệt?
À, là cô bạn từ nhỏ lớn lên có vóc dáng cao gầy của nàng, hình như đã ra nước ngoài học tập.
Tô Mạn hiểu ý gật đầu, khi còn nhỏ Nguyễn Đào chính là hỗn thế ma vương.
Trên cơ bản là nhà này soàn soạt về sau liền đi soàn soạt nhà kia, những việc này Nguyễn Danh Thành đều đã nói với cô.
Đạo diễn Ninh nhẫn nhịn, vẫn là không nhịn xuống được hèn mọn nhắc nhở: "Cô Tô, chúng ta là một chương trình tạp kỹ tình yêu......
Tô Mạn nhướng mày, quyết định cho đạo diễn Ninh một chút mặt mũi.
"Đã từng yêu đương bao giờ chưa?"
Nguyễn Đào đang chọn mấy quả lựu lớn nhất đỏ nhất, dùng áo khoác lau lau đưa cho Tô Mạn.
"Chưa, lúc học cấp 3 từng thích một chàng trai, sau này bởi vì một số chuyện cũng liền không có kết quả."
Tô Mạn không ngờ Nguyễn Đào sẽ nói thẳng, cô cũng nhớ tới ngày hôm qua Sư Ân và Bạch Giản có nói lúc học cấp 3 Nguyễn Đào từng thích một nam sinh.
Cô vốn dĩ còn tưởng rằng Nguyễn Đào là nhiệt độ ba phút, không ngờ còn có thể để lại trong lòng Nguyễn Đào một chút ấn tượng.
Có thể thấy được không phải ba phút.
"Vì sao không ở bên nhau?"
Nguyễn Đào có chút nghi hoặc nhìn thoáng qua Tô Mạn, chính mình cũng nhặt một quả lựu trực tiếp lên ăn: "Tuổi tác nhỏ, hơn nữa...... Ai nha bỏ đi, nói như vậy không tốt lắm, tóm lại chính là hắn cũng không thích tôi."
Tô Mạn truy vấn: "Vì sao cô lại thích hắn?"
Nguyễn Đào thực chất là một người có đầu óc đơn giản, thời gian ở cùng Tô Mạn đó cũng có thể coi là co được dãn được, sẽ đi theo Tô Mạn vì số dư trong thẻ ngân hàng của mình, cũng sẽ mắng xong rồi chặn bởi vì chính mình khó chịu.
Nguyễn Đào nghĩ nghĩ, vẫn là không giấu giếm.
"Tôi ngẫm lại, kỳ thật đều là một số chuyện nhỏ. Ví dụ như lúc tôi đi học luôn khó khăn xoay chuyển đầu óc, cô biết đấy, toán học đơn giản là một môn vượt quá tầm với của một đứa có chỉ số IQ như tôi. Chính là không có biện pháp, vẫn phải học đấy thôi, sau đó ba tôi thường xuyên cho tôi ăn hạch đào bổ đầu óc, nói lấy hình bổ hình, thường xuyên qua lại thì tôi thường xuyên ăn. Rồi có một ngày phát hiện có một túi hạch đào rất lớn đã lột vỏ ở trên bàn, hi hi, tôi đã rất vui vẻ."
"Sau đó lễ Giáng Sinh trên bàn của tôi sẽ có một quả táo, tuy rằng tôi cũng không thích ăn táo lắm, nhưng cũng không cưỡng lại được tác dụng của lễ hội, lúc sinh nhật của tôi thì trên bàn có hoa, tuy rằng chỉ có một đóa, nhưng tôi cũng rất vui."
Thời cấp 3 thích chính là đơn thuần như vậy, vừa nhiệt liệt vừa trong sáng.
Không cần phải vì đối phương là ai, có địa vị xã hội ra sao, cũng đủ khiến người ta tim đập thình thịch ở trong ấm áp nhỏ vụn.
Thật giống như pháo hoa tạc nứt ở trên trái tim mềm mại của người thiếu niên.
【Thật ngọt ngào, tôi nhớ thời học sinh của mình quá~】
【Ngọt ngào quá, trước kia tôi cũng cùng mối tình đầu của tôi ở bên nhau như vậy TVT】
Nguyễn Đào không mặc áo thun giống Tô Mạn, nàng chỉ mặc một cái áo ống màu đen, vòng eo mảnh khảnh lộ rõ khi nàng leo lên cây.
Eo thon dài xinh đẹp, vừa thấy chính là đường cong của người thường xuyên khiêu vũ sẽ có, xương quai xanh của thiếu nữ cũng tinh xảo lại xinh đẹp, Tô Mạn nhìn đến nhịn không được nheo mắt lại.
Nguyễn Đào từ trên cây lựu nhìn xuống, ý thức được Tô Mạn đang nhìn mình.
Còn có chút cố tình duỗi thẳng eo của mình.
Hừ hừ, Tô Mạn vừa mới khoe eo ở trước mặt nàng, bây giờ cũng cho cô nhìn thấy.
Không phải chỉ là eo nhỏ thôi sao, ai mà không có chứ!
Ánh mắt Tô Mạn nhìn eo Nguyễn Đào tự do một lát liền thu trở về.
Cô cúi đầu nhìn trái cây trong áo khoác Nguyễn Đào, ném áo khoác của mình cho nàng.
Nguyễn Đào vốn dĩ muốn nói nàng còn có hơi nóng, liền thấy được ánh mắt Tô Mạn có chút lạnh lẽo, trong nháy mắt không khỏi rùng mình.
Tại sao cô lại quên mất người phụ nữ trước mắt này vẫn là mẹ kế tâm địa rắn rết kia của nàng!
Nguyễn Đào ép buộc bởi sự áp bức lâu dài của Tô Mạn, gần như theo bản năng liền mặc áo khoác vào, thở mạnh cũng không dám thở.
【Trời ơi, eo Nguyễn Đào cũng gầy quá đi, thật là bổ mắt!】
【Chỉ có tôi cảm thấy vừa mới ánh mắt Tô Mạn nhìn Nguyễn Đào có hơi A sao? Vcl đây là cái cốt truyện quái lạ gì vậy!】
【Lầu trên tôi nhắc nhở bạn một chút, đây là một chương trình tạp kỹ tình yêu, bạn phẩm, bạn thưởng thức!】
Tổ đạo diễn vốn dĩ vẫn luôn chú ý đến động tĩnh của Tô Mạn, dù sao sức ảnh hưởng lớn nhất của chương trình này chính là Tô Mạn.
Gần như tập trung là phay đứt gãy nhiệt độ ở phòng phát sóng trực tiếp Tô Mạn và Nguyễn Đào, đạo diễn Ninh vốn dĩ chính là bạn tốt nhiều năm của Tô Mạn.
Nhìn thấy bình luận có chút không phù hợp cũng lặng lẽ nhắc nhở trong tai nghe của Tô Mạn một chút.
"Cô Tô, cô khống chế phương hướng một chút, hiện tại bình luận đều bắt đầu rào hai người là một đôi, chúng ta vẫn là chương trình tạp kỹ tình yêu, như vậy đối với cô có ảnh hưởng không tốt."
Tô Mạn nghe thấy giọng đạo diễn Ninh.
Ánh mắt cô lại đảo qua trên quần áo của Nguyễn Đào, đi qua liền vươn tay sửa sang lại mũ thể thao cho Nguyễn Đào một chút, sau đó thuận tay kéo khóa kéo lên cho nàng.
Nguyễn Đào thật ra cũng không cảm thấy có gì, chuyện sửa sang lại quần áo như vậy Tô Mạn cũng đã làm không ít, lúc trước nàng tham gia kỳ thi nghệ thuật một số trang phục đi thi đều là Tô Mạn giúp nàng chọn.
Bình luận lại một mảng thét chói tai.
【A a a a a a được lắm, dục quá, tôi không ổn rồi, CP này tôi đẩy trước!】
【? Tôi nhìn thấy gì vậy? Lầu trên bạn dẫn theo tôi với!】
【Mạn Mạn đối với ai cũng đều dịu dàng như vậy, không hẹn mà ôm Tô Mạn của chúng ta tạo CP ha.】
Có không ít fans Tô Mạn đi ra duy trì trật tự, nhưng bởi vì đối phương chỉ là một người ngọt ngào mềm mại, ngược lại các fan đều cảm thấy không có gì.
Nếu có nam minh tinh muốn xào CP với Tô Mạn đại đa số đều sẽ bị sức chiến đấu của fans Tô phun thành cái sàng.
Nhưng nữ minh tinh thì lại không sao.
Dù sao chỉ cần là nữ minh tinh và Tô Mạn đứng chung một sân khấu trong một thời gian dài thì sẽ có tác phẩm văn học liên quan nhanh chóng chiếm lĩnh các mạng xã hội lớn, fans Tô đều đã quá quen rồi.
Nữ minh tinh mà, ai mà không thích chị gái xinh đẹp chứ?
Ai mà không muốn gần gũi với mỹ nữ!
Nhưng nếu là nam minh tinh vậy thì không được, tránh xa Tô ảnh hậu của chúng tôi ra một chút.
Đây là đại ảnh hậu cơ hồ xưng được với nhiệt độ và lưu lượng một tay che trời ở giới giải trí.
Đạo diễn Ninh: "... Tôi cảm thấy tôi quản không được."
Cô ấy tin tưởng người như Tô Mạn khẳng định cũng có tính đoán trong lòng, mặc dù là từng ấy năm tới nay vất vả lắm mới lại tham gia chương trình thực tế, lấy hiểu biết của Tô Mạn đối với giới giải trí, khẳng định cũng biết chính mình muốn chính là cái phương hướng tin tức gì.
Đạo diễn Ninh dứt khoát cũng không muốn quản.
Dù sao cô ấy cũng mặc kệ không được.
Tô Mạn nhặt lên mấy quả lựu Nguyễn Đào hái xuống, nghĩ đến vấn đề nàng vừa hỏi chính mình, cũng đi theo hỏi một câu: "Cô học leo cây từ khi nào vậy? Đào Đào?"
Tô Mạn dường như đều gọi nàng là Nguyễn Đào, lúc tức giận sẽ gọi là cô Nguyễn, nhưng đây là lần đầu tiên Nguyễn Đào nghe cô gọi mình là Đào Đào như những người khác.
Nàng trợn to mắt, ý thức được đây là Tô Mạn đang trả thù chính mình vì xưng hô của nàng vừa rồi, chỉ là có quá nhiều người gọi chính mình như vậy.
Nguyễn Đào dám cá những lời này trừ nàng là người quen thuộc với Tô Mạn, những người khác khả năng cũng không biết là Tô Mạn đang cố ý chọc tức nàng.
Người phụ nữ này vẫn ác độc trước sau như một, nham hiểm, có thù tất báo.
Nguyễn Đào bị bẽ mặt, có chút ê răng giương mắt nhìn Tô Mạn.
Ngại còn có cameras ở đây nàng cũng không thể chọc tức trở về, chỉ có thể thành thật trả lời.
"Khi còn nhỏ đã biết rồi, khi còn nhỏ tôi thường xuyên đi theo Sư Ân và Cẩu Tử còn có Triển Duyệt cùng đi đến vườn trái cây chơi, ba tôi mặc kệ tôi mà, trong nhà Triển Duyệt có mấy vườn trái cây. Nhưng mà mẹ cậu ấy không cho chúng tôi ăn nhiều trái cây, nói ăn đồ ngọt nhiều sẽ bị sâu răng, nên chúng tôi tự leo cây hái."
Triển Duyệt?
À, là cô bạn từ nhỏ lớn lên có vóc dáng cao gầy của nàng, hình như đã ra nước ngoài học tập.
Tô Mạn hiểu ý gật đầu, khi còn nhỏ Nguyễn Đào chính là hỗn thế ma vương.
Trên cơ bản là nhà này soàn soạt về sau liền đi soàn soạt nhà kia, những việc này Nguyễn Danh Thành đều đã nói với cô.
Đạo diễn Ninh nhẫn nhịn, vẫn là không nhịn xuống được hèn mọn nhắc nhở: "Cô Tô, chúng ta là một chương trình tạp kỹ tình yêu......
Tô Mạn nhướng mày, quyết định cho đạo diễn Ninh một chút mặt mũi.
"Đã từng yêu đương bao giờ chưa?"
Nguyễn Đào đang chọn mấy quả lựu lớn nhất đỏ nhất, dùng áo khoác lau lau đưa cho Tô Mạn.
"Chưa, lúc học cấp 3 từng thích một chàng trai, sau này bởi vì một số chuyện cũng liền không có kết quả."
Tô Mạn không ngờ Nguyễn Đào sẽ nói thẳng, cô cũng nhớ tới ngày hôm qua Sư Ân và Bạch Giản có nói lúc học cấp 3 Nguyễn Đào từng thích một nam sinh.
Cô vốn dĩ còn tưởng rằng Nguyễn Đào là nhiệt độ ba phút, không ngờ còn có thể để lại trong lòng Nguyễn Đào một chút ấn tượng.
Có thể thấy được không phải ba phút.
"Vì sao không ở bên nhau?"
Nguyễn Đào có chút nghi hoặc nhìn thoáng qua Tô Mạn, chính mình cũng nhặt một quả lựu trực tiếp lên ăn: "Tuổi tác nhỏ, hơn nữa...... Ai nha bỏ đi, nói như vậy không tốt lắm, tóm lại chính là hắn cũng không thích tôi."
Tô Mạn truy vấn: "Vì sao cô lại thích hắn?"
Nguyễn Đào thực chất là một người có đầu óc đơn giản, thời gian ở cùng Tô Mạn đó cũng có thể coi là co được dãn được, sẽ đi theo Tô Mạn vì số dư trong thẻ ngân hàng của mình, cũng sẽ mắng xong rồi chặn bởi vì chính mình khó chịu.
Nguyễn Đào nghĩ nghĩ, vẫn là không giấu giếm.
"Tôi ngẫm lại, kỳ thật đều là một số chuyện nhỏ. Ví dụ như lúc tôi đi học luôn khó khăn xoay chuyển đầu óc, cô biết đấy, toán học đơn giản là một môn vượt quá tầm với của một đứa có chỉ số IQ như tôi. Chính là không có biện pháp, vẫn phải học đấy thôi, sau đó ba tôi thường xuyên cho tôi ăn hạch đào bổ đầu óc, nói lấy hình bổ hình, thường xuyên qua lại thì tôi thường xuyên ăn. Rồi có một ngày phát hiện có một túi hạch đào rất lớn đã lột vỏ ở trên bàn, hi hi, tôi đã rất vui vẻ."
"Sau đó lễ Giáng Sinh trên bàn của tôi sẽ có một quả táo, tuy rằng tôi cũng không thích ăn táo lắm, nhưng cũng không cưỡng lại được tác dụng của lễ hội, lúc sinh nhật của tôi thì trên bàn có hoa, tuy rằng chỉ có một đóa, nhưng tôi cũng rất vui."
Thời cấp 3 thích chính là đơn thuần như vậy, vừa nhiệt liệt vừa trong sáng.
Không cần phải vì đối phương là ai, có địa vị xã hội ra sao, cũng đủ khiến người ta tim đập thình thịch ở trong ấm áp nhỏ vụn.
Thật giống như pháo hoa tạc nứt ở trên trái tim mềm mại của người thiếu niên.
【Thật ngọt ngào, tôi nhớ thời học sinh của mình quá~】
【Ngọt ngào quá, trước kia tôi cũng cùng mối tình đầu của tôi ở bên nhau như vậy TVT】
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.