Hôm Nay Quản Gia Ác Ma Vẫn Cố Gắng Cống Hiến
Chương 17:
Đạo Trương Đan Phi
22/09/2023
Sự tình phát sinh đột ngột, phạm vi dao nĩa bắn ra rất rộng, các quân nhân thuộc hai căn cứ phải tập trung bảo vệ dân thường, cho đến khi trận công kích này ngừng lại, đám binh lính xung quanh mới xông tới, người đại diện của căn cứ số 4 thấp thỏm đi tới giải thích với Meister.
Á Tiếu cúi đầu nhìn đĩa điểm tâm mà mình cố ý bảo vệ trong tay, cậu định vừa ăn vừa đứng bên cạnh hóng hớt theo dõi, nhưng sau khi suy nghĩ vài giây thì tiếc nuối đặt đĩa điểm tâm lên mặt bàn bên cạnh.
Vừa nhìn là biết đại diện căn cứ số 4 có hơi sợ hãi, bối rối giải thích: “Trước khi chúng tôi đến căn cứ số 6, giá trị TH của người này vẫn nằm trong phạm vi bình thường.”
Meister nở nụ cười tủm tỉm, trông tâm trạng như đang rất tốt nhưng lời nói ra lại khiến đối phương càng thêm sợ hãi: “Tôi biết rồi, nhưng Người Cấm Kỵ kia không thể rời khỏi căn cứ số 6.”
“Người này là anh hùng của căn cứ chúng tôi!”
“Nhưng hắn mất kiểm soát ở căn cứ của bọn tôi.”
Nụ cười trên mặt Meister vẫn không thay đổi, giọng nói từ tốn nhưng lại tỏa ra cảm giác áp bức khiến bên phía đối phương phải kiêng dè: “Trưởng quan Vitin có biết quy tắc của căn cứ số 6 không?”
Quy tắc của căn cứ số 6.
Chỉ bảy chữ đơn giản như vậy lại khiến Vitin một hồi lâu sau vẫn không nói được gì.
Á Tiếu thích thú đứng một bên theo dõi, khi cậu nghe thấy lời này thì nhớ nhân vật phản diện trong nguyên tấc rất coi trọng phép tắc.
Người Cấm Kỵ vẫn được xem làm anh hùng.
Ở trong căn cứ khác, Người Cấm Kỵ có rất nhiều đặc quyền, nhưng ở trong căn cứ thứ 6, bao gồm cả Người Cấm Kỵ như Nguyên soái lại không có đặc quyền gì, chỉ cần mất kiểm soát ở nơi công cộng đều sẽ bị trừng phạt cực kỳ nghiêm trọng.
[Tác phong của nhân vật phản diện rất mạnh mẽ.]
Thanh âm điện tử của hệ thống vang lên, ông rất lo lắng cho an nguy của Á Tiếu nên vẫn luôn không tắt máy trong suốt buổi tiệc này.
[Đúng vậy.] Trong lòng Á Tiếu có hơi cảm thán, trong mắt nhân vật phản diện không chứa nổi một hạt cát, cậu suy nghĩ một hồi thì thầm nói: [Chú Tư, sau khi trở về cháu sẽ tiếp tục vào không gian giả lập để rèn luyện kỹ năng quản gia đặc biệt.]
[Được, nhưng mà…Sao đột nhiên cháu lại nhắc đến chuyện này?]
[Tần Thích là một người rất coi trọng quy tắc, nếu quản gia của mình lại làm việc không có tác phong nghiêm túc, không hợp quy tắc mà hắn đứa ra thì chắc chắn hắn sẽ không tin tưởng và gần gũi với quản gia nữa.]
Giọng điệu của Á Tiếu có hơi nghiêm túc.
Cậu không những phải làm việc thật tốt mà còn phải làm thật hoàn hảo, như vậy mới có thể nhận được sự tin tưởng từ Tần Thích.
Hệ thống đẫy đẫy chiếc kính lão của mình, ký chủ nói vậy cũng không sai, theo nguyên tác nhân vật phản diện Tần Thích luôn có thái độ xem thường những quản gia có ý định làm trái hợp đồng đòi nghỉ việc kia.
Trong khi Á Tiếu đang thảo luận làm sao có thể sống hòa thuận, xây dựng mối quan hệ vui vẻ tốt đẹp với nhân vật phản diện thì không khí trong hội trường vẫn luôn căng thẳng, yên lặng một hồi lâu.
Cho đến khi Sauron ném Người Cấm Kỵ bị mất kiểm soát xuống hội trường trước mặt mọi người, lúc này trưởng quan Vitin của căn cứ số 4 không thể cố chấp nữa, chủ động làm xoa dịu bầu không khí: “Tôi biết rồi, nhưng các người phải đảm bảo an toàn tính mạng của người thuộc căn cứ chúng tôi.”
“Tất nhiên rồi, Người Cấm Kỵ số BFE06 là nhân tài xạ thủ tầm xa ưu tú mà.”
Á Tiếu cúi đầu nhìn đĩa điểm tâm mà mình cố ý bảo vệ trong tay, cậu định vừa ăn vừa đứng bên cạnh hóng hớt theo dõi, nhưng sau khi suy nghĩ vài giây thì tiếc nuối đặt đĩa điểm tâm lên mặt bàn bên cạnh.
Vừa nhìn là biết đại diện căn cứ số 4 có hơi sợ hãi, bối rối giải thích: “Trước khi chúng tôi đến căn cứ số 6, giá trị TH của người này vẫn nằm trong phạm vi bình thường.”
Meister nở nụ cười tủm tỉm, trông tâm trạng như đang rất tốt nhưng lời nói ra lại khiến đối phương càng thêm sợ hãi: “Tôi biết rồi, nhưng Người Cấm Kỵ kia không thể rời khỏi căn cứ số 6.”
“Người này là anh hùng của căn cứ chúng tôi!”
“Nhưng hắn mất kiểm soát ở căn cứ của bọn tôi.”
Nụ cười trên mặt Meister vẫn không thay đổi, giọng nói từ tốn nhưng lại tỏa ra cảm giác áp bức khiến bên phía đối phương phải kiêng dè: “Trưởng quan Vitin có biết quy tắc của căn cứ số 6 không?”
Quy tắc của căn cứ số 6.
Chỉ bảy chữ đơn giản như vậy lại khiến Vitin một hồi lâu sau vẫn không nói được gì.
Á Tiếu thích thú đứng một bên theo dõi, khi cậu nghe thấy lời này thì nhớ nhân vật phản diện trong nguyên tấc rất coi trọng phép tắc.
Người Cấm Kỵ vẫn được xem làm anh hùng.
Ở trong căn cứ khác, Người Cấm Kỵ có rất nhiều đặc quyền, nhưng ở trong căn cứ thứ 6, bao gồm cả Người Cấm Kỵ như Nguyên soái lại không có đặc quyền gì, chỉ cần mất kiểm soát ở nơi công cộng đều sẽ bị trừng phạt cực kỳ nghiêm trọng.
[Tác phong của nhân vật phản diện rất mạnh mẽ.]
Thanh âm điện tử của hệ thống vang lên, ông rất lo lắng cho an nguy của Á Tiếu nên vẫn luôn không tắt máy trong suốt buổi tiệc này.
[Đúng vậy.] Trong lòng Á Tiếu có hơi cảm thán, trong mắt nhân vật phản diện không chứa nổi một hạt cát, cậu suy nghĩ một hồi thì thầm nói: [Chú Tư, sau khi trở về cháu sẽ tiếp tục vào không gian giả lập để rèn luyện kỹ năng quản gia đặc biệt.]
[Được, nhưng mà…Sao đột nhiên cháu lại nhắc đến chuyện này?]
[Tần Thích là một người rất coi trọng quy tắc, nếu quản gia của mình lại làm việc không có tác phong nghiêm túc, không hợp quy tắc mà hắn đứa ra thì chắc chắn hắn sẽ không tin tưởng và gần gũi với quản gia nữa.]
Giọng điệu của Á Tiếu có hơi nghiêm túc.
Cậu không những phải làm việc thật tốt mà còn phải làm thật hoàn hảo, như vậy mới có thể nhận được sự tin tưởng từ Tần Thích.
Hệ thống đẫy đẫy chiếc kính lão của mình, ký chủ nói vậy cũng không sai, theo nguyên tác nhân vật phản diện Tần Thích luôn có thái độ xem thường những quản gia có ý định làm trái hợp đồng đòi nghỉ việc kia.
Trong khi Á Tiếu đang thảo luận làm sao có thể sống hòa thuận, xây dựng mối quan hệ vui vẻ tốt đẹp với nhân vật phản diện thì không khí trong hội trường vẫn luôn căng thẳng, yên lặng một hồi lâu.
Cho đến khi Sauron ném Người Cấm Kỵ bị mất kiểm soát xuống hội trường trước mặt mọi người, lúc này trưởng quan Vitin của căn cứ số 4 không thể cố chấp nữa, chủ động làm xoa dịu bầu không khí: “Tôi biết rồi, nhưng các người phải đảm bảo an toàn tính mạng của người thuộc căn cứ chúng tôi.”
“Tất nhiên rồi, Người Cấm Kỵ số BFE06 là nhân tài xạ thủ tầm xa ưu tú mà.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.