Hôm Nay Quản Gia Ác Ma Vẫn Cố Gắng Cống Hiến
Chương 23:
Đạo Trương Đan Phi
24/09/2023
Ông nhìn một món đồ chơi vô dụng mới xuất hiện trong kho đồ và con số 20 điểm tích lũy còn lại trên giao diện, không nhịn được bật khóc vì vui mừng.
Vậy mà ký chủ còn biết giữ lại 20 điểm tích lũy!
Đúng là quá tuyệt vời!
Á Tiếu cũng cảm thấy mình rất tuyệt vời.
Chiếc đuôi phía sau lắc lư qua lại.
“Cháu còn mua mỹ phẩm chăm sóc đuôi và sừng này.” Á Tiếu tự hào mà khoe ra: “Cháu không phung phí điểm tích lũy đâu.”
Sừng và cái đuôi xinh đẹp của ác ma cũng cần phải chăm sóc tỉ mỉ cẩn thận.
Hệ thống vui mừng, khích lệ: [Ký chủ giỏi quá!]
Á Tiếu thoải mái nhận lời khen ngợi này.
Đôi mắt cậu cong cong lên, chóp đuôi nhẹ nhàng vỗ trên mặt đất, cho thấy tâm trạng hiện tại của cậu đang rất tốt.
Cuộc giao lưu giữa ác ma và hệ thống kết thúc.
Á Tiếu nghiêm túc chỉnh sửa lại cổ tay áo của mình, sau khi xác nhận không còn vấn đề gì thì tiến vào chương trình tập huấn một lần nữa.
Buổi tập huấn này rất có ích cho cậu.
Chí ít có thể giúp cậu tìm hiểu chút thông tin bị giấu giếm trong cốt truyện của nhân vật phản diện Tần Thích.
Á Tiếu hy vọng trước khi gặp mặt Tần Thích, cậu có thể hiểu thêm về con người nhân vật này, nếu có thể mau chóng nhận được thiện cảm và sự tín nhiệm của hắn trong thời gian ngắn thì càng tốt.
Ở bên kia, nơi Meister đang đàm phán với căn cứ số 4 về chuyện xử lý việc phát sinh ở bữa tiệc, đột nhiên quang não trên cổ tay của Meister rung lên.
Meister liếc nhìn giao diện quang não rồi quay sang nói với Sauron: “Em đưa Người Cấm Kỵ trở về trước đi.”
Sauron ừ một tiếng.
“Anh định làm gì thế?”
“Uy Thành gọi video cho anh.”
Meister chỉ chỉ quang não trên cổ tay, sau khi Sauron gật đầu coi như đã biết, Meister mới bước lên tầng hai của hội trường.
Tầng hai yên tĩnh hơn rất nhiều.
Quầng sáng màu xanh lục được chiếu ra giữa không trung.
Một người đàn ông cao to lực lưỡng đang đưa tay lao sạch vết máu màu xanh lục trên mặt đi, rồi nhếch môi nở nụ cười tươi với Meister.
“Đã lâu không gặp, Uy Thành.”
Tâm trạng của Meister không có gì khác thường, anh ta cười tủm tỉm hỏi: “Cậu và bên phía Nguyên soái thế nào rồi? Có thuận lợi không?”
“Cũng xem như thuận lợi.”
Uy Thành trong hình chiếu dùng ngón trỏ cọ cọ chóp mũi của mình, nở nụ cười hiền lành nói: “Hai ngày nữa Nguyên soái sẽ trở về.”
“Hai ngày nữa sao?”
Meister cũng không thấy bất ngờ: “Cũng tới lúc ngài ấy phải trở về, sắp đến đại hội Mùa Xuân rồi, đúng lúc trở về để ngài ấy làm quen với Á Tiếu.”
Khi nhắc đến quản gia mới, ý cười trong đôi mắt của Meister cũng chân thành hơn: “Á Tiếu khiến người khác yêu thích hơn mấy vị quản gia trước kia nhiều.”
Uy Thành chưa tiếp xúc với vị quản gia mới nên không bày tỏ ý kiến về người này.
Nhưng vài giây yên lặng ngắn ngủi này lại khiến Meister nhận ra chuyện gì đó, nụ cười trên mặt anh ta dần biến mất: “Có chuyện gì xảy ra à?”
“Giá trị TH của Nguyên soái lại tăng lên.”
Dự cảm xấu đã xuất hiện, nụ cười trên mặt Meister hoàn toàn biến mất.
“Nếu vị quản gia mới tới đáng tin cậy như vậy thì cậu nên sắp xếp cho quản gia gặp mặt Nguyên soái đi.” Giọng nói của Uy Thành trầm xuống, nghe vừa nặng nề vừa khàn khàn.
“Tôi hiểu rồi.”
Meister thở dài một hai, chầm chậm gật gầu.
Anh ta hiểu mức độ nghiêm trọng của chuyện này.
Meister vốn định để Á Tiếu hiểu biết về Nguyên soái nhiều hơn để cậu yên lòng, sẽ không vì những lời đồn bên ngoài mà coi Nguyên soái như quái vật đáng sợ.
Nhưng tình hình hiện tại không ổn, có lẽ Á Tiếu phải đối diện với Nguyên soái đã mất khống chế.
Meister chỉ hy vọng rằng, đến lúc đó Á Tiếu sẽ không giống những vị quản gia trước…
Vậy mà ký chủ còn biết giữ lại 20 điểm tích lũy!
Đúng là quá tuyệt vời!
Á Tiếu cũng cảm thấy mình rất tuyệt vời.
Chiếc đuôi phía sau lắc lư qua lại.
“Cháu còn mua mỹ phẩm chăm sóc đuôi và sừng này.” Á Tiếu tự hào mà khoe ra: “Cháu không phung phí điểm tích lũy đâu.”
Sừng và cái đuôi xinh đẹp của ác ma cũng cần phải chăm sóc tỉ mỉ cẩn thận.
Hệ thống vui mừng, khích lệ: [Ký chủ giỏi quá!]
Á Tiếu thoải mái nhận lời khen ngợi này.
Đôi mắt cậu cong cong lên, chóp đuôi nhẹ nhàng vỗ trên mặt đất, cho thấy tâm trạng hiện tại của cậu đang rất tốt.
Cuộc giao lưu giữa ác ma và hệ thống kết thúc.
Á Tiếu nghiêm túc chỉnh sửa lại cổ tay áo của mình, sau khi xác nhận không còn vấn đề gì thì tiến vào chương trình tập huấn một lần nữa.
Buổi tập huấn này rất có ích cho cậu.
Chí ít có thể giúp cậu tìm hiểu chút thông tin bị giấu giếm trong cốt truyện của nhân vật phản diện Tần Thích.
Á Tiếu hy vọng trước khi gặp mặt Tần Thích, cậu có thể hiểu thêm về con người nhân vật này, nếu có thể mau chóng nhận được thiện cảm và sự tín nhiệm của hắn trong thời gian ngắn thì càng tốt.
Ở bên kia, nơi Meister đang đàm phán với căn cứ số 4 về chuyện xử lý việc phát sinh ở bữa tiệc, đột nhiên quang não trên cổ tay của Meister rung lên.
Meister liếc nhìn giao diện quang não rồi quay sang nói với Sauron: “Em đưa Người Cấm Kỵ trở về trước đi.”
Sauron ừ một tiếng.
“Anh định làm gì thế?”
“Uy Thành gọi video cho anh.”
Meister chỉ chỉ quang não trên cổ tay, sau khi Sauron gật đầu coi như đã biết, Meister mới bước lên tầng hai của hội trường.
Tầng hai yên tĩnh hơn rất nhiều.
Quầng sáng màu xanh lục được chiếu ra giữa không trung.
Một người đàn ông cao to lực lưỡng đang đưa tay lao sạch vết máu màu xanh lục trên mặt đi, rồi nhếch môi nở nụ cười tươi với Meister.
“Đã lâu không gặp, Uy Thành.”
Tâm trạng của Meister không có gì khác thường, anh ta cười tủm tỉm hỏi: “Cậu và bên phía Nguyên soái thế nào rồi? Có thuận lợi không?”
“Cũng xem như thuận lợi.”
Uy Thành trong hình chiếu dùng ngón trỏ cọ cọ chóp mũi của mình, nở nụ cười hiền lành nói: “Hai ngày nữa Nguyên soái sẽ trở về.”
“Hai ngày nữa sao?”
Meister cũng không thấy bất ngờ: “Cũng tới lúc ngài ấy phải trở về, sắp đến đại hội Mùa Xuân rồi, đúng lúc trở về để ngài ấy làm quen với Á Tiếu.”
Khi nhắc đến quản gia mới, ý cười trong đôi mắt của Meister cũng chân thành hơn: “Á Tiếu khiến người khác yêu thích hơn mấy vị quản gia trước kia nhiều.”
Uy Thành chưa tiếp xúc với vị quản gia mới nên không bày tỏ ý kiến về người này.
Nhưng vài giây yên lặng ngắn ngủi này lại khiến Meister nhận ra chuyện gì đó, nụ cười trên mặt anh ta dần biến mất: “Có chuyện gì xảy ra à?”
“Giá trị TH của Nguyên soái lại tăng lên.”
Dự cảm xấu đã xuất hiện, nụ cười trên mặt Meister hoàn toàn biến mất.
“Nếu vị quản gia mới tới đáng tin cậy như vậy thì cậu nên sắp xếp cho quản gia gặp mặt Nguyên soái đi.” Giọng nói của Uy Thành trầm xuống, nghe vừa nặng nề vừa khàn khàn.
“Tôi hiểu rồi.”
Meister thở dài một hai, chầm chậm gật gầu.
Anh ta hiểu mức độ nghiêm trọng của chuyện này.
Meister vốn định để Á Tiếu hiểu biết về Nguyên soái nhiều hơn để cậu yên lòng, sẽ không vì những lời đồn bên ngoài mà coi Nguyên soái như quái vật đáng sợ.
Nhưng tình hình hiện tại không ổn, có lẽ Á Tiếu phải đối diện với Nguyên soái đã mất khống chế.
Meister chỉ hy vọng rằng, đến lúc đó Á Tiếu sẽ không giống những vị quản gia trước…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.