Hôm Nay Quản Gia Ác Ma Vẫn Cố Gắng Cống Hiến
Chương 30:
Đạo Trương Đan Phi
24/09/2023
Vì chuẩn bị gặp nhân vật phản diện Tần Thích mà cả ngày Á Tiếu đều không được rảnh rỗi, đầu tiên là cậu khởi động người máy giúp việc dọn dẹp căn biệt thự từ trong ra ngoài, sau đó dựa vào những quy tắc và thói quen được tìm ra vào mấy ngày nay của Tần Thích mà cẩn thận trang trí sửa sang lại mỗi một góc trong biệt thự, cố gắng đạt yêu cầu phù hợp với Tần Thích.
Nhìn mỗi nơi mỗi góc của biệt thự tràn ngập bầu không khí âm trầm quỷ dị, Á Tiếu không nhịn được mà cảm thấy ngứa tay, cậu thật sự rất muốn vào cửa hàng hệ thống mua chút đồ trang trí, chỉ vì muốn khiến căn biệt thự này có chút độ ấm áp hơn.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, vẫn là thôi.
Hiện tại Á Tiếu còn chưa biết hết các quy tắc của Nguyên soái, nếu hắn cảm thấy cậu tự ý làm xằng làm bậy trong biệt thự của hắn rồi không thích cậu thì sao, kết quả cuối cùng vẫn mất nhiều hơn được.
Sau này có cơ hội thì tính sau.
Trong lòng Á Tiếu chốt lại một câu như vậy, sau đó ném chuyện này ra sau đầu không nghĩ đến nữa, rồi vui vẻ nhảy nhót chạy đi chạy lại chỉnh sửa những món đồ trang trí khác.
Sau khi sắp xếp xong tất cả, Á Tiếu cảm thấy rất hài lòng, cậu tiếp tục hoàn thành xong một buổi tập huấn rồi mới dành thời gian chăm sóc bảo dưỡng sừng và cái đuôi xinh đẹp của mình, cuối cùng mang trong mình sự hy vọng và chờ mong tiến vào mộng đẹp.
Sáng ngày thứ hai sau khi mới thức dậy, Á Tiếu nhận được tin nhắn yêu cầu đến khu vực bên cạnh đường biên giới để tụ họp với Nguyên soái.
Á Tiếu đã dự đoán trước sẽ có chuyện này.
Giá trị TH của Tần Thích không ổn định, có thể mất kiểm soát bất cứ lúc nào, trường hợp xấu sẽ không tiến vào căn cứ.
Người đến đón cậu là Emily vừa mới gặp vào ngày hôm qua.
Khi hai người tụ họp, Emily đang dựa người vào xe huyền phù để hút thuốc, đến khi thấy bóng dáng Á Tiếu đi đến cô ta mới vứt điếu thuốc đi, leo lên xe huyền phù.
Quản gia mới này vừa lên xe đã nở nụ cười tươi với Emily, trông dáng vẻ thoải mái của cậu dường như chẳng hề sợ cô ta tí nào, khiến Emily không quen lắm, sau khi trả lời vài câu hỏi của Á Tiếu, cô ta càng có vẻ mất tự nhiên hơn.
“Ngày hôm qua Meister đã đến đường biên giới trước rồi.”
“Tình huống của Nguyên soái à, cậu đến là biết thôi.”
“Cậu đừng hỏi nhiều như vậy.”
Biểu cảm trên mặt Emily có hơi không kiên nhẫn, chiếc khuyên trên môi khẽ nhúc nhích, kiểu tóc đuôi ngựa buộc cao phối hợp với bộ quân phục màu đen tạo nên khí chất quyết đoán sát phạt, khiến người ta có hơi hoài nghi vào giây tiếp theo cô nàng sẽ bùng nổ mà lao đến đánh người.
Thật ra Á Tiếu cảm thấy thái độ cô nàng này không có gì bất thường cả.
Nói đúng hơn là giọng điệu của ác ma ở Ma giới đều như vậy, mười câu thì hết đến chín câu mang ý khiêu khích người khác rồi, chỉ cần không tạo ra cuộc công kích nào thì có thể cho rằng hai bên có mối quan hệ thân thiết khi nói chuyện với nhau đấy.
Khi Á Tiếu nghe đến câu cuối, cậu mỉm cười tủm tỉm, ngoan ngoãn gật đầu nói: “Được, tôi không hỏi nữa.”
Không khí trong xe huyền phù yên lặng lại.
Nhìn mỗi nơi mỗi góc của biệt thự tràn ngập bầu không khí âm trầm quỷ dị, Á Tiếu không nhịn được mà cảm thấy ngứa tay, cậu thật sự rất muốn vào cửa hàng hệ thống mua chút đồ trang trí, chỉ vì muốn khiến căn biệt thự này có chút độ ấm áp hơn.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, vẫn là thôi.
Hiện tại Á Tiếu còn chưa biết hết các quy tắc của Nguyên soái, nếu hắn cảm thấy cậu tự ý làm xằng làm bậy trong biệt thự của hắn rồi không thích cậu thì sao, kết quả cuối cùng vẫn mất nhiều hơn được.
Sau này có cơ hội thì tính sau.
Trong lòng Á Tiếu chốt lại một câu như vậy, sau đó ném chuyện này ra sau đầu không nghĩ đến nữa, rồi vui vẻ nhảy nhót chạy đi chạy lại chỉnh sửa những món đồ trang trí khác.
Sau khi sắp xếp xong tất cả, Á Tiếu cảm thấy rất hài lòng, cậu tiếp tục hoàn thành xong một buổi tập huấn rồi mới dành thời gian chăm sóc bảo dưỡng sừng và cái đuôi xinh đẹp của mình, cuối cùng mang trong mình sự hy vọng và chờ mong tiến vào mộng đẹp.
Sáng ngày thứ hai sau khi mới thức dậy, Á Tiếu nhận được tin nhắn yêu cầu đến khu vực bên cạnh đường biên giới để tụ họp với Nguyên soái.
Á Tiếu đã dự đoán trước sẽ có chuyện này.
Giá trị TH của Tần Thích không ổn định, có thể mất kiểm soát bất cứ lúc nào, trường hợp xấu sẽ không tiến vào căn cứ.
Người đến đón cậu là Emily vừa mới gặp vào ngày hôm qua.
Khi hai người tụ họp, Emily đang dựa người vào xe huyền phù để hút thuốc, đến khi thấy bóng dáng Á Tiếu đi đến cô ta mới vứt điếu thuốc đi, leo lên xe huyền phù.
Quản gia mới này vừa lên xe đã nở nụ cười tươi với Emily, trông dáng vẻ thoải mái của cậu dường như chẳng hề sợ cô ta tí nào, khiến Emily không quen lắm, sau khi trả lời vài câu hỏi của Á Tiếu, cô ta càng có vẻ mất tự nhiên hơn.
“Ngày hôm qua Meister đã đến đường biên giới trước rồi.”
“Tình huống của Nguyên soái à, cậu đến là biết thôi.”
“Cậu đừng hỏi nhiều như vậy.”
Biểu cảm trên mặt Emily có hơi không kiên nhẫn, chiếc khuyên trên môi khẽ nhúc nhích, kiểu tóc đuôi ngựa buộc cao phối hợp với bộ quân phục màu đen tạo nên khí chất quyết đoán sát phạt, khiến người ta có hơi hoài nghi vào giây tiếp theo cô nàng sẽ bùng nổ mà lao đến đánh người.
Thật ra Á Tiếu cảm thấy thái độ cô nàng này không có gì bất thường cả.
Nói đúng hơn là giọng điệu của ác ma ở Ma giới đều như vậy, mười câu thì hết đến chín câu mang ý khiêu khích người khác rồi, chỉ cần không tạo ra cuộc công kích nào thì có thể cho rằng hai bên có mối quan hệ thân thiết khi nói chuyện với nhau đấy.
Khi Á Tiếu nghe đến câu cuối, cậu mỉm cười tủm tỉm, ngoan ngoãn gật đầu nói: “Được, tôi không hỏi nữa.”
Không khí trong xe huyền phù yên lặng lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.