Hôm Nay Quản Gia Ác Ma Vẫn Cố Gắng Cống Hiến
Chương 9:
Đạo Trương Đan Phi
20/09/2023
Sau khi tiễn Meister đi, Á Tiếu nhớ lại cốt truyện trong sách.
Bhutto không phải nhân vật trong trọng, trong sách cũng chỉ nhắc đến trong vài câu, lần đầu tiên Bhutto tham gia một bữa tiệc trong căn cứ này, rồi bị thương rất nặng.
Hẳn là không có gì bất ngờ xảy ra trong tiệc cưới này.
Còn nguyên nhân, Á Tiếu nhớ là do có một Người Cấm Kỵ mất khống chế dẫn đến bạo động.
Người Cấm Kỵ sao?
Lông mi của Á Tiếu hơi rũ xuống, suy nghĩ một hồi thì ném chuyện này ra sau đầu, cậu vội vàng nhìn xung quanh với ánh mắt thưởng thức.
Sau khi tiến vào biệt thự Á Tiếu mới phát hiện, nội thất trang trí bên trong càng khiến trái tim nhỏ bé của tiểu ác ma hưng phấn hơn.
Trong phòng khách treo mấy cái tiêu bản của thằn lằn, đèn trong biệt thự không tối lắm, nhưng không khí bên trong vẫn lộ ra khí tức âm u lạnh lẽo, cầu thang to lớn kéo dài từ dưới lên phía trên, biệt thự to lớn lại ngột ngạt đến mức khiến người ta cảm thấy khó thở.
Á Tiêu: Ôi chao! Thích quá!
Cậu cầm vali lên nhảy nhót chạy tới lầu hai, dựa theo lời của Meister thì ngoại trừ phòng của Nguyên soái, cậu có thể chọn căn phòng nào tùy thích.
Ác ma chưa bao giờ để bản thân mình ủy khuất.
Á Tiếu quan sát từng phòng rồi chọn ra căn phòng mà cậu thích nhất, trùng hợp là căn phòng này nằm ngay bên cạnh phòng của nhân vật phản diện, như vậy cũng tiện cho cậu hấp thụ giá trị ác ma.
Căn phòng này sáng người nhưng không khí lại nặng nề, thảm, rèm cửa hay giường đều có màu xám đen u ám, những bức họa trang trí trên tường đều có phong cách vặn vẹo, Á Tiếu càng nhìn càng thấy thích, cậu vui vẻ đến mức cái đuôi phía sau lắc lư vài cái giữa không trung.
Sau khi xác nhận xung quanh không có nguy hiểm, Á Tiếu lập tức thả cái đuôi của cậu ra, trên đầu cũng xuất hiện hai cái sừng màu đen nho nhỏ.
Chiếc đuôi lóe lên ánh sáng xanh hơi giơ lên cao, có thể thấy tâm trạng của tiểu ác ma không tệ.
Á Tiếu ngồi xếp bằng trên tấm thảm mở chiếc vali xách tay ra, bên trong đều là một ít đồ vật lặt vặt, nhưng lại bảo bối trong thế giới này của cậu.
Bên trong là một món đồ chơi hình đầu lâu sẽ phát ra tiếng cười tà ác đều đặt tay lên nó, một chiếc đồng hồ báo thức hình tròn có cái lưỡi dài màu đen như mực, dây truyền có mặt hình chó săn ba đầu của địa ngục…Tất cả đều là đồ vật Á Tiếu sưu tầm được trong nửa tháng qua.
Ngoài ra, còn một đống đồ chơi không có chỗ chưa đã bị Á Tiếu ném vào không gian của hệ thống.
Gần đây Á Tiếu mới mua chiếc vali này, rất tiện cho cậu mang theo mấy món đồ chơi nho nhỏ.
Á Tiếu vui vẻ lắc lư chiếc đuôi sắp xếp mấy món đồ chơi nho nhỏ đáng yêu của mình ở trong phòng.
Căn phòng vốn u ám âm trầm lại vì một đám đồ chơi gia nhập mà càng trở nên “ấm áp” hơn, Á Tiếu quan sát một hồi vừa gật đầu hài lòng, sau đó cậu lấy ra chiếc mặt nạ mình thích nhất ra.
Nụ cười trên chiếc mặt nạ rất…Khoa trương.
Cái miệng rộng nở nụ cười kéo dài đến vành tai được viền bằng màu trắng, trông chiếc mặt nạ màu đen càng nham hiểm xảo quyệt hơn, khiến người nhìn cảm thấy rợn cả người.
“Nụ cười này thật là thân thiện.”
Á Tiếu rất hài lòng mà khen ngợi một câu.
Cái đuôi phía sau quần tây lay động nhanh hơn một chút.
Đây chính là lý do vì sao hôm qua Á Tiếu đeo chiếc mặt nạ này.
Nụ cười chân thành tha thiết có thể khiến cuộc giao dịch càng thêm thuận lợi hơn, đây chính là nhận thức chung của đám ác ma am hiểu giao dịch đồng giá.
Giao dịch đầu tiên đã thành công khiến Á Tiếu càng yêu thích chiếc mặt nạ trong tay mình, cậu cân nhắc một hồi thì quyết định không trưng bày chiếc mặt nạ ra bên ngoài, mà cẩn thận đặt nó bên trong chiếc vali xách tay.
Chiếc vali xách tay này là sản phẩm trong trung tâm mua sắm của hệ thống.
Ngoại trừ bản thân Á Tiếu thì không ai có thể mở chiếc vali này ra.
Mặc dù căn phòng này là của Á Tiếu nhưng không lâu trước đây cậu vẫn chỉ là một ác ma Á Tiếu cấp thấp mà thôi, cẩn thận là bản năng của cậu, trước khi xác nhận nơi này tuyệt đối an toàn thì Á Tiếu sẽ không bao giờ mang chiếc mặt nạ mình thích nhất ra.
Sau khi sắp xếp các bảo bối của mình xong, ánh mắt của Á Tiếu dừng trên số văn kiện đặt trên giường.
Đây là tư liệu Meister đưa cho cậu.
Hình như là về cấm kỵ của nhân vật phản diện.
[Bản edit thuộc về Sam - chỉ tồn tại trên Dtruyen]
Bhutto không phải nhân vật trong trọng, trong sách cũng chỉ nhắc đến trong vài câu, lần đầu tiên Bhutto tham gia một bữa tiệc trong căn cứ này, rồi bị thương rất nặng.
Hẳn là không có gì bất ngờ xảy ra trong tiệc cưới này.
Còn nguyên nhân, Á Tiếu nhớ là do có một Người Cấm Kỵ mất khống chế dẫn đến bạo động.
Người Cấm Kỵ sao?
Lông mi của Á Tiếu hơi rũ xuống, suy nghĩ một hồi thì ném chuyện này ra sau đầu, cậu vội vàng nhìn xung quanh với ánh mắt thưởng thức.
Sau khi tiến vào biệt thự Á Tiếu mới phát hiện, nội thất trang trí bên trong càng khiến trái tim nhỏ bé của tiểu ác ma hưng phấn hơn.
Trong phòng khách treo mấy cái tiêu bản của thằn lằn, đèn trong biệt thự không tối lắm, nhưng không khí bên trong vẫn lộ ra khí tức âm u lạnh lẽo, cầu thang to lớn kéo dài từ dưới lên phía trên, biệt thự to lớn lại ngột ngạt đến mức khiến người ta cảm thấy khó thở.
Á Tiêu: Ôi chao! Thích quá!
Cậu cầm vali lên nhảy nhót chạy tới lầu hai, dựa theo lời của Meister thì ngoại trừ phòng của Nguyên soái, cậu có thể chọn căn phòng nào tùy thích.
Ác ma chưa bao giờ để bản thân mình ủy khuất.
Á Tiếu quan sát từng phòng rồi chọn ra căn phòng mà cậu thích nhất, trùng hợp là căn phòng này nằm ngay bên cạnh phòng của nhân vật phản diện, như vậy cũng tiện cho cậu hấp thụ giá trị ác ma.
Căn phòng này sáng người nhưng không khí lại nặng nề, thảm, rèm cửa hay giường đều có màu xám đen u ám, những bức họa trang trí trên tường đều có phong cách vặn vẹo, Á Tiếu càng nhìn càng thấy thích, cậu vui vẻ đến mức cái đuôi phía sau lắc lư vài cái giữa không trung.
Sau khi xác nhận xung quanh không có nguy hiểm, Á Tiếu lập tức thả cái đuôi của cậu ra, trên đầu cũng xuất hiện hai cái sừng màu đen nho nhỏ.
Chiếc đuôi lóe lên ánh sáng xanh hơi giơ lên cao, có thể thấy tâm trạng của tiểu ác ma không tệ.
Á Tiếu ngồi xếp bằng trên tấm thảm mở chiếc vali xách tay ra, bên trong đều là một ít đồ vật lặt vặt, nhưng lại bảo bối trong thế giới này của cậu.
Bên trong là một món đồ chơi hình đầu lâu sẽ phát ra tiếng cười tà ác đều đặt tay lên nó, một chiếc đồng hồ báo thức hình tròn có cái lưỡi dài màu đen như mực, dây truyền có mặt hình chó săn ba đầu của địa ngục…Tất cả đều là đồ vật Á Tiếu sưu tầm được trong nửa tháng qua.
Ngoài ra, còn một đống đồ chơi không có chỗ chưa đã bị Á Tiếu ném vào không gian của hệ thống.
Gần đây Á Tiếu mới mua chiếc vali này, rất tiện cho cậu mang theo mấy món đồ chơi nho nhỏ.
Á Tiếu vui vẻ lắc lư chiếc đuôi sắp xếp mấy món đồ chơi nho nhỏ đáng yêu của mình ở trong phòng.
Căn phòng vốn u ám âm trầm lại vì một đám đồ chơi gia nhập mà càng trở nên “ấm áp” hơn, Á Tiếu quan sát một hồi vừa gật đầu hài lòng, sau đó cậu lấy ra chiếc mặt nạ mình thích nhất ra.
Nụ cười trên chiếc mặt nạ rất…Khoa trương.
Cái miệng rộng nở nụ cười kéo dài đến vành tai được viền bằng màu trắng, trông chiếc mặt nạ màu đen càng nham hiểm xảo quyệt hơn, khiến người nhìn cảm thấy rợn cả người.
“Nụ cười này thật là thân thiện.”
Á Tiếu rất hài lòng mà khen ngợi một câu.
Cái đuôi phía sau quần tây lay động nhanh hơn một chút.
Đây chính là lý do vì sao hôm qua Á Tiếu đeo chiếc mặt nạ này.
Nụ cười chân thành tha thiết có thể khiến cuộc giao dịch càng thêm thuận lợi hơn, đây chính là nhận thức chung của đám ác ma am hiểu giao dịch đồng giá.
Giao dịch đầu tiên đã thành công khiến Á Tiếu càng yêu thích chiếc mặt nạ trong tay mình, cậu cân nhắc một hồi thì quyết định không trưng bày chiếc mặt nạ ra bên ngoài, mà cẩn thận đặt nó bên trong chiếc vali xách tay.
Chiếc vali xách tay này là sản phẩm trong trung tâm mua sắm của hệ thống.
Ngoại trừ bản thân Á Tiếu thì không ai có thể mở chiếc vali này ra.
Mặc dù căn phòng này là của Á Tiếu nhưng không lâu trước đây cậu vẫn chỉ là một ác ma Á Tiếu cấp thấp mà thôi, cẩn thận là bản năng của cậu, trước khi xác nhận nơi này tuyệt đối an toàn thì Á Tiếu sẽ không bao giờ mang chiếc mặt nạ mình thích nhất ra.
Sau khi sắp xếp các bảo bối của mình xong, ánh mắt của Á Tiếu dừng trên số văn kiện đặt trên giường.
Đây là tư liệu Meister đưa cho cậu.
Hình như là về cấm kỵ của nhân vật phản diện.
[Bản edit thuộc về Sam - chỉ tồn tại trên Dtruyen]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.