Hôm Nay Ta Đã Được Kế Thừa Di Sản Của Phu Quân Chưa?
Chương 3:
Thừa Bắc
09/05/2023
"Tẩu tẩu đừng nóng giận, muội cũng chỉ bất đắc dĩ thôi." Nàng lập tức lấy lá thư trong tay áo ra: "Tẩu xem, nếu muôi không đồng ý từ hôn, mạng này cũng phải đưa cho chi thứ hai nhà họ Lục đấy."
Thẩm Kỳ Vân mở lá thư ra xem, càng xem sắc mặt càng lạnh: "Ba tháng trước Lục Tử Ninh ra cửa ngắm tuyết thì tình cờ gặp được thứ nữ của Bá phủ Lương Nghi Tĩnh. Hai tháng trước Lục Tử Ninh ra cửa đi săn thì vô tình gặp gỡ Lương Nghi Tĩnh. Một tháng trước... vô tình gặp ở hội thơ."
Giang Thanh Ba cau mày. Nam nữ chính xảy ra chuyện gì thế: Một tháng mới gặp một lần, tiến triển tình cảm cũng chậm quá rồi, khó trách tận hai năm mới nhớ đến chuyện từ hôn. Nếu nàng không hồi kinh, tình cảm của nam nữ chính chắc vẫn đứng yên tại chỗ.
Quả nhiên là con cờ thúc đẩy tình cảm nam nữ chính, tiền bối quả nhiên không lừa nàng!
"Tháng trước vào lễ Tạ Thần của muội... Đan Tuệ Quân cũng ở đó."
"Bọn họ vì muốn từ hôn mà bêu xấu muội hẹn gặp riêng với nam tử ở bên ngoài, cứ tiếp tục như vậy, không biết chi thứ hai của Lục gia sẽ còn làm ra chuyện gì nữa." Giang Thanh Ba lặng lẽ véo đùi một cái, nặn ra hai giọt nước mắt: "Tẩu tẩu, muội thảm quá..."
"Hủy danh tiết của nữ tử sẽ bị thiên lôi đánh. Chuyện này không thể để như thế được." Thẩm Kỳ Vân vỗ bàn, cầm thư bước rời khỏi sảnh phụ.
Sảnh phụ yên tĩnh lại.
Giang Thanh Ba ngừng giả khóc, mùi thơm của điểm tâm phiêu đãng trong không khí, hồn của Giang Thanh Ba được gọi về, nàng cắn một miếng điểm tâm, chân mày nhíu lại cũng thả lỏng. Ánh mắt nhìn sang hướng Đan Tuệ Quân rời đi.
Hôn sự còn có thể bỏ, chứ nồi không thể cõng đâu nha!
*
"Ngươi có nghe gì chưa? Cháu trai lớn của Lục hầu và đệ nhất mỹ nhân của kinh thành lén lút gặp gỡ nhau ở hoa viên sau nhà Hộ bộ đại nhân đấy." Trong phòng trà, tiểu ca trẻ tuổi ngồi đối diện với tiểu ca mặc đồ màu xám, cướp lấy chén trà trong tay đối phương, không chút ngại ngùng uống một hơi cạn sạch.
Tiểu ca mặc đồ màu xám nhìn người đến người đi trên phố, nghiêng người đến gần đối phương,mặt lộ ra một nụ cười nghiền ngẫm: "Chuyện này cả kinh thành đều biết cả, nghe nói là một vị phu nhân trùng hợp đi ngang qua nghe thấy tiếng động, cho là tỳ nữ của chủ nhà không hiểu chuyện. Nên cho rằng...! Nghe nói lúc ấy hai người đang ôm nhau rất thân mật."
"Cháu trai lớn của Lục hầu gia là Lục Tử Ninh đấy, còn là một trong tứ vị công tử của kinh thành này, công tử nổi danh vậy mà lại vụng trộm gặp gỡ nữ tử. Không ngờ tới đấy!"
"Không chỉ như vậy!" Tiểu ca trẻ tuổi chặc lưỡi hai tiếng: "Ta còn nghe nói Lục Tử Ninh vốn đã có hôn ước rồi."
"Vị hôn thê kia cũng đáng thương thật."
"Đâu chỉ đáng thương, mà là quá thảm luôn. Nghe nói Lục Tử Ninh vì muốn từ hôn thành công, đã tung tin đồn bịa đặt vị hôn thê lén gặp gỡ nam từ."
"Ơ, tin đồn này hình như lão tử từng nghe qua rồi. Mấy ngày trước..."
"Vị hôn thê của Lục Tử Ninh chính là tiểu thư Giang gia." Tiểu ca trẻ tuổi dứt khoát cắt ngang lời hắn: "Chùa Nam Sơn đã bác bỏ tin đồn này rồi, ngày đó Giang tiểu thư vốn không hề gặp riêng nam nhân nào cả, mà chỉ có phát hiện được một đôi giày của một vị khách nam đến đó trước bỏ lại, lúc này mới khiến người khác hiểu lầm. Vì chuyện này, trưởng lão chùa Nam Sơn còn đích thân đến Giang phủ để xin lỗi."
"Lục Tử Ninh khốn kiếp đúng là không phải là nam nhân mà, rõ ràng đang muốn hủy hoại tiểu thư Giang gia mà? Di tình biệt luyến đã phụ người ta thì chớ, còn dùng thủ đoạn xấu xa này để từ hôn. Lão tử xem thường hắn."
"Ta cũng chẳng xem trọng hắn. Có điều, Giang tiểu thư thật đáng thương."
Tư tình của Lục Tử Ninh và Lương Nghi Tĩnh và chân tướng chuyện Giang Thanh Ba lén lút hẹn riêng với nam nhân lần lượt bị vạch trần, hướng gió của lời đồn nay đã nghịch chuyển, rất nhiều người đều cảm thông khi thấy Giang Thanh Ba bị từ hôn.
Một số người còn đồng tình nói Giang Thanh Ba gặp phải kẻ không tử tế.
Một số người lại lên án thủ đoạn bỉ ổi của chi thứ hai của Lục gia.
Thanh âm phê phán chê trách kéo dài liên tục mấy ngày, hướng gió lại dần dần thay đổi.
"Mấy người lại đi thương cảm cho tiểu thư Giang gia cơ à?" Trong một phòng trà, tiểu ca mặc đồ đen ở bàn bên cạnh chen qua nói: "Nếu như là mấy người, sợ là sẽ còn làm ra chuyện quá đáng hơn cả Lục Tử Ninh cho xem."
Thẩm Kỳ Vân mở lá thư ra xem, càng xem sắc mặt càng lạnh: "Ba tháng trước Lục Tử Ninh ra cửa ngắm tuyết thì tình cờ gặp được thứ nữ của Bá phủ Lương Nghi Tĩnh. Hai tháng trước Lục Tử Ninh ra cửa đi săn thì vô tình gặp gỡ Lương Nghi Tĩnh. Một tháng trước... vô tình gặp ở hội thơ."
Giang Thanh Ba cau mày. Nam nữ chính xảy ra chuyện gì thế: Một tháng mới gặp một lần, tiến triển tình cảm cũng chậm quá rồi, khó trách tận hai năm mới nhớ đến chuyện từ hôn. Nếu nàng không hồi kinh, tình cảm của nam nữ chính chắc vẫn đứng yên tại chỗ.
Quả nhiên là con cờ thúc đẩy tình cảm nam nữ chính, tiền bối quả nhiên không lừa nàng!
"Tháng trước vào lễ Tạ Thần của muội... Đan Tuệ Quân cũng ở đó."
"Bọn họ vì muốn từ hôn mà bêu xấu muội hẹn gặp riêng với nam tử ở bên ngoài, cứ tiếp tục như vậy, không biết chi thứ hai của Lục gia sẽ còn làm ra chuyện gì nữa." Giang Thanh Ba lặng lẽ véo đùi một cái, nặn ra hai giọt nước mắt: "Tẩu tẩu, muội thảm quá..."
"Hủy danh tiết của nữ tử sẽ bị thiên lôi đánh. Chuyện này không thể để như thế được." Thẩm Kỳ Vân vỗ bàn, cầm thư bước rời khỏi sảnh phụ.
Sảnh phụ yên tĩnh lại.
Giang Thanh Ba ngừng giả khóc, mùi thơm của điểm tâm phiêu đãng trong không khí, hồn của Giang Thanh Ba được gọi về, nàng cắn một miếng điểm tâm, chân mày nhíu lại cũng thả lỏng. Ánh mắt nhìn sang hướng Đan Tuệ Quân rời đi.
Hôn sự còn có thể bỏ, chứ nồi không thể cõng đâu nha!
*
"Ngươi có nghe gì chưa? Cháu trai lớn của Lục hầu và đệ nhất mỹ nhân của kinh thành lén lút gặp gỡ nhau ở hoa viên sau nhà Hộ bộ đại nhân đấy." Trong phòng trà, tiểu ca trẻ tuổi ngồi đối diện với tiểu ca mặc đồ màu xám, cướp lấy chén trà trong tay đối phương, không chút ngại ngùng uống một hơi cạn sạch.
Tiểu ca mặc đồ màu xám nhìn người đến người đi trên phố, nghiêng người đến gần đối phương,mặt lộ ra một nụ cười nghiền ngẫm: "Chuyện này cả kinh thành đều biết cả, nghe nói là một vị phu nhân trùng hợp đi ngang qua nghe thấy tiếng động, cho là tỳ nữ của chủ nhà không hiểu chuyện. Nên cho rằng...! Nghe nói lúc ấy hai người đang ôm nhau rất thân mật."
"Cháu trai lớn của Lục hầu gia là Lục Tử Ninh đấy, còn là một trong tứ vị công tử của kinh thành này, công tử nổi danh vậy mà lại vụng trộm gặp gỡ nữ tử. Không ngờ tới đấy!"
"Không chỉ như vậy!" Tiểu ca trẻ tuổi chặc lưỡi hai tiếng: "Ta còn nghe nói Lục Tử Ninh vốn đã có hôn ước rồi."
"Vị hôn thê kia cũng đáng thương thật."
"Đâu chỉ đáng thương, mà là quá thảm luôn. Nghe nói Lục Tử Ninh vì muốn từ hôn thành công, đã tung tin đồn bịa đặt vị hôn thê lén gặp gỡ nam từ."
"Ơ, tin đồn này hình như lão tử từng nghe qua rồi. Mấy ngày trước..."
"Vị hôn thê của Lục Tử Ninh chính là tiểu thư Giang gia." Tiểu ca trẻ tuổi dứt khoát cắt ngang lời hắn: "Chùa Nam Sơn đã bác bỏ tin đồn này rồi, ngày đó Giang tiểu thư vốn không hề gặp riêng nam nhân nào cả, mà chỉ có phát hiện được một đôi giày của một vị khách nam đến đó trước bỏ lại, lúc này mới khiến người khác hiểu lầm. Vì chuyện này, trưởng lão chùa Nam Sơn còn đích thân đến Giang phủ để xin lỗi."
"Lục Tử Ninh khốn kiếp đúng là không phải là nam nhân mà, rõ ràng đang muốn hủy hoại tiểu thư Giang gia mà? Di tình biệt luyến đã phụ người ta thì chớ, còn dùng thủ đoạn xấu xa này để từ hôn. Lão tử xem thường hắn."
"Ta cũng chẳng xem trọng hắn. Có điều, Giang tiểu thư thật đáng thương."
Tư tình của Lục Tử Ninh và Lương Nghi Tĩnh và chân tướng chuyện Giang Thanh Ba lén lút hẹn riêng với nam nhân lần lượt bị vạch trần, hướng gió của lời đồn nay đã nghịch chuyển, rất nhiều người đều cảm thông khi thấy Giang Thanh Ba bị từ hôn.
Một số người còn đồng tình nói Giang Thanh Ba gặp phải kẻ không tử tế.
Một số người lại lên án thủ đoạn bỉ ổi của chi thứ hai của Lục gia.
Thanh âm phê phán chê trách kéo dài liên tục mấy ngày, hướng gió lại dần dần thay đổi.
"Mấy người lại đi thương cảm cho tiểu thư Giang gia cơ à?" Trong một phòng trà, tiểu ca mặc đồ đen ở bàn bên cạnh chen qua nói: "Nếu như là mấy người, sợ là sẽ còn làm ra chuyện quá đáng hơn cả Lục Tử Ninh cho xem."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.