Hôm Nay Tần Tiên Sinh Lại Ghen
Chương 53
Bạc Hà
25/11/2022
"Nhiễm Nhiễm, nghe anh này. Em vẫn nhớ những bài học mà cô giáo dạy trước khi sinh đúng không? Bây giờ chúng ta sẽ làm..."
"Không được đâu, em chết mất... Em..."
"Bình tĩnh, có anh ở bên cạnh em rồi. Đừng hoảng."
Tần Tư Lăng lại gần đỡ lấy Trình Nhiễm, hắn nhớ lại bài giảng mà hôm đó đã đi cùng cô đến lớp dạy trước khi sinh.
Tần lão phu nhân là người rất chú đáo. Chính vì vậy mà trước khi sinh em bé, bà sợ Trình Nhiễm gặp khó khăn nên đã đăng kí cho cô một khoá học vào cuối tuần. Cả Tần Tư Lăng cũng phải đi đến đó để có gì giúp đỡ vợ.
Thật không ngờ, bài học mà Tần Tư Lăng cảm thấy vô vị bây giờ lại có ích.
Trình Nhiễm bắt đầu đau điếng người rồi. Vì sợ cô đau quá sẽ cắn vào luỡi nên Tần Tư Lăng đã vươn tay ra để cô cắn vào tay của mình. Hiện tại vì đau mà cô không thể nghĩ nhiều được nữa. Ngay cả hành động của bản thân cũng không thể khống chế được.
Bị cô cắn đến nỗi bật máu nhưng Tần Tư Lăng vẫn cứ để nguyên tư thế. Không những vậy, hắn còn nắm chặt lấy tay của cô, động viên.
"Nhiễm Nhiễm, anh hứa là sau này nhất định sẽ khiến cho những kẻ hôm nay hại em phải trả giá đắt. Em cố gắng lên, anh luôn ở bên em."
"Không được đâu, đau lắm... Em không chịu nổi mất... Tư Lăng... Em muốn đến bệnh viện."
Bây giờ người của hắn gọi không thể tới kịp. Chỉ đành đỡ Trình Nhiễm đẻ trước. Nếu còn đợi, hắn sợ cô không những không sinh được mà cả mẹ và con đều nguy hiểm tới tính mạng.
Vậy là Trình Nhiễm chỉ còn cách tự thân mình sinh.
Trong quá trình, cô như người chết đi sống lại. Đau không những một lần mà còn đau đến cả hai lần liên tiếp. Đến khi bên tai của cô vang lên tiếng khóc của em bé, Trình Nhiễm mới mệt lử nằm bất động trên đất.
Giữa một màn máu hỗn độn, hai đứa bé vẫn còn chưa được cắt dây rốn được Tần Tư Lăng bọc vào áo khoác rồi nhẹ nhàng để vào vòng tay của Trình Nhiễm.
Nhìn cô mệt mỏi nằm bất động trên đất như vậy khiến cho Tần Tư Lăng cảm thấy vô cùng khó chịu. Đáng lẽ, vợ của hắn phải an toàn nằm ở bệnh viện chứ không phải ở cái nơi như thế này.
Càng nghĩ cơn giận của Tần Tư Lăng càng tức. Hắn đứng dậy, ném khẩu súng hết đạn sang bên cạnh rồi tiến vào sâu trong rừng.
Trước khi bọn người kia phát hiện ra Trình Nhiễm, hắn... Sẽ phải xử lí sạch sẽ tất cả đám người đó mới được.
Lúc Tư Khải nhận được tin nhắn của Tần Tư Lăng thì đã cùng với Trần Gia Thành và Nhiếp Minh Duật dựa theo định vị tin nhắn mà đến. Có điều, khung cảnh trước mắt bọn họ thật sự quá thảm thốc...
Trình Nhiễm nằm bất động trong vũng máu với 2 đứa bé được bọc vào chiếc áo khoác cẩn thận. Đi tìm kiếm thêm một chút thì phát hiện ra Tần Tư Lăng và vài thi thể cạnh đó. Tần Tư Lăng trúng tổng cộng 2 phát đạn và bị đâm 2 phát vào bụng.
Điều mà khiến ai cũng lạnh cả sống gáy vì một mình Tần Tư Lăng đã giải quyết tổng cộng 7 tên sát thủ. Tên nào cũng bị đâm thẳng vào đầu 1 phát dao chí mạng.
Tư Khải gọi xe cứu thương đến, đưa vợ chồng Tần Tư Lăng đi cấp cứu rồi để cảnh sát khám xét hiện trường. Với thân phận của anh ta và Nhiếp Minh Duật thì tất cả mọi chuyện đều nằm trong tầm kiểm soát.
Tần Tư Lăng mặc dù giết tận 7 mạng người nhưng vì hắn là phòng vệ chính đáng nên không bị truy cứu.
*******
Không biết qua bao lâu, Trình Nhiễm từ trong cơn hôn mê tỉnh lại.
Bên cạnh, Tần lão phu nhân đang ngồi đó bình tĩnh gọt hoa quả. Vừa trông thấy cháu dâu đã tỉnh, Tần lão phu nhân vội vàng đi đến đỡ cô ngồi dậy dựa vào tường.
"Tiểu Nhiễm, cháu thấy sao rồi? Có khó chịu ở đâu không?"
"Cháu... Không sao..."
Trình Nhiễm chợt nhớ lại cảnh tượng đêm qua. Cô quay sang, hỏi vội bà nội.
"Con của cháu đâu ạ?"
"Hai đứa bé đang ở trong lồng kính rồi. Bác sĩ nói rằng tuy sinh non trước tháng, nhưng mà hai đứa bé không sao cả, rất khoẻ mạnh."
"Cháu muốn đi gặp con cháu..."
"Hiện tại chưa vừa mới tỉnh dậy, nên..."
"Cháu không sao đâu ạ. Cháu có thể đi được.."
Từ lúc sinh đến giờ cô còn chưa nhìn được mặt của hai cục cưng. Điều này khiến Trình Nhiễm cảm thấy có chút tội lỗi.
Mặc kệ lời khuyên ngăn của bà nội, cô vẫn cố xuống giường, bước từng bước khập khiễng đi xem hai cục cưng của cô ra sao. Bà nội thấy cô cố chấp như vậy cũng chỉ đành thuận theo dẫn đường cho cô.
Đứng từ bên ngoài cửa kính lớn, Trình Nhiễm nhìn chằm vào hai chiếc vòm kính bên trong phòng. Trước mặt cô là hai thiên thần nhỏ đáng yêu. Con trai cô có vẻ rất giống Tần Tư Lăng, không hề động đậy hay cựa quậy, chỉ nằm đó nhắm mắt ngủ ngon lành. Còn bé gái thì liên tục đạp đạp chân, thỉnh thoảng kêu lên vài tiếng rồi lại thôi.
Tần lão phu nhân đứng đó nhìn mà cũn thấy rất vui.
"Bác sĩ nói họ không biết ai là anh, ai là chị. Chỉ có Tư Lăng đỡ đẻ giúp cháu mới biết thôi."
"À, Tư Lăng... Anh ấy đâu rồi bà? Cháu muốn gặp anh ấy?"
Nhắc đến Tần Tư Lăng, sắc mặt của Tần lão phu nhân chợt có chút buồn.
"Nó bị trúng 2 phát đạn, bị đâm 2 nhát dao. Lúc được đưa đến bệnh viện thì đang trong tình trạng nguy kịch. Ông nội hai đứa phải đi huy động mọi mối quan hệ để hiến máu phẫu thuật cho nó... Tuy ca phẫu thuật thành công nhưng... Có tỉnh lại được hay không thì... Lại là chuyện khó khăn..."
...................
"Không được đâu, em chết mất... Em..."
"Bình tĩnh, có anh ở bên cạnh em rồi. Đừng hoảng."
Tần Tư Lăng lại gần đỡ lấy Trình Nhiễm, hắn nhớ lại bài giảng mà hôm đó đã đi cùng cô đến lớp dạy trước khi sinh.
Tần lão phu nhân là người rất chú đáo. Chính vì vậy mà trước khi sinh em bé, bà sợ Trình Nhiễm gặp khó khăn nên đã đăng kí cho cô một khoá học vào cuối tuần. Cả Tần Tư Lăng cũng phải đi đến đó để có gì giúp đỡ vợ.
Thật không ngờ, bài học mà Tần Tư Lăng cảm thấy vô vị bây giờ lại có ích.
Trình Nhiễm bắt đầu đau điếng người rồi. Vì sợ cô đau quá sẽ cắn vào luỡi nên Tần Tư Lăng đã vươn tay ra để cô cắn vào tay của mình. Hiện tại vì đau mà cô không thể nghĩ nhiều được nữa. Ngay cả hành động của bản thân cũng không thể khống chế được.
Bị cô cắn đến nỗi bật máu nhưng Tần Tư Lăng vẫn cứ để nguyên tư thế. Không những vậy, hắn còn nắm chặt lấy tay của cô, động viên.
"Nhiễm Nhiễm, anh hứa là sau này nhất định sẽ khiến cho những kẻ hôm nay hại em phải trả giá đắt. Em cố gắng lên, anh luôn ở bên em."
"Không được đâu, đau lắm... Em không chịu nổi mất... Tư Lăng... Em muốn đến bệnh viện."
Bây giờ người của hắn gọi không thể tới kịp. Chỉ đành đỡ Trình Nhiễm đẻ trước. Nếu còn đợi, hắn sợ cô không những không sinh được mà cả mẹ và con đều nguy hiểm tới tính mạng.
Vậy là Trình Nhiễm chỉ còn cách tự thân mình sinh.
Trong quá trình, cô như người chết đi sống lại. Đau không những một lần mà còn đau đến cả hai lần liên tiếp. Đến khi bên tai của cô vang lên tiếng khóc của em bé, Trình Nhiễm mới mệt lử nằm bất động trên đất.
Giữa một màn máu hỗn độn, hai đứa bé vẫn còn chưa được cắt dây rốn được Tần Tư Lăng bọc vào áo khoác rồi nhẹ nhàng để vào vòng tay của Trình Nhiễm.
Nhìn cô mệt mỏi nằm bất động trên đất như vậy khiến cho Tần Tư Lăng cảm thấy vô cùng khó chịu. Đáng lẽ, vợ của hắn phải an toàn nằm ở bệnh viện chứ không phải ở cái nơi như thế này.
Càng nghĩ cơn giận của Tần Tư Lăng càng tức. Hắn đứng dậy, ném khẩu súng hết đạn sang bên cạnh rồi tiến vào sâu trong rừng.
Trước khi bọn người kia phát hiện ra Trình Nhiễm, hắn... Sẽ phải xử lí sạch sẽ tất cả đám người đó mới được.
Lúc Tư Khải nhận được tin nhắn của Tần Tư Lăng thì đã cùng với Trần Gia Thành và Nhiếp Minh Duật dựa theo định vị tin nhắn mà đến. Có điều, khung cảnh trước mắt bọn họ thật sự quá thảm thốc...
Trình Nhiễm nằm bất động trong vũng máu với 2 đứa bé được bọc vào chiếc áo khoác cẩn thận. Đi tìm kiếm thêm một chút thì phát hiện ra Tần Tư Lăng và vài thi thể cạnh đó. Tần Tư Lăng trúng tổng cộng 2 phát đạn và bị đâm 2 phát vào bụng.
Điều mà khiến ai cũng lạnh cả sống gáy vì một mình Tần Tư Lăng đã giải quyết tổng cộng 7 tên sát thủ. Tên nào cũng bị đâm thẳng vào đầu 1 phát dao chí mạng.
Tư Khải gọi xe cứu thương đến, đưa vợ chồng Tần Tư Lăng đi cấp cứu rồi để cảnh sát khám xét hiện trường. Với thân phận của anh ta và Nhiếp Minh Duật thì tất cả mọi chuyện đều nằm trong tầm kiểm soát.
Tần Tư Lăng mặc dù giết tận 7 mạng người nhưng vì hắn là phòng vệ chính đáng nên không bị truy cứu.
*******
Không biết qua bao lâu, Trình Nhiễm từ trong cơn hôn mê tỉnh lại.
Bên cạnh, Tần lão phu nhân đang ngồi đó bình tĩnh gọt hoa quả. Vừa trông thấy cháu dâu đã tỉnh, Tần lão phu nhân vội vàng đi đến đỡ cô ngồi dậy dựa vào tường.
"Tiểu Nhiễm, cháu thấy sao rồi? Có khó chịu ở đâu không?"
"Cháu... Không sao..."
Trình Nhiễm chợt nhớ lại cảnh tượng đêm qua. Cô quay sang, hỏi vội bà nội.
"Con của cháu đâu ạ?"
"Hai đứa bé đang ở trong lồng kính rồi. Bác sĩ nói rằng tuy sinh non trước tháng, nhưng mà hai đứa bé không sao cả, rất khoẻ mạnh."
"Cháu muốn đi gặp con cháu..."
"Hiện tại chưa vừa mới tỉnh dậy, nên..."
"Cháu không sao đâu ạ. Cháu có thể đi được.."
Từ lúc sinh đến giờ cô còn chưa nhìn được mặt của hai cục cưng. Điều này khiến Trình Nhiễm cảm thấy có chút tội lỗi.
Mặc kệ lời khuyên ngăn của bà nội, cô vẫn cố xuống giường, bước từng bước khập khiễng đi xem hai cục cưng của cô ra sao. Bà nội thấy cô cố chấp như vậy cũng chỉ đành thuận theo dẫn đường cho cô.
Đứng từ bên ngoài cửa kính lớn, Trình Nhiễm nhìn chằm vào hai chiếc vòm kính bên trong phòng. Trước mặt cô là hai thiên thần nhỏ đáng yêu. Con trai cô có vẻ rất giống Tần Tư Lăng, không hề động đậy hay cựa quậy, chỉ nằm đó nhắm mắt ngủ ngon lành. Còn bé gái thì liên tục đạp đạp chân, thỉnh thoảng kêu lên vài tiếng rồi lại thôi.
Tần lão phu nhân đứng đó nhìn mà cũn thấy rất vui.
"Bác sĩ nói họ không biết ai là anh, ai là chị. Chỉ có Tư Lăng đỡ đẻ giúp cháu mới biết thôi."
"À, Tư Lăng... Anh ấy đâu rồi bà? Cháu muốn gặp anh ấy?"
Nhắc đến Tần Tư Lăng, sắc mặt của Tần lão phu nhân chợt có chút buồn.
"Nó bị trúng 2 phát đạn, bị đâm 2 nhát dao. Lúc được đưa đến bệnh viện thì đang trong tình trạng nguy kịch. Ông nội hai đứa phải đi huy động mọi mối quan hệ để hiến máu phẫu thuật cho nó... Tuy ca phẫu thuật thành công nhưng... Có tỉnh lại được hay không thì... Lại là chuyện khó khăn..."
...................
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.