Chương 10: Bất Đắc Dĩ
Hương Tô Lật
12/11/2021
Lý Quế Hoa lại muốn quỳ xuống nhưng cũng biết nhìn sắc mặt người đối diện. Thấy thần tiên có vẻ mặt bất đắc dĩ liền đứng yên.
Lý Quế Hoa nắm lấy góc áo, đầu cúi thấp, vẻ mặt lúng túng. Đây chính là lương thực tinh cùng trứng gà, đều là đồ tốt. Lý Quế Hoa định nói mình không xứng ăn những món này, cũng muốn hỏi không biết có thể mang về không, vì trong nhà vẫn còn vài đứa nhỏ.
Vì trong lòng đang rối như tơ vò, Lý Quế Hoa không thể nào cầm đũa lên được. Sau khi cân nhắc, Lý Quế Hoa biết rằng bản thân phải ăn thật no nếu không sợ rằng không có đủ sức để về nhà.
Lý Quế Hoa quyết tâm cúi đầu ăn, vừa ăn một ngụm thì hai mắt liền sáng lên, thật sự quá thơm. Sau khi nói một câu ăn ngon thì liền ăn từng miếng lớn không quan tâm đến bát mì đang rất nóng.
Lúc này, Chân Minh Châu cũng đang ăn mì của mình lại nhịn không được đánh giá Lý Quế Hoa. Nếu Lý Quế Hoa cảm thấy căn nhà này có nhiều đồ vật kỳ lạ mang vẻ huyền diệu, thì Chân Minh Châu cẩn thận nhìn Lý Quế Hoa cũng cảm thấy có điều bất thường.
Vừa rồi do vội vàng nên cô cũng không suy nghĩ nhiều, nhưng sau khi quan sát kỹ lại phát hiện có gì đó không ổn. Đầu tiên giọng nói của Lý Quế Hoa là giọng địa phương của bọn họ, như vậy thì tại sao chị ấy lại bị lạc trong núi.
Ban đầu Chân Minh Châu không cảm thấy kì lạ là vì năm nào ở đây cũng có một vài người từng bị lạc trong núi. Không chỉ nhà cô mà những nhà khác trong vùng đều đã từng gặp qua một vài người như vậy.
Địa phương Chân Minh Châu ở gọi là Ly Sơn nhưng không phải là danh lam thắng cảnh Ly Sơn nổi tiếng. Nơi đây được gọi là Ly Sơn vì thành phố có tên là Lệ thành. Lệ Thành Sơn (Núi Lệ thành) – Ly Sơn. Mặc dù Ly Sơn này không phải là địa danh nổi tiếng ở Trung Quốc, nhưng vì ngọn núi mang vẻ thần bí nên hàng năm thu hút rất nhiều người đến tham quan, thám hiểm.
Khách du lịch đến đây dù đi lang thang khắp nơi trên phố cũng sẽ không bị lạc đường. Nhưng nếu đi sâu vào những cánh rừng già để thám hiểm sẽ rất dễ bị lạc.
Lý Quế Hoa nắm lấy góc áo, đầu cúi thấp, vẻ mặt lúng túng. Đây chính là lương thực tinh cùng trứng gà, đều là đồ tốt. Lý Quế Hoa định nói mình không xứng ăn những món này, cũng muốn hỏi không biết có thể mang về không, vì trong nhà vẫn còn vài đứa nhỏ.
Vì trong lòng đang rối như tơ vò, Lý Quế Hoa không thể nào cầm đũa lên được. Sau khi cân nhắc, Lý Quế Hoa biết rằng bản thân phải ăn thật no nếu không sợ rằng không có đủ sức để về nhà.
Lý Quế Hoa quyết tâm cúi đầu ăn, vừa ăn một ngụm thì hai mắt liền sáng lên, thật sự quá thơm. Sau khi nói một câu ăn ngon thì liền ăn từng miếng lớn không quan tâm đến bát mì đang rất nóng.
Lúc này, Chân Minh Châu cũng đang ăn mì của mình lại nhịn không được đánh giá Lý Quế Hoa. Nếu Lý Quế Hoa cảm thấy căn nhà này có nhiều đồ vật kỳ lạ mang vẻ huyền diệu, thì Chân Minh Châu cẩn thận nhìn Lý Quế Hoa cũng cảm thấy có điều bất thường.
Vừa rồi do vội vàng nên cô cũng không suy nghĩ nhiều, nhưng sau khi quan sát kỹ lại phát hiện có gì đó không ổn. Đầu tiên giọng nói của Lý Quế Hoa là giọng địa phương của bọn họ, như vậy thì tại sao chị ấy lại bị lạc trong núi.
Ban đầu Chân Minh Châu không cảm thấy kì lạ là vì năm nào ở đây cũng có một vài người từng bị lạc trong núi. Không chỉ nhà cô mà những nhà khác trong vùng đều đã từng gặp qua một vài người như vậy.
Địa phương Chân Minh Châu ở gọi là Ly Sơn nhưng không phải là danh lam thắng cảnh Ly Sơn nổi tiếng. Nơi đây được gọi là Ly Sơn vì thành phố có tên là Lệ thành. Lệ Thành Sơn (Núi Lệ thành) – Ly Sơn. Mặc dù Ly Sơn này không phải là địa danh nổi tiếng ở Trung Quốc, nhưng vì ngọn núi mang vẻ thần bí nên hàng năm thu hút rất nhiều người đến tham quan, thám hiểm.
Khách du lịch đến đây dù đi lang thang khắp nơi trên phố cũng sẽ không bị lạc đường. Nhưng nếu đi sâu vào những cánh rừng già để thám hiểm sẽ rất dễ bị lạc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.