Hồn Của Đá

Chương 4: Đột nhập

Yuki_Nhimsun

06/11/2013

Đêm lạnh. Gió xào xạc. Tiếng côn trùng sột soạt trong những lùm cây rậm.

Ông bảo vệ theo thói quen mở khóa căn phòng rộng rãi tầng mười xem xét có gì bất ổn không, rồi với tay đóng cánh cửa lại. Bỗng một tiếng động vang lên từ phía cầu thang làm ông giật mình. Với chiếc gậy trên tay, người đàn ông quay lại phía cầu thang, không hề hay biết rằng khoảnh khắc ấy, một bóng đen đã lọt vào căn phòng còn chưa kịp khóa lại.

Khi ông ta trở lại, khóa phòng cẩn thận, tiếng bước chân dần lọt thỏm trên dãy hành lang dài hun hút, bóng đen nấp từ sau bức tường tiến lại phía chiếc bàn làm việc lớn ở giữa căn phòng. Trong thứ ánh sáng mờ ảo của ban đêm, chỉ thấy một vóc dáng mảnh mai với mái tóc búi cao gọn đi lại trong bóng tối, mắt quan sát kỹ càng chiếc giá sách đầy ắp. Ánh trăng xanh xao nhợt nhạt chiếu lên chiếc cửa sổ bằng kính to lớn ở giữa phòng, hắt lên bức tranh kỳ quái, làm cho con mắt ở trong đó càng trở nên sống động, âm u và đáng sợ.

Bóng đen nhón chân lên phía cao nhất của giá, ở góc trong cùng, lôi ra một quyển sách dày cộp cũ kỹ khảm bằng vỏ xà cừ, có những ký tự và hoa văn kỳ lạ. Bàn tay gầy mảnh miết nhẹ lên mặt bìa. Chiếc khóa kim loại vang lên một tiếng “tách” khô khốc và lạnh lẽo. Bóng đen vẫn đứng yên như thế, tay cảm nhận loại giấy đặc biệt này, nó khá thô và có mùi cũ kỹ. Chiếc điện thoại được lôi ra và nhanh chóng làm nhiệm vụ chụp những trang giấy chi chít những nét ngang dọc khó hiểu.

Bỗng âm thanh của chiếc ổ khóa lại lách cách vang lên. Do mải mê xem sách, cô gái đã không để ý những tiếng bước chân đang tiến lại gần căn phòng. Trong một tích tắc, cô giật mình.

Nhưng cũng nhanh chóng, cô lại nhón chân trả quyển sách về vị trí cũ. Đôi mắt có thể nhìn rõ trong bóng tối tinh tường quan sát khắp phòng. Không một chỗ trốn nào hợp lý, nếu như người đó định ở trong căn phòng này lâu thì khó mà thoát ra. Cắn môi suy nghĩ, đôi giày thể thao nhẹ lướt trên những viên đá hoa, chạy vào phòng vệ sinh, cùng lúc người đàn ông đặt chân vào phòng.



Ánh đèn neon bỗng chốc sáng rực khắp căn phòng thay thế cho ánh trăng mờ nhạt. Vị hiệu trưởng ngồi bên chiếc bàn làm việc, bắt đầu khởi động máy tính, tìm những công văn đang cần gấp.

Mười phút.

Hai mươi phút.

Ba mươi phút.

Thời gian lặng lẽ trôi đi, người ở trong nhà vệ sinh càng trở nên khó chịu. Không thể cứ ngồi chờ đợi như vậy được. Cô phải nhanh chóng về ký túc xá trước giờ đóng cửa. Vì là người mới nên cô không muốn gây chú ý. Đôi mắt màu tím lặng lẽ quan sát. Một cửa thông gió có thể lọt người qua nằm trên bức trường ở một vị trí không quá cao bị hỏng vào chiều nay và chưa được thay thế. Từ trong phòng nhìn ra chỉ thấy một mảng màu đen u ám của bầu trời đêm mờ mịt. Nhưng sẽ là quá mạo hiểm nếu phát ra tiếng động gây chú ý cho người còn lại trong phòng.

Như không để cô gái chần chừ, tiếng bước chân vang lên rõ mồn một đang từ từ tiến lại phía nhà vệ sinh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
đấu phá thương khung

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Hồn Của Đá

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook