Hòn Đảo Ngủ Say

Chương 44:

Bách Nhật Phi Dạ

24/08/2024

Tiết học này là do giáo viên chủ nhiệm đột nhiên nổi lòng lương thiện, trên danh nghĩa thì nói là mọi người mỗi ngày đều phải ở trong lớp bí bách, trong giờ ra chơi thì cũng chỉ đi xuống quơ quơ tay, nếu còn không cử động nữa thì e rằng người cũng sắp giòn đến gãy rồi.

Tuy nhiên, lý do thực sự là trong kỳ thi hàng tháng này, lớp 12/3 ban xã hội đã đạt thành tích cao nhất trong toàn bộ ban xã hội.

Bình thường đến tiết học này chỉ có thể gặp mặt ban tự nhiên, ban âm nhạc thường ra ngoài để thi nghệ thuật nên thời gian ở trường cũng không nhiều.

Hôm nay là một dịp hiếm hoi, như thể cố tình đụng phải vậy, ban âm nhạc cũng ở đó, không chỉ vậy, ban mỹ thuật nơi Kiều Chi Vãn theo học cũng đang học tiết thể dục này.

Triệu Lị Lị có chút choáng váng: "Đây chính là một cuộc đọ sức đỉnh cao nào đó à? Ngày tận thế đã ập đến nhà thi đấu trường trung học Tuy Bắc à?"

Trên tay của Trần Miên đang cầm một chai nước khoáng tỏa ra hơi lạnh, vừa định mở ra thì cách đó không xa có tiếng ồn ào.

Một nhóm nam sinh vừa chơi bóng rổ xong đang ngồi trên khán đài nghỉ ngơi.

Nam sinh ngồi ở hàng đầu tiên mặc đồng phục bóng rổ màu đỏ đen, những người xung quanh đang nói gì đó với anh, anh cúi đầu xuống, hiếm khi đầu bù tóc rối, mái tóc ướt nhẹp bị bàn tay tùy ý vuốt ra phía sau, lộ ra từng hạt mồ hôi tròn trên vầng trán.

Cả người nóng hổi như một quả cầu lửa.

Hoàn toàn trái ngược với cảm giác kiềm chế và thờ ơ lúc bình thường khi mặc đồng phục học sinh.

Nó lập tức thu hút ánh nhìn của mọi người, khiến bọn họ không thể rời mắt.

"Chuyện khác thì không nói chứ khuôn mặt của Thẩm Vực rất có sức chiến đấu." Triệu Lị Lị cũng bị thu hút và nhìn sang. Nhớ đến mô tả về Thẩm Vực trong khối, cô ấy lập tức mỉm cười và nói với Trần Miên: "Cậu biết không, năm lớp 10 khi mọi người mới vào trường, có người còn chưa biết tên Thẩm Vực nên ở confession miêu tả cậu ta, nói cậu ta một anh chàng đẹp trai nhìn rất đắt tiền.”

“Còn nữa gì nữa nhỉ? Ngón tay của Thẩm Vực rất thích hợp để làm——”



Đang nói nửa chừng, đột nhiên có người vỗ nhẹ vào vai cô ấy, Triệu Lị Lị luôn miệng nói "Ai đấy?", khi cô ấy quay đầu lại thì nhìn thấy khuôn mặt bất mãn của Lâm Lâm.

Lâm Lâm tức giận nói: “Ở nơi công cộng mà buôn chuyện về người khác là không tốt đâu nhỉ?”

Bạn học ở bàn trước cách đây không lâu còn đang bị thất tình công kích, quay đầu lại đòi an ủi, bây giờ lại tỏ ra kiêu ngạo.

Tất cả đều dựa vào khí thế của nhóm Trần Nhân.

Triệu Lị Lị bất mãn, muốn phản bác lại vài câu nhưng đã bị giáo viên thể dục đang cầm sổ ghi chép gọi tập hợp cắt ngang.

Trường trung học Tuy Bắc là trường trọng điểm của thành phố, là trường trung học có diện tích lớn nhất thành phố.

Nhà thi đấu trong nhà được học sinh trường trường trung học Tuy Bắc gọi đùa là địa điểm sang trọng có thể trực tiếp sử dụng để mở các buổi hòa nhạc.

Nhưng hôm nay, địa điểm sang trọng này dường như lại chật chội một cách khó hiểu.

Ban mỹ thuật, ban âm nhạc, ban tự nhiên, ban xã hội.

Bốn ban lần lượt nằm ở bốn góc.

Trần Miên nghe thấy trong lớp có người thì thầm nói: "Đây rõ ràng là trận Tu La mà."

Du Hoài đang nhai kẹo trong miệng, hoàn toàn không hề có kỷ luật, tùy ý đứng trong hàng ngũ lớp của mình .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hòn Đảo Ngủ Say

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook