Chương 7: Hỗn Độn Chân Kinh
Dạ Thiên Thiếu Gia
26/10/2021
Lâm Thần mở mắt ra ngạc nhiên trước sự việc này. Nhưng nhanh chóng cậu điềm tĩnh, dùng linh hồn một lần nữa tiến vào tiềm thức xem kim sắc quyển
trục này rốt cuộc đến là gì.
Nhanh chóng, Lâm Thần đến trước kim sắc quyển trục, khác với lần trước nó không ngừng bài xích cậu, nhưng vẫn làm cho cậu thấy áp lực, muốn thối lui, nhưng ý nghĩ đó nhanh chóng bị cậu bỏ qua, Lâm Thần cắn chặt răng không ngừng xông tiến về phía kim sắc quyển trục, từng bước từng bước một.
- Ta không tin hôm nay không chừng trị được ngươi... Aaaa....
Lâm Thần hét lên quyết tâm lao về phía trước, cậu thanh công tiến về phía kim sắc hào quang do kim sắc quyển trục toả ra, bỗng nó thu hào quang lại không còn bài xích cậu nữa, hào quang xung quanh trở nên dịu nhẹ, Lâm Thần thấy thế tiến về, dùng tay chạm vào, quyển trục rùng mình cái rồi mở ra một luồng hào quang chói loá vụt qua rồi tắt ngưng tu thành bốn kí tự kim sắc lấp trên quyển trục.
- Hỗn Độn Chân Kinh...
Lâm Thần nhẩm theo bỗng nhiên giật mình sửng sốt. Mặc dù không biết thứ trước mắt mình là gì nhưng lại dùng từ " Chân Kinh " thì không phải dạng bình thường có thể so sánh được, nó viễn siêu vượt qua cái gọi Thần cấp hay Thánh cấp công pháp mà miệng người hay lưu truyền. Run rẩy Lâm Thần một lần nữa chạm vào những kí tự kim sắc, lập tức bọn chúng hoá thành những kì bí quấn lấy linh hồn cậu không ngừng diễn hoá thành thứ gì đó trong đầu cậu.
Đầu Lâm Thần liền trở nên đau đớn, Lâm Thần tỉnh lại ôm đầu kiêng kêu lên đau đớn. Qua gần nữa canh giờ, cơn đau đớn đi qua, Lâm Thần hồi bình tĩnh lại, bắt đầu xem xét lại kí ức thì phát hiện ra một lượng lớn thông tin, chúng kết thành khẩu quyết kinh văn.
- Hỗn Độn sơ khai, vì vạn vật mà sáng tạo nhưng lại vì vạn vật mà huỷ diệt...
Lâm Thần nhẩm theo những kinh văn này mà không hề phát giác theo cậu tâm niệm theo kinh văn thì linh khí xung quanh không ngừng bị kéo về hấp thu vào trong cơ thể càng lúc càng nhiều, tốc độ càng lúc nhanh chóng, bất giác cậu tỉnh lại tu vi liền đạt tới Khai Mạch bát trọng, đồng nghĩa với bát mạch toàn thân đã được khai thông, tuy vui nhưng không được bao lâu cậu lại phát hiện theo sự hướng dẫn của [Hỗn Độn Chân Kinh] thì Khai Mạch lại nhiều mười khiếu mạch, mà trước đó [Cơ Sở Yếu Quyết] chỉ chỉ ra chín khiếu mạch.
- Xem ra muốn tu luyện [ Hỗn Độn Chân Kinh] này phải đồng thời mười khiếu mạch, bây giờ mình đã mở ra bát khiếu tiếp theo chỉ cần theo hướng dẫn mở ra cửu mạch và thập mạch nữa là xong. Không nghỉ tới tại khi hạ giới ta mới phát hiện ra điều này.
Lâm Thần trước kia từng xem qua rất nhiều loại công pháp vũ kỹ từ cấp thấp nhất tới các dạng Thần cấp, Thánh cấp các loại cấp bậc nhưng chưa từng thấy đề cập các ẩn mạch trong cơ thể cũng như cách khơi thông chúng, lần này trọng sinh tại hạ giới đã khiến mở rộng tầm mắt. Vốn sau khi, bình ổn cậu sẽ tìm cách thức tỉnh linh hồn nhưng không nghỉ tới [ Hỗn Độn Chân Kinh] cũng đã khiến bản thân linh hồn thức tỉnh.
- Đúng rồi, bên trong kim sắc quyển trục ngoài lưu lại [Hỗn Độn Chân Kinh] ra hình như còn một pháp quyết nữa...
Lại một lần nữa, Lâm Thần tiến vào linh hồn hải đứng trước kim sắc quyển trục, chạm vào nó, kinh văn lại diễn ra lần nữa nhưng lần này nó không bám mà bắt đầu bao phủ toàn bổ linh hồn hải của hắn, phía trung tâm xuất hiện đồng dạng bốn kí tự vàng.
- Vô Tướng Hồn Quyết... Đây là pháp quyết tu luyện linh hồn sao ?
Lập tức từ những kí tự vàng phát ra những khẩu quyết tu luyện, Lâm Thần kích động run lên sung sướng không thôi.
- Là pháp quyết tu luyện hồn anh.... Haha, không ngờ, thật không ngờ, kiếp này ta lại có được nó!
Hồn Anh đúng như cái tên nó, là linh hồn hoá anh, bình thường vũ giả tu luyện linh chỉ khi tu luyện tới một cảnh giới nhất định mới bắt đầu hoá hư thành thực ngưng tu hồn thể, hồn thể sẽ giống như bản tôn nhưng lại không thực như bản tôn, nhưng có thể ly thể một khoảng thời gian nhất định nhưng Hồn Anh thì tồn tại một cấp bậc cao hơn, không phân biệt cấp bậc linh hồn ra sao chỉ cần ngưng tụ thành công hồn anh có đồng dạng thêm một mệnh căn, hồn anh có thể tồn tại độc lập không bị ràng buộc bởi bản thể khi đủ ngưng thực có thể tuỳ tiện ly thể khỏi bản thể tồn tại độc lập mà không bị ràng buộc bởi bản thể. Đồng thời, Hồn Anh mang rất nhiều lợi ích, linh hồn cùng cấp bậc Hồn Anh chiếm ưu thế.
Kiếp trước, Lâm Thần hao tâm tổn phí truy tìm phương pháp ngưng tụ hồn anh, nhưng chỉ lác đác những thông tin không chính xác, từ đó, làm hắn chán nản nhưng chưa bao từ bỏ tha thiết có được nó. Hiện giờ, ước nguyện của hắn đã được thão mãn.
Lập tức ,dựa theo pháp quyết chỉ cần không ngừng vận chuyển linh hồn theo hướng dẫn chín chín tám mươi mốt chu thiên có thể bước đầu thành công ngưng tụ hồn anh. Không chừng trừ, lập tức Lâm Thần hít thở nhẹ nhàng chỉnh đốn lại tinh thần lập tức vận chuyển chu thiên linh hồn.
Lập tức, một cơn đau đớn như xé rách tâm can không ngừng cắn nát hắn, đau, đau... linh hồn của hắn không ngừng vỡ vụn rồi thành hình, quá trình vô cùng đau khổ nhưng hắn vẫn cắn răng chịu đựng, đây là con đường mà hắn tha thiết sao có thể từ bỏ bây giờ... Mười vòng, mười một vòng, ki nhịn được nữa hắn thét lên đau đớn, nhưng vẫn tiếp tục vận chuyển kinh văn... Bốn mươi vòng, rồi lại năm mươi vòng.... không biết tự khi nào hắn không ngừng la hét nữa không phải vì hết đau mà là đau quá không hét lên lời... Tám mươi, Tám mươi mốt cuối cùng đã hoàn thành lúc này hắn đã mất đi ý thức từ rất lâu rồi....
Nhanh chóng, Lâm Thần đến trước kim sắc quyển trục, khác với lần trước nó không ngừng bài xích cậu, nhưng vẫn làm cho cậu thấy áp lực, muốn thối lui, nhưng ý nghĩ đó nhanh chóng bị cậu bỏ qua, Lâm Thần cắn chặt răng không ngừng xông tiến về phía kim sắc quyển trục, từng bước từng bước một.
- Ta không tin hôm nay không chừng trị được ngươi... Aaaa....
Lâm Thần hét lên quyết tâm lao về phía trước, cậu thanh công tiến về phía kim sắc hào quang do kim sắc quyển trục toả ra, bỗng nó thu hào quang lại không còn bài xích cậu nữa, hào quang xung quanh trở nên dịu nhẹ, Lâm Thần thấy thế tiến về, dùng tay chạm vào, quyển trục rùng mình cái rồi mở ra một luồng hào quang chói loá vụt qua rồi tắt ngưng tu thành bốn kí tự kim sắc lấp trên quyển trục.
- Hỗn Độn Chân Kinh...
Lâm Thần nhẩm theo bỗng nhiên giật mình sửng sốt. Mặc dù không biết thứ trước mắt mình là gì nhưng lại dùng từ " Chân Kinh " thì không phải dạng bình thường có thể so sánh được, nó viễn siêu vượt qua cái gọi Thần cấp hay Thánh cấp công pháp mà miệng người hay lưu truyền. Run rẩy Lâm Thần một lần nữa chạm vào những kí tự kim sắc, lập tức bọn chúng hoá thành những kì bí quấn lấy linh hồn cậu không ngừng diễn hoá thành thứ gì đó trong đầu cậu.
Đầu Lâm Thần liền trở nên đau đớn, Lâm Thần tỉnh lại ôm đầu kiêng kêu lên đau đớn. Qua gần nữa canh giờ, cơn đau đớn đi qua, Lâm Thần hồi bình tĩnh lại, bắt đầu xem xét lại kí ức thì phát hiện ra một lượng lớn thông tin, chúng kết thành khẩu quyết kinh văn.
- Hỗn Độn sơ khai, vì vạn vật mà sáng tạo nhưng lại vì vạn vật mà huỷ diệt...
Lâm Thần nhẩm theo những kinh văn này mà không hề phát giác theo cậu tâm niệm theo kinh văn thì linh khí xung quanh không ngừng bị kéo về hấp thu vào trong cơ thể càng lúc càng nhiều, tốc độ càng lúc nhanh chóng, bất giác cậu tỉnh lại tu vi liền đạt tới Khai Mạch bát trọng, đồng nghĩa với bát mạch toàn thân đã được khai thông, tuy vui nhưng không được bao lâu cậu lại phát hiện theo sự hướng dẫn của [Hỗn Độn Chân Kinh] thì Khai Mạch lại nhiều mười khiếu mạch, mà trước đó [Cơ Sở Yếu Quyết] chỉ chỉ ra chín khiếu mạch.
- Xem ra muốn tu luyện [ Hỗn Độn Chân Kinh] này phải đồng thời mười khiếu mạch, bây giờ mình đã mở ra bát khiếu tiếp theo chỉ cần theo hướng dẫn mở ra cửu mạch và thập mạch nữa là xong. Không nghỉ tới tại khi hạ giới ta mới phát hiện ra điều này.
Lâm Thần trước kia từng xem qua rất nhiều loại công pháp vũ kỹ từ cấp thấp nhất tới các dạng Thần cấp, Thánh cấp các loại cấp bậc nhưng chưa từng thấy đề cập các ẩn mạch trong cơ thể cũng như cách khơi thông chúng, lần này trọng sinh tại hạ giới đã khiến mở rộng tầm mắt. Vốn sau khi, bình ổn cậu sẽ tìm cách thức tỉnh linh hồn nhưng không nghỉ tới [ Hỗn Độn Chân Kinh] cũng đã khiến bản thân linh hồn thức tỉnh.
- Đúng rồi, bên trong kim sắc quyển trục ngoài lưu lại [Hỗn Độn Chân Kinh] ra hình như còn một pháp quyết nữa...
Lại một lần nữa, Lâm Thần tiến vào linh hồn hải đứng trước kim sắc quyển trục, chạm vào nó, kinh văn lại diễn ra lần nữa nhưng lần này nó không bám mà bắt đầu bao phủ toàn bổ linh hồn hải của hắn, phía trung tâm xuất hiện đồng dạng bốn kí tự vàng.
- Vô Tướng Hồn Quyết... Đây là pháp quyết tu luyện linh hồn sao ?
Lập tức từ những kí tự vàng phát ra những khẩu quyết tu luyện, Lâm Thần kích động run lên sung sướng không thôi.
- Là pháp quyết tu luyện hồn anh.... Haha, không ngờ, thật không ngờ, kiếp này ta lại có được nó!
Hồn Anh đúng như cái tên nó, là linh hồn hoá anh, bình thường vũ giả tu luyện linh chỉ khi tu luyện tới một cảnh giới nhất định mới bắt đầu hoá hư thành thực ngưng tu hồn thể, hồn thể sẽ giống như bản tôn nhưng lại không thực như bản tôn, nhưng có thể ly thể một khoảng thời gian nhất định nhưng Hồn Anh thì tồn tại một cấp bậc cao hơn, không phân biệt cấp bậc linh hồn ra sao chỉ cần ngưng tụ thành công hồn anh có đồng dạng thêm một mệnh căn, hồn anh có thể tồn tại độc lập không bị ràng buộc bởi bản thể khi đủ ngưng thực có thể tuỳ tiện ly thể khỏi bản thể tồn tại độc lập mà không bị ràng buộc bởi bản thể. Đồng thời, Hồn Anh mang rất nhiều lợi ích, linh hồn cùng cấp bậc Hồn Anh chiếm ưu thế.
Kiếp trước, Lâm Thần hao tâm tổn phí truy tìm phương pháp ngưng tụ hồn anh, nhưng chỉ lác đác những thông tin không chính xác, từ đó, làm hắn chán nản nhưng chưa bao từ bỏ tha thiết có được nó. Hiện giờ, ước nguyện của hắn đã được thão mãn.
Lập tức ,dựa theo pháp quyết chỉ cần không ngừng vận chuyển linh hồn theo hướng dẫn chín chín tám mươi mốt chu thiên có thể bước đầu thành công ngưng tụ hồn anh. Không chừng trừ, lập tức Lâm Thần hít thở nhẹ nhàng chỉnh đốn lại tinh thần lập tức vận chuyển chu thiên linh hồn.
Lập tức, một cơn đau đớn như xé rách tâm can không ngừng cắn nát hắn, đau, đau... linh hồn của hắn không ngừng vỡ vụn rồi thành hình, quá trình vô cùng đau khổ nhưng hắn vẫn cắn răng chịu đựng, đây là con đường mà hắn tha thiết sao có thể từ bỏ bây giờ... Mười vòng, mười một vòng, ki nhịn được nữa hắn thét lên đau đớn, nhưng vẫn tiếp tục vận chuyển kinh văn... Bốn mươi vòng, rồi lại năm mươi vòng.... không biết tự khi nào hắn không ngừng la hét nữa không phải vì hết đau mà là đau quá không hét lên lời... Tám mươi, Tám mươi mốt cuối cùng đã hoàn thành lúc này hắn đã mất đi ý thức từ rất lâu rồi....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.