Chương 121: Tư Mã Ngưng Hương (2)
Dạ Thiên Thiếu Gia
13/12/2021
Lâm Thần vận dụng [Thần Ma Tiên Mục] - [Phá Chướng Chi Nhãn]... Trực tiếp
nhìn xuyên thấu qua da thịt trên người Tư Mã Ngưng Hương, dựa vào thần
thông này hắn có thể nhìn rõ từng huyết mạch trong cơ thể nàng ta, nếu
như muốn hắn có thể nhìn rõ từng tế bào trong cơ thể nàng.
Hắn bắt đầu tiến tới dùng bàn tay đặt lên ngực nàng :" Thất lễ rồi!" tay vừa đặt lên Tư Mã Ngưng Hương liền rung lên, cả người như bị điện giật, hơi thở cũng bắt đầu thở gấp. Còn về phía Lâm Thần, hắn bắt đầu truyền hồn lực của mình đi vào cơ thể của nàng, len lỏi từng ngóc ngách cuối cùng đi tới vị trí Tử trùng, nó đang nằm co rút tại mạch Đốc trong cơ thể nàng, hắn bắt đầu nhẹ nhàng dùng hồn lực bao phủ quanh người nó, tránh làm kinh động tới nó khiến cho kẻ nắm giữ Mẫu trùng kinh động.
Sau khi tỉ mỉ bao bọc tử trùng trong linh cầu, Lâm Thần bắt đầu điều khiển linh cầu hướng cuống họng để đi ra ngoài, khi gần tới thanh quản, hắn nói:" Mau há miệng ra cho cổ trùng ra ngoài!"
Nàng lập tức nghe theo, há to miệng ra theo động tác tay của Lâm Thần vung lên một khối linh cầu nhỏ như viên bi từ miệng nàng bay ra ngoài, linh cầu trong suốt có thể thấy được cổ trung bên trong, nó đang nằm cuộn mình,chỉ khi Tư Mã Ngưng Hương tu luyện hay kinh động lực lượng nó mới hoạt động ngoài ra thì nằm co rút.
Hắn tiện tay lấy ra một chiếc lọ trong suốt bỏ khối linh cầu này vào bên trong, khi vào bên trong linh cầu tan biến, tử trùng bắt đầu động đậy rồi bò khắp nơi trong bình, hắn đóng kin nắp lại rồi ném nó về phía Tư Mã Ngưng Hương nói:" Chuyện đáp ứng ngươi ta đã hoàn thành, từ nay giữa chúng ta không còn nợ gì nhau, cổ trung ta cũng đưa cho ngươi, muốn xử lý thế nào thì tuỳ ngươi, nếu muốn giữ lại thì trong phạm vi mười dặm, Tử trùng có thể cảm ứng được Mẫu trùng vị trí!"
Hắn nói tới đây rồi không nói gì nữa, mà đi tới vị trí Xích Diễm Long Sư đang nằm sẵn gần đó đợi, thấy hắn đi tới nó liền đứng dậy, Lâm Thần đi lại xoa đầu nó. Lúc này, Tư Mã Ngưng Hương đã vội khoác một tấm vải che thân thể trần trụi của mình, vội chạy tới chỗ Lâm Thần, nàng là người thông minh hiểu dụng ý của hắn, hắn hi vọng nàng dựa vào tử trùng để tìm ra kẻ đã hạ độc thủ với mình:" Xin ân công đợi đã, có thể cho ta biết danh tính của người, ngày sau nhứt định sẽ báo đáp!"
Lâm Thần không vội trả lời, hắn vỗ đầu Xích Diễm Long Sư ra hiệu cho nó chuẩn bị rời đi, hắn leo lên người nó chuẩn bị cất cánh bay đi, Tư Mã Ngưng Hương thấy Lâm Thần không trả lời mình, trong lòng nàng cảm thấy hụt hẫng, như đánh mất một thứ gì đó rất quan trọng, đang trong cơn trầm cảm thì phía trên hắn vọng xuống nói: " Đừng gọi ta là ân công, tên của ta là Lâm Thần, ngươi rất nhanh sẽ nghe thấy tên này, hahaha..."
Tư Mã Ngưng Hương vui vẻ ngước đầu lên thì thấy Lâm Thần đã cưỡi Xích Diễm Long Sư bay đi, nàng ôm ngực mỉm cười nói:" Lâm Thần sao ?"
Lúc này, Tư Mã Phương cùng Tư Mã Oanh tiến tới khoác áo cho nàng nói:" Người cũng đi rồi !"
Tư Mã Ngưng Hương liền đỏ mặt từ trong túi trữ vật nàng lấy ra một bộ y phục nàng mặc vào, trong lúc nàng đó Tư Mã Phương cùng Tư Mã Oanh đi tới bên cạnh nàng, Tư Mã Oanh mới nhìn hai vị tỷ tỷ của mình nói:" Chuyện tiếp theo nên làm thế nào, bệnh của Ngưng Hương tỷ cũng đã trị rồi nên về báo cho Thành thúc thúc biết chứ hả ?"
Lúc này, Tư Mã Ngưng Hương cũng chỉnh chu trang phục xong nàng mới đi tới nói:" Chuyện này tạm thời đừng cho nhiều người biết tránh bứt dây động rừng, tuy nhiên chuyện này vẫn cho phụ thân người an tâm."
Tư Mã Phương trầm ngâm nói:"Ý muội là trong gia tộc có nội gián ?"
Tư Mã Oanh liền kinh hãi nói:" Không thể nào, mọi người đều đối xử tốt với nhau msà..."
Cả hai nhìn Tư Mã Oanh liền lắc đầu, vị biểu muội này quá ngây thơ rồi... Trên thế gian, tổ chức nào mà không có gián điệp ở bên trong, chẳng qua họ không phát giác hoặc giả ngây ngô không biết tìm thời cơ giết hại hoặc lợi dụng ngược lại, và thất đại thế gia cũng không ngoại lệ. Tư Mã Ngưng Hương nhìn vào chiếc lọ trên tay trầm ngâm một lúc rồi ngưng trọng nghiêm túc nhìn hai người nói:" Chuyện này chỉ ba chúng ta biết, tuyệt đối không cho người thứ tư biết còn về chuyện của phụ thân ta, tự bản thân ta tự có cân nhắc nên biết làm thế nào?"
Cả hai liền gật đầu đồng ý, Tư Mã Ngưng Hương mĩm cười sau đó cả ba quyết định cùng nhau trở về, trước khi rời đi nàng khẽ lén nhìn về phía Lâm Thần đã rời đi khẽ mĩm cười tự nhủ nói:" Lần sau gặp lại hi vọng ngươi cho ta thấy được nhân dạng thật của ngươi a, Lâm Thần cái tên này ta sẽ nhớ!"
Hắn bắt đầu tiến tới dùng bàn tay đặt lên ngực nàng :" Thất lễ rồi!" tay vừa đặt lên Tư Mã Ngưng Hương liền rung lên, cả người như bị điện giật, hơi thở cũng bắt đầu thở gấp. Còn về phía Lâm Thần, hắn bắt đầu truyền hồn lực của mình đi vào cơ thể của nàng, len lỏi từng ngóc ngách cuối cùng đi tới vị trí Tử trùng, nó đang nằm co rút tại mạch Đốc trong cơ thể nàng, hắn bắt đầu nhẹ nhàng dùng hồn lực bao phủ quanh người nó, tránh làm kinh động tới nó khiến cho kẻ nắm giữ Mẫu trùng kinh động.
Sau khi tỉ mỉ bao bọc tử trùng trong linh cầu, Lâm Thần bắt đầu điều khiển linh cầu hướng cuống họng để đi ra ngoài, khi gần tới thanh quản, hắn nói:" Mau há miệng ra cho cổ trùng ra ngoài!"
Nàng lập tức nghe theo, há to miệng ra theo động tác tay của Lâm Thần vung lên một khối linh cầu nhỏ như viên bi từ miệng nàng bay ra ngoài, linh cầu trong suốt có thể thấy được cổ trung bên trong, nó đang nằm cuộn mình,chỉ khi Tư Mã Ngưng Hương tu luyện hay kinh động lực lượng nó mới hoạt động ngoài ra thì nằm co rút.
Hắn tiện tay lấy ra một chiếc lọ trong suốt bỏ khối linh cầu này vào bên trong, khi vào bên trong linh cầu tan biến, tử trùng bắt đầu động đậy rồi bò khắp nơi trong bình, hắn đóng kin nắp lại rồi ném nó về phía Tư Mã Ngưng Hương nói:" Chuyện đáp ứng ngươi ta đã hoàn thành, từ nay giữa chúng ta không còn nợ gì nhau, cổ trung ta cũng đưa cho ngươi, muốn xử lý thế nào thì tuỳ ngươi, nếu muốn giữ lại thì trong phạm vi mười dặm, Tử trùng có thể cảm ứng được Mẫu trùng vị trí!"
Hắn nói tới đây rồi không nói gì nữa, mà đi tới vị trí Xích Diễm Long Sư đang nằm sẵn gần đó đợi, thấy hắn đi tới nó liền đứng dậy, Lâm Thần đi lại xoa đầu nó. Lúc này, Tư Mã Ngưng Hương đã vội khoác một tấm vải che thân thể trần trụi của mình, vội chạy tới chỗ Lâm Thần, nàng là người thông minh hiểu dụng ý của hắn, hắn hi vọng nàng dựa vào tử trùng để tìm ra kẻ đã hạ độc thủ với mình:" Xin ân công đợi đã, có thể cho ta biết danh tính của người, ngày sau nhứt định sẽ báo đáp!"
Lâm Thần không vội trả lời, hắn vỗ đầu Xích Diễm Long Sư ra hiệu cho nó chuẩn bị rời đi, hắn leo lên người nó chuẩn bị cất cánh bay đi, Tư Mã Ngưng Hương thấy Lâm Thần không trả lời mình, trong lòng nàng cảm thấy hụt hẫng, như đánh mất một thứ gì đó rất quan trọng, đang trong cơn trầm cảm thì phía trên hắn vọng xuống nói: " Đừng gọi ta là ân công, tên của ta là Lâm Thần, ngươi rất nhanh sẽ nghe thấy tên này, hahaha..."
Tư Mã Ngưng Hương vui vẻ ngước đầu lên thì thấy Lâm Thần đã cưỡi Xích Diễm Long Sư bay đi, nàng ôm ngực mỉm cười nói:" Lâm Thần sao ?"
Lúc này, Tư Mã Phương cùng Tư Mã Oanh tiến tới khoác áo cho nàng nói:" Người cũng đi rồi !"
Tư Mã Ngưng Hương liền đỏ mặt từ trong túi trữ vật nàng lấy ra một bộ y phục nàng mặc vào, trong lúc nàng đó Tư Mã Phương cùng Tư Mã Oanh đi tới bên cạnh nàng, Tư Mã Oanh mới nhìn hai vị tỷ tỷ của mình nói:" Chuyện tiếp theo nên làm thế nào, bệnh của Ngưng Hương tỷ cũng đã trị rồi nên về báo cho Thành thúc thúc biết chứ hả ?"
Lúc này, Tư Mã Ngưng Hương cũng chỉnh chu trang phục xong nàng mới đi tới nói:" Chuyện này tạm thời đừng cho nhiều người biết tránh bứt dây động rừng, tuy nhiên chuyện này vẫn cho phụ thân người an tâm."
Tư Mã Phương trầm ngâm nói:"Ý muội là trong gia tộc có nội gián ?"
Tư Mã Oanh liền kinh hãi nói:" Không thể nào, mọi người đều đối xử tốt với nhau msà..."
Cả hai nhìn Tư Mã Oanh liền lắc đầu, vị biểu muội này quá ngây thơ rồi... Trên thế gian, tổ chức nào mà không có gián điệp ở bên trong, chẳng qua họ không phát giác hoặc giả ngây ngô không biết tìm thời cơ giết hại hoặc lợi dụng ngược lại, và thất đại thế gia cũng không ngoại lệ. Tư Mã Ngưng Hương nhìn vào chiếc lọ trên tay trầm ngâm một lúc rồi ngưng trọng nghiêm túc nhìn hai người nói:" Chuyện này chỉ ba chúng ta biết, tuyệt đối không cho người thứ tư biết còn về chuyện của phụ thân ta, tự bản thân ta tự có cân nhắc nên biết làm thế nào?"
Cả hai liền gật đầu đồng ý, Tư Mã Ngưng Hương mĩm cười sau đó cả ba quyết định cùng nhau trở về, trước khi rời đi nàng khẽ lén nhìn về phía Lâm Thần đã rời đi khẽ mĩm cười tự nhủ nói:" Lần sau gặp lại hi vọng ngươi cho ta thấy được nhân dạng thật của ngươi a, Lâm Thần cái tên này ta sẽ nhớ!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.