Chương 151: Vô Lượng Kiếm... Mộng Thiên Nguyệt Đốn Ngộ!
Dạ Thiên Thiếu Gia
22/11/2022
Sau khi [Vô Lượng Kiếm] bí thuật ngừng lại,nhóm người Tây Môn Thiên đa phần thảm bại, cách cái chết không còn xa, họ chỉ có gắng kéo dài tàn hơi, năm vị Thánh Vũ Cảnh cũng không khá hơn là bao, đan điền bị nghiền nát, kinh mạch bị đứt đoạn dứt khoát thành phế nhân không xa, hai mắt căm phẫn nhìn Lâm Thần nhưng cũng đồng dạng hối hận vô cùng, chỉ vì sự tham lam đánh đổi cả tánh mạng, Tây Môn Thiên thở dài gắng gượng nói:" Thắng làm vua, thua làm giặc... Tài không bằng người, ra tay đi dứt khoát cho bọn ta thống khoái đi!''
Tư Đồ Lãng đồng dạng nói:" Thù con không thể báo, xem như ngươi cha này vô dụng, Lâm Thần, quả danh bất hư truyền... Tốt ra tay đi!"
Lâm Thần nhàn nhạt nhìn bọn họ, hắn sử dụng quá độ linh lực cùng hồn lực khiến hắn gần như không thể cử động, nếu không có Mộng Thiên Nguyệt bên cạnh đỡ hắn, nhất định không khác kẻ sắp chết, hắn nhìn bọn họ mỉm cười nói:" Thống khoái, các ngươi không có tư cách bàn điều kiện với ta...Huyết Anh, thôn phệ bọn chúng cho ta!"
Nghe lệnh, lập tức Huyết Anh xuất hiện nhìn bọn họ khẽ nở nụ cười gian ác, sau đó hoá thành huyết vụ bay vào phía bọn họ, đầu tiên là Tây Môn Thiên, Huyết Anh nhập thể lập tức thôn phệ toàn bộ huyết tinh trong người hắn kể cả nhục thân cũng không xót lại, Tây Môn Thiên trước khi chết hai mắt chừng chừng nhìn hắn nói:" Ta thật hối hận... "
Chưa tới năm phút toàn bộ huyết tinh của Tây Môn Thiên bị rút toàn bộ, Tư Đồ Lãng bên cạnh thấy vậy vô cùng hoảng sợ, hắn muốn tự bạo nhưng cơ thể không còn một chút sức lực, chỉ chống mắt bị Huyết Anh nhập thể mà hút toàn bộ huyết tinh trong cơ thể, năm vị Thánh Vũ Cảnh cường giả bị doạ sợ quá độ, khẩn cầu về phía Lâm Thần nói:" Cầu xin ngươi hãy dứt khoát cho bọn ta..."
Lâm Thần lắc đầu nói:" Các ngươi hãy chở thành thức ăn cho Huyết Anh ta đi..."
Mộng Thiên Nguyệt bên cạnh vô cùng kinh hãi, nàng không nghĩ Lâm Thần còn dạng này thủ đoạn, lúc trước nàng cũng nhìn thấy Huyết Anh một dạng vốn không nghĩ ngợi gì nhiều, không ngờ đây là một cỗ máy giết chóc đáng sợ như vậy, chỉ trong vài phút ngắn ngủi liền thôn phệ toàn bộ tinh huyết của con người, đây chẳng khác nào ma đạo hay làm, Lâm Thần thấy nét mặt khó chịu của Mộng Thiên Nguyệt liền nói:" Cái gì là Ma, cái gì là Chính, không ai biết cả tất cả đều do tâm mọi người mà ra. Ta dùng ma vật để thôn phệ toàn bộ bọn ác bá này vậy ta làm đúng hay sai, còn bọn chúng mang danh chính nghĩa lại chặn đường giết người cướp của, đây là hành vi của chính đạo nên có sao ?"
Mộng Thiên Nguyệt nghe xong liền trầm tư, Lâm Thần nói không sai, nếu hôm nay, không phải Lâm Thần thủ đoạn đầy người, bọn họ hai người nhất định sẽ bị nhóm người chặn giết không khác biệt, nhưng vẫn có thứ gì đó khiến nàng vẫn khó chịu không diễn tả được.
Tranh thủ vài phút, Lâm Thần nhắm mắt nhanh chóng phục hồi linh lực,[Hỗn Độn Chân Kinh] nhanh chóng vận chuyển hấp thu linh khí xung quanh, lại được Huyết Anh chuyển qua một phần huyết tinh sau khi luyện hoá, độ khoảng mười phút hắn đã khôi phục được ba, bốn phần, hắn lấy tay Thiên Nguyệt ra, tự mình đứng vững, thấy nét mặt Mộng Thiên Nguyệt vẫn vẻ không thoả đáng, hắn khẽ lắc đầu nói:" Nhất niệm thành ma, nhất niệm thành thần... Vạn sự tại tâm,...Thiên Nguyệt, tới bây giờ nàng chưa giác ngộ được điều này sao ?"
Nghe lời Lâm Thần nói, Mộng Thiên Nguyệt mơ hồ như nghỉ ra cái gì đó, miệng lẩm bẩm :" Vạn sự tại tâm,... Nhất niệm thành ma... Nhất niệm thành thần...".
Bỗng nhiên, một luồng khí tức từ người Mộng Thiên Nguyệt bộc phát ra, luồng khí tức này xông thẳng lên trời cao, hai mắt nàng mơ mơ hồ hồ trong vô định, chính vào lúc này, Bảo Liên Đăng bỗng nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu nàng không ngừng toả ra quang mang bảo hộ nàng, Lâm Thần khẽ nheo mắt nhìn nói:" Đây là... Đạo vận... Quả không hổ Hồng Mông Chí Bảo danh xưng... Thiên Nguyệt, tiếp theo hi vọng nàng từ trong u minh mà tỉnh lại, tìm ra con đường của bản thân..."
Phía dưới, Huyết Anh đã thôn phệ hết đám người Tây Môn Thiên cùng Tư Đồ Lãng, chỉ còn lại một vị Thánh Vũ Cảnh trông thất cảnh tượng như vậy liền thất kinh nói:" Đây chính là... Áo nghĩa chi lực... Haha... Ta đã chọc vào cái gì thế này... Ta hối hận vô cùng... " không để hắn dứt lời, hắn liền bị Huyết Anh thôn phệ triệt để, vừa lúc này Tư Dạ Thống Trị cũng liền sụp đổ mất đi hiệu lực. Huyết Anh sau khi thôn phệ tinh huyết của năm vị Thánh Vũ Cảnh, cơ thể liền phát sinh biến hoá, nó ngưng trọng giữa không trung bắt đầu co rút lại, xung quanh linh khí liền tụ quanh người nó, hoá thành một cái kén màu đỏ thẳm, tiếp theo nó hiền hoá thành một luồng sáng huyết vụ nhập vào cơ thể của Lâm Thần.
Hắn cũng phát hiện biến đổi của nó, liền kinh ngạc nhưng nghỉ lại Huyết Anh đã dừng chân tại Thiên Vũ Cảnh đỉnh phong quá lâu, chắc nó chuẩn bị đột phá tu vi. Lâm Thần không để ý nữa, hắn triệu hoán A Xích cùng A Phúc ra nói:" Hai ngươi tạm thời hộ pháp cho bọn ta tuyệt đối không để ai tới gần, ta cần nhanh chóng phục hồi năng lực..."
Xích Diễm Long Sư gầm lên một tiếng biểu thị nhận lệnh, A Phúc cũng gật đầu hai mắt nó sáng lên báo hiệu cảnh giác, Lâm Thần gật đầu :" Trận chiến này tiêu hao quá nhiều, phải nhanh chóng khôi phục... Hỗn Độn Chân Kinh! Luyện!"
Thiên địa linh khí bắt đầu tụ hội về phía Lâm Thần một cánh nhanh chóng, bên cạnh hắn Mộng Thiên Nguyệt đang đứng như người mất hồn, phía trên đỉnh đầu Bảo Liên Đăng không ngừng phát ra hào quang bao phủ lấy nàng. Tương truyền, thiên địa hồng hoang dựng dục vạn vật, trong đó có năm món bảo vật hình đèn được sinh ra, trong đó chỉ có Bảo Liên Đăng được xem là chí bảo, đứng vào top 10 Hồng Mông Chí Bảo, bất cứ ai sở hữu nó linh hồn vĩnh viễn không bị hao tổn thậm chí còn trở nên tinh thuần, ngoài công năng chính nó còn khả năng bảo hộ kí chủ vô cùng bá đạo thậm chí Tịnh Liên Thánh Hoả của Lâm Thần cũng không thể thiêu đốt được nó trong khoảng thời gian ngắn, nhưng nó cũng tuỳ thuộc vào tu vi của người sử dụng mạnh yếu ra sao nữa, đặc biệt Bảo Liên Đăng còn một công dụng khác mà không ai biết đến chỉ có người sỡ hữu nó mới biết công dụng của nó, đó là nó còn giúp cho kí chủ ngộ đạo, giữ vững tâm trí tránh bị tâm ma quấy rối, hiện tại năng lực này đang được phát huy...
Lại nói, bí thuật [Vô Lượng Kiếm] là một trong những thần thông tối cường của Thần Đạo ở thượng giới, cụ thể là Kiếm Đạo chi lộ, thần thông này nói khó thì nó khó, nói dễ thì nó dễ, bởi yêu câu của nó chỉ cần đáp ứng ba điều sau thứ nhất, lãnh ngộ kiếm đạo cao thâm, hiểu biết càng cao thì uy lực càng mạnh; thứ hai, linh hồn phải mạnh mẽ,hồn lực càng cao thì số lượng kiếm càng diễn hoá càng nhiều và cuối cùng là thiết yếu nhất, chính pháp quyết của [Vô Lượng Kiếm] và cần phải có vật chống đỡ. Lâm Thần kiếp trước mọi người biết tới cái tên Thiên Vũ Chí Tôn, thiên tư tuyệt luân, vô tiền khoáng hậu, hắn có nhiều thành tựu về mọi mặt, nhưng nổi bật trong đó là kiếm thuật, hắn được người đời biết cái tên khác là Kiếm Tôn, kiếm đạo chi tôn, nên hắn may mắn gia nhập vào một môn phái kiếm đạo thượng giới và được truyền thừa thần thông.
Trong trận chiến vừa rồi, hắn đem hồn lực cửu phẩm của bản thân, cùng lĩnh ngộ kiếm đạo của kiếp trước diễn hoá ra vạn kiếm ảnh diệt sát Thánh giả, nhưng cũng đồng thời rút cạn linh lực của hắn.
Tư Đồ Lãng đồng dạng nói:" Thù con không thể báo, xem như ngươi cha này vô dụng, Lâm Thần, quả danh bất hư truyền... Tốt ra tay đi!"
Lâm Thần nhàn nhạt nhìn bọn họ, hắn sử dụng quá độ linh lực cùng hồn lực khiến hắn gần như không thể cử động, nếu không có Mộng Thiên Nguyệt bên cạnh đỡ hắn, nhất định không khác kẻ sắp chết, hắn nhìn bọn họ mỉm cười nói:" Thống khoái, các ngươi không có tư cách bàn điều kiện với ta...Huyết Anh, thôn phệ bọn chúng cho ta!"
Nghe lệnh, lập tức Huyết Anh xuất hiện nhìn bọn họ khẽ nở nụ cười gian ác, sau đó hoá thành huyết vụ bay vào phía bọn họ, đầu tiên là Tây Môn Thiên, Huyết Anh nhập thể lập tức thôn phệ toàn bộ huyết tinh trong người hắn kể cả nhục thân cũng không xót lại, Tây Môn Thiên trước khi chết hai mắt chừng chừng nhìn hắn nói:" Ta thật hối hận... "
Chưa tới năm phút toàn bộ huyết tinh của Tây Môn Thiên bị rút toàn bộ, Tư Đồ Lãng bên cạnh thấy vậy vô cùng hoảng sợ, hắn muốn tự bạo nhưng cơ thể không còn một chút sức lực, chỉ chống mắt bị Huyết Anh nhập thể mà hút toàn bộ huyết tinh trong cơ thể, năm vị Thánh Vũ Cảnh cường giả bị doạ sợ quá độ, khẩn cầu về phía Lâm Thần nói:" Cầu xin ngươi hãy dứt khoát cho bọn ta..."
Lâm Thần lắc đầu nói:" Các ngươi hãy chở thành thức ăn cho Huyết Anh ta đi..."
Mộng Thiên Nguyệt bên cạnh vô cùng kinh hãi, nàng không nghĩ Lâm Thần còn dạng này thủ đoạn, lúc trước nàng cũng nhìn thấy Huyết Anh một dạng vốn không nghĩ ngợi gì nhiều, không ngờ đây là một cỗ máy giết chóc đáng sợ như vậy, chỉ trong vài phút ngắn ngủi liền thôn phệ toàn bộ tinh huyết của con người, đây chẳng khác nào ma đạo hay làm, Lâm Thần thấy nét mặt khó chịu của Mộng Thiên Nguyệt liền nói:" Cái gì là Ma, cái gì là Chính, không ai biết cả tất cả đều do tâm mọi người mà ra. Ta dùng ma vật để thôn phệ toàn bộ bọn ác bá này vậy ta làm đúng hay sai, còn bọn chúng mang danh chính nghĩa lại chặn đường giết người cướp của, đây là hành vi của chính đạo nên có sao ?"
Mộng Thiên Nguyệt nghe xong liền trầm tư, Lâm Thần nói không sai, nếu hôm nay, không phải Lâm Thần thủ đoạn đầy người, bọn họ hai người nhất định sẽ bị nhóm người chặn giết không khác biệt, nhưng vẫn có thứ gì đó khiến nàng vẫn khó chịu không diễn tả được.
Tranh thủ vài phút, Lâm Thần nhắm mắt nhanh chóng phục hồi linh lực,[Hỗn Độn Chân Kinh] nhanh chóng vận chuyển hấp thu linh khí xung quanh, lại được Huyết Anh chuyển qua một phần huyết tinh sau khi luyện hoá, độ khoảng mười phút hắn đã khôi phục được ba, bốn phần, hắn lấy tay Thiên Nguyệt ra, tự mình đứng vững, thấy nét mặt Mộng Thiên Nguyệt vẫn vẻ không thoả đáng, hắn khẽ lắc đầu nói:" Nhất niệm thành ma, nhất niệm thành thần... Vạn sự tại tâm,...Thiên Nguyệt, tới bây giờ nàng chưa giác ngộ được điều này sao ?"
Nghe lời Lâm Thần nói, Mộng Thiên Nguyệt mơ hồ như nghỉ ra cái gì đó, miệng lẩm bẩm :" Vạn sự tại tâm,... Nhất niệm thành ma... Nhất niệm thành thần...".
Bỗng nhiên, một luồng khí tức từ người Mộng Thiên Nguyệt bộc phát ra, luồng khí tức này xông thẳng lên trời cao, hai mắt nàng mơ mơ hồ hồ trong vô định, chính vào lúc này, Bảo Liên Đăng bỗng nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu nàng không ngừng toả ra quang mang bảo hộ nàng, Lâm Thần khẽ nheo mắt nhìn nói:" Đây là... Đạo vận... Quả không hổ Hồng Mông Chí Bảo danh xưng... Thiên Nguyệt, tiếp theo hi vọng nàng từ trong u minh mà tỉnh lại, tìm ra con đường của bản thân..."
Phía dưới, Huyết Anh đã thôn phệ hết đám người Tây Môn Thiên cùng Tư Đồ Lãng, chỉ còn lại một vị Thánh Vũ Cảnh trông thất cảnh tượng như vậy liền thất kinh nói:" Đây chính là... Áo nghĩa chi lực... Haha... Ta đã chọc vào cái gì thế này... Ta hối hận vô cùng... " không để hắn dứt lời, hắn liền bị Huyết Anh thôn phệ triệt để, vừa lúc này Tư Dạ Thống Trị cũng liền sụp đổ mất đi hiệu lực. Huyết Anh sau khi thôn phệ tinh huyết của năm vị Thánh Vũ Cảnh, cơ thể liền phát sinh biến hoá, nó ngưng trọng giữa không trung bắt đầu co rút lại, xung quanh linh khí liền tụ quanh người nó, hoá thành một cái kén màu đỏ thẳm, tiếp theo nó hiền hoá thành một luồng sáng huyết vụ nhập vào cơ thể của Lâm Thần.
Hắn cũng phát hiện biến đổi của nó, liền kinh ngạc nhưng nghỉ lại Huyết Anh đã dừng chân tại Thiên Vũ Cảnh đỉnh phong quá lâu, chắc nó chuẩn bị đột phá tu vi. Lâm Thần không để ý nữa, hắn triệu hoán A Xích cùng A Phúc ra nói:" Hai ngươi tạm thời hộ pháp cho bọn ta tuyệt đối không để ai tới gần, ta cần nhanh chóng phục hồi năng lực..."
Xích Diễm Long Sư gầm lên một tiếng biểu thị nhận lệnh, A Phúc cũng gật đầu hai mắt nó sáng lên báo hiệu cảnh giác, Lâm Thần gật đầu :" Trận chiến này tiêu hao quá nhiều, phải nhanh chóng khôi phục... Hỗn Độn Chân Kinh! Luyện!"
Thiên địa linh khí bắt đầu tụ hội về phía Lâm Thần một cánh nhanh chóng, bên cạnh hắn Mộng Thiên Nguyệt đang đứng như người mất hồn, phía trên đỉnh đầu Bảo Liên Đăng không ngừng phát ra hào quang bao phủ lấy nàng. Tương truyền, thiên địa hồng hoang dựng dục vạn vật, trong đó có năm món bảo vật hình đèn được sinh ra, trong đó chỉ có Bảo Liên Đăng được xem là chí bảo, đứng vào top 10 Hồng Mông Chí Bảo, bất cứ ai sở hữu nó linh hồn vĩnh viễn không bị hao tổn thậm chí còn trở nên tinh thuần, ngoài công năng chính nó còn khả năng bảo hộ kí chủ vô cùng bá đạo thậm chí Tịnh Liên Thánh Hoả của Lâm Thần cũng không thể thiêu đốt được nó trong khoảng thời gian ngắn, nhưng nó cũng tuỳ thuộc vào tu vi của người sử dụng mạnh yếu ra sao nữa, đặc biệt Bảo Liên Đăng còn một công dụng khác mà không ai biết đến chỉ có người sỡ hữu nó mới biết công dụng của nó, đó là nó còn giúp cho kí chủ ngộ đạo, giữ vững tâm trí tránh bị tâm ma quấy rối, hiện tại năng lực này đang được phát huy...
Lại nói, bí thuật [Vô Lượng Kiếm] là một trong những thần thông tối cường của Thần Đạo ở thượng giới, cụ thể là Kiếm Đạo chi lộ, thần thông này nói khó thì nó khó, nói dễ thì nó dễ, bởi yêu câu của nó chỉ cần đáp ứng ba điều sau thứ nhất, lãnh ngộ kiếm đạo cao thâm, hiểu biết càng cao thì uy lực càng mạnh; thứ hai, linh hồn phải mạnh mẽ,hồn lực càng cao thì số lượng kiếm càng diễn hoá càng nhiều và cuối cùng là thiết yếu nhất, chính pháp quyết của [Vô Lượng Kiếm] và cần phải có vật chống đỡ. Lâm Thần kiếp trước mọi người biết tới cái tên Thiên Vũ Chí Tôn, thiên tư tuyệt luân, vô tiền khoáng hậu, hắn có nhiều thành tựu về mọi mặt, nhưng nổi bật trong đó là kiếm thuật, hắn được người đời biết cái tên khác là Kiếm Tôn, kiếm đạo chi tôn, nên hắn may mắn gia nhập vào một môn phái kiếm đạo thượng giới và được truyền thừa thần thông.
Trong trận chiến vừa rồi, hắn đem hồn lực cửu phẩm của bản thân, cùng lĩnh ngộ kiếm đạo của kiếp trước diễn hoá ra vạn kiếm ảnh diệt sát Thánh giả, nhưng cũng đồng thời rút cạn linh lực của hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.