Hỗn Độn Lôi Tu

Chương 212: Bán đứng ma nữ

Tả Tự Bản

07/04/2013

Tỷ muội kia nghe xong, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức sợ tới mức cắt không còn chút máu. Một người nhanh chóng nói:“ Ta không biết ngươi đang nói gì. Tỷ muội chúng ta sinh ra đến giờ luôn là xấu như vậy!”

Tuy phủ định rất kiên quyết nhưng vẻ bối rồi lại bán đứng chính nàng. Người ở đây đều khôn ngoan, làm sao không biết chuyện gì xảy ra? Người ta rõ ràng là sợ tướng mạo đẹp sẽ làm sắc lang chú ý nên mới cố ý làm như thế. Nhưng cũng không lường trước được bị nhãn quang phong phú của Mộc Tử Dung nhìn ra manh mối, kết quả một lời nói toạc thiên cơ.

Nghe điều này, ánh mắt Độc lão đầu sắc quỷ liền sáng lên, gắt gao nhìn thẳng vào hai tỷ muội. Mà ma nữ khỏa thân kia cũng lộ vẻ cười lạnh, dường như rất bất mãn đối với việc bị lừa. Duy chỉ có Thạch đầu kia chả tỏ vẻ gì, lại tiếp tục nhắm mắt đả tọa.

Thấy ánh mắt Tống Chung cũng nhìn tới, tức thời hai tỷ muội khẩn trương lên. Việc Tống Chung mang theo Mộc Tử Dung khiến các nàng liền kết luận tên mập này là một sắc quỷ. Vừa thấy đối phương nhìn thấu ngụy trang của mình, các nàng tự nhiên sợ hãi sắc tâm của tên mập mạp này nổi lên.

Tống Chung thấy thế, tự nhiên biết các nàng lo lắng cái gì. Lập tức liền không nhịn được cười khổ nói: “ Các ngươi không cần phải lo lắng như vậy, ta cũng không phải là loại biến thái thấy nữ nhân là cướp!”

Hai tỷ muội tựa hồ bị Tống Chung dọa sợ. Cũng không để ý hắn nói cái gì mà chỉ cố sức gật đầu, bộ dạng lại sợ hãi đề phòng không chút thay đổi. Bất quá ngẫm lại cũng rất bình thường, Mộc Tử Dung bên người Tống Chung vừa mới trực tiếp hành hạ một người đến chết. Khiến kẻ được xưng ma nữ khỏa thân cũng vì đó mà sợ. Người như vậy còn cười hì hì nói mình không biến thái, có ma nào tin?

Tống Chung vừa thấy bản thân hắn phóng túng cho Mộc Tử Dung tiến hành giết chóc, quả thật cũng có chút biến thái, thanh danh này chỉ sợ nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không sạch được. (Hic bây giờ nó nhảy xuống thì tha hồ mà tắm hóa chất) Cho nên hắn cũng chả biết nói sao, chỉ có thể bất đắc dĩ cười khổ lắc đầu, sau đó không nhiều lời mà xoay mặt nhìn gia hỏa Thạch đầu kia.

Không ngờ Thạch đầu đối diện kia lại làm ngơ lời nói của Tống Chung, căn bản không để ý tới. (Lơ thì cho nó quay cu đơ ^^)

Tống Chung không nghĩ gia hỏa này không nể tình như thế, sắc mặt lập tức lạnh xuống, mà Mộc Tử Dung đang châm trà thì mắt lộ hung quang, nóng lòng muốn biểu lộ tình cảm.

Hai tỷ muội kia thấy thế, vội vàng kêu lên:“ Vị đạo huynh này, ngươi không nên làm Thạch đầu ca ca khó xử. Hắn trời sinh không thích nói chuyện”

“Thạch đầu ca ca?” Tống Chung nghe vậy thì không nhịn được buồn cười hỏi: “ Không phải gia hỏa này thực sự gọi là đầu đá ca ca chứ?” (Mình lại tưởng thổ đầu ca ca nữa: Đầu đất)

“Thật là như vậy!” tỷ muội Tư Vân Tư Vũ cùng nhau thật cẩn thận nói: “Hắn xuất thân Thiết Kiếm Môn, chỉ biết tu luyện, trừ phi vạn bất đắc dĩ thì rất ít lên tiếng. Ngài, ngài không nên tính toán với hắn!”

“Được rồi!”Tống Chung lập tức nói: “ Nể mặt tỷ muội các ngươi, ta không để ý tảng đá kia, một khi hắn xuất thân Thiết Kiếm Môn, vậy chắc hẳn am hiểu kiếm thuật, thật là một hảo thủ. Mặt khác, Tử Dung nhà ta cũng là kiếm tu, các ngươi đã xem qua! Kể ra, đội ngũ chúng ta thật là đông đúc nhân tài nhỉ!”

Tống Chung nói xong thì mọi người chung quanh ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, cũng không biết nói làm sao. Cuối cùng ma nữ khỏa thân bạo gan hỏi: “ Tiểu huynh đệ ngươi am hiểu cái gì vậy?”

“Ta à?” Tống Chung mỉm cười, nâng chung trà lên uống một ngụm rồi cười nói: “ Ta am hiểu uống trà, đánh nhau gì gì đó, rất ghét!”

Mọi người nghe vậy, chả biết nói sao. Bọn họ thực nghĩ không ra, cực phẩm tu sĩ giống như vậy rốt cuộc là từ lỗ nào chui ra.

Bọn họ choáng váng song Tống Chung cũng không để ý. Hắn nhấm nháp một ly trà thơm, liền không chút khách khí hỏi: “Các ngươi hôm này họp ở đây? Không biết thảo luận cái gì đây?”



“À, là thế này, lần đi săn trướccủa chúng ta đã cách gần một tháng, trải qua mấy ngày nghỉ ngơi hồi phục, mệt nhọc cũng đa khôi phục, cho nên chúng ta dự định nhanh chóng tiếp nhận chức vụ” Ma nữ da xanh giải thích nói (Bây giờ có lẽ dùng ma nữ da xanh nhiều hơn, em nó không còn sẹc xi nữa)

“Tốt lắm!”Tống Chung gật đầu sau đó nói: “ Loại phá sự này ta cũng lười quản, các ngươi cứ làm đi! Đến lúc đó cho ta biết là được!”

Ma nữ da xanh vừa nghe lời ấy lập tức mắt sáng lên. Dựa vào chiến lực khủng bố của Mộc Tử Dung, nàng vốn tưởng rằng Tiểu Bàn trực tiếp đoạt chức vụ đội trưởng của nàng. Nhưng không ngờ hắn không ngờ nhẹ nhàng buông tha việc này. Rõ ràng chỉ là một kẻ chỉ thích ăn chơi trác táng. Nếu là như vậy, thì nàng chỉ cần theo lời hắn, liền có thể ở trong này xưng vương xưng bá, thậm chí có thể gián tiếp lợi dụng Mộc Tử Dung trợ giúp nàng thâu tóm thiên hạ!

Nghĩ vậy, ma nữ da xanh lập tức khoe ra bộ mặt tươi cười nói: “ Yên tâm đi, mấy cái sự tình phiền lòng này để tỷ tỷ đi làm là được, ngươi chỉ cần từ từ hưởng thụ cuộc sống đi!”

“Vậy thì tốt quá!” Vẻ mặt Tống Chung lập tức hưng phấn nói:“ Một khi đã như vậy thì các người cũng đi làm việc đi, không cần quấy rấy ta nghỉ ngơi!”

Ma nữ da xanh vừa nghe xém nữa tức khí mà chết. Phải biết rằng biệt thự này nằm trên vị trí tốt nhất trong núi. Nó thuộc về nàng nhưng hiện tại Tống Chung mới đến một lúc liền đổi khách thành chủ, đã muốn đuổi nàng đi rồi!

Những người khác không liên quan nên nhao nhao đứng dậy cáo từ, sợ nán lại một hồi sẽ bị Mộc Tử Dung đâm cho thành người máu. Mà ma nữ da xanh mặt giận dữ vài lần, cuối cùng chỉ có thể buông bỏ. Chạy vào phòng mình thu thập vài thứ, liền thở phì phì đi xuống núi tìm chỗ ở khác.

Mà Tống Chung thì chả để ý, mừng khấp khởi màng theo Mộc Tử Dung thị sát nơi ở mới. Càng xem càng cao hứng. Nghĩ đến mới tới một ngày mà muốn làm gì thì làm, trong lòng vui đừng hỏi. Buổi tối bắt lấy Mộc Tử Dung, dùng roi hung hăng quất một trận, sau đó gọi ra tất cả chín ả thiên dục ma nữ, hoan hoan lạc lạc đến tận hừng đông.

Thời điểm Tống Chung hưng phấn thu thập Mộc Tử Dung. Ma nữ da xanh lại nổi giận đùng đùng đi tìm Độc lão đầu kia, tìm hắn thương nghị sự tình hôm nay.

Hai ngươi gặp mặt, ma nữ da xanh đặt mông ngồi ở ghế, sau đó vào thẳng vấn đề: “ Lão độc vật nhà ngươi nói đi, rốt cục Tống Chung chết tiệt này là lai lịch như thế nào? Không ngờ lấy khách át chủ, không để ta vào mắt!”

“Tống Chung” Mộc tử độc lão đầu không chút hoang mang sờ râu sau đó nói: “ Xuất thân Huyền Thiên biệt viện. Ta nhớ rõ, nổi bật nhất hiện tại của Huyền Thiên biệt viện có hai cái tên. Mộc Tử Dung là ngoại tôn nữ của Hỏa Long đạo nhân, chưởng viện Huyền Thiên biệt viện, người này đã sớm liệt danh trong Huyền Thiên Tứ Tú. Còn Tống Chung là nhân tài mới xuất hiện, tại Thiên Thúy bình tranh đoạt Huyền Linh quả. Mới đánh một trận đã thành danh, nghe nói hắn ở trong chiến đấu từng cùng Hàn Băng Nhi, thiên tài của Tuyền Cơ Các hợp tác, giết tu sĩ Kim Đan, còn làm một vị Nguyên Anh bị thương. Sự tình này ầm ĩ rất lớn, ngươi đã nghe qua chưa?”

“À!”Ma nữ da xanh nghe xong liền tỉnh ngộ: “ Ta tự nhiên đã nghe qua, chẳng qua không nhớ kỹ tên. thì ra chính là bọn họ! Kỳ quái, nhân vật như vậy đều là tinh anh trong phái, có rất nhiều linh thạch linh đan tu luyện, không cần thiết phải đến Đông Hải mạo hiểm chứ?”

“Cái này ta cũng không rõ!” Độc lão đầu nhún vai nói: “Mặt khác, Mộc Tử Dung kia thực lực tựa hồ quá mức biến thái, ta thừa nhận có vài kẻ thiên tài có thể lấy yếu thắng mạnh nhưng cũng phải trải qua chiến đấu kịch liệt. Thắng là thắng thảm, đâu có thể dễ dàng như nàng. Với thực lực Trúc Cơ sơ kỳ dễ dàng xử lý một tu sĩ Trúc Cơ đại viên mãn? Ây, điều này căn bản không có khả năng!”

“Ta cũng thấy kì quái!” Ma nữ da xanh không nhịn được mắng: “ Lão nương sống gần trăm năm đã gặp vô số người, nhất là tại Đông Hải, thấy không biết bao nhiêu kẻ gọi là thiên tài kiếm thuật. Nhưng gia hỏa thiên tài cũng cần thời gian tích lũy. Mới có thể tinh thâm kiếm thuật. Mà kiếm thuật Mộc Tử Dung hôm nay biểu diễn, tu sĩ Trúc Cơ căn bản không thể thi triển ra, đừng nói tu sĩ Kim Đan mà thậm chí lão quái Nguyên Anh cũng dường như kém hơn một chút. Ả, ả tinh thâm kiếm thuật quả thực giống như một lão yêu ngàn năm. Khủng bố khiến người ta vừa thấy phát lạnh. Hiện tại lão nương ta cứ nghĩ đến là sợ, hôm nay may mắn xuất thủ chính là Từ lão tam, nếu ta xuất thủ thì tám phần sẽ bị ả giết chết tươi!”

Nghe đến đây Độc lão đầu cũng không dám nói tiếp, lão cũng không có lá gan nói ma nữ da xanh không bằng người, cho nên chỉ có thể ở một bên giả ngu.

Ma nữ da xanh phát tiết xong lập tức nói: “ Độc lão đầu, ngươi xem hai người kia có phải là lai giả bất thiện? Chúng ta có nên tiên hạ thủ vi cường, xử lí bọn họ rồi nói sau?”

“Không được, không được!” Độc lão đầu vội vàng nói: “ Hai người kia thực lực bí hiểm, chỉ một Mộc Tử Dung liền đã đủ đau đầu, huống hồ phía sau còn một kẻ có thể khiến cho nàng ngoan ngoãn cúi đầu nghe theo như Tống Chung. Tuy tên mập chết tiệt luôn miệng nói chỉ biết uống trà nhưng, một tên mới bước vào cảnh giới Trúc Cơ có thể trảm Kim Đan thương Nguyên Anh, giờ đã là cảnh giới Trúc Cơ trung kỳ. Sao có thể là một phế vật?Ta có cảm giác hắn còn đáng sợ hơn Mộc Tử Dung nhiều! Chúng ta không nên lỗ mãng!”



“Nhưng, chẳng lẽ mặc cho bọn hắn cưỡi lên đầu lão nương sao?” Ma nữ da xanh oán hận nói.

“Cũng không hẳn như vậy!” Độc lão đầu lập tức cười gian nói: “ Còn bàn bạc kỹ hơn mới được. Huyền Thiên biệt viện kia thế lực thật lớn, hai người này lại là tinh anh trong đó, vạn nhất chết không minh bạch, tu sĩ Kim Đan Hỏa Tinh Tử có thể nói đạo lí cùng chúng ta chăng?”

“Ngươi nói cũng đúng!” Ma nữ da xanh nghe vậy lập tức hạ giọng. Nàng cũng biết ở Đông Hải không nói đạo nghĩa gì, chỉ cần Tống Chung cùng Mộc Tử Dung xảy ra chuyện trong đội ngũ này. Mặc kệ có phải nàng làm, người ta khẳng định sẽ tính lên thân mình, đến lúc đó chỉ sợ muốn chết thống khoái một chút cũng rất xa vời.

“Chẳng qua đại tỷ cũng không nên sốt ruột quá. Cái gì cũng có hai mặt tốt xấu cả, hai người kia gia nhập, ít nhất khiến thực lực chúng ta tăng mạnh, lần này ngài không ngại cứ nhận nhiệm vụ khó khăn một chút.

Mặc kệ nói như thế nào, thù lao sau khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ nhiều hơn!” Độc lão đầu cười nói: “ Còn như chuyện của hắn sẽ từ từ mà tính. Bất quá ngài yên tâm, mặc kệ như thế nào, ta đều là người của ngài!”

“Ừm, ta biết ngươi ngoan nhất!” Ma nữ da xanh vừa lòng vỗ vỗ bả vai Độc lão đầu, sau đó liền tự nói: “ Cũng được, ta liền tạm thời nhịn bọn họ một thời gian. Tóm lại, lợi dụng hai gia hỏa ngốc này giúp chúng ta hoàn thành nhiệm vụ cũng không tồi!” Nói xong nàng liền không quay đầu lại mà bay đi.

Ma nữ da xanh đi rồi, Độc lão đầu sờ sờ râu dê, đột nhiên lẩm bẩm cười gian nói: “ Ái chà, xem ra đại tỷ địa vị khó giữ được đây? Tiểu mập mạp này hung hăng, bản thân thực lực cao, sau lưng có Huyền Thiên biệt viện ủng hộ. Chỉ sợ đội ngũ này sớm muộn gì cũng bị hắn nắm giữ. Đại tỷ thực lực không kém nhưng đáng tiếc tâm kế lại kém một bậc. Đầu óc tám phần bị lửa dục hủy rồi! Đến lúc này còn không nhanh chủ động thoái vị, không ngờ còn muốn lợi dụng người ta? Thật là buồn cười chết mất, không được, ta không thể chìm xuồng cùng đại tỷ, mập mạp kia vừa nhìn đã biết là tên keo kiệt, nếu ta thân cận quá cùng đại tỷ mà bị hắn ghi hận, tám phần là chết thảm không ai hay. Ài, vì nghĩ đến mạng già này, đại tỷ à, ta đành phải bán đứng ngươi thôi!”

Nói xong Độc lão đầu phong bế biệt viện, sau đó ẩn núp thân hình lặng lẽ lén đi tới trên núi.

Sau khi vào gặp, Độc lão đầu liền thành khách quý của Tống Chung, một bên hưởng thụ mỹ thực Mộc Tử Dung đưa lên. Một bên giảng giải đầu đuôi chuyện hôm nay đã nói với ma nữ da xanh cho Tống Chung nghe, đồng thời còn biểu thị lòng trung với Tống Chung, nói cái gì mà nguyện làm chó ngựa cho hắn ra roi.

Tống Chung tự nhiên biết gia hỏa này không đáng tin cậy như cây cỏ bờ bụi, hôm nay lão có thể bán đứng ma nữ da xanh thì ngày mai lão sẽ bán đứng hắn. Đối với hạng người như vậy, trong lòng hắn cực kỳ kinh bỉ.

Chẳng qua dù sao cũng vừa đến, chưa quen đội ngũ này, hôm nay có một phản đồ muốn nương nhờ thực có trợ giúp lớn. Có Độc lão đầu, Tống Chung có thể dễ dàng hiểu biết tỉ mỉ tư liệu mọi người cừng với lịch sử đội ngũ. Còn có từng nguy cơ đã gặp qua. Mấy cái này sẽ có trợ giúp rất lớn đối với việc sau này Tiểu Bàn lãnh đạo toàn bộ đội ngũ.

Cho nên Tống Chung đãi ngộ Độc lão đầu nhiều hơn. Một là muốn từ miệng lão moi ra một chút tin tức hữu dụng hiếm có, mặt khác cũng là muốn an bài một gian tế bên người ma nữ da xanh để phòng ngừa. Đề phòng ma nữ điên cuồng có hành động gây rối.

Độc lão đầu tại chỗ Tống Chung ngây người một canh giờ mới xuống núi, mà ở thời điểm lão xuống núi thì đã thành gian tế của Tống Chung, chuyên môn phụ trách theo dõi ma nữ da xanh.

Chờ Độc lão đầu đi, Tống Chung không nhịn được cười lạnh nói: “ Ma nữ tiện nhân này, quả nhiên không thành thật”

“Nếu không, ta giết phắt ả đi?” Mộc Nhi điều khiển thân thể Mộc Tử Dung lập tức nói: “ Ta nhất định có thể trực tiếp giết chết ả!”

“Không được, không được!” Tống Chung lắc đầu nói: “ Ta mới đến một ngày, giết một người thị uy là đủ rồi, nếu lại giết tiếp sẽ làm đám người cảm thấy bất an. Sẽ bất lợi cho việc kết giao sau này!”.

PS: Muốn bít chuyện sau thế nào, chờ ta rảnh dịch tiếp nha^^.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hỗn Độn Lôi Tu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook