Chương 31: Huyền thiết đại chung( Chuông lớn bằng huyền thiết)
Tả Tự Bản
06/04/2013
Tiểu Bàn đang muốn ngự kiếm phi hành thì lại bị Hàn Ngọc Phượng lại giữ lại: “Không thể bay được, nếu bay sẽ bị hàng đàn Huyết Nha từ bốn phương tám hướng ùn ùn tấn công, còn chưa kể công kích từ dưới đất nữa, rất bất lợi. Chúng ta cứ đi ở dưới đất, ít nhất cũng có rừng cây che chắn!
“Nói cũng đúng!” Tiểu Bàn nghe xong lập tức hiểu ra, vội vàng kéo Hàn Ngọc Phượng chạy ra hướng bên ngoài Huyết Nha lĩnh.
Lúc này, bọn họ đã xâm nhập vào trong địa phận Huyết Nha lĩnh,nếu phi hành thì dĩ nhiên là rất nhanh, nhưng nếu chạy bộ thì tốn rất nhiều thời gian. Nhưng cũng không còn cách nào khác, vì Huyết Nha đã bắt đầu công kích bọn họ rồi.
Chỉ thấy Huyết Nha từ bốn phương tám hướng lao tới, vừa gào thét vừa dùng mòng vuốt sắc bén vây công ba người Tiểu Bàn. Đối mặt với số lượng Huyết Nha không đếm được, nếu vừa rồi bọn hắn phi hành chắc chắn sẽ bị bao vây xé thành mảnh nhỏ. Cho dù là trên mặt đất, có rừng cây che chắn thì ba người cũng phải cố hết sức ứng chiến.
Hầu Tử và Hàn Ngọc Phượng phi kiếm tung bay, chém chết từng con Huyết Nha. Mà Tiểu Bàn thì điều khiển Phong Lôi phi kiếm tạo thành những cơn lốc xoáy mang theo sấm chớp. Dù vậy vẫn không thể hoàn toàn ngăn cản bọn Huyết Nha liều mạng không sợ chết này. Không còn cách nào khác Tiểu Bàn đành phải dùng đến đòn sát thủ.
Chỉ thấy Tiểu Bàn cong tay bắn ra một viên thủy châu trong suốt bay tới nơi Huyết Nha tụ tập đông nhất, sau đó trên bầu trời vang lên một tiếng nổ lớn, Huyết Nha trên bầu trời nát tan thành từng mảnh rơi xuống, kèm theo đó là vố số lông chim rơi lả tả, nhìn có vẻ thê thảm vô cùng. Chỉ một đòn mà có trên trăm con Huyết Nha bị đánh chết ngay tại chỗ, hơn nữa còn có rất nhiều Huyết Nha bị thương cũng rơi xuống, tiếng gào thét thê thảm.
Tiếng nổ lớn cũng làm cho đàn Huyết Nha hoảng sợ, cục diện vây kín bốn phía cũng chậm lại. Bọn Tiểu Bàn nhân cơ hội này vọt lên phía trước một đoạn dài, nhưng mà rất nhanh lại bị vây lại. Trong tình huống này Tiểu Bàn chỉ có thể liên tục phóng Quỳ Thủy âm lôi, tạo ra một đường máu.
Trong tình huống cực kỳ khẩn trương này Hàn Ngọc Phượng vẫn không nhịn được ngạc nhiên hỏi: “Đây là lôi thuật sao? Tên mập chết tiệt, ngươi học được lôi thuật khi nào vậy? Cái này không phải Trúc Cơ, thậm chí Kim Đan kỳ mới có thể học được hay sao?”
“Thế này đã tính là gì? Nam nhân của ngươi còn lợi hại hơn nhiều!” Tiểu Bàn đắc ý nói.
“Đã như vậy, ngươi có thể đem bọn Huyết Nha này giết hết chứ?” Hàn Ngọc Phượng lập tức hỏi.
“Cái này….” Tiểu Bàn vẻ mặt khổ sở nói: “Việc này cũng khó khăn, bọn Huyết Nha này nhiều quá! Quỳ Thủy âm lôi của ta mới luyện được hơn một ngàn khỏa. Cho dù dùng toàn bộ cũng chưa chắc đã đủ?”
“Vậy chúng ta làm gì bây giờ?” Hàn Ngọc Phượng nói: “Bọn Huyết Nha đã nổi giận, chúng sẽ không chỉ đuổi chúng ta ra khỏi địa bàn thôi đâu. Với tình hình này có khả năng chúng sẽ đuổi tới tận Huyền Thiên biệt viện!”
“Nếu chúng ta có thể chạy về Huyền Thiên biệt viện đã tốt, khẳng định các biến thái cao thủ ở sư môn sẽ cứu chúng ta, bọn họ thì sợ gì đám Huyết Nha nhỏ nhoi này!” Tiểu Bàn lập tức đau khổ nói: “ Nhưng vấn đề là từ đây tới Huyền Thiên biệt viện quá xa, nếu bay cũng mất một ngày, còn nếu chạy chắc cũng phải mất vài tháng a.”
“Vậy chúng ta phải làm sao?” Hàn Ngọc Phượng vừa điều khiển phi kiếm, vừa hét lên: “Không phải ngươi nói ngươi là đàn ông tài giỏi, uy chấn thiên hạ sao? Vậy hãy nghĩ biện pháp đi!”
“Biện pháp, biện pháp…” Tiểu Bàn bị Hàn Ngọc Phượng nói thành ra có chút sốt ruột, nhưng mà hắn đột nhiên sửng sốt sau đó hét lớn: “Các ngươi có nghe thấy tiếng nước chảy không, tiếng nước chảy rất lớn. Hình như có thác nước ở gần đây?”
“Thác nước?” Hàn Ngọc Phượng sửng sốt, sau đó cẩn thận nghe ngóng rồi nói: “Hình như có tiếng nước chảy, nhưng cho dù là thác nước chẳng nhẽ có khả năng cứu chúng ta?”
“Đồ ngốc, phía sau thác nước có rất nhiều hang động, chỉ cần chúng ta vào đó thì không cần sợ bọn tử điểu này nữa!” Tiểu Bàn vừa hét to, vừa nhanh chóng di chuyển về phía tiếng nước chảy.
Dưới sự trợ giúp của Quỳ Thủy âm lôi, Tiểu Bàn nhanh chóng mở được một đường máu. Hàn Ngọc Phượng và Hầu Tử vội vàng theo sát. Nhưng vì trên đường càng lúc càng xa rời rừng cây, càng ngày càng ít cây cối che chắn, bọn Huyết Nha tấn công càng dữ, bọn Tiểu Bàn nhiều lần suýt chút nữa không thể chống được sự tấn công của Huyết Nha. Quần áo và da thịt trên người Hàn Ngọc Phượng và Hầu Tử đã bị rách rất nhiều chỗ, Tiểu Bàn cũng bị Huyết Nha đánh phải, nhưng sau khi hắn tu luyện Hỗn Độn Quyết da dày thịt béo, quần áo tuy rằng bị rách nhưng mà chưa bị thương, tuy vậy bộ dạng cũng hết sức chật vật.
Cứ như vậy chỉ sợ chưa đi tới được thác nước thì bọn họ đã bị thương nặng. Rơi vào đường cùng Tiểu Bàn không còn sự lựa chọn nào khác, khoát tay nói: “ Xuất hiện đi! Che chắn cho ta!”
Theo tiếng hô của Tiểu Bàn, một Huyền Thiết Chung to lớn đột ngột xuất hiện trên đỉnh đầu ba người. Đại Chung cao ba trượng, dày hơn một trượng dễ dàng chặn lại những công kích trên bầu trời.
Đối mặt với Huyền Thiết Chung đột nhiên xuất hiện, hơn mười con Huyết Nha từ trên vọt xuống không kịp dừng lại, đâm sầm vào trên mặt chuông. Dĩ nhiên là thân thể của chúng không thể so sánh độ cứng với huyền thiết, vậy nên ngay khi đụng phải liền tan xương nát thịt, chết ngay tại chỗ. Bọn Huyết Nha phía sau cho dù cố gắng không đâm vào, nhưng cũng không tránh khỏi bị mọt chút ảnh hưởng.
Chỉ số thông minh của Huyết Nha không cao, sau khi trên chuông huyền thiết dính máu đồng loại chúng nghĩ ngay rằng chiếc chuông này là đầu sỏ. Không ngờ lại hung hăng cắn lên, thành ra tạo tiện nghi cho bọn Tiểu Bàn.
“Huyền Thiết Chung?” Sau khi tình hình đã tốt hơn, Hàn Ngọc Phượng tò mò hỏi: “Tử mập mạp, ta nhớ rõ páhp bảo lần trước ngươi dung à kim sắc Đại Chung mà? Sao lại thay hình đổi dạng thành thế này?”
Sở dĩ Đồng Chung biến thành Huyền Thiết Chung là bởi vì, Tiểu Bàn lo lắng Đồng Chung nhìn đã biết không phải vật phàm, sẽ gây nên sự chú ý, cho nên hắn mới sử dụng Huyền Thiết trong không gian vật phẩm của mình đắp thêm một lớp Huyền Thiết nên Đồng Chung.
Nói ra cũng rất đơn giản, chính là sử dụng phương pháp luyện khí, dùng hỗn độn chân khí sinh ra hỗn độn chi hỏa, đem huyền thiết luyện hóa, sau đó dùng thêm cao dược hạng nhất (keo dán đó mà) đem đắp lên trên Đồng Chung. Ban đầu Tiểu Bàn chỉ là có ý tưởng như vậy, nhưng không nghĩ tới lại thành công thật.
Chỉ có điều, lượng Huyền Thiết tiêu hao thật sự rất khủng bố, Đồng Chung vốn dĩ đã cao hơn mười trượng, mấy trăm cân Huyền Thiết đắp lên cũng chỉ như thuốc cao bôi lên da chó. Cho dù là Tiểu Bàn tích góp huyền thiết ba năm nay chồng chất như núi, nhưng mà khi phủ lên cả hai mặt Đồng Chung cũng chỉ dày được vài tấc.
Nhưng công việc đắp Huyền Thiết này cũng chưa kết thúc, Tiểu Bàn dự định sau khi Huyền Thiết được sản xuất ra, sẽ tiếp tục đắp lên Đồng Chung. Dù sao giữ lại cũng không có tác dụng gì, chi bằng dán lên Đồng Chung. Bây giờ phủ càng dày thì sau này khả năng bị người ta đánh nát bên ngoài, phát hiện tình huống bên trong càng nhỏ.
Sở dĩ Tiểu Bàn cẩn thận như vậy cũng là bất đắc dĩ. Ai bảo Đồng Chung này quá bắt mắt cơ chứ? Nếu bỏ đi không dùng thì tiếc. Huống hồ trong lúc tính mạng nguy cấp, cũng không thể không dùng tới. Cũng vì lần trước Hàn Ngọc Phượng và Vương Trung liên thủ đánh hắn, Tiểu Bàn lộ ra bảo bối này, nên lúc này Hàn Ngọc Phượng mới kỳ quái hỏi vậy.
Luận đàm, báo lỗi Hỗn Độn Lôi Tu:
http://4vn/forum/showthread.php?p=545910
Tuyển dịch giả tham gia dịch Hỗn Độn Lôi Tu:
http://4vn/forum/showthread.php?t=70509
“Nói cũng đúng!” Tiểu Bàn nghe xong lập tức hiểu ra, vội vàng kéo Hàn Ngọc Phượng chạy ra hướng bên ngoài Huyết Nha lĩnh.
Lúc này, bọn họ đã xâm nhập vào trong địa phận Huyết Nha lĩnh,nếu phi hành thì dĩ nhiên là rất nhanh, nhưng nếu chạy bộ thì tốn rất nhiều thời gian. Nhưng cũng không còn cách nào khác, vì Huyết Nha đã bắt đầu công kích bọn họ rồi.
Chỉ thấy Huyết Nha từ bốn phương tám hướng lao tới, vừa gào thét vừa dùng mòng vuốt sắc bén vây công ba người Tiểu Bàn. Đối mặt với số lượng Huyết Nha không đếm được, nếu vừa rồi bọn hắn phi hành chắc chắn sẽ bị bao vây xé thành mảnh nhỏ. Cho dù là trên mặt đất, có rừng cây che chắn thì ba người cũng phải cố hết sức ứng chiến.
Hầu Tử và Hàn Ngọc Phượng phi kiếm tung bay, chém chết từng con Huyết Nha. Mà Tiểu Bàn thì điều khiển Phong Lôi phi kiếm tạo thành những cơn lốc xoáy mang theo sấm chớp. Dù vậy vẫn không thể hoàn toàn ngăn cản bọn Huyết Nha liều mạng không sợ chết này. Không còn cách nào khác Tiểu Bàn đành phải dùng đến đòn sát thủ.
Chỉ thấy Tiểu Bàn cong tay bắn ra một viên thủy châu trong suốt bay tới nơi Huyết Nha tụ tập đông nhất, sau đó trên bầu trời vang lên một tiếng nổ lớn, Huyết Nha trên bầu trời nát tan thành từng mảnh rơi xuống, kèm theo đó là vố số lông chim rơi lả tả, nhìn có vẻ thê thảm vô cùng. Chỉ một đòn mà có trên trăm con Huyết Nha bị đánh chết ngay tại chỗ, hơn nữa còn có rất nhiều Huyết Nha bị thương cũng rơi xuống, tiếng gào thét thê thảm.
Tiếng nổ lớn cũng làm cho đàn Huyết Nha hoảng sợ, cục diện vây kín bốn phía cũng chậm lại. Bọn Tiểu Bàn nhân cơ hội này vọt lên phía trước một đoạn dài, nhưng mà rất nhanh lại bị vây lại. Trong tình huống này Tiểu Bàn chỉ có thể liên tục phóng Quỳ Thủy âm lôi, tạo ra một đường máu.
Trong tình huống cực kỳ khẩn trương này Hàn Ngọc Phượng vẫn không nhịn được ngạc nhiên hỏi: “Đây là lôi thuật sao? Tên mập chết tiệt, ngươi học được lôi thuật khi nào vậy? Cái này không phải Trúc Cơ, thậm chí Kim Đan kỳ mới có thể học được hay sao?”
“Thế này đã tính là gì? Nam nhân của ngươi còn lợi hại hơn nhiều!” Tiểu Bàn đắc ý nói.
“Đã như vậy, ngươi có thể đem bọn Huyết Nha này giết hết chứ?” Hàn Ngọc Phượng lập tức hỏi.
“Cái này….” Tiểu Bàn vẻ mặt khổ sở nói: “Việc này cũng khó khăn, bọn Huyết Nha này nhiều quá! Quỳ Thủy âm lôi của ta mới luyện được hơn một ngàn khỏa. Cho dù dùng toàn bộ cũng chưa chắc đã đủ?”
“Vậy chúng ta làm gì bây giờ?” Hàn Ngọc Phượng nói: “Bọn Huyết Nha đã nổi giận, chúng sẽ không chỉ đuổi chúng ta ra khỏi địa bàn thôi đâu. Với tình hình này có khả năng chúng sẽ đuổi tới tận Huyền Thiên biệt viện!”
“Nếu chúng ta có thể chạy về Huyền Thiên biệt viện đã tốt, khẳng định các biến thái cao thủ ở sư môn sẽ cứu chúng ta, bọn họ thì sợ gì đám Huyết Nha nhỏ nhoi này!” Tiểu Bàn lập tức đau khổ nói: “ Nhưng vấn đề là từ đây tới Huyền Thiên biệt viện quá xa, nếu bay cũng mất một ngày, còn nếu chạy chắc cũng phải mất vài tháng a.”
“Vậy chúng ta phải làm sao?” Hàn Ngọc Phượng vừa điều khiển phi kiếm, vừa hét lên: “Không phải ngươi nói ngươi là đàn ông tài giỏi, uy chấn thiên hạ sao? Vậy hãy nghĩ biện pháp đi!”
“Biện pháp, biện pháp…” Tiểu Bàn bị Hàn Ngọc Phượng nói thành ra có chút sốt ruột, nhưng mà hắn đột nhiên sửng sốt sau đó hét lớn: “Các ngươi có nghe thấy tiếng nước chảy không, tiếng nước chảy rất lớn. Hình như có thác nước ở gần đây?”
“Thác nước?” Hàn Ngọc Phượng sửng sốt, sau đó cẩn thận nghe ngóng rồi nói: “Hình như có tiếng nước chảy, nhưng cho dù là thác nước chẳng nhẽ có khả năng cứu chúng ta?”
“Đồ ngốc, phía sau thác nước có rất nhiều hang động, chỉ cần chúng ta vào đó thì không cần sợ bọn tử điểu này nữa!” Tiểu Bàn vừa hét to, vừa nhanh chóng di chuyển về phía tiếng nước chảy.
Dưới sự trợ giúp của Quỳ Thủy âm lôi, Tiểu Bàn nhanh chóng mở được một đường máu. Hàn Ngọc Phượng và Hầu Tử vội vàng theo sát. Nhưng vì trên đường càng lúc càng xa rời rừng cây, càng ngày càng ít cây cối che chắn, bọn Huyết Nha tấn công càng dữ, bọn Tiểu Bàn nhiều lần suýt chút nữa không thể chống được sự tấn công của Huyết Nha. Quần áo và da thịt trên người Hàn Ngọc Phượng và Hầu Tử đã bị rách rất nhiều chỗ, Tiểu Bàn cũng bị Huyết Nha đánh phải, nhưng sau khi hắn tu luyện Hỗn Độn Quyết da dày thịt béo, quần áo tuy rằng bị rách nhưng mà chưa bị thương, tuy vậy bộ dạng cũng hết sức chật vật.
Cứ như vậy chỉ sợ chưa đi tới được thác nước thì bọn họ đã bị thương nặng. Rơi vào đường cùng Tiểu Bàn không còn sự lựa chọn nào khác, khoát tay nói: “ Xuất hiện đi! Che chắn cho ta!”
Theo tiếng hô của Tiểu Bàn, một Huyền Thiết Chung to lớn đột ngột xuất hiện trên đỉnh đầu ba người. Đại Chung cao ba trượng, dày hơn một trượng dễ dàng chặn lại những công kích trên bầu trời.
Đối mặt với Huyền Thiết Chung đột nhiên xuất hiện, hơn mười con Huyết Nha từ trên vọt xuống không kịp dừng lại, đâm sầm vào trên mặt chuông. Dĩ nhiên là thân thể của chúng không thể so sánh độ cứng với huyền thiết, vậy nên ngay khi đụng phải liền tan xương nát thịt, chết ngay tại chỗ. Bọn Huyết Nha phía sau cho dù cố gắng không đâm vào, nhưng cũng không tránh khỏi bị mọt chút ảnh hưởng.
Chỉ số thông minh của Huyết Nha không cao, sau khi trên chuông huyền thiết dính máu đồng loại chúng nghĩ ngay rằng chiếc chuông này là đầu sỏ. Không ngờ lại hung hăng cắn lên, thành ra tạo tiện nghi cho bọn Tiểu Bàn.
“Huyền Thiết Chung?” Sau khi tình hình đã tốt hơn, Hàn Ngọc Phượng tò mò hỏi: “Tử mập mạp, ta nhớ rõ páhp bảo lần trước ngươi dung à kim sắc Đại Chung mà? Sao lại thay hình đổi dạng thành thế này?”
Sở dĩ Đồng Chung biến thành Huyền Thiết Chung là bởi vì, Tiểu Bàn lo lắng Đồng Chung nhìn đã biết không phải vật phàm, sẽ gây nên sự chú ý, cho nên hắn mới sử dụng Huyền Thiết trong không gian vật phẩm của mình đắp thêm một lớp Huyền Thiết nên Đồng Chung.
Nói ra cũng rất đơn giản, chính là sử dụng phương pháp luyện khí, dùng hỗn độn chân khí sinh ra hỗn độn chi hỏa, đem huyền thiết luyện hóa, sau đó dùng thêm cao dược hạng nhất (keo dán đó mà) đem đắp lên trên Đồng Chung. Ban đầu Tiểu Bàn chỉ là có ý tưởng như vậy, nhưng không nghĩ tới lại thành công thật.
Chỉ có điều, lượng Huyền Thiết tiêu hao thật sự rất khủng bố, Đồng Chung vốn dĩ đã cao hơn mười trượng, mấy trăm cân Huyền Thiết đắp lên cũng chỉ như thuốc cao bôi lên da chó. Cho dù là Tiểu Bàn tích góp huyền thiết ba năm nay chồng chất như núi, nhưng mà khi phủ lên cả hai mặt Đồng Chung cũng chỉ dày được vài tấc.
Nhưng công việc đắp Huyền Thiết này cũng chưa kết thúc, Tiểu Bàn dự định sau khi Huyền Thiết được sản xuất ra, sẽ tiếp tục đắp lên Đồng Chung. Dù sao giữ lại cũng không có tác dụng gì, chi bằng dán lên Đồng Chung. Bây giờ phủ càng dày thì sau này khả năng bị người ta đánh nát bên ngoài, phát hiện tình huống bên trong càng nhỏ.
Sở dĩ Tiểu Bàn cẩn thận như vậy cũng là bất đắc dĩ. Ai bảo Đồng Chung này quá bắt mắt cơ chứ? Nếu bỏ đi không dùng thì tiếc. Huống hồ trong lúc tính mạng nguy cấp, cũng không thể không dùng tới. Cũng vì lần trước Hàn Ngọc Phượng và Vương Trung liên thủ đánh hắn, Tiểu Bàn lộ ra bảo bối này, nên lúc này Hàn Ngọc Phượng mới kỳ quái hỏi vậy.
Luận đàm, báo lỗi Hỗn Độn Lôi Tu:
http://4vn/forum/showthread.php?p=545910
Tuyển dịch giả tham gia dịch Hỗn Độn Lôi Tu:
http://4vn/forum/showthread.php?t=70509
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.