Chương 270: Tái Kiến Giai Nhân
Tả Tự Bản
07/04/2013
- Nhiều lời, hắn tìm tới các ngươi làm cái gì, các ngươi đợi sau khi thấy hắn có thể hỏi. Ta cũng không thừa hơi nói chuyện tào lao với các ngươi!
Mai hoa thần nữ ngạo nghễ nói:
- Đem đồ đệ ta cùng Hàn Ngọc Phượng giao ra đây, ta muốn mang các nàng lập tức rời khỏi cái chốn thị phi này!
- Sư phụ!
Một giọng nữ thanh thúy từ xa xa đột nhiên truyền đến. Mai Hoa thần nữ xoay người lại, quả nhiên là Thủy Tĩnh, bên cạnh nàng còn có Hàn Ngọc Phượng. Hai nàng hiển nhiên biết được tin tức, đang hướng phía này bay tới
Mai Hoa Thần nữ không nói hai lời. Chỉ một cái lắc mình đã vượt qua khoảng cách vài dặm xuất hiện trước mặt hai nàng. Sau đó không chờ các nàng kịp mở miệng, trực tiếp dùng kiếm quang cuốn lấy hai nàng bay ra ngoài. Đồng thời Mai Hoa thần nữ còn không quên quay lại chúng nhân phía sau cười nhạo:
- Hỏa Thanh Vân, ngươi nhanh chuẩn bị hậu sự đi thôi! Tuyền Cơ Các truyền thừa vạn năm sẽ bị hủy hoại chốc lát trong tay các ngươi thôi! Ha ha!
Cùng với tiếng cuồng tiếu kiêu ngạo tột cùng, Mai Hoa thần nữ rất nhanh mang theo hai nữ nhi biến mất không thấy bóng dáng. Chờ ba người các nàng đi rồi, một vị trưởng lão Nguyên Anh nhíu mày nói:
- Các chủ! Theo như lời Mai Hoa Thần nữ, đều là sự thật?
- Đương nhiên không phải, đều là nói hươu nói vượn!
Hỏa Thanh vân trực tiếp trách cứ một tiếng nói:
- Hiện tại việc cấp bách là ngăn lại nghịch tặc Tống Chung kia. Một khi Mai Hoa đã buông những lời tàn nhẫn như vậy, tất nhiên hắn cũng có vài phần uy hiếp. Truyền lệnh xuống, toàn sơn giới bị. Mở ra toàn bộ Hộ sơn đại trận!
- Dạ!
Mọi người vội vàng đáp ứng một tiếng, nhao nhao rời đi. Hỏa Thanh Vân dù sao cũng chấp chưởng Tuyền Cơ Các nhiều năm, xây dựng thế lực vững chắc, cho nên ra lệnh một tiếng không ai dám trái lời. Đợi cho mọi người tản đi, hộ sơn đại trận cũng chậm rãi bắt đầu. Hỏa Thanh Vân trừng mắt nhìn Hỏa Thiên Vũ, sau đó bất đắc dĩ nói:
- Trở về chuẩn bị đi!
Nói xong liền dẫn Hỏa Thiên Vũ cùng Hàn Băng Nhi vào trong đại điện. Hiển nhiên, Hỏa Thanh Vân lúc này gặp phải phiền toái của Hỏa Thiên Vũ cũng có chút tức giận. Nếu như không vì nữ nhi này. Mình cùng đệ đệ sao có thể đi đến kết quả này a? nếu đúng như Mai Hoa Thần Nữ nói, Huyền Thiên biệt viện bị Tống Chung đánh một trận, đệ đệ đáng thương của ta tám phần là muốn từ chức nhận lỗi, mà hết thảy đều là mình làm hại. Nghĩ đến đây Hỏa Thanh Vân lại một trận tâm phiền ý loạn.
Tại thời điểm Hỏa Thanh Vân trong lòng lo lắng bất an, Mai Hoa thần nữ lại mở cờ trong bụng, vui sướng vô cùng, cơ hồ lúc ngự kiếm phi hành đều phải xướng lên ca hát.
Thấy Mai Hoa thần nữ cao hứng như vậy, Thủy Tĩnh một trận kỳ quái không nhịn được hỏi:
- Sư phụ, người không phải bế quan trăm năm sao? Sao lại đột nhiên đi ra vậy?
- Đừng hỏi nữa!
Mai Hoa thần nữ nhắc tới việc này tức giận đến khuôn mặt trắng bệch, nàng lập tức mắng to nói:
- ta vốn tưởng rằng, bế quan có thể miễn đi một hồi phiền toái. Kết quả không nghĩ tới ta trốn tới Tiểu Mai Sơn, mà cái lão Hỏa gia vương bát đản kia cũng không buông tha, muốn kéo ta xuống nước. Nếu ta không có linh cảm đột nhiên bói ra một quẻ, nói không chừng Tiểu Mai Sơn đã biến thành phế tích rồi!
- Đến cùng là xảy ra chuyện gì?
Thủy Tĩnh kinh ngạc nói:
- Chẳng lẽ lời tiên đoán của sư phụ mười mấy năm trước đã trở thành sự thật? Huyền Thiên biệt viện quả thật gặp kiếp nạn?
Lúc đó Thủy Tĩnh cùng Hàn Ngọc Phượng đều ở bên ngoài, nghe tin chạy tới, thì đã chậm mất rồi, chỉ có thể nghe thấy lời trước của Mai Hoa thần nữ, nên lúc này mới hỏi lại.
Mai Hoa thần nữ thấy thế giải thích:
- Con đoán đúng rồi, Huyền Thiên biệt viện gặp nạn, Na Di Lâu bị hủy, cả Hộ Sơn đại trận cũng gần như bị đánh tan. Nếu ta không ra mặt, Huyền Thiên biệt viện đã bị hủy rồi!
- Trời ạ, tại sao lại như vậy, đến cùng là chúng ta trêu chọc ai a?
Thủy Tĩnh khiếp sợ nói, Hàn Ngọc Phượng một bên cũng lộ ra sắc mặt không thể tin nổi.
- Người đó con cũng biết, chính là ma tinh của số mệnh ngươi!
Mai Hoa thần nữ cười nói.
- A! Tống Chung?
Thủy Tĩnh vội vàng nói:
- Hắn đã trở lại? Ai nha, lần này hắn bị vu là nội gián Yêu tộc, trở về thế nào cũng bị vây công a!
- Cũng có bị vây công, đáng tiếc không thể chế trụ hắn, ngược lại còn bị hủy Na Di Lâu!
Mai Hoa thần nữ sau đó đem sự tình trải qua cùng Thủy Tĩnh và Hàn Ngọc Phượng tỷ mỷ nói lại một lần, rồi kết luận:
- Ta cũng sớm biết ma tinh của ngươi rất khó lường (DG:chính là Tống Chung- khắc tinh trong dự ngôn của Mai Hoa thần nữ với Thủy tĩnh), nhưng tuyệt đối không nghĩ tới hắn lại lợi hại như vậy, ngay cả vi sư hiện tại đối với hắn cũng có chút khách khí, không dám đắc tội. Nhưng Hỏa Long đạo nhân kia không chỉ vu hãm hắn là gian tế, lại còn vu hãm cả cha mẹ hắn. Thậm chí còn đem trực tiếp trục xuất sư môn, trời ạ, trong thiên hạ này sao lại có kẻ ngu ngốc như vậy chứ?
- Đáng giận!
Thủy Tĩnh lập tức thở phì phì nói:
- Hỏa Long đạo nhân thật quá đáng! Sư phụ, người phải thay Tống Chung chủ trì công đạo!
- Đương nhiên!
Mai Hoa thần nữ lập tức đắc ý nói:
- Vi sư vì chủ trì chính nghĩa, lại trợ giúp sư huynh ngươi thật nhiều thượng phẩm linh thạch, còn chỉ điểm hắn đi đánh Tuyền Cơ Các! Hắn hiện tại đang đuổi tới nơi, một hồi nữa các ngươi có thể nhìn thấy hắn!
- Sư phụ!
Thủy Tĩnh nghe vậy không nhịn được cười khổ nói:
- Con nói chủ trì chính nghĩa, không phải là người giúp hắn làm việc hồ đồ, mà là giúp hắn rửa sạch oan khuất a!
- Hứ!
Mai Hoa thần nữ vừa nghe, liền không cho là đúng nói:
- Nha đầu ngốc, Tống sư huynh ngươi mang danh xấu, lại bị chính chưởng viện chĩa mũi dùi hãm hại, ngươi nghĩ rằng ta có thể “giúp ao tẩy bùn” sao?
- Vì cái gì không thể? Người so với chưởng viện còn lợi hại hơn a!
Hàn Ngọc Phượng không nhịn được xen vào nói.
- Ha ha, ngươi đứa nhỏ này cũng mỗi ngày một mạnh miệng a!
Mai Hoa thần nữ không nhịn được cười nói:
- Nếu ai lợi hại đều có đại quyền, sao còn sinh ra môn quy làm gì, người ta là Hỏa Long chưởng viện, hắn làm ra quyết định như vậy. Ta thân là trưởng lão, chỉ có quyền khiếu nại, hoàn toàn không có cách nào sửa đổi!
- Vậy người khiếu nại! hảo hảo trừng trị Hỏa Long đạo nhân làm hắn mất mặt một phen a!
- Ai, không được!
Mai Hoa Thần nữ cười khổ nói:
- Hỏa Long đạo nhân xuất thân từ Hỏa gia, là một trong tứ đại thế gia trong Huyền Thiên Đạo Tông, vi phu bất quá cũng chỉ là một môn trung tán tu, căn bản không có biện pháp cùng người ta ngang hàng. Ta cho dù có khiếu nại lên trên, họ cũng sẽ vì Huyền Thiên biệt viện ra mặt mà nhận định Hỏa Long đạo nhân làm rất đúng. Thậm chí còn có thể phái cao thủ đuổi giết Tống Chung, trừ phi Huyền Thiên Đạo Tông đối với hình tượng lão gia hỏa này không được tốt.
- A, sao lại có thể như vậy chứ?
Thủy Tĩnh cùng Hàn Ngọc Phượng lập tức kinh hô.
- Hết thảy cũng vì suy nghĩ cho môn phái a!
Mai Hoa thần nữ bất đắc dĩ nói:
- Là một danh môn chính phái truyền thừa vạn năm, Huyền Thiên biệt viện không dễ dàng khoan nhượng cho những vụ thị phi tai tiếng(xì căng đan). Cho nên chuyện này không lên trên thì thôi, một khi bên trên biết, tất sẽ phái ra cao thủ thu thập tàn cục!
- Nói như vậy, chẳng lẽ sư huynh chết chắc rối sao?
Thủy Tĩnh giật mình nói.
- Chưa hẳn, bởi vì Hỏa Long đạo nhân không nguyện ý đem chuyện này trình báo, tuy rằng bên trên sẽ thiên vị hắn, nhưng vụ bê bối này vỡ lở. Hỏa Long đạo nhân cũng coi như xong đời. Gia phong Hỏa gia cũng không tha thứ cho lão gia hỏa bại hoại này. Cho nên, Tống Chung rất an toàn. Tùy tiện hành động! Chỉ cần không quá phận là được!
Mai Hoa thần nữ nói.
- Vậy người khiến hắn tấn công Tuyền Cơ Các, sẽ không làm lớn mọi chuyện lên sao?
Thủy Tĩnh lập tức nhíu mày nói.
- Không biết!
Mai Hoa thần nữ lại cười nói:
- Tiểu gia hỏa tuy rằng thực lực không tệ, nhưng nhiều nhất cũng chỉ đánh cho Tuyền Cơ Các không ngẩng đầu lên được, không đến mức đem toàn phái người ta hủy diệt. Loại thương tổn này, Hỏa Thanh Vân tự nhiên có biện pháp giấu diếm bế trên. Ta cũng chỉ nghĩ muốn hắn xả giận thôi.
Trong khi nói chuyện. Mai Hoa thần nữ nhãn tình sáng lên, nói:
- Ha ha! Tiểu gia hỏa tới không chậm a!
Nói xong, nàng mang theo hai nữ nhân bên cạnh bay tới, rất nhanh gặp được Tống Chung. Lúc này Tống Chung cũng ngự kiếm không dám mở Hoàng Kim Long Chu. Bởi vì đồ chơi này chạy rất hao phí linh thạch, hắn không kham nổi.
Sau khi mọi người gặp mặt, Mai Hoa thần nữ căn bản không để cho họ cơ hội ôn lại chuyện cũ, trực tiếp đem Hàn Ngọc Phượng giao cho Tống Chung, sau đó nói:
- Tiểu tử, người đã mang đến cho ngươi, ngươi nhanh đi hủy diệt Tuyền Cơ Các cho ta!
Nói xong, Mai Hoa thần nữ đã mang theo Thủy Tĩnh lóe lên biến mất. Thủy Tĩnh thấy thế, không nhịn được sốt ruột nói:
- Sư phụ, con muốn cùng hắn nói vài câu!
- Nói cái gì mà nói! Mấy cái nữ nhi tình trường vô nghĩa, hắn trên thân tức giận tiêu thất, còn tâm tư nào đi quấy rối Tuyền Cơ Các?
Mai Hoa thần nữ nói:
- Dù sao các ngươi ngày sau còn dài, cũng không nên nóng lòng nhất thời a!
- Thủy Tĩnh bị Mai Hoa thần nữ nói đỏ bừng xấu hổ. Muốn nói cái gì, lại bị Mai Hoa thần nữ ngắt lời:
- Tốt lắm tốt lắm! Ta biết ngươi nghĩ đến tên mập chết tiệt kia, vậy đi, chúng ta lặng lẽ ẩn thân đến xem màn kịch hay được không? Vi sư cũng đã lâu không được xem náo nhiệt. Nhất định lần này phải thưởng thức bộ dáng Hỏa Thanh Vân xấu mặt thế nào! Ha ha ha!
Trong khi nói chuyện, Mai Hoa thần nữ ẩn thân một bên, âm thầm đi theo Tống Chung hai người.
Lại nói Tống Chung sau khi tiếp nhận Hàn Ngọc Phượng. Đầu tiên là sửng sốt, nghĩ muốn cảm tạ Mai Hoa thần nữ, đã thấy nàng chạy mất lúc nào.
Hắn đành cười khổ một tiếng, sau đó ôn nhu nói với Hàn Ngọc Phượng:
- Mấy năm nay nàng có khỏe không?
- Khỏe, chỉ là nhớ ngươi thôi!
Hàn Ngọc Phượng vừa nói vừa lau đi giọt nước mắt lăn dài trên má.
- Ta cũng nhớ nàng!
Tống Chung đem Hàn Ngọc Phượng ôm vào trong lòng sau đó nói:
- từ nay về sau, ta chỉ sợ sẽ trở thành công địch của chính đạo. Nàng còn đi theo ta sao?
- Theo! chàng có thành vạn ma chi vương ta cũng theo!.
Hàn Ngọc Phượng kiên quyết nói.
- Được rồi!
Tống Chung dùng sức ôm nàng một cái, nghiêm nghị nói:
- Tống Chung ta thề, cả đời này sẽ không bao giờ phụ nàng!
- Ân!
Hàn Ngọc Phượng cảm động bổ nhào vào lòng Tống Chung khóc nức nở.
- Khóc gì chứ, thế này không tốt sao?
Tống Chung an ủi nàng, rồi nói:
- Ta hỏi nàng, nàng mới từ Tuyền Cơ Các đi ra sao?
- Ân!
Hàn Ngọc Phượng gật gật đầu, sau đó nói:
- Chàng thật muốn đánh Tuyền Cơ Các sao?
- Còn xem xem trong Tuyền Cơ Các có phải có người ta muốn tìm!
Tống Chung lập tức hung tợn nói:
- Tiện nhân Hỏa Thiên Vũ kia có ở trong Tuyền Cơ Các hay không?
- Có!
Hàn Ngọc Phượng gật gật đầu nói.
- Tốt lắm!
Tống Chung lập tức cả giận nói:
- Như vậy, Tuyền Cơ Các chết chắc rồi!
……………………………
Ta tranh thủ solo một chương, chương sau lão Trảm lại đảm nhiệm. Mọi người đọc xong nhớ vào luận đàm cho ý kiến để tại hạ rút kinh nghiệm cho lần sau.
:0 (90):Các dịch giả đăng ký tại đây!!! (http://4vn/forum/showthread.php?p=637619#post637619)
Luận đàm và báo lỗi Hỗn Độn Lôi Tu (http://4vn/forum/showthread.php?70788-Luan-dam-va-bao-loi-Hon-Don-Loi-Tu)
Mai hoa thần nữ ngạo nghễ nói:
- Đem đồ đệ ta cùng Hàn Ngọc Phượng giao ra đây, ta muốn mang các nàng lập tức rời khỏi cái chốn thị phi này!
- Sư phụ!
Một giọng nữ thanh thúy từ xa xa đột nhiên truyền đến. Mai Hoa thần nữ xoay người lại, quả nhiên là Thủy Tĩnh, bên cạnh nàng còn có Hàn Ngọc Phượng. Hai nàng hiển nhiên biết được tin tức, đang hướng phía này bay tới
Mai Hoa Thần nữ không nói hai lời. Chỉ một cái lắc mình đã vượt qua khoảng cách vài dặm xuất hiện trước mặt hai nàng. Sau đó không chờ các nàng kịp mở miệng, trực tiếp dùng kiếm quang cuốn lấy hai nàng bay ra ngoài. Đồng thời Mai Hoa thần nữ còn không quên quay lại chúng nhân phía sau cười nhạo:
- Hỏa Thanh Vân, ngươi nhanh chuẩn bị hậu sự đi thôi! Tuyền Cơ Các truyền thừa vạn năm sẽ bị hủy hoại chốc lát trong tay các ngươi thôi! Ha ha!
Cùng với tiếng cuồng tiếu kiêu ngạo tột cùng, Mai Hoa thần nữ rất nhanh mang theo hai nữ nhi biến mất không thấy bóng dáng. Chờ ba người các nàng đi rồi, một vị trưởng lão Nguyên Anh nhíu mày nói:
- Các chủ! Theo như lời Mai Hoa Thần nữ, đều là sự thật?
- Đương nhiên không phải, đều là nói hươu nói vượn!
Hỏa Thanh vân trực tiếp trách cứ một tiếng nói:
- Hiện tại việc cấp bách là ngăn lại nghịch tặc Tống Chung kia. Một khi Mai Hoa đã buông những lời tàn nhẫn như vậy, tất nhiên hắn cũng có vài phần uy hiếp. Truyền lệnh xuống, toàn sơn giới bị. Mở ra toàn bộ Hộ sơn đại trận!
- Dạ!
Mọi người vội vàng đáp ứng một tiếng, nhao nhao rời đi. Hỏa Thanh Vân dù sao cũng chấp chưởng Tuyền Cơ Các nhiều năm, xây dựng thế lực vững chắc, cho nên ra lệnh một tiếng không ai dám trái lời. Đợi cho mọi người tản đi, hộ sơn đại trận cũng chậm rãi bắt đầu. Hỏa Thanh Vân trừng mắt nhìn Hỏa Thiên Vũ, sau đó bất đắc dĩ nói:
- Trở về chuẩn bị đi!
Nói xong liền dẫn Hỏa Thiên Vũ cùng Hàn Băng Nhi vào trong đại điện. Hiển nhiên, Hỏa Thanh Vân lúc này gặp phải phiền toái của Hỏa Thiên Vũ cũng có chút tức giận. Nếu như không vì nữ nhi này. Mình cùng đệ đệ sao có thể đi đến kết quả này a? nếu đúng như Mai Hoa Thần Nữ nói, Huyền Thiên biệt viện bị Tống Chung đánh một trận, đệ đệ đáng thương của ta tám phần là muốn từ chức nhận lỗi, mà hết thảy đều là mình làm hại. Nghĩ đến đây Hỏa Thanh Vân lại một trận tâm phiền ý loạn.
Tại thời điểm Hỏa Thanh Vân trong lòng lo lắng bất an, Mai Hoa thần nữ lại mở cờ trong bụng, vui sướng vô cùng, cơ hồ lúc ngự kiếm phi hành đều phải xướng lên ca hát.
Thấy Mai Hoa thần nữ cao hứng như vậy, Thủy Tĩnh một trận kỳ quái không nhịn được hỏi:
- Sư phụ, người không phải bế quan trăm năm sao? Sao lại đột nhiên đi ra vậy?
- Đừng hỏi nữa!
Mai Hoa thần nữ nhắc tới việc này tức giận đến khuôn mặt trắng bệch, nàng lập tức mắng to nói:
- ta vốn tưởng rằng, bế quan có thể miễn đi một hồi phiền toái. Kết quả không nghĩ tới ta trốn tới Tiểu Mai Sơn, mà cái lão Hỏa gia vương bát đản kia cũng không buông tha, muốn kéo ta xuống nước. Nếu ta không có linh cảm đột nhiên bói ra một quẻ, nói không chừng Tiểu Mai Sơn đã biến thành phế tích rồi!
- Đến cùng là xảy ra chuyện gì?
Thủy Tĩnh kinh ngạc nói:
- Chẳng lẽ lời tiên đoán của sư phụ mười mấy năm trước đã trở thành sự thật? Huyền Thiên biệt viện quả thật gặp kiếp nạn?
Lúc đó Thủy Tĩnh cùng Hàn Ngọc Phượng đều ở bên ngoài, nghe tin chạy tới, thì đã chậm mất rồi, chỉ có thể nghe thấy lời trước của Mai Hoa thần nữ, nên lúc này mới hỏi lại.
Mai Hoa thần nữ thấy thế giải thích:
- Con đoán đúng rồi, Huyền Thiên biệt viện gặp nạn, Na Di Lâu bị hủy, cả Hộ Sơn đại trận cũng gần như bị đánh tan. Nếu ta không ra mặt, Huyền Thiên biệt viện đã bị hủy rồi!
- Trời ạ, tại sao lại như vậy, đến cùng là chúng ta trêu chọc ai a?
Thủy Tĩnh khiếp sợ nói, Hàn Ngọc Phượng một bên cũng lộ ra sắc mặt không thể tin nổi.
- Người đó con cũng biết, chính là ma tinh của số mệnh ngươi!
Mai Hoa thần nữ cười nói.
- A! Tống Chung?
Thủy Tĩnh vội vàng nói:
- Hắn đã trở lại? Ai nha, lần này hắn bị vu là nội gián Yêu tộc, trở về thế nào cũng bị vây công a!
- Cũng có bị vây công, đáng tiếc không thể chế trụ hắn, ngược lại còn bị hủy Na Di Lâu!
Mai Hoa thần nữ sau đó đem sự tình trải qua cùng Thủy Tĩnh và Hàn Ngọc Phượng tỷ mỷ nói lại một lần, rồi kết luận:
- Ta cũng sớm biết ma tinh của ngươi rất khó lường (DG:chính là Tống Chung- khắc tinh trong dự ngôn của Mai Hoa thần nữ với Thủy tĩnh), nhưng tuyệt đối không nghĩ tới hắn lại lợi hại như vậy, ngay cả vi sư hiện tại đối với hắn cũng có chút khách khí, không dám đắc tội. Nhưng Hỏa Long đạo nhân kia không chỉ vu hãm hắn là gian tế, lại còn vu hãm cả cha mẹ hắn. Thậm chí còn đem trực tiếp trục xuất sư môn, trời ạ, trong thiên hạ này sao lại có kẻ ngu ngốc như vậy chứ?
- Đáng giận!
Thủy Tĩnh lập tức thở phì phì nói:
- Hỏa Long đạo nhân thật quá đáng! Sư phụ, người phải thay Tống Chung chủ trì công đạo!
- Đương nhiên!
Mai Hoa thần nữ lập tức đắc ý nói:
- Vi sư vì chủ trì chính nghĩa, lại trợ giúp sư huynh ngươi thật nhiều thượng phẩm linh thạch, còn chỉ điểm hắn đi đánh Tuyền Cơ Các! Hắn hiện tại đang đuổi tới nơi, một hồi nữa các ngươi có thể nhìn thấy hắn!
- Sư phụ!
Thủy Tĩnh nghe vậy không nhịn được cười khổ nói:
- Con nói chủ trì chính nghĩa, không phải là người giúp hắn làm việc hồ đồ, mà là giúp hắn rửa sạch oan khuất a!
- Hứ!
Mai Hoa thần nữ vừa nghe, liền không cho là đúng nói:
- Nha đầu ngốc, Tống sư huynh ngươi mang danh xấu, lại bị chính chưởng viện chĩa mũi dùi hãm hại, ngươi nghĩ rằng ta có thể “giúp ao tẩy bùn” sao?
- Vì cái gì không thể? Người so với chưởng viện còn lợi hại hơn a!
Hàn Ngọc Phượng không nhịn được xen vào nói.
- Ha ha, ngươi đứa nhỏ này cũng mỗi ngày một mạnh miệng a!
Mai Hoa thần nữ không nhịn được cười nói:
- Nếu ai lợi hại đều có đại quyền, sao còn sinh ra môn quy làm gì, người ta là Hỏa Long chưởng viện, hắn làm ra quyết định như vậy. Ta thân là trưởng lão, chỉ có quyền khiếu nại, hoàn toàn không có cách nào sửa đổi!
- Vậy người khiếu nại! hảo hảo trừng trị Hỏa Long đạo nhân làm hắn mất mặt một phen a!
- Ai, không được!
Mai Hoa Thần nữ cười khổ nói:
- Hỏa Long đạo nhân xuất thân từ Hỏa gia, là một trong tứ đại thế gia trong Huyền Thiên Đạo Tông, vi phu bất quá cũng chỉ là một môn trung tán tu, căn bản không có biện pháp cùng người ta ngang hàng. Ta cho dù có khiếu nại lên trên, họ cũng sẽ vì Huyền Thiên biệt viện ra mặt mà nhận định Hỏa Long đạo nhân làm rất đúng. Thậm chí còn có thể phái cao thủ đuổi giết Tống Chung, trừ phi Huyền Thiên Đạo Tông đối với hình tượng lão gia hỏa này không được tốt.
- A, sao lại có thể như vậy chứ?
Thủy Tĩnh cùng Hàn Ngọc Phượng lập tức kinh hô.
- Hết thảy cũng vì suy nghĩ cho môn phái a!
Mai Hoa thần nữ bất đắc dĩ nói:
- Là một danh môn chính phái truyền thừa vạn năm, Huyền Thiên biệt viện không dễ dàng khoan nhượng cho những vụ thị phi tai tiếng(xì căng đan). Cho nên chuyện này không lên trên thì thôi, một khi bên trên biết, tất sẽ phái ra cao thủ thu thập tàn cục!
- Nói như vậy, chẳng lẽ sư huynh chết chắc rối sao?
Thủy Tĩnh giật mình nói.
- Chưa hẳn, bởi vì Hỏa Long đạo nhân không nguyện ý đem chuyện này trình báo, tuy rằng bên trên sẽ thiên vị hắn, nhưng vụ bê bối này vỡ lở. Hỏa Long đạo nhân cũng coi như xong đời. Gia phong Hỏa gia cũng không tha thứ cho lão gia hỏa bại hoại này. Cho nên, Tống Chung rất an toàn. Tùy tiện hành động! Chỉ cần không quá phận là được!
Mai Hoa thần nữ nói.
- Vậy người khiến hắn tấn công Tuyền Cơ Các, sẽ không làm lớn mọi chuyện lên sao?
Thủy Tĩnh lập tức nhíu mày nói.
- Không biết!
Mai Hoa thần nữ lại cười nói:
- Tiểu gia hỏa tuy rằng thực lực không tệ, nhưng nhiều nhất cũng chỉ đánh cho Tuyền Cơ Các không ngẩng đầu lên được, không đến mức đem toàn phái người ta hủy diệt. Loại thương tổn này, Hỏa Thanh Vân tự nhiên có biện pháp giấu diếm bế trên. Ta cũng chỉ nghĩ muốn hắn xả giận thôi.
Trong khi nói chuyện. Mai Hoa thần nữ nhãn tình sáng lên, nói:
- Ha ha! Tiểu gia hỏa tới không chậm a!
Nói xong, nàng mang theo hai nữ nhân bên cạnh bay tới, rất nhanh gặp được Tống Chung. Lúc này Tống Chung cũng ngự kiếm không dám mở Hoàng Kim Long Chu. Bởi vì đồ chơi này chạy rất hao phí linh thạch, hắn không kham nổi.
Sau khi mọi người gặp mặt, Mai Hoa thần nữ căn bản không để cho họ cơ hội ôn lại chuyện cũ, trực tiếp đem Hàn Ngọc Phượng giao cho Tống Chung, sau đó nói:
- Tiểu tử, người đã mang đến cho ngươi, ngươi nhanh đi hủy diệt Tuyền Cơ Các cho ta!
Nói xong, Mai Hoa thần nữ đã mang theo Thủy Tĩnh lóe lên biến mất. Thủy Tĩnh thấy thế, không nhịn được sốt ruột nói:
- Sư phụ, con muốn cùng hắn nói vài câu!
- Nói cái gì mà nói! Mấy cái nữ nhi tình trường vô nghĩa, hắn trên thân tức giận tiêu thất, còn tâm tư nào đi quấy rối Tuyền Cơ Các?
Mai Hoa thần nữ nói:
- Dù sao các ngươi ngày sau còn dài, cũng không nên nóng lòng nhất thời a!
- Thủy Tĩnh bị Mai Hoa thần nữ nói đỏ bừng xấu hổ. Muốn nói cái gì, lại bị Mai Hoa thần nữ ngắt lời:
- Tốt lắm tốt lắm! Ta biết ngươi nghĩ đến tên mập chết tiệt kia, vậy đi, chúng ta lặng lẽ ẩn thân đến xem màn kịch hay được không? Vi sư cũng đã lâu không được xem náo nhiệt. Nhất định lần này phải thưởng thức bộ dáng Hỏa Thanh Vân xấu mặt thế nào! Ha ha ha!
Trong khi nói chuyện, Mai Hoa thần nữ ẩn thân một bên, âm thầm đi theo Tống Chung hai người.
Lại nói Tống Chung sau khi tiếp nhận Hàn Ngọc Phượng. Đầu tiên là sửng sốt, nghĩ muốn cảm tạ Mai Hoa thần nữ, đã thấy nàng chạy mất lúc nào.
Hắn đành cười khổ một tiếng, sau đó ôn nhu nói với Hàn Ngọc Phượng:
- Mấy năm nay nàng có khỏe không?
- Khỏe, chỉ là nhớ ngươi thôi!
Hàn Ngọc Phượng vừa nói vừa lau đi giọt nước mắt lăn dài trên má.
- Ta cũng nhớ nàng!
Tống Chung đem Hàn Ngọc Phượng ôm vào trong lòng sau đó nói:
- từ nay về sau, ta chỉ sợ sẽ trở thành công địch của chính đạo. Nàng còn đi theo ta sao?
- Theo! chàng có thành vạn ma chi vương ta cũng theo!.
Hàn Ngọc Phượng kiên quyết nói.
- Được rồi!
Tống Chung dùng sức ôm nàng một cái, nghiêm nghị nói:
- Tống Chung ta thề, cả đời này sẽ không bao giờ phụ nàng!
- Ân!
Hàn Ngọc Phượng cảm động bổ nhào vào lòng Tống Chung khóc nức nở.
- Khóc gì chứ, thế này không tốt sao?
Tống Chung an ủi nàng, rồi nói:
- Ta hỏi nàng, nàng mới từ Tuyền Cơ Các đi ra sao?
- Ân!
Hàn Ngọc Phượng gật gật đầu, sau đó nói:
- Chàng thật muốn đánh Tuyền Cơ Các sao?
- Còn xem xem trong Tuyền Cơ Các có phải có người ta muốn tìm!
Tống Chung lập tức hung tợn nói:
- Tiện nhân Hỏa Thiên Vũ kia có ở trong Tuyền Cơ Các hay không?
- Có!
Hàn Ngọc Phượng gật gật đầu nói.
- Tốt lắm!
Tống Chung lập tức cả giận nói:
- Như vậy, Tuyền Cơ Các chết chắc rồi!
……………………………
Ta tranh thủ solo một chương, chương sau lão Trảm lại đảm nhiệm. Mọi người đọc xong nhớ vào luận đàm cho ý kiến để tại hạ rút kinh nghiệm cho lần sau.
:0 (90):Các dịch giả đăng ký tại đây!!! (http://4vn/forum/showthread.php?p=637619#post637619)
Luận đàm và báo lỗi Hỗn Độn Lôi Tu (http://4vn/forum/showthread.php?70788-Luan-dam-va-bao-loi-Hon-Don-Loi-Tu)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.