Chương 218: Ưng vương Thiểm Nhi
Tả Tự Bản
07/04/2013
Nghĩ vậy, Tư Vân, Tư Vũ liếc nhau, sau đó đều từ Nhẫn Trữ Vật lấy ra một cái bình nhỏ, đổ ra một viên đan dược nuốt vào. Sau đó, dung mạo hai người bắt đầu biến hóa kịch liệt, từng mảng da thịt lớn tự động bóc đi, lộ ra da thịt mĩ miều trắng như tuyết, hai người giống hệt nhau, dung nhan tuyệt mỹ tựa tiên nữ trong tranh xuất hiện trước mặt mọi người.
Các nàng không thánh khiết như Hàn Băng Nhi, cũng không thần bí như Thủy Tĩnh, khác xa Hồng Ảnh khờ dại hồn nhiên mà lại có một vẻ điềm đạm đáng yêu. Làm cho người cảm thấy thương tiếc, không nhịn được muốn nâng niu.
Mặc dù phần lớn nữ tu sĩ đều xinh đẹp nhưng dung mạo của Tư Vân, Tư Vũ lại làm cho mọi người kinh ngạc một trận. Lập tức Thạch đầu nhân cũng thoáng ngẩn ngơ. Còn Độc lão đầu bốp bốp bốp. Tát vào mặt mình ba cái, sau đó thấp giọng than thở: “ Thật sự là đáng chết, sao không sớm nhận ra đây? Nếu sớm biết rằng các nàng trưởng thành như vậy, ta đã đã hưởng thụ ít nhiều rồi!”
Còn Tống Chu thì liền nhìn đến lòi mắt ra, nhìn chằm chằm vào không nháy mắt con gái nhà người ta, các nàng thấy vậy thẹn thùng quay lưng đi, Tống Chung mới sực tỉnh lập tức liền hung tợn dậm chân, bi phẫn nói: “ Trên thế giới không ngờ còn người con gái xinh đẹp như thế để theo đuổi. Ta, ta nói sao cũng không thể để các ngươi chết được!”
Mọi người nghe thấy cùng cười như điên như dại. Thầm nói, không ngờ trên thế giới còn có gia hỏa như vậy. Liền vì theo đuổi con gái mà không để cho người ta chết? Thật sự là buồn cười. Đối mặt với Lôi ưng vương cường thế mà còn muốn đánh rắm nữa a!
Xuất phát từ sự khủng bố của Đông Hải tuần sát sử lôi ưng vương Lôi Thiểm Nhi. Mọi người đều không tin tưởng của Tống Chung.
Tư Vân, Tư Vũ thậm chí còn nói giỡn: “ Ha ha, nếu ngươi có thể cứu được chúng ta, dù tỷ muội chúng ta lấy thân báo đáp cũng được!”(khà khà ta thích nhất cái này)
“Thật chứ? ” Tống Chung vừa nghe thấy lập tức tinh thần đại chấn, vội vàng nói: “ Chúng ta đã nói rồi, một lời nói ra ngựa điên khó đuổi!”(Não mã ta nghĩ là ngựa điên hoặc ngựa hâm vì phim anime nó bảo mấy thằng não là hâm hấp)
“Ha ha, đương nhiên là thật. Chẳng qua. Chỉ sợ cơ hội của ngươi không lớn” Tư Vân, Tư Vũ cùng nhún vai nói: “ Nghe nói. Kim Đan tu sĩ chết dưới tay Lôi Thiểm Nhi không dưới một hai chục đâu, chúng ta chống lại ả, căn bản là không có đường sống!”
“Không nhất định đâu” Tống Chung thâm ý nói rồi chỉ chăm chăm nhìn thẳng đóa mây thiểm điện phía xa đang càng ngày càng tới gần.
Lúc này, tại chân trời xa xăm truyền đến từng trận sấm vang chớp giật. Một đám lôi ưng ùn ùn bay đến, nhìn số lượng đang kéo tới ít nhất cũng trên vạn con. Hơn nữa đều là lôi ưng trưởng thành tứ cấp, tương đương Trúc Cơ tu sĩ. Một vạn con biết bay, có bao nhiêu khủng bố? Căn bản không cần nói cũng biết.
Mấy con lôi ưng này quả không hổ danh thiểm điện, vừa mới ló ra ở tít xa chân trời liền trực tiếp như thủy triều cuồng mãnh đi tới, qua vài nhịp hô hấp đã bao vây cả tiểu đảo.
Chẳng qua bọn chúng rất có tính kỷ luật, không nhận được lệnh công kích thì chỉ dám bay loạn chung quanh đảo nhỏ, trên thân chúng lóe lên các tia thiểm điện chiếu xuống, hòn đảo tạo như được phủ trong một vùng trắng bạc, gần như không mở mắt ra được.
Thấy bọn chúng diễu võ dương oai, đám người bị dọa mặt tái xanh. Tư Vân Tư Vũ cũng bắt đầu run rẩy.
Tống Chung thấy hình dáng các nàng ôn nhu đáng yêu lập tức nổi hoa tâm. Hơi nhíu mày thì trực tiếp hét lớn: “ Lôi ưng vương, có ngon bước ra, đừng ẩn núp như tiện phụ nữa!”
Mọi người nghe vậy lập tức đều sửng sốt, Tư Vân Tư Vũ không nhịn được nhẹ giọng nói: “ Tống sư đệ, Lôi ưng vương Lôi Thiểm Nhi kỳ thật chính là nữ hài tử mà? ”
“A. Ta quên mất!” Tống Chung lập tức xấu hổ nói.
Mọi người vừa nghe xém chút nữa tức chết, nhao nhao chĩa vẻ mặt xem thường vào hắn.
Mà lúc này, trong đàn lôi ưng đột nhiên truyền ra một giọng nữ kiều mị: “ Người nào lớn mật. Dám khiêu khích bổn tiểu thư đây? ”
Theo thanh âm, chỉ thấy đám lôi ưng đang loạn đột nhiên im lặng, chậm rãi tách ra thành một đường. Tiếp đó, một con lôi ưng đặc biệt to lớn màu bạc liền chậm rãi bay ra, ngồi trên lưng nó là một tiểu cô nương cực kì xinh đẹp, nhìn hình dáng tựa như mười bốn mười lăm tuổi, mặc quần áo hồng nhạt đáng yêu, đang dùng đôi mắt to sáng ngời đánh giá người phía dưới.
Tống Chug không cần hỏi cũng biết, khẳng định đây chính là lôi ưng vương Lôi Thiểm Nhi. Đầu tiên hắn bị khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo của đối phương làm ngẩn ngơ nhưng thoáng cái liền tỉnh táo lại, không nhanh không chậm nói: “ Ta nói, ngươi mang theo bọn sỏa điểu đến đây du ngoạn cũng không sao. Nhưng không mời mà chúng lại vây quanh ta, ta cảm thấy rất phiền!”
Người chung quanh nghe thấy lời này cũng bị hù mất mật. Thầm nói lá gan Tống Chung này cũng quá lớn đi chứ? Sao dám nói lời như thế cùng lôi ưng vương Lôi Thiểm Nhi? Tuy rằng không phải đối thủ của người ta nhưng ít nhất có thể chết thống khoái, nếu chọc giận nàng thì không biết sẽ đau khổ cỡ nào?!
Lôi ưng vương Lôi Thiểm Nhi cũng bị lời Tống Chung nói làm cho sửng sốt. Nàng lập tức cười lạnh nói: “ Ha ha, bổn tiểu thư hoành hành không úy kị gì tại Đông Hải, chưa từng có người dám vô lễ đối với ta như tên mập chét tiệt này, chẳng lẽ ngươi nghĩ rằng bổn tiểu thư sẽ không giết ngươi sao? ”
“Ha ha, ta đương nhiên biết ngươi sẽ giết người nhưng ngươi có bản lĩnh giết ta sao? ”Tống Chung cũng không úy kị đáp lại nói.
Lôi ưng vương Lôi Thiểm Nhi nghe xong mắt lập tức sáng ngời, lập tức cười nói: “ Được được được, đã lâu rồi cũng không gặp được một tu sĩ nhân loại tự tin như vậy. Dù là Kim Đan tu sĩ thấy ta, phản ứng đầu tiên cũng là trốn chạy, rất ít người dám đối nghịch. Khá khen cho dũng khí của ngươi. Chẳng qua. Hừ hừ, một Trúc Cơ trung kỳ ngu ngốc như ngươi thì có tư cách gì kiêu ngạo trước mặt ta? ”
“Không tin à, sờ thử xem!” Tống Chung không chút yếu thế nói.
“Được!” Lôi Thiểm Nhi cười lạnh nói: “ Chỉ cần ngươi có thể tiếp được một kích của trăm điểu nhi của ta, ta liền tính là ngươi có bổn sự!” Nói xong nàng trực tiếp vung ngọc thủ lên, theo đó một trăm con lôi ưng bay đến, sau đó hung hăng đánh tới Tống Chung.
“Chỉ là một trăm con sỏa điểu. Còn chưa đủ cho ta nhét kẽ răng đâu” Tống Chung lập tức cời lạnh nói: “ Chẳng qua, ngươi muốn chúng làm món nướng, ta chiều ngươi vậy!”
Nói xong, song chưởng của Tống Chung hé ra, lập tức liền thấy trong lòng bàn tay hắn có năm viên Ngũ Hành thần lôi đang chuyển động. Năm viên lôi cầu chuyển động lại gần, trong chớp mắt liền dung hợp cùng nhau. Hai tay chập lại hình thành một viên Âm Dương Ngũ Hành Hỗn Nguyên thần lôi, trực tiếp đẩy ra bắn về phía trăm con lôi ưng đang bay tới.
Lúc này trăm con lôi ưng đã bay tới giần ngàn trượng, đây đã là trong tầm công kích. Chúng nhao nhao phát ra từng đạo tia chớp màu lam to như thùng nước, hung hăng bổ về phía Tống Chung. Trăm đạo tia chớp thô to kia đánh qua như xuyên phá trường không, tiếng sấm điếc tai, điện quang như rồng, uy thế đáng sợ đến cực điểm.
So sánh với tốc độ thần lôi, tia chớp hiển nhiên là nhanh hơn nhiều. Gần như trong nháy mắt liền giáng xuống đỉnh đầu Tống Chung. (Muỗi đốt cột điện a!)
Đối với loại công kích đơn giản này, Tống Chung tự nhiên không để vào mắt, hắn chỉ hừ lạnh một tiếng, ngay sau đó trên đỉnh đầu liền hiện ra một đại đồng chung cao tới mười trượng. Trăm đạo thiểm điện bổ trên đại đồng chung, mảnh vỏ bay tán loạn nhưng không thể phá hủy đại đồng chung, tự nhiên không ảnh hưởng gì đến Tống Chung phía dưới.
Nhưng Âm Dương Ngũ Hành Hỗn Nguyên thần lôi của Tống Chung vừa ra. Lôi ưng vương Lôi Thiểm Nhi đối diện lập tức biến sắc. Vội vàng run rấy vung tay thả ra một lụa mỏng, chính là một kiện pháp bảo hộ thể/ Lôi Thiểm Nhi nhẹ nhàng run lên, nó lập tức hóa thành một đạo thần quang màu xanh, đem trăm thuộc hạ bảo vệ chặt chẽ.
Thần quang vừa hình thành, Âm Dương Ngũ Hành Hỗn Nguyên thần lôi đánh tới, theo một tiếng nổ kinh thiên động địa. Phạm vi đường kính vài trăm trượng, hỏa cầu mang theo kỳ quang bảy màu bỗng xuất hiện, sóng xung kích siêu cường hung ác va chạm vào trên tầng thần quang.
Mặc dù đánh sâu vào khiến màn thần quang không ngừng lay động nhưng cuối cùng không thể đánh nát. Đám lôi ưng liền bình an vô sự nhưng bị dọa không ít.
Chúng vốn rất tự tin cường độ thân thể nhưng thấy thần lôi khủng bố như vậy thì không có cơ hội phản kháng. Nếu không có Lôi Thiểm Nhi ra tay nhanh, trăm lôi ưng này cũng phải chết quá nửa.
Mọi người chung quanh thấy một màn như vậy cũng đều chấn động. Khi trước bọn họ phỏng đoán, Tống Chung có thể thu phục Mộc Tử Dung khẳng định thâm sâu khó lường, nhưng không ngờ lại trâu bò như thế. Chiêu thức Ngũ Hành Âm Dương thần lôi ấy, thực sự quá mạnh mẽ, uy lực có thể so với tu sĩ Kim Đan. Lúc này trong lòng bọn họ lại sinh ra một tia hi vọng. Thầm nói: “ Chẳng lẽ lần này có hi vọng tránh được độc thủ của Lôi Thiểm Nhi? ”
Mà lôi ưng vương Lôi Thiển Nhi cũng khiếp sợ không thôi, nàng cố gắng trấn tĩnh nói: “ Âm Dương Ngũ Hành thần lôi? Sao có thể? Không ngờ ngươi có thể luyện chế đủ mười loại thần lôi cấp thấp? ”
“Như ngươi đã thấy, ta đích xác có thể!”Tống Chung không chút để ý cười nói: “ Thấy thế nào, ta hiện tại đã có tư cách bình tọa cùng ngươi chưa? ”
“Được!” Lôi ưng vương Lôi Thiểm Nhi cũng thống khoái, trực tiếp cười nói: “ Với chiêu thức thần lôi ấy của ngươi, ta liền thừa nhận ngươi là một kình địch, đáng cho ta toàn lực xuất thủ!” Khi nói chuyện nàng cũng trở nên nghiêm túc.
Tống Chung nghe vậy cũng nhướng mày sau đó thản nhiên nói: “ Đông Hải tuần sát sứ lôi ưng vương Lôi tỷ tôn kính, chúng ta ngày xưa không oán ngày nay không cừu. Hà tất phải lưỡng bại câu thương đây? Hôm nay đẹp trời, ngài tiếp tục dạo chơi, ta về nhà ngủ, cả nhà làm theo điều mình cho là đúng, không ai phiền ai, chẳng phải càng tốt sao? ”
“Ha ha, tên tiểu tử này vẫn còn hứng thú như vậy, ngươi không thực nghĩ đến, chỉ chút tài nhỏ như vậy mà có thể dọa ta sao? ” Lôi ưng vương Lôi Thiểm Nhi nghe vậy không nhịn được buồn cười nói: “ Tại sao tu sĩ nhân loại đều tự cho mình là đúng vậy? ”
“?” Tống Chung nghe vậy, không nhịn được kì quái hỏi: “ Xin thứ cho ta không hiểu lời nói của tiểu thư là ý gì? ”
“Ha ha, ngươi hiểu mà!” Lôi ưng vương Lôi Thiểm Nhi buồn cười nói: “ Ngươi thực coi ta là tiểu hài tử, liền mắc mưu sao? Vậy ngươi đã mười phần sai lầm!”
“Ha ha!” Tống Chung không nhịn được cười nói: “ Ngũ Hành Hỗn Nguyên thần lôi của ta là thật. Nếu ngươi cho đó là ta gạt ngươi, vậy thì cứ thử xem sao? ”
“Hừ hừ, thần lôi của ngươi tự nhiên không giả, cái này ta biết! Chỉ có điều, muốn tạo một viên Âm Dương Ngũ Hành Hỗn Nguyên thần lôi đều phải dùng mười viên Ngũ Hành thần lôi bình thường, mà cần hơn canh giờ mới luyện chế một viên bình thường. Tính cả lúc bế quan cùng lúc ngươi tu luyện, một tháng bình quân ngươi chế tạo được hai ba mươi viên thần lôi bình thường. Cũng chính là hai hay ba viên Âm Dương Ngũ Hành Hỗn Nguyên thần lôi!” Lôi ưng vương Lôi Thiểm Nhi cười lạnh nói: “ Ngươi hiện tại chit là Trúc Cơ trung kì tu sĩ, nhìn còn trẻ tuổi, phải nhiều năm mới học được mười loại Ngũ Hành thần lôi. Cho nên ta dám cá, ngươi nhiều nhất cũng chỉ tích cóp được một số Âm Dương Ngũ Hành Thần Lôi. Hơn nữa trước kia người đã từng dùng, càng dùng sẽ càng thiếu! Có đúng hay không? ”
Tống Chung nghe xong, cũng hiểu ít nhiều lập tức buồn cười nói: “ Ý của ngươi là số lượng Âm Dương Ngũ Hành thần lôi của ta không nhiều, không uy hiếp đối với ngươi?”
“Đó là chắc chắn!” Lôi ưng vương Lôi Thiểm Nhi ngạo nghễ nói: “ Ta cùng lắm thì hi sinh pháp bảo này, cũng có thể đỡ của ngươi hơn trăm viên Âm Dương Ngũ Hành Hỗn Nguyên thần lôi, còn thừa ta tự tiếp được, sau đó, hắc hắc, ngươi cứ chờ mà chết đi!”
Bọn người Tư Vân, Tư Vũ nghe lời ấy lập tức mặt không còn chút máu, bọn họ vốn tưởng rằng mình còn có chút sinh cơ giờ mời biết căn bản là vọng tưởng. Lập tức cảm giác tuyệt vọng hiện lên.
Tông Chung lại không chút hoang mang cười lạnh nói: “ Lôi ưng vương Lôi Thiểm Nhi các hạ, ngươi quả thực thông minh một đời mà bây giờ thì ngu không chịu được! May mắn là ngươi nói trước mới động thủ, nếu ngươi đánh rồi mới nói, không chừng ta phải xin lỗi ngươi!”
Lôi ưng vương Lôi Thiểm Nhi vừa nghe lập tức sửng sốt, lập tức nghiêm mặt nói: “ Ngươi có ý gì? ”
“Ý ta rất đơn giản! Thần lôi trong tay ta tuy không phải vô cùng vô tận nhưng cũng cầm theo mấy ngàn viên!” Tống Chung nói xong tự nhiên một đám Ngũ Hành thần lôi xuất hiện. Chúng dựa theo trình tự Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ tạo thành một vòng tròn, tưng cái chỉnh tề lưu chuyển quanh Tiểu Bàn. Đem phạm vi không gian mấy trăm trượng che kín, số lượng ước chừng ít nhất cũng mấy chục ngàn. Tạo thành Âm Dương Ngũ Hành Hỗn Nguyên thần lôi cũng phải được vài ba ngàn. Hơn nữa đây chỉ là Tống Chung lấy ra. Có trời mới biết hắn còn dấu bao nhiêu nữa.
Các nàng không thánh khiết như Hàn Băng Nhi, cũng không thần bí như Thủy Tĩnh, khác xa Hồng Ảnh khờ dại hồn nhiên mà lại có một vẻ điềm đạm đáng yêu. Làm cho người cảm thấy thương tiếc, không nhịn được muốn nâng niu.
Mặc dù phần lớn nữ tu sĩ đều xinh đẹp nhưng dung mạo của Tư Vân, Tư Vũ lại làm cho mọi người kinh ngạc một trận. Lập tức Thạch đầu nhân cũng thoáng ngẩn ngơ. Còn Độc lão đầu bốp bốp bốp. Tát vào mặt mình ba cái, sau đó thấp giọng than thở: “ Thật sự là đáng chết, sao không sớm nhận ra đây? Nếu sớm biết rằng các nàng trưởng thành như vậy, ta đã đã hưởng thụ ít nhiều rồi!”
Còn Tống Chu thì liền nhìn đến lòi mắt ra, nhìn chằm chằm vào không nháy mắt con gái nhà người ta, các nàng thấy vậy thẹn thùng quay lưng đi, Tống Chung mới sực tỉnh lập tức liền hung tợn dậm chân, bi phẫn nói: “ Trên thế giới không ngờ còn người con gái xinh đẹp như thế để theo đuổi. Ta, ta nói sao cũng không thể để các ngươi chết được!”
Mọi người nghe thấy cùng cười như điên như dại. Thầm nói, không ngờ trên thế giới còn có gia hỏa như vậy. Liền vì theo đuổi con gái mà không để cho người ta chết? Thật sự là buồn cười. Đối mặt với Lôi ưng vương cường thế mà còn muốn đánh rắm nữa a!
Xuất phát từ sự khủng bố của Đông Hải tuần sát sử lôi ưng vương Lôi Thiểm Nhi. Mọi người đều không tin tưởng của Tống Chung.
Tư Vân, Tư Vũ thậm chí còn nói giỡn: “ Ha ha, nếu ngươi có thể cứu được chúng ta, dù tỷ muội chúng ta lấy thân báo đáp cũng được!”(khà khà ta thích nhất cái này)
“Thật chứ? ” Tống Chung vừa nghe thấy lập tức tinh thần đại chấn, vội vàng nói: “ Chúng ta đã nói rồi, một lời nói ra ngựa điên khó đuổi!”(Não mã ta nghĩ là ngựa điên hoặc ngựa hâm vì phim anime nó bảo mấy thằng não là hâm hấp)
“Ha ha, đương nhiên là thật. Chẳng qua. Chỉ sợ cơ hội của ngươi không lớn” Tư Vân, Tư Vũ cùng nhún vai nói: “ Nghe nói. Kim Đan tu sĩ chết dưới tay Lôi Thiểm Nhi không dưới một hai chục đâu, chúng ta chống lại ả, căn bản là không có đường sống!”
“Không nhất định đâu” Tống Chung thâm ý nói rồi chỉ chăm chăm nhìn thẳng đóa mây thiểm điện phía xa đang càng ngày càng tới gần.
Lúc này, tại chân trời xa xăm truyền đến từng trận sấm vang chớp giật. Một đám lôi ưng ùn ùn bay đến, nhìn số lượng đang kéo tới ít nhất cũng trên vạn con. Hơn nữa đều là lôi ưng trưởng thành tứ cấp, tương đương Trúc Cơ tu sĩ. Một vạn con biết bay, có bao nhiêu khủng bố? Căn bản không cần nói cũng biết.
Mấy con lôi ưng này quả không hổ danh thiểm điện, vừa mới ló ra ở tít xa chân trời liền trực tiếp như thủy triều cuồng mãnh đi tới, qua vài nhịp hô hấp đã bao vây cả tiểu đảo.
Chẳng qua bọn chúng rất có tính kỷ luật, không nhận được lệnh công kích thì chỉ dám bay loạn chung quanh đảo nhỏ, trên thân chúng lóe lên các tia thiểm điện chiếu xuống, hòn đảo tạo như được phủ trong một vùng trắng bạc, gần như không mở mắt ra được.
Thấy bọn chúng diễu võ dương oai, đám người bị dọa mặt tái xanh. Tư Vân Tư Vũ cũng bắt đầu run rẩy.
Tống Chung thấy hình dáng các nàng ôn nhu đáng yêu lập tức nổi hoa tâm. Hơi nhíu mày thì trực tiếp hét lớn: “ Lôi ưng vương, có ngon bước ra, đừng ẩn núp như tiện phụ nữa!”
Mọi người nghe vậy lập tức đều sửng sốt, Tư Vân Tư Vũ không nhịn được nhẹ giọng nói: “ Tống sư đệ, Lôi ưng vương Lôi Thiểm Nhi kỳ thật chính là nữ hài tử mà? ”
“A. Ta quên mất!” Tống Chung lập tức xấu hổ nói.
Mọi người vừa nghe xém chút nữa tức chết, nhao nhao chĩa vẻ mặt xem thường vào hắn.
Mà lúc này, trong đàn lôi ưng đột nhiên truyền ra một giọng nữ kiều mị: “ Người nào lớn mật. Dám khiêu khích bổn tiểu thư đây? ”
Theo thanh âm, chỉ thấy đám lôi ưng đang loạn đột nhiên im lặng, chậm rãi tách ra thành một đường. Tiếp đó, một con lôi ưng đặc biệt to lớn màu bạc liền chậm rãi bay ra, ngồi trên lưng nó là một tiểu cô nương cực kì xinh đẹp, nhìn hình dáng tựa như mười bốn mười lăm tuổi, mặc quần áo hồng nhạt đáng yêu, đang dùng đôi mắt to sáng ngời đánh giá người phía dưới.
Tống Chug không cần hỏi cũng biết, khẳng định đây chính là lôi ưng vương Lôi Thiểm Nhi. Đầu tiên hắn bị khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo của đối phương làm ngẩn ngơ nhưng thoáng cái liền tỉnh táo lại, không nhanh không chậm nói: “ Ta nói, ngươi mang theo bọn sỏa điểu đến đây du ngoạn cũng không sao. Nhưng không mời mà chúng lại vây quanh ta, ta cảm thấy rất phiền!”
Người chung quanh nghe thấy lời này cũng bị hù mất mật. Thầm nói lá gan Tống Chung này cũng quá lớn đi chứ? Sao dám nói lời như thế cùng lôi ưng vương Lôi Thiểm Nhi? Tuy rằng không phải đối thủ của người ta nhưng ít nhất có thể chết thống khoái, nếu chọc giận nàng thì không biết sẽ đau khổ cỡ nào?!
Lôi ưng vương Lôi Thiểm Nhi cũng bị lời Tống Chung nói làm cho sửng sốt. Nàng lập tức cười lạnh nói: “ Ha ha, bổn tiểu thư hoành hành không úy kị gì tại Đông Hải, chưa từng có người dám vô lễ đối với ta như tên mập chét tiệt này, chẳng lẽ ngươi nghĩ rằng bổn tiểu thư sẽ không giết ngươi sao? ”
“Ha ha, ta đương nhiên biết ngươi sẽ giết người nhưng ngươi có bản lĩnh giết ta sao? ”Tống Chung cũng không úy kị đáp lại nói.
Lôi ưng vương Lôi Thiểm Nhi nghe xong mắt lập tức sáng ngời, lập tức cười nói: “ Được được được, đã lâu rồi cũng không gặp được một tu sĩ nhân loại tự tin như vậy. Dù là Kim Đan tu sĩ thấy ta, phản ứng đầu tiên cũng là trốn chạy, rất ít người dám đối nghịch. Khá khen cho dũng khí của ngươi. Chẳng qua. Hừ hừ, một Trúc Cơ trung kỳ ngu ngốc như ngươi thì có tư cách gì kiêu ngạo trước mặt ta? ”
“Không tin à, sờ thử xem!” Tống Chung không chút yếu thế nói.
“Được!” Lôi Thiểm Nhi cười lạnh nói: “ Chỉ cần ngươi có thể tiếp được một kích của trăm điểu nhi của ta, ta liền tính là ngươi có bổn sự!” Nói xong nàng trực tiếp vung ngọc thủ lên, theo đó một trăm con lôi ưng bay đến, sau đó hung hăng đánh tới Tống Chung.
“Chỉ là một trăm con sỏa điểu. Còn chưa đủ cho ta nhét kẽ răng đâu” Tống Chung lập tức cời lạnh nói: “ Chẳng qua, ngươi muốn chúng làm món nướng, ta chiều ngươi vậy!”
Nói xong, song chưởng của Tống Chung hé ra, lập tức liền thấy trong lòng bàn tay hắn có năm viên Ngũ Hành thần lôi đang chuyển động. Năm viên lôi cầu chuyển động lại gần, trong chớp mắt liền dung hợp cùng nhau. Hai tay chập lại hình thành một viên Âm Dương Ngũ Hành Hỗn Nguyên thần lôi, trực tiếp đẩy ra bắn về phía trăm con lôi ưng đang bay tới.
Lúc này trăm con lôi ưng đã bay tới giần ngàn trượng, đây đã là trong tầm công kích. Chúng nhao nhao phát ra từng đạo tia chớp màu lam to như thùng nước, hung hăng bổ về phía Tống Chung. Trăm đạo tia chớp thô to kia đánh qua như xuyên phá trường không, tiếng sấm điếc tai, điện quang như rồng, uy thế đáng sợ đến cực điểm.
So sánh với tốc độ thần lôi, tia chớp hiển nhiên là nhanh hơn nhiều. Gần như trong nháy mắt liền giáng xuống đỉnh đầu Tống Chung. (Muỗi đốt cột điện a!)
Đối với loại công kích đơn giản này, Tống Chung tự nhiên không để vào mắt, hắn chỉ hừ lạnh một tiếng, ngay sau đó trên đỉnh đầu liền hiện ra một đại đồng chung cao tới mười trượng. Trăm đạo thiểm điện bổ trên đại đồng chung, mảnh vỏ bay tán loạn nhưng không thể phá hủy đại đồng chung, tự nhiên không ảnh hưởng gì đến Tống Chung phía dưới.
Nhưng Âm Dương Ngũ Hành Hỗn Nguyên thần lôi của Tống Chung vừa ra. Lôi ưng vương Lôi Thiểm Nhi đối diện lập tức biến sắc. Vội vàng run rấy vung tay thả ra một lụa mỏng, chính là một kiện pháp bảo hộ thể/ Lôi Thiểm Nhi nhẹ nhàng run lên, nó lập tức hóa thành một đạo thần quang màu xanh, đem trăm thuộc hạ bảo vệ chặt chẽ.
Thần quang vừa hình thành, Âm Dương Ngũ Hành Hỗn Nguyên thần lôi đánh tới, theo một tiếng nổ kinh thiên động địa. Phạm vi đường kính vài trăm trượng, hỏa cầu mang theo kỳ quang bảy màu bỗng xuất hiện, sóng xung kích siêu cường hung ác va chạm vào trên tầng thần quang.
Mặc dù đánh sâu vào khiến màn thần quang không ngừng lay động nhưng cuối cùng không thể đánh nát. Đám lôi ưng liền bình an vô sự nhưng bị dọa không ít.
Chúng vốn rất tự tin cường độ thân thể nhưng thấy thần lôi khủng bố như vậy thì không có cơ hội phản kháng. Nếu không có Lôi Thiểm Nhi ra tay nhanh, trăm lôi ưng này cũng phải chết quá nửa.
Mọi người chung quanh thấy một màn như vậy cũng đều chấn động. Khi trước bọn họ phỏng đoán, Tống Chung có thể thu phục Mộc Tử Dung khẳng định thâm sâu khó lường, nhưng không ngờ lại trâu bò như thế. Chiêu thức Ngũ Hành Âm Dương thần lôi ấy, thực sự quá mạnh mẽ, uy lực có thể so với tu sĩ Kim Đan. Lúc này trong lòng bọn họ lại sinh ra một tia hi vọng. Thầm nói: “ Chẳng lẽ lần này có hi vọng tránh được độc thủ của Lôi Thiểm Nhi? ”
Mà lôi ưng vương Lôi Thiển Nhi cũng khiếp sợ không thôi, nàng cố gắng trấn tĩnh nói: “ Âm Dương Ngũ Hành thần lôi? Sao có thể? Không ngờ ngươi có thể luyện chế đủ mười loại thần lôi cấp thấp? ”
“Như ngươi đã thấy, ta đích xác có thể!”Tống Chung không chút để ý cười nói: “ Thấy thế nào, ta hiện tại đã có tư cách bình tọa cùng ngươi chưa? ”
“Được!” Lôi ưng vương Lôi Thiểm Nhi cũng thống khoái, trực tiếp cười nói: “ Với chiêu thức thần lôi ấy của ngươi, ta liền thừa nhận ngươi là một kình địch, đáng cho ta toàn lực xuất thủ!” Khi nói chuyện nàng cũng trở nên nghiêm túc.
Tống Chung nghe vậy cũng nhướng mày sau đó thản nhiên nói: “ Đông Hải tuần sát sứ lôi ưng vương Lôi tỷ tôn kính, chúng ta ngày xưa không oán ngày nay không cừu. Hà tất phải lưỡng bại câu thương đây? Hôm nay đẹp trời, ngài tiếp tục dạo chơi, ta về nhà ngủ, cả nhà làm theo điều mình cho là đúng, không ai phiền ai, chẳng phải càng tốt sao? ”
“Ha ha, tên tiểu tử này vẫn còn hứng thú như vậy, ngươi không thực nghĩ đến, chỉ chút tài nhỏ như vậy mà có thể dọa ta sao? ” Lôi ưng vương Lôi Thiểm Nhi nghe vậy không nhịn được buồn cười nói: “ Tại sao tu sĩ nhân loại đều tự cho mình là đúng vậy? ”
“?” Tống Chung nghe vậy, không nhịn được kì quái hỏi: “ Xin thứ cho ta không hiểu lời nói của tiểu thư là ý gì? ”
“Ha ha, ngươi hiểu mà!” Lôi ưng vương Lôi Thiểm Nhi buồn cười nói: “ Ngươi thực coi ta là tiểu hài tử, liền mắc mưu sao? Vậy ngươi đã mười phần sai lầm!”
“Ha ha!” Tống Chung không nhịn được cười nói: “ Ngũ Hành Hỗn Nguyên thần lôi của ta là thật. Nếu ngươi cho đó là ta gạt ngươi, vậy thì cứ thử xem sao? ”
“Hừ hừ, thần lôi của ngươi tự nhiên không giả, cái này ta biết! Chỉ có điều, muốn tạo một viên Âm Dương Ngũ Hành Hỗn Nguyên thần lôi đều phải dùng mười viên Ngũ Hành thần lôi bình thường, mà cần hơn canh giờ mới luyện chế một viên bình thường. Tính cả lúc bế quan cùng lúc ngươi tu luyện, một tháng bình quân ngươi chế tạo được hai ba mươi viên thần lôi bình thường. Cũng chính là hai hay ba viên Âm Dương Ngũ Hành Hỗn Nguyên thần lôi!” Lôi ưng vương Lôi Thiểm Nhi cười lạnh nói: “ Ngươi hiện tại chit là Trúc Cơ trung kì tu sĩ, nhìn còn trẻ tuổi, phải nhiều năm mới học được mười loại Ngũ Hành thần lôi. Cho nên ta dám cá, ngươi nhiều nhất cũng chỉ tích cóp được một số Âm Dương Ngũ Hành Thần Lôi. Hơn nữa trước kia người đã từng dùng, càng dùng sẽ càng thiếu! Có đúng hay không? ”
Tống Chung nghe xong, cũng hiểu ít nhiều lập tức buồn cười nói: “ Ý của ngươi là số lượng Âm Dương Ngũ Hành thần lôi của ta không nhiều, không uy hiếp đối với ngươi?”
“Đó là chắc chắn!” Lôi ưng vương Lôi Thiểm Nhi ngạo nghễ nói: “ Ta cùng lắm thì hi sinh pháp bảo này, cũng có thể đỡ của ngươi hơn trăm viên Âm Dương Ngũ Hành Hỗn Nguyên thần lôi, còn thừa ta tự tiếp được, sau đó, hắc hắc, ngươi cứ chờ mà chết đi!”
Bọn người Tư Vân, Tư Vũ nghe lời ấy lập tức mặt không còn chút máu, bọn họ vốn tưởng rằng mình còn có chút sinh cơ giờ mời biết căn bản là vọng tưởng. Lập tức cảm giác tuyệt vọng hiện lên.
Tông Chung lại không chút hoang mang cười lạnh nói: “ Lôi ưng vương Lôi Thiểm Nhi các hạ, ngươi quả thực thông minh một đời mà bây giờ thì ngu không chịu được! May mắn là ngươi nói trước mới động thủ, nếu ngươi đánh rồi mới nói, không chừng ta phải xin lỗi ngươi!”
Lôi ưng vương Lôi Thiểm Nhi vừa nghe lập tức sửng sốt, lập tức nghiêm mặt nói: “ Ngươi có ý gì? ”
“Ý ta rất đơn giản! Thần lôi trong tay ta tuy không phải vô cùng vô tận nhưng cũng cầm theo mấy ngàn viên!” Tống Chung nói xong tự nhiên một đám Ngũ Hành thần lôi xuất hiện. Chúng dựa theo trình tự Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ tạo thành một vòng tròn, tưng cái chỉnh tề lưu chuyển quanh Tiểu Bàn. Đem phạm vi không gian mấy trăm trượng che kín, số lượng ước chừng ít nhất cũng mấy chục ngàn. Tạo thành Âm Dương Ngũ Hành Hỗn Nguyên thần lôi cũng phải được vài ba ngàn. Hơn nữa đây chỉ là Tống Chung lấy ra. Có trời mới biết hắn còn dấu bao nhiêu nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.