Chương 1: Mở đầu
Mễ Đồng
23/07/2018
Em chẳng nhìn thấy những điều tốt đẹp
mà anh bảo rằng sẽ mang đến cho mắt bên phải.
Em không tìm được điểm tựa vững chắc
mà anh bảo rằng sẽ mang đến cho mắt bên phải.
Em cũng không cảm nhận được sự vĩnh hằng,
mãi không bao giờ chia lìa
mà anh bảo sẽ mang đến cho mắt bên phải.
Con mắt bên phải là màn đêm u tối,
con mắt bên phải là khoảng không trống rỗng,
con mắt bên phải chẳng thể nào
được tận hưởng hương vị của hạnh phúc.
Xin anh hãy hôn lên con mắt đang ngủ say của em,
xin anh hãy hôn lên khóe mắt bên phải của em.
Em nguyện rơi nước mắt vì anh,
nở nụ cười vì anh, dù trời long đất lở, dù tai ương giáng xuống
em cũng nguyện cam lòng.
Yếu đuối vì anh, suy sụp vì anh,
điên cuồng chịu đựng giày vò vì anh;
Vì anh mà liều mình,
vì anh mà đánh mất tất cả sự kiêu ngạo,
Nhưng anh vẫn thờ ơ với gương mặt kiêu kỳ,
chỉ mỉm cười với thái độ hờ hững.
Ôi, màn kịch này được diễn quá ư dai dẳng,
cuối cùng em cũng mê muội mà đánh mất chính mình,
không còn biết nương tựa vào chốn nào.
Dù sớm đã biết trước
và kết cục cuối cùng cũng đã được định sẵn
đó là chẳng có sự tồn tại nào là vĩnh viễn
và em vẫn chỉ chìm đắm trong sự bi ai của cuộc đời.
Thế nhưng em vẫn cố chấp,
chỉ vì nụ hôn của anh mà em có thể làm bất cứ điều gì. Em
là con thiêu thân của anh, còn anh là ngọn lửa của em,
những lời anh nói dối, em đều tin,
những điều anh thanh minh, em đều theo.
Dù chỉ là lời anh đùa cợt em cũng chăm chú,
hay đó là sự đau khổ em vẫn hạnh phúc.
Đừng trốn chạy, đừng cười nhạo, em hy vọng anh sẽ dùng
nụ hôn để thức tỉnh con mắt phải đang yên giấc của em.
Bởi chỉ có anh mới là liều thuốc giải ngọt ngào
và hoàn hảo nhất của em.
Anh tựa những bông hoa rạng rỡ tươi mới.
Thời gian sẽ thay cho nỗi lòng của chúng ta,
lời hẹn ước sẽ được hòa quyện cùng với tiếng gió thì thầm
và kết thúc chính khi ánh mắt hai ta chia cách.
mà anh bảo rằng sẽ mang đến cho mắt bên phải.
Em không tìm được điểm tựa vững chắc
mà anh bảo rằng sẽ mang đến cho mắt bên phải.
Em cũng không cảm nhận được sự vĩnh hằng,
mãi không bao giờ chia lìa
mà anh bảo sẽ mang đến cho mắt bên phải.
Con mắt bên phải là màn đêm u tối,
con mắt bên phải là khoảng không trống rỗng,
con mắt bên phải chẳng thể nào
được tận hưởng hương vị của hạnh phúc.
Xin anh hãy hôn lên con mắt đang ngủ say của em,
xin anh hãy hôn lên khóe mắt bên phải của em.
Em nguyện rơi nước mắt vì anh,
nở nụ cười vì anh, dù trời long đất lở, dù tai ương giáng xuống
em cũng nguyện cam lòng.
Yếu đuối vì anh, suy sụp vì anh,
điên cuồng chịu đựng giày vò vì anh;
Vì anh mà liều mình,
vì anh mà đánh mất tất cả sự kiêu ngạo,
Nhưng anh vẫn thờ ơ với gương mặt kiêu kỳ,
chỉ mỉm cười với thái độ hờ hững.
Ôi, màn kịch này được diễn quá ư dai dẳng,
cuối cùng em cũng mê muội mà đánh mất chính mình,
không còn biết nương tựa vào chốn nào.
Dù sớm đã biết trước
và kết cục cuối cùng cũng đã được định sẵn
đó là chẳng có sự tồn tại nào là vĩnh viễn
và em vẫn chỉ chìm đắm trong sự bi ai của cuộc đời.
Thế nhưng em vẫn cố chấp,
chỉ vì nụ hôn của anh mà em có thể làm bất cứ điều gì. Em
là con thiêu thân của anh, còn anh là ngọn lửa của em,
những lời anh nói dối, em đều tin,
những điều anh thanh minh, em đều theo.
Dù chỉ là lời anh đùa cợt em cũng chăm chú,
hay đó là sự đau khổ em vẫn hạnh phúc.
Đừng trốn chạy, đừng cười nhạo, em hy vọng anh sẽ dùng
nụ hôn để thức tỉnh con mắt phải đang yên giấc của em.
Bởi chỉ có anh mới là liều thuốc giải ngọt ngào
và hoàn hảo nhất của em.
Anh tựa những bông hoa rạng rỡ tươi mới.
Thời gian sẽ thay cho nỗi lòng của chúng ta,
lời hẹn ước sẽ được hòa quyện cùng với tiếng gió thì thầm
và kết thúc chính khi ánh mắt hai ta chia cách.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.