Hỗn Loạn Chiến Thần

Chương 46: Bản năng.

Chàng Phá Nam Tường

16/04/2013



Thời gian trôi qua, đảo mắt đã tới mùa thu, rừng rậm xanh biếc trở nên vàng úa, trời đất tràn ngập màu sắc tiêu điều.

Hàn Tiến đứng trên đỉnh núi, lẳng lặng nhìn phía dưới, rời khỏi trấn thập nhất đã qua bốn tháng, hắn một mực tu luyện, năng lượng hiện tại đã gần ba mươi giáp, nếu dựa vào tiêu chuẩn thế giới này, hắn cũng coi như mà tứ giai chức nghiệp giả, tiến bộ của hắn cực nhanh khiến Tiên Ny Nhĩ cùng Ma Tín Khoa nghẹn họng mà nhìn.

Đương nhiên so sánh với Ma Tín Khoa, tiến bộ của hắn chênh lệch hơn hẳn, đại bộ phần lòng tin của Hàn Tiến đều tới từ không gian giới chỉ, từ khi Tát Tư Âu khôi phục lại không gian giới chỉ đưa cho hắn, Hàn Tiến bắt đầu thu thập, trong không gian giới chỉ của hắn đã có khoảng mười khỏa Hỏa phù cùng Lôi phù, mà ngũ quỷ bàn vận chú đã đạt tới hơn bốn mươi cái, còn bảy mộc nhân binh phù, hoàn toàn có thể ứng phó trong chiến đấu.

Ma Tín Khoa đứng ở cạnh Hàn Tiến, thân thể hắn khôi ngô, to cao như ngọn núi lớn, từ khi nắm giữ ngân hà đấu khí, khí chất hắn trầm ổn hơn trước nhiều, xem ra cũng có chút vị đạo như 'ta là cao thủ', đương nhiên chỉ là biểu hiện giả dối, một ngày trầm tĩnh, hôm sau hắn nhất định phải làm chuyện khiến người ta dở khóc dở cười.

Chân núi, một con thiết bì man ngưu nhàn nhã ăn cỏ, không dùng được vài ngày, đàn thiết bì man ngưu đã di chuyển về phía nam, bởi chúng chỉ thích cỏ non, không có hứng thú với rừng lá khô.

Đầu tiểu ngưu được Hàn Tiến cứu sống lớn lên cực nhanh, lúc này mới ba tháng mà nó đã cao gần một thước, hơn nữa tính tình vô cùng sôi nổi, một mình nó chạy lên núi, không thấy ai phản ứng lại chạy xuống, lúc thì đuổi bắt bướm, lúc thì lại tò mò đi theo con bọ cánh cứng, không chịu ngồi yên lúc nào.

Trong thời gian này, đàn man ngưu rút cuộc lập công lớn, lúc trước săn thú Tiên Ny Nhĩ không bao giờ dám có ý đến ma thú quần cư, có đàn man ngưu giúp đỡ không cần phải nói, bọn họ chỉ cần đánh bị thương đầu ma thú, sau đó lôi ma thú nổi giận đến chỗ này, để đàn man ngưu xử lý nốt.

Đầu tiểu man ngưu phát huy tác dụng hết sức quan trọng, có lẽ vì được Linh thú tế vật liêu cải tạo, nó trở thành một đầu ma thú khác thường, có lẽ vì khi nhỏ thiếu chút nữa bị Đại địa chi hùng giết chết, đối với ma thú có khí tức nguy hiểm nó đều hận thấu xương, chỉ cần thấy ma thú hung hãn xông vào lãnh địa, nó chính là con đầu tiên xông lên, kết quả khiến cả đàn man ngưu ào lên giúp sức.

Cự tích, Thiểm Báo, thậm chỉ ba mươi đầu tật phong lang.....cũng bị đàn man ngưu này hạ gục, đương nhiên đàn man ngưu khi gặp nguy hiểm, đám Tiên Ny Nhĩ không bỏ mặc chúng, trên thực tế, thiết bì man ngưu cũng có tập quán hợp tác với loài người, mặc dù chúng trí tuệ không cao, nên không hiểu vì sao mỗi ngày đều có ma thú đến gây phiền phức cho chúng.......

"Tiên Ny Nhĩ sao còn chưa về? Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?" Hàn Tiến nhíu mày nói.

"Tiên Ny Nhĩ nói, phu cận đã không còn cao giai ma thú, nàng muốn tìm ở nơi xa một chút." Ma Tín Khoa gãi đầu: "Có khả năng là đi tìm khá xa rồi."

"Xa cũng phải trở về rồi chứ." Hàn Tiến nhìn sắc trời, hiện tại đã qua chính ngọ.



Đúng lúc này, phía xa truyền tới tiếng hét, chốc lát Tiên Ny Nhĩ từ trên sườn núi đối diện nhảy ra, xoay người bắn một mũi tên về sau, rồi chạy xuống chân núi.

Hai thân ảnh cao to xuất hiện, hình dạng chúng vô cùng quái dị, tựa như hai thân cây, cho dù là tứ chí cũng bị vỏ cây che phủ, nhìn qua cũng chỉ có hai từ 'lởm chởm' mới có thể hình dung.

Bát giai ma thú thụ yêu! Lại hai con! Hàn Tiến lấy làm kinh hãi, so với Tiên Ny Nhĩ, hai thụ yêu xem ra rất nhàn nhã. Tiên Ny Nhĩ thành thạo chạy trốn, sau đó dừng lại, lần nữa giương cung, trên người thụ yêu đã cắm đầm tên, tên cắm lên thân thể chúng phát ra tiếng vang lớn.

Đàn Man ngưu bất an tụ lại một chỗ, dẫn đầu là một một đầu thiết bì man ngưu to lớn nhất phát ra tiếng kêu gầm gừ cảnh cáo đám thụ yêu.

Nghe tiếng man ngưu gầm gừ, hai thụ yêu lập tức dừng lai bất động, thiết bì man ngưu tuy rằng là ma thú ăn cỏ, nhưng chúng lại có thân thể cứng cỏi, đôi sừng sắc nhọn, hơn nữa chúng còn sống thành đàn, khiến đại đa số ma thú đều kiêng kị.

Tiên Ny Nhĩ đứng tại chỗ giương trường cung, thần sắc ung dung, giống như trào phúng, lại như khiêu khích, ngon tay buông lỏng, một mũi tên như thiểm điện bắn ra, bang một tiếng ghim trên một thân thể thụ yêu.

Con thụ yêu kia run lên một chút, sau đó chạy tới chỗ Tiên Ny Nhĩ, kỳ thực thụ yêu năng lực di chuyển vô cùng kém cỏi, chúng cũng chỉ có thể đuổi theo thỏ rừng, bình thường cách săn mồi của chúng chính là dùng ngoại hình khiến ma thú mất cảnh giác, chờ ma thú tiếp cận đột nhiên công kích. Móng vuốt thụ yêu do vô số lần thay vỏ và tạo thành, mềm mại mà cứng cỏi, bên trên nhiều lưỡi cưa, lưỡi răng cưa có thể xuyên thấu thân thể ma thú để hút máu, thụ yêu đáng sợ ở móng vuốt, chỉ cần bị nó đâm trúng, như vậy cho đến chết cũng không thể di động.

Tiểu man ngưu hô hấp dần trở nên nặng nề, càng ngày chạy càng nhanh, nó hướng thẳng hai con thụ yêu phóng tới, đám man ngưu thấy thụ yêu không để ý đến cảnh cáo mạnh mẽ xông vào lãnh địa, rút cuộc cùng nhau lao xuống núi...... con man ngưu to lớn lúc trước rời khỏi đại đội, đuổi theo sau tiểu man ngưu, đến gần nó dùng thân thể khẽ huých, tiểu man ngưu đang chạy liền bị té ngã.

Tiểu man ngưu kêu lên bất mãn, giãy giũa tứ chi định đứng dậy, ai ngờ đầu man ngưu kia quá mức đanh đá, nó nằm xuống cả nửa cơ thể đặt lên bụng tiểu man ngưu, tiểu man ngưu gập đến độ gào loạn lên, cỏ cây đất đá xung quanh bị đạp tứ tung, nhưng làm cách nào cũng không thoát được.

Tiên Ny Nhĩ sớm đã quen thuộc trình tự chiến đấu, đầu tiên là giúp đàn man ngưu tạo ra một con đường, sau đó thối lui về sau, dẫn hai con thụ yêu này xuống dưới, hai con thụ yêu cùng Tiên Ny Nhĩ chiến đấu cả nửa ngày, sớm đã không còn tỉnh táo, không quan tâm gì hết đuổi xuống dưới.

Thiết Bì Man Ngưu thấy thụ yêu cố ý xâm nhập lãnh địa, rút cuộc phẫn nộ, loại mu thú này bình thường rất hiền lành, nhưng khi bị uy hiếp, chúng sẽ bộc phát ý chí chiến đấu không chết không ngừng.

Tốc độ đàn man ngưu càng lúc càng nhanh, cuối cùng toàn bộ đàn man ngưu biến thành một con sóng, khí thể không thể nào đón đỡ, thân thể mấy nghìn cân khiến mặt đất run lên, một đôi sừng lóe ra hàn quang nhằm thụ yêu phía trước lao tới.

Không như bầy sói, đàn man ngưu chưa bao giờ biết cái gọi là mưu kế, chúng dù sao cũng là ma thú ăn cỏ, vô pháp am hiểu kĩ xảo săn bắn, chúng chỉ biết nhằm mục tiêu sau đó bùng phát lực lượng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hỗn Loạn Chiến Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook