Hỗn Loạn Chiến Thần

Chương 42: Hàng xóm.

Chàng Phá Nam Tường

16/04/2013



Dưới tiếng đổ ầm ầm của cây cổ thụ, một mộc nhân đột ngột xuất hiện, Hàn Tiến đang ngồi trên lưng nó, sau đó thuận thế lộn người oan toàn rơi xuống đất, hắn không dám chậm trẽ chút nào, nhanh chân chạy về phía xa, mà mộc nhân to lớn đột nhiên nhắm con cự hùng đang hấp hối dưới đất nện quyền xuống.

Kỳ thực Đại địa chi hùng chỉ còn chút hơi tàn, không có bất cứ sức phản kháng gì nữa, chỉ có thể tùy ý cho cự nhân thi triển quyền cước.

Địa thứ cũng đã tiêu thất, xác đám dã ngưu la liệt rơi xuống đất phát ra âm thanh chói tai, tuy rằng địa thứ sắc nhọn, nhưng da trâu không hổ rất dày, chỉ có một bên da của nó bị xuyên qua một chút, còn lại đều hoàn hảo không tổn thương gì.

Vài con dã ngưu còn sống nhìn cuộc chiến lắc đầu khó hiểu. Hàn Tiến thấy dã ngưu không đuổi mình, liền chạy xa mười thước, trốn sau một gốc cây.

Một đầu Địa địa chi hùng đã ngừng thở, đám dã ngưu còn sống lẳng lặng đứng quanh vũng máu, thỉnh thoảng hống lên vài tiếng trầm thấp, ngươi đá một cái, ta húc một cái, cuối cùng xác địa địa chi hùng trở thành cái bao cát. Còn hai con tiểu ngưu chạy lên liếm láp bên người cự hùng, đáng tiếc nó không có nhúc nhích.

Sau một lúc lâu, đám dã ngưu hống lên một tiếng thê lương, chậm rãi dời đi, xác Đại địa chi hùng cũng bỏ lại, dần dần đám dã ngưu khuất sau rừng cây.

"Lãng phí a....." Hàn tiến lộ ra nụ cười khổ, đám dã ngưu này điên cuồng không gì sánh nổi, ai biết sau khi dính địa thứ của Đại đại chi hùng cũng không hề hấn gì, sớm biết vậy đã không lãng phí một cái mộc nhân binh phù a.

Cánh cây một trận xôn xao, Tiên Ny Nhĩ từ trên nhảy xuống, Hàn Tiến nhẹ giọng hỏi: "Đây là ma thú gì?"

"Thiết bì man ngưu, thất giai ma thú." Tiên Ny Nhĩ quét mắt lên người Hàn Tiến hỏi: "Ngươi không sao chứ?"

"Thất giai ma thú?" Hàn Tiến sửng sốt, vừa dứt lợi hắn đã xông tới, hai ba bước tới cạnh xác con Đại đại chi hùng, đầu tiên là đá con cự hùng một cước, đợi chốc lát không thấy phản ứng gì, mới xoay người gọi: "Tiên Ny nhĩ tới đây!"

Đúng lúc này, Ma Tín Khoa cùng Tát Tư Âu đi tới, thấy con Đại địa chi hùng trước mặt Hàn Tiến không khỏi kinh hô: "Tiên Ny Nhĩ, đây không phải con Đại địa chi hùng đã bắt nạt ngươi sao?"

"Ừm." Tiên Ny Nhĩ chậm rãi bước tới, quan sát một hồi, cười nói với Hàn Tiến: "Ngươi hiện tại hẳn là cao hứng a?" Nàng biết Hàn Tiến có thể không ngừng hấp thu ma tinh, còn có thể ăn thịt ma thú để bổ sung. Theo Hàn Tiến nói, ma thú giai càng cao, hắn càng được bổ sung nhiều, một đầu Đại địa chi hùng bát giai ma thú, hiệu quả ma tinh tốt cỡ nào khỏi cần nói cũng biết.



"Đây là Đại địa chi hùng? Bát giai ma thú?" Hàn Tiến ánh mắt chớp động, bình thường hắn không thích nói lời vô ích, nhưng tâm tình hắn quá kích động, cho nên phải xác nhận lại một chút.

"Tất nhiên." Tiên Ny Nhĩ gật đầu.

Mã Tín Khoa bước tới, gầm một tiếng, trướng kiếm đâm vào ngực Đại địa chi hùng, chỉ chốc lát, một viên ma tinh màu vàng chừng nửa nắm tay xuất hiện trước mặt Hàn Tiến. Hàn Tiến nhìn khỏa ma tinh, trong lòng không khỏi nóng lên, năng lượng a, năng lượng trong khỏa ma tinh này không phải đống ma tinh của hắn có thể so sánh, về phần bao nhiêu, hắn không tính được. Bởi vì ma tinh của hắn quá kém bát giai ma tinh.

Ma Tín Khoa mỉm cười đưa cho Tiên Ny Nhĩ, Tiên Ny Nhĩ cẩn thận nhìn, quan sát một hồi, mỉm cười nói:" Thu hoạch từ lúc chúng ta vào phiến rừng rậm này đền giờ xem ra cũng không bằng khỏa ma tinh này a."

"Đúng thế, chúng ta phát tài rồi." Ma Tín Khoa cười ha ha nói.

"Thật hi vọng, ngày nào chúng ta cũng phát tài." Tiên Ny Nhĩ thu khỏa ma tinh vào không gian giới chỉ: "Ma Tín Khoa, ngươi nghĩ biện pháp lôi xác con Đại địa chi hùng này về đi.''

"Không cần phiền phức như vậy." Hàn Tiến vươn tay, hai bàn tay to lớn vác Đại địa chi hùng lên vai.

"Di?" Tiên Ny Nhĩ đột nhiên vô cùng kinh ngạc nhìn chăm chú vào con dã ngưu dưới đất: "Con tiểu man ngưu này còn chưa chết."

"Đầu tiểu man ngưu này cũng mang về đi."

"Chờ một chút." Tiên Ny Nhĩ khoát áo: "Ngươi cho nó một cái ma pháp!"

"Ma pháp gì?" Hàn Tiến sửng sốt nói.

"Ma pháp bình thường mà người hay cấp cho bọn Ma Tín Khoa đó."



"Làm gì?" Hàn Tiến có chút không tình nguyện.

"Thiết bì man ngưu tuy là thất giai ma thú, nhưng công kích không mạnh, từ trước đến nay đều không chủ động công kích ma thú khác, hơn nữa, nếu có con tiểu man ngưu này cần chiếu cố, chúng sẽ không di chuyển nữa, nói cách khác, chúng ta có thêm được một đám hàng xóm vô cùng tốt bụng."

"Tốt ở chỗ nào?"

"Sau này ma thú chúng ta không thể đối phó, có thể dẫn tới lãnh địa của thiết bì ma ngưu, ha ha... các người hiểu chưa?"

Hàn Tiến nửa tin nửa ngờ, nhưng mà Tiên Ny Nghĩ kinh nghiệm vô cùng phong phú, huống hồ một câu thần chú cũng chỉ mất có ba mươi nguyên năng lượng, không cần tích cực, hắn vung tay xuất ra một đạo bùa, cái bùa liền dán lên thân thể tiểu man ngưu.

Ba người đợi hơn nửa ngày, tiểu man ngưu không có phản ứng, Tiên Ny Nhĩ xoay người con tiểu man ngưu lại, phát hiện một đạo vết thương nặng, nàng thở dài nói: "Thương thế quá nặng."

"Tiên Ny Nhĩ, ngươi chắc chắn là đám thiết bì man ngưu sẽ mang tới cho chúng ra chỗ tốt lớn?"

"Đương nhiên, chỉ cần cứu sống nó là được."

"Được, để ta thử xem." Hàn Tiến lại vung tay, lúc này động tác hắn cực chậm, Linh thú là tế vật liêu là trung phẩm đạo thuật, người tu chân bình thường đều dùng đạo thuật này hỗ trợ cho linh thú của mình tu luyện, cũng như chữa trị cho linh thú, may mà Hàn Tín tạp học( học nhiều, đa dạng) hầu như mọi pháp môn hắn đều biết chút ít, đương nhiên, có thể phát triển mọi phương diện hay không lại là chuyện khác.

Phù lục rút cuộc thành hình, mắt thường có thể thấy kí hiệu quái dị trên không trung bay lượn, nó tỏa ra bạch quang nhàn nhạt, Hàn Tiến thở phào, quát: "Đi!'

Phù lục phát ra quang mang chói mắt sau đó vây quanh đầu tiểu man ngưu, bạch quang tiêu tán, tiểu man ngưu giật mình tỉnh dậy.

"Hiệu quả nhanh như vậy? Ngươi... ngươi có thể đi làm mục sư đó." Tiên Ny Nhĩ vui vẻ: "Ma Tín Khoa, ngươi đỡ con tiểu ngưu này dậy, nhẹ nhàng thôi, ta băng bó cho nó một chút."

Hàn Tiến nhún vai, mong Tiên Ny Nhĩ không đề nghị gì nữa, một phù lục linh thú tế vật liêu tiêu tốn hai nghìn nguyên năng lượng, hắn thật không muốn làm vụ buôn bán lỗ vốn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hỗn Loạn Chiến Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook